Đọc truyện Ta Có Một Toà Thiên Địa Tiền Trang – Chương 30: Lão tổ là thánh nhân
Tiên Khí Bút Thiên Hoàng xuất hiện, đánh vỡ thế cân bằng của chiến trường!
Một cái chữ “Chết” vừa xuất hiện, liền bạo phát ra uy lực mạnh mẽ, trong khoảnh khắc bao trùm lấy thân hình của lão giả gầy gò.
Ầm ầm!
Bút Thiên Hoàng một mạch phát tiết ra uy năng mạnh mẽ.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael lãnh đạm nhìn, nói: “Ta mới nói rồi, không nên ép chủ nhân ta ra tay, vì ngươi không thể chịu nổi!”
Lão giả thân hình gầy gò cắn chặt răng, trong thân thể bắn ra ngàn vạn đạo kiếm khí, cả người nóng như mặt trời ban trưa. Hắn xé ra bầu trời, trực tiếp vọt tới Chiến Đấu Thiên Sứ.
Tại trong lúc nguy cấp, lão giả vẫn là lấy thực lực mạnh mẽ, bỏ qua thương tổn, một mạch áp xuống công kích của Bút Thiên Hoàng, đồng thời toàn lực phát động xông giết Chiến Đấu Thiên Sứ Michael.
Đáng tiếc, Michael quá linh hoạt, sau lưng của hắn bốn cái cánh lấp lóe lên, giúp hắn trong nháy mắt bay tới giữa không trung, tránh đi một kích này.
Ầm ầm!
Một kích này của Lão giả đã đánh hụt, uy thế quét qua ba ngàn dặm núi sông, lập tức hủy diệt tất cả.
Từ trên cao quan sát xuống, mặt đất bị nung thành một mảnh trong phạm vi ba ngàn dặm, nhìn kỹ thì chính là hình dạng của một thanh trường kiếm làm người khác cực kỳ chấn động.
Như vậy có thể thấy được, lão giả này mạnh mẽ tới cỡ nào!
Nhưng cũng chỉ đến thế thôi, hắn gắng sức đánh cược một lần, kết quả liền bị Bút Thiên Hoàng đốt cháy hầu như không còn, xương cốt đều không có để lại một chút, biến mất hoàn toàn trên không trung.
Chưởng giáo của Đại Hà kiếm phái kêu thảm một tiếng: “Trưởng lão!”
Các đệ tử của Đại Hà kiếm phái trong lòng tràn đầy căm phẫn, phẫn hận mà nhìn Chiến Đấu Thiên Sứ.
Nhưng cũng không làm được gì!
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael vốn đã mạnh mẽ, hiện tại còn cầm Tiên Khí, càng là không ai có thể đối địch hắn!
Thiên Quang Minh bỗng nhiên lớn tiếng nói, âm thanh vang vọng ở giữa dãy núi của Đại Hà kiếm phái: “Tổ sư Đại Hà kiếm phái chẳng lẽ vẫn muốn làm con rùa đen rút đầu sao?”
Tổ sư Đại Hà kiếm phái khẳng định đã nghe được.
Thiên Quang Minh đầu tiên là nói chuyện một cách cẩn thận, nhưng mà sắc mặt đột nhiên biến đổi, lãnh khốc lên nói: “Bọn ta không muốn đại khai sát giới, chỉ là muốn đem vấn đề nợ nần lúc trước làm rõ, bọn ta đến để đòi nợ chứ không phải đến để giết người.”
“Nhưng thời gian của bọn ta rất quý giá, nếu ngươi còn tiếp tục làm con rùa đen rút đầu, thì ngươi đã đem Đại Hà kiếm phái vào hiểm địa, đừng trách bọn ta lòng dạ độc ác.”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael nhìn quanh bốn phía, bỗng nhiên dùng Bút Thiên Hoàng viết tiếp một cái chữ.
Vây khốn!
Lực lượng khốn thiên khốn địa xuất hiện, trực tiếp đem toàn bộ chưởng giáo, trưởng lão, đệ tử của Đại Hà kiếm phái trói tại một chỗ mà giam cầm, khiến bọn hắn không thể chạy trốn.
Người của Đại Hà kiếm phái căn bản trốn không thoát phong cấm của Bút Thiên Hoàng, sắc mặt từng kẻ đều kinh biến, chúng cực kỳ phẫn nộ nhưng lại không thể làm gì.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael lạnh lùng nói: “Ta đếm ba tiếng mà ngươi còn không xuất hiện, thì ta liền giết toàn bộ người của Đại Hà kiếm phái, hoàn toàn phá hủy Đại Hà kiếm phái!”
Toàn bộ người của Đại Hà kiếm phái đều giật mình trong lòng, không biết phải làm sao mới ổn.
Trong lúc nhất thời, Đại Hà kiếm phái yên tĩnh không một tiếng động.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael trôi nổi giữa không trung, Bút Thiên Hoàng đảo quanh người hắn, hắn nắm Diệt Thế Chiến Mâu trong tay, khí áp mạnh mẽ quát:
“Một!”
Đại Hà kiếm phái lặng yên không một tiếng động!
“Hai!”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael tiếp tục quát.
Vẫn như cũ là không có động tĩnh gì!
Trong mắt Michael lóe lên tia khí lạnh, hắn nghĩ rằng nếu lão tổ sư đã không muốn xuất hiện và mặc kệ nhóm môn hạ đệ tử của mình bị tử vong, vậy thì cũng đừng trách gì hắn.
Bởi vì Tổ sư của Đại Hà kiếm phái ẩn giấu cực kỳ sâu, không có người biết hắn bế quan ở đâu, chỉ là biết hắn vẫn ở ngay tại Đại Hà kiếm phái, do đó Chưởng giáo của Đại Hà kiếm phái rất lo lắng.
Chưởng giáo của Đại Hà kiếm phái nội tâm rất lo lắng, nhưng cũng không thể làm gì đành gào lên: “Tổ sư, ngài mau ra đây đi, đừng bế quan nữa, Đại Hà kiếm phái sắp bị diệt rồi.”
Thiên Quang Minh đột nhiên hỏi: ” Tiên Khí của Đại Hà kiếm phái ở đâu?”
Chưởng giáo trả lời: “Tiên Khí ở tại bên cạnh tổ sư do hắn bảo quản, nên không có người biết nó ở đâu?”
Thiên Quang Minh nghe vậy liền nhìn về phía chỗ sâu của Đại Hà kiếm phái nghĩ ngợi rằng người tổ sư này thật quá vững vàng, làm thế này mà vẫn không chịu ra?
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael lãnh khốc nhìn cả đám Đại Hà kiếm phái mà quát: “Ba!”
Nâng lên Diệt Thế Chiến Mâu trong tay, tử khí hội tụ tại mũi nhọn, nếu một kích đánh xuống thì người của Đại Hà kiếm phái sẽ chết hết.
Đúng lúc này, một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện trên đại điện, lưng còng, tóc trắng xoá, khí tức suy yếu, nhìn như là một người già đã gần đất xa trời. Hắn nói:
“Ta đang ở đây!”
Tổ sư của Đại Hà kiếm phái ký kết hợp đồng năm đó đã xuất hiện!
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael thu hồi Diệt Thế Chiến Mâu, chầm chậm hạ xuống từ giữa không trung, cánh cũng thu lại, hỏi: “Ngươi là Tổ sư của Đại Hà kiếm phái đúng không?”
Lão nhân gật đầu, khổ sở nói: “Dù ta sớm biết các ngươi sẽ tới, nên ta ôm may mắn trong lòng mà trốn tránh không ra, nhưng không nghĩ tới các ngươi thật quá mạnh mẽ!”
Lão nhân nói ra lời này, trực tiếp để toàn bộ người từ trên xuống dưới của Đại Hà kiếm phái đều trợn tròn mắt.
Vậy ra là nợ nần là có thật!
Vậy ra là Đại Hà Kiếm Khí thật sự là do người khác cấp cho tổ sư của bọn hắn!
Vậy ra là tổ sư thật là một kẻ làm trái với hợp đồng, là người thiếu nợ mà không trả!
Lần này làm cho rất nhiều “Chính nghĩa chi sĩ” tín ngưỡng trong lòng bị sụp đổ, chỉ biết ngơ ngác nhìn.
Thiên Quang Minh nói: “Ngươi nếu đã ký kết hợp đồng, liền hẳn phải biết tổ chức phía sau chúng ta là mạnh mẽ tới cỡ nào, vậy mà ngươi cũng dám làm trái với hợp đồng sao?”
Lão nhân ho khan một tiếng, khí huyết suy yếu, run run rẩy rẩy nói: “Năm đó ta cũng không có nghĩ tới sẽ làm trái với hợp đồng, vì thế ta đã trải qua thiên tân vạn khổ mà đi chiến trường thiên địa, huyết chiến với tám phương, dựa vào Đại Hà Kiếm Khí mà chém giết được rất nhiều địch nhân, càng là đoạt đến một cái Tiên Khí vì muốn trả hết nợ nần!”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael yên lặng nghe, thần sắc vẫn lãnh khốc.
Lão nhân này rất mạnh, nếu như lão ta ở thời kỳ toàn thịnh, hắn cũng không phải là đối thủ của lão ta.
Nhưng bây giờ lão nhân này đã thụ thương.
Bị thương tại chiến trường thiên địa vì cướp đoạt Tiên Khí, nên hắn vẫn luôn bế quan tĩnh dưỡng thương thế, nhưng hắn ngày càng sa sút, cho tới bây giờ hắn đã là người sắp chết.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael hỏi: “Ngươi đã sắp chết rồi mà tại sao thấy chúng ta đến ngươi lại không chịu xuất hiện?”
Lão nhân run run rẩy rẩy quỳ xuống, khổ sở nói,: “Bởi vì ta muốn đem cái Tiên Khí này lưu cho Đại Hà kiếm phái, Đại Hà kiếm phái muốn có nội tình thật tốt để sau khi ta rời đi, có thể ứng phó được các loại phiền toái.”
Lão nhân thỉnh cầu nói: “Ta sai thì do ta lãnh tội, các đệ tử của Đại Hà kiếm phái là vô tội, cầu xin ngài hãy thả bọn hắn ra!”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael vung tay lên, giải trừ giam cầm thiên địa, thả ra các đệ tử của Đại Hà kiếm phái.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael nhìn kỹ lão nhân, xoay người rời đi nói: “Ngươi không cần phải quỳ ở trước mặt ta, hiện tại ngươi phải đi gặp chủ nhân với ta. Ngươi đã vi phạm hợp đồng nên nhất định phải trả giá đắt. Ngươi hãy mang theo nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí và đi cùng chúng ta!”
Chuyện cho tới bây giờ khiến hắn đã bình tĩnh lại, lão nhân nói khẽ: “Nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí đang ở trên người của ta.”
Chưởng giáo của Đại Hà kiếm phái thỉnh cầu nói: “Chờ một chút, có thể để chúng ta làm lễ tiễn đưa tổ sư được hay không?”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael lạnh nhạt nhìn.
Thiên Quang Minh nói: “Nhanh một chút đi!”
Đại Hà kiếm phái chưởng giáo, cùng các Đại trưởng lão, mấy ngàn đệ tử, cung kính quỳ xuống, nói: “Cung tiễn tổ sư!”
Lão nhân lệ nóng doanh tròng, cảm động gật đầu, nói: ” Ta sai thì do ta lãnh tội, các ngươi yên tâm mà bảo vệ cẩn thận Đại Hà kiếm phái, không còn nguyên bản Đại Hà Kiếm Khí, nhưng ta đã ghi chép lại lý giải một đời của mình đối với Đại Hà Kiếm Khí rồi, các ngươi có thể lấy đó mà tu hành, đạt tới cảnh giới Thánh Nhân là không thành vấn đề.”
Thiên Quang Minh kinh ngạc nhìn lão nhân này, kinh động mà nói: “Ngươi là Thánh Nhân sao?”
Lão nhân lau nước mắt, rồi nói: “Dù là Thánh Nhân, ta cũng không giữ được kiện Tiên Khí kia, nên hiện tại liền đi thôi. Tiên Khí thì ta đang mang trên người, tất cả nguyên nhân đều bắt nguồn từ ta thì nên từ ta mà kết thúc.”