Đọc truyện Ta Có Một Toà Thiên Địa Tiền Trang – Chương 29: Bút Thiên Hoàng Tới
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael uy áp toàn bộ Đại Hà kiếm phái!
Chưởng giáo bị đánh bại, trọng thương nằm trên đất, không có lực để tái chiến. Mấy ngàn đệ tử trong lòng đầy căm phẫn, nhưng lại không làm được cái gì!
Thiên Quang Minh thậm chí cũng có thể cảm giác được, hai đạo ánh mắt nhìn hắn chằm chằm kia đã trở nên nóng rực lên!
Lực lượng ẩn tàng của Đại Hà kiếm phái tựa hồ đã muốn ra tay!
Nhưng, bọn hắn có thể đánh được Chiến Đấu Thiên Sứ Michael sao?
Cuối cùng ngay cả chưởng giáo bọn hắn đều đã bại!
Chưởng giáo Đại Hà kiếm phái ho ra máu, trong mắt có bất bình và lửa giận nói: “Các ngươi rốt cuộc là ai?”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael lãnh khốc nói: “Chúng ta là người tới đòi nợ! Ta biết tổ sư của các ngươi chưa có chết, vì thế hãy để hắn đi ra đây. Món nợ này là do hắn ghi nợ, nếu như hắn không ra, thì hôm nay, Đại Hà kiếm phái từ trên xuống dưới, không một ai có thể sống xót!”
Chưởng giáo Đại Hà kiếm phái nhìn hằm hằm vào Chiến Đấu Thiên Sứ Michael, giận dữ không thôi mà nói: “Ngươi cho rằng chỉ dựa vào hai người các ngươi là có thể đồ sát Đại Hà kiếm phái chúng ta sao?”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael vẫn giữ thái độ lãnh khốc như cũ nói: “Ta cảm thấy ta có thể, sự thật đã chứng minh ngươi đã thua. Dù Đại Hà kiếm phái có điều động toàn bộ lực lượng đang ẩn tàng, thì ta cũng không sợ. Ta cho các ngươi thời gian một phút đồng hồ, sau một phút đồng hồ, ta sẽ đại khai sát giới!”
Chưởng giáo Đại Hà kiếm phái tức thì bị nóng giận công tâm, phun ra một ngụm máu tươi nói: “Ngươi… thật khinh người quá đáng!!”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael ngạo nghễ nói: “Không phải ta khinh người quá đáng, mà là các ngươi thiếu nợ không trả. Một vạn năm này, nếu như chúng ta không đến đòi, người tổ sư kia của các ngươi chỉ sợ là muốn quỵt nợ rồi.”
Chưởng giáo Đại Hà kiếm phái cực kỳ biệt khuất, hắn phẫn nộ quát: “Ngươi một mực nói tổ sư của chúng ta thiếu nợ không trả, vậy rốt cục đó là nợ nần gì, ngươi hãy nói cho rõ ràng đi!”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cười lạnh nói: “Một vạn năm trước, khai phái tổ sư của Đại Hà kiếm phái từ chủ nhân của ta mượn đi một bản bí tịch, chính là Đại Hà Kiếm Khí!”
Chưởng giáo Đại Hà kiếm phái lập tức giận dữ mắng mỏ: “Vô lý!”
Một vị trưởng lão ẩn tàng trong bóng tối nhịn không được trực tiếp nhảy ra, hắn cũng có sức chiến đấu cấp bậc Thánh Chủ, hắn nói: “Thật buồn cười!”
Một vị lão giả tóc trắng xoá đi ra, ánh mắt rất lạnh lùng, thân hình hắn tuy đơn bạc, nhưng sống lưng lại thẳng tắp, tựa như một chuôi trường kiếm cổ lão mà quật cường lộ ra vô hạn chiến ý, hắn nói: “Quả thực là kẻ nói đùa cả trời, Đại Hà Kiếm Khí chính là do tổ sư chúng ta đạt được từ bên trong bí cảnh, ngươi vậy mà dám nói là chủ nhân ngươi cho mượn, đúng là nói đùa cả trời!”
Đại Hà kiếm phái có hai vị trưởng lão cấp bậc Thánh Chủ ẩn tàng đều đã xuất hiện, giận dữ mắng mỏ Chiến Đấu Thiên Sứ Michael.
Không chỉ là bọn hắn, toàn bộ đệ tử Đại Hà kiếm phái đều nhìn hằm hằm vào Chiến Đấu Thiên Sứ, đem câu chuyện hắn nói xem như là việc bị khiêu khích lớn nhất.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael không vì thế mà động, hắn cùng tiến cùng lui với Thiên Quang Minh, dù đối mặt ba kẻ có sức chiến đấu cấp bậc Thánh Chủ thì bọn hắn cũng không kém cỏi bao nhiêu.
Nhất là Chiến Đấu Thiên Sứ Michael, hắn càng là ở tâm thế trên cao, khí áp cường đại, đối mặt với ba người nhưng không có chút nào sợ hãi, vẫn như cũ cười lạnh nói: “Nếu các ngươi không tin lời ta nói, vậy hãy để tổ sư của các ngươi đi ra mà phản bác ta, ta còn mang bản hợp đồng mà chính tay tổ sư của các ngươi đã ký đây.”
Lão giả có thân hình gầy gò sải bước ra, quát lạnh nói: “Tổ sư của chúng ta đã bế quan được một ngàn năm, tính toán cách đột phá, hôm nay há có thể vì lý lẽ một phía của ngươi mà phá quan sao?”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael không hề nhượng bộ chút nào, ánh mắt lãnh khốc ngắm nhìn bốn phía, giơ lên Diệt Thế Chiến Mâu trên tay, khí thế hùng hồn nói: “Hôm nay tổ sư của các ngươi nếu đi ra thì tốt, còn không đi ra thì cái Đại Hà kiếm phái này cũng không cần thiết tồn tại nữa!”
Lão giả gầy gò bước ra một bước, mặc dù hắn rất lớn tuổi, nhưng kiếm khí của hắn lại nồng đậm và thuần túy đến cực điểm, tại bên trong sức chiến đấu cấp bậc Thánh Chủ, hắn cũng thuộc về hàng ngũ đỉnh phong. Hắn quát lên:
“Đồ càn rỡ!”
Ầm ầm!
Một vệt kiếm quang lấp lóe giữa không trung tại chân trời, mang theo kiếm ý vô cùng sáng chói, chỉ vào Chiến Đấu Thiên Sứ Michael. Chỉ cần Michael có bất kỳ dị động gì, liền sẽ phải nghênh đón lôi đình vạn quân mà đến.
Lão giả mang theo thần sắc nghiêm túc nói: “Đại Hà kiếm phái của chúng ta nhận không được nhục nhã đến từ ngươi!”
Thiên Quang Minh đang một mực yên lặng mà nhìn liền đứng ra, nói: “Này các vị, các vị không nên ép chúng ta phải mời ra Tiên Khí để trấn áp các ngươi!”
Chưởng giáo Đại Hà kiếm phái nhướng mày, nội tâm nhịn không được sợ hãi lên, không ngờ đối phương lại còn có Tiên Khí, hắn nói:
“Tiên Khí sao?”
Lão giả vẫn mang thái độ cường ngạnh như cũ nói: “Tiên Khí thì như thế nào, Đại Hà kiếm phái chúng ta cũng có một kiện, có gì phải sợ?”
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael nhíu mày, lão giả này đúng là phiền phức, hắn là hàng ngũ đỉnh phong trong Sức chiến đấu cấp bậc Thánh Chủ, còn Chiến Đấu Thiên Sứ Michael mới vừa vặn dung hợp, chỉ miễn cưỡng có thể địch lại.
Nhưng Thiên Quang Minh không cách nào lấy một địch hai, thậm chí không thể đối phó với toàn bộ Đại Hà kiếm phái.
Thật phải đi mời ra Tiên Khí Bút Thiên Hoàng mà chủ nhân ban thưởng sao?
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael rất không muốn làm như vậy, bởi vì nếu làm như vậy, liền đại biểu là hắn đã thất bại trong việc thứ nhất mà chủ nhân nhờ hắn xử lý.
Cuối cùng vẫn phải để chủ nhân đến thu thập tàn cuộc.
Thế cục trong một thoáng bị kẹt ở chỗ này!
…
Bên trong Thiên Địa tiền trang, Lý Tiên Đạo đang nhắm mắt, nghiên cứu thiên phú của mình để đạt tới mức độ trăm phần trăm.
Bỗng nhiên, Lý Tiên Đạo mở mắt ra, nhìn thấy quẫn cảnh của Chiến Đấu Thiên Sứ Michael.
Lý Tiên Đạo nhướng mày, lẩm bẩm nói: “Thủ hạ của ta vẫn là quá yếu, hai cái sức chiến đấu cấp bậc Thánh Chủ vậy mà đều không thể ép được một cái tông môn trong đất Đại Ly này, huống chi còn có nhiều nợ nần cần phải xử lý như vậy!”
Hiện tại Lý Tiên Đạo là cấp bách muốn khuếch trương thủ hạ dưới trướng.
Lý Tiên Đạo vung lên cổ tay, Bút Thiên Hoàng hiện lên, chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, bị Lý Tiên Đạo cầm ở trong tay nói: “Nhưng việc cấp bách nhất vẫn là phải giải quyết sự việc trước mắt.”
Lý Tiên Đạo thản nhiên nói: “Tiểu Thất, truyền vào đây một vạn khối thần nguyên đi!”
Tiểu Thất gật đầu nói: “Vâng thưa chủ nhân!”
Lý Tiên Đạo nắm lấy Bút Thiên Hoàng, sau đó ném một cái vào hư không, Bút Thiên Hoàng lập tức biến mất ở trước mắt hắn.
…
Tại Đại Hà kiếm phái, cục diện đang cứng đờ. Chưởng giáo Đại Hà kiếm phái cũng đứng lên ngừng lại thương thế, mặc dù hắn không còn ở trạng thái đỉnh phong, nhưng vẫn là có thể ra thêm một chút sức lực.
Ba đối hai!
Mấu chốt nhất vẫn là lão đầu ngoan cố này vì tu vi hắn quá mạnh.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cũng không làm gì được hắn.
Đối phương đồng cấp thì Chiến Đấu Thiên Sứ cũng không có cách nào bởi vì Chiến Đấu Thiên Sứ Michael vừa rồi cũng đã thể hiện ra sự mạnh mẽ nhất của chính mình rồi, gọn gàng mà linh hoạt đánh bại chưởng giáo của Đại Hà kiếm phái!
Ngay tại thế cục đang cứng đờ thì trên bầu trời xuất hiện một cái lỗ đen, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Người của Đại Hà kiếm phái đều nhíu mày mà nói: “Đây là vật gì?”
Cho dù là lão giả gầy gò cũng phải nghiêm túc sắc mặt lên.
Có thể khẳng định, đây không phải do Đại Hà kiếm phái làm.
Trợ thủ của đối phương tới rồi sao?
Oanh!
Trong chốc lát, Bút Thiên Hoàng từ trong hắc động bay ra ngoài, đập vào trước cửa núi của Đại Hà kiếm phái!
Ầm ầm!
Mấy chục tòa sơn mạch gần với cửa núi, bao quát địa khu liên miên vài trăm dặm, hoàn toàn hoá thành một mảnh phế tích mới, bất luận sinh mệnh gì đều không có khả năng sống sót.
Một cái bút toàn thân long lanh trong suốt lóe ra quang mang xuất hiện trước mắt mọi người.
Chiến Đấu Thiên Sứ Michael cực kỳ xấu hổ khi nhìn thấy Bút Thiên Hoàng xuất hiện, vì hắn biết chủ nhân đã biết thế cục nơi này, biết bọn hắn không cầm xuống được Đại Hà kiếm phái, mới cho Bút Thiên Hoàng đến trợ giúp.
Ánh mắt Chiến Đấu Thiên Sứ Michael trở nên kiên định, cầm Thiên Hoàng Bút viết lên một câu nói: “Ta đã thất bại lần đầu tiên, nhưng tuyệt đối không cho phép thất bại lần thứ hai, nếu thất bại thì phải chết!”