Đọc truyện Ta Có Một Bầy Họa Thủy – Chương 64: Thiếu
Edit: Jung Ad
Bởi vì vừa mới rời giường vẫn đang mặc y phục, nàng chưa mở phát sóng trực tiếp, nghe nói tình hình bên phía Phúc tần mới vội vàng mở phát sóng trực tiếp. Lúc này còn sớm, đa số các tỷ tỷ còn đang ngủ dưỡng nhan, một số đã thức dậy, chẳng hạn như Lữ Trĩ và Trần Viên Viên.
Lữ Trĩ ngồi dưới mái hiên nhìn ba người lão Lưu gia xới đất, Trần Viên Viên đang luyện giọng, bỗng nhiên có nhắc nhở của hệ thống, nói rằng chủ group bắt đầu phát sóng hỏi bọn họ muốn xem hay không.
Xem chứ! Đương nhiên muốn xem!
Trần Viên Viên: “Bình thường phải dùng đồ ăn sáng xong mới có thể phát sóng, sao hôm nay lại sớm như vậy?”
Lữ Trĩ: “Trong cung xảy ra chuyện gì?”
Phùng Niệm: “Phúc tần chuẩn bị sinh, nhưng việc sinh nở không thuận lợi, người hầu bên cạnh nàng ta náo loạn tới đây mời ta và Hoàng Thượng sang đó.”
Lữ Trĩ: “Đi! Nhanh đi! Nhìn xem xảy ra chuyện gì!”
Lữ Trĩ: “Chờ lâu như vậy cuối cùng cũng ra tay, lúc này phải bắt được nàng ta.”
Triệu Phi Yến: “Lão tổ ngàn tuổi mong đợi chủ group dùng kỹ năng thẳng thắn sẽ được khoan hồng của người đấy? Nói rằng mỗi tháng có thể dùng một lần, thật sự cầm trong tay cũng chỉ mới dùng có một lần.”
Phùng Niệm: “Một là không có cơ hội, hai là sợ dùng tùy tiện thời gian làm lạnh gặp phải chuyện phiền phức kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, người ấy mà cũng nên giữ lại một ít thủ đoạn.”
Trần Viên Viên: “Hôm nay Phi Yến Nhi thức dậy rất sớm đấy.”
Triệu Phi Yến: “Ta cài nhắc nhở phát sóng.”
Tây Thi: “Ta cũng vậy.”
Dương Ngọc Hoàn: “Ta cũng vậy.”
…
Trong khi cùng các đại mỹ nhân chào hỏi, Phùng Niệm đã sửa soạn xong, nàng và Bùi Càn cùng nhau ngồi lên bộ liễn được nô tài nâng đến ngoài cửa Thừa Lộ cung, sau khi đến nơi, Bùi Càn bước xuống dưới trước, Phùng Niệm theo sát phía sau.
Lúc này đã có thể nghe được tiếng động bên trong, có người cao giọng la to bảo nương nương dùng sức, có người đi qua đi lại trong sân, còn có quỳ xuống cầu xin trời cao ban phúc.
Hoàng Thượng đến cho bọn họ một chút sức mạnh.
Luôn cảm thấy Hoàng Thượng ở đây, kẻ xấu cũng không dám làm loạn, ma ma la to với Phúc tần: “Hoàng Thượng và Quý phi nương nương cũng đến thăm người, người đừng sợ, nín thở một hơi rồi dùng sức thật mạnh.”
Bên trong an tĩnh một chút, hình như là đang tích lũy sức lực, tất cả mọi người cũng nín thở chờ đợi, chờ đến khi giọng Phúc tần mang theo nghẹn ngào nói: “Không được, không được, ta không còn sức lực.”
Phùng Niệm gọi tên thái giám tới, hỏi: “Phúc tần như vậy đã bao lâu rồi?”
“Trong lòng nô tài sốt ruột không để ý, nhưng đoán chừng gần nửa canh giờ.”
“Tại sao lại sinh vào lúc này?”
“Chuyện trong phòng, các nô tài canh giữ bên ngoài làm sao biết rõ?”
“Sau khi Phúc tần chuẩn bị sinh các ngươi đã đưa vào bên trong thứ gì?”
“Khăn, nước nóng đúng rồi còn có canh gà.”
Lần này không cần Phùng Niệm, Bùi Càn lập tức phân phó: “Tự mình đi lấy chén canh ra, Thái y có tới không? Đưa chén canh cho Thái y nhìn xem một chút.”
Khoảng cách Thái y viện hơi xa hơn, cho dù nhận được tin tức ngay lập tức lão Thái y vội vã tới nơi này, cũng mất một chút thời gian. Chờ Thái y tới, lại trôi qua một chén trà, lão Thái y vừa vào trong sân còn phải thỉnh an Hoàng Thượng và Quý phi nương nương, bị Bùi Càn quát bảo dừng lại: “Đừng lằng nhằng, đến xem một chút, chén này có sạch sẽ hay không.”
Phúc tần biết sinh con tốn sức, sau khi bắt đầu sinh thì uống chén canh rất lớn, trong chén cũng không còn thừa lại cái gì, cũng may bởi vì chưa rửa sạch, Thái y nhận lấy vừa ngửi một cái, vừa dùng ngón trỏ lau dưới đáy chén, bỏ vào trong miệng nếm mùi vị.
“Hẳn là thêm qua thuốc gì, nhưng hương vị có vẻ nhạt, sau khi Phúc tần nương nương uống thì có biểu hiện gì?”
“Không làm được gì.”
“Đó là làm giảm sức lực.”
Hiếm khi có một lần Bùi Càn và các tiểu tỷ tỷ trong group có cùng quan điểm ――
“Còn cần ngươi nói, trẫm cũng biết là uống vào sẽ khiến người ta suy yếu không làm gì được, bảo ngươi xem một chút là để ngươi nghĩ cách, chuyện này giải quyết như thế nào?”
Vẻ mặt Thái y lộ vẻ khó xử: “Loại thuốc này bên ngoài cho ăn mày dùng rất nhiều, nếu trúng cũng không cần gắng sức giải trừ, sau vài canh giờ là sẽ ổn. Bởi vì không phải độc dược nguy hiểm, thật sự chúng thần không nghiên cứu cách giải trừ nó như thế nào.”
“Bên trong sinh con không làm được gì không phải nguy hiểm sao?” Bùi Càn thật sự muốn mắng chửi người, y cố gắng kiềm chế, hỏi lại: “Hiện giờ chỉ cần ngươi nói nên làm gì? Có cách giải quyết hay không?”
“Nếu không thì cầm Thanh Lương cao thoa cho Phúc tần nương nương một chút.”
Có người cầm đi thoa, ra ngoài nói vô dụng, Thanh Lương cao giúp tinh thần tỉnh táo, đầu óc Phúc tần rất thanh tỉnh, chẳng qua toàn thân không có sức.
Lão Thái y lắc đầu: “Nếu như cho thần một chút thời gian, nhất định có thể nghĩ ra cách giải quyết, hiện tại thì không có cách nào, nếu như giữ đứa bé thì thần có biện pháp lấy thai nhi ra…”
Bùi Càn nhíu mày, y không lên tiếng, lúc này Ngũ Hoàng tử cũng chạy tới, vừa mới vào Thừa Lộ cung thì nghe được lời nói này của Thái y,
//
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com – – Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –