Đọc truyện Sủng Thú Thành Hoàng Hậu – Chương 12
“Bẩm bệ hạ, ngự thiện phòng đã chuẩn bị buổi tối rồi ạ, thỉnh bệ hạ dùng”
Nam Yên thấy thức ăn phong phú trước mặt sớm đã chảy nước miếng, không để ý tới ai gặm 1 cái đùi gà qua thưởng thức.
Khinh Duật Phàm đen mặt nhìn Nam Yên, hừ, vật nhỏ ngươi thật đúng là trư mà. Vì sự kiện vừa rồi mà Khinh Duật Phàm rất giận Nam Yên vì đã theo thái hậu nên trong lúc ăn không nói gì cả mà trưng khuôn mặt lạnh băng băng ra.
Cung nữ bên cạnh nhìn Nam Yên ăn đã sớm chảy mồ hôi lạnh, còn hoàng thượng bên cạnh thì quá đáng sợ a, ai biểu hầu hạ Càng Thanh Cung thì sung sướng, có quỷ mới tin, sớm ngày chỉ lo xem cái đầu của mình còn không.
Nam Yên ăn ngon lành, quay sang thấy Khinh Duật Phàm trưng gương mặt “thúi” ra thì phì 1 tiếng. Sau đó bỏ cái đùi gà xuống, gặm 1 đùi gà khác bỏ vào chén Khinh Duật Phàm, đẩy đẩy về phía hắn
“Chít chít” ăn đi, không gắp cho ngươi ăn mắc công ngươi không cho ta ăn thì khổ.
“Ngươi chỉ biết nịnh thôi”
Thấy nó lấy lòng mình, cơn giận cũng bớt đi vài phần rồi gắp đũa lên ăn cơm.
Cung nữ bên cạnh la ó, thiên ơi, bệ hạ ăn thức ăn thú gắp cho. Thật kì lạ nhan.
Nam Yên sau khi lấy lòng Khinh Duật Phàm xong, lại tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình, ăn xong xoa xoa cái bụng to rồi ợ 1 phát làm cung nữ đều cười thành tiếng nhưng cũng nhanh chóng im lặng.
“Ngươi thật đúng là trư mà” rồi mỉm cười ôm nó xoa nắn bụng nó cho dễ tiêu. Chà, được hoàng thượng xoa bóp thật dễ chịu, hắc hắc. Nam Yên nằm yên hưởng thụ.
Sau đó thả Nam Yên ra, Khinh Duật Phàm được cung nữ hầu hạ rửa mặt, thay đồ.
Nam Yên sau 1 đêm ngủ trên long sàng thì biết rõ long sàng rất thoải mái, thế là nhảy lên long sàng mà ngủ. Khinh Duật Phàm thấy Nam Yên nằm trên long sàng thì khóe miệng cong lên, đuổi cung nữ ra ngoài, lên long sàng mà nằm.
Đang nằm thì Nam Yên nhìn ra cửa sổ thấy hôm nay là đêm trăng tròn, mẫu thân nói là ta phải tu luyện mới trở về hình người được. Liếc qua bên trái thấy Khinh Duật Phàm mắt đã nhắm, quơ quơ cánh tay thấy hắn ngủ rồi mới yên tâm mà nhảy ra ngoài cửa sổ, leo lên nóc nhà ngồi tu luyện.
Sáng ngày hôm sau
“Bẩm bệ hạ, thái hậu nương nương đến đón hồ ly ạ”
Chậc mẫu hậu thật là “trẫm biết rồi”
“Tiểu trư, dậy đi, ngươi ngủ cả tối rồi”
Nam Yên nghe tiếng động mở mắt, lăn qua lăn lại không chịu dậy. Tối qua gần sáng mới về vậy mà hôm nay phải dậy sớm, hix.
“Thú con à, ra đây ai gia ẵm nào”
“Chít chít” mắt nhắm mắt mở đi tới chỗ thái hậu.
“Có phải hoàng nhi không cho con ngủ phải không, sao lại buồn ngủ thế?”
“Mẫu hậu, nó mà ngủ thêm sẽ thành trư đó”
“Haha, đi nào, ai gia bế con đi ăn sáng”
Nghe tới ăn là mắt Nam Yên sáng rực, cựa quậy 1 hồi rồi gặm bánh điểm tâm mà nhai. Thái hậu vui vẻ, ngồi bên cạnh vuốt ve Nam Yên.
“Bẩm thái hậu, các tú nữ được tuyển chọn đã tới rồi ạ”
“Ừ” rồi ôm Nam Yên về tẩm cung của mình nơi có các tú nữ diện kiến.
“Tham kiến thái hậu nương nương” các tú nữ đồng loạt hô lên
“Bình thân!”
“Tạ thái hậu”
Các tú nữ đồng loạt nhìn lên trên, thấy thái hậu rất trẻ thì không kinh ngạc vì hoàng thượng còn trẻ mà, liếc mắt qua thấy 1 con thú nhỏ đang ăn điểm tâm, chắc là thú nuôi của thái hậu.
“Thú nuôi của thái hậu nương nương thật là đẹp, màu lông lại rực rỡ, thần thiếp mạn phép hỏi đây là con gì không ạ?”
“Ngươi là tiểu thư nhà nào?” Thái hậu nheo nheo mắt, khuôn mặt lạnh băng hỏi
“Bẩm thái hậu, thần thiếp là con gái của Tả thừa tướng, Tả Ngọc Lan ạ”
Hóa ra đây là con gái Tả thừa tướng, tên kia cũng mong con gái của hắn làm hậu, bất quá ý đồ của ngươi sẽ không thực hiện được đâu, ta rất hiểu Phàm nhi mà, nó sẽ để người nó yêu làm hoàng hậu. Tay vẫn vuốt ve Nam Yên không phát ra biểu hiện gì cả.
“Đây là thú cưng của ai gia, đụng tới nó là đụng tới ai gia, các ngươi nghĩ cũng đừng hòng nghĩ”
Các tú nữ sợ xanh mặt, không ngờ thái hậu lại cưng chiều con thú đó như vậy.
“Các ngươi lui xuống hết đi, ai gia mệt rồi”
“Vâng, thần thiếp cáo lui”, ánh mắt ngoan độc của Tả Ngọc Lan xẹt qua một tia chán ghét nhìn Nam Yên. Thái hậu thấy điều đó ra sức ôm Nam Yên vào ngực.