Đọc truyện Sủng Thiếu Gia, Tuyệt Đối – Chương 32
Edit: Rau Chân Vịt. Beta: Hắc Thiên
Ái Đức Hoa bối rối, đành nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, tên của cậu?” “Ta là Cali Tư Mễ Nặc Á” Cali nói xong, người bên cạnh liền mở miệng, “Chúng ta gọi cậu ấy là thiếu gia.”
Ái Đức Hoa định mở miệng lại nhanh chóng im lặng… Được rồi, thiếu gia liền thiếu gia. Bất quá, bộ dáng của mấy người này là sao?
Tin tưởng Ái Đức Hoa rất nhanh liền biết, những gia hỏa đang cười hì hì kia đều là tình địch của hắn…
“Thiếu gia, ta đã tìm hiểu rõ, khuya nay sẽ có một cuộc triển lãm kỳ lạ, chúng ta cùng đi chứ?” Ái Đức Hoa buồn bực, kỳ thật hắn càng muốn gọi là “Lão bà”.
“Nga? Thật sao?” Cali đúng là thích nhất những thứ không bình thường, cuộc triển lãm này hẳn là sẽ hợp khẩu vị của cậu. “Tốt, ta đi.”
“Chúng ta cũng đi.” Hạ Lạc mỉm cười, “Thiếu gia cũng không thể bỏ lại chúng ta.” “Được a, ta đây cái gì cũng không nói.” Cali nhún nhún vai, vẻ mặt hoàn toàn không để ý.
Em không để ý nhưng ta để ý a… Ái Đức Hoa vặn vẹo đầu, thế giới hai người đã nói trước đó đâu?
Ái Đức Hoa vừa đi ra mật thất, một nhóm nữ nhân liền chen chúc tới, đem bọn họ vây chặt. “Quản lý à, đây là người định mệnh của ngài sao?” “Quản lý, mệnh của ngài thật tốt, đây là một đại mỹ nhân a!” “Quản lý, ngài cần phải quý trọng tiểu thư này nha!”…
Chuyện gì đây? Cali và đám người liếc mắt nhìn nhau. “Đúng vậy, tuy rằng có thời điểm quản lý rất đáng sợ, nhưng chúng ta đều đồng tình với hắn a…” Một cô gái nói, “Cho nên chúng ta đều ở lại chờ nhìn thấy người có thể giúp quản lý.”
“Các ngươi không biết cha mẹ rất lo lắng sao?” Cali vẻ mặt hờn giận, “Cha mẹ các ngươi đã rất lo có biết hay không?!”
Âm thanh ồn ào dần dừng lại. “Nhưng… chúng ta làm việc ở đây, quản lý cho chúng ta chỗ ở và tiền, chúng ta cũng muốn giúp gia đình một phần sức lực. Một số cô gái bắt đầu nức nở, “Chúng ta cũng chỉ muốn tạo bất ngờ…”
“Các ngươi xác định đó là bất ngờ mà không phải lo sợ? Cha mẹ các ngươi tình nguyện cho các ngươi sinh hoạt bình bình an an, cũng không mong muốn các ngươi mất tích chỉ vì kiếm tiền!” Cali giận dữ, làm tất cả các cô gái ở đây đều cúi đầu không dám cãi lại.
“Các ngươi muốn có tiền?” Hạ Lạc từ từ nói, “Thiếu gia, công ty KALI của chúng ta không phải đang chuẩn bị mở một cuộc triển lãm thời trang sao? Liền mời các nàng về làm người mẫu đi.”
“Công ty KALI?” Ánh mắt các nữ nhân như phát sáng, “Chúng ta nguyện ý!”
Hạ Lạc hình như rất có hứng thú với công việc thời trang… Cali híp híp mắt, “Ân, cứ như vậy đi, sau này trang phục của công ty do ngươi quản.”
“Tuân mệnh, thiếu gia!” Hạ Lạc cười, đem gánh nặng “quản lý trang phục” này tiếp nhận.
—
“Hoan nghênh mọi người tới cuộc triển lãm “Quái hình”! Người chủ trì đứng trên đài, khuôn mặt nở nụ cười tươi như hoa.
“Tốt!” Người xem sôi nổi kêu.
“Cuộc triển lãm này chia làm hai khu vực lớn, xin mọi người chú ý! Chúc mọi người có thể thoải mái khi tham gia!”
Cali đến trước cửa của một khu vực, “Chúng ta đi chỗ này trước đi” Cậu chỉ vào loại thực vật kỳ quái “Nhìn này.”
“Tốt, ta đi mua vé vào cửa.” Tư Nại Khoa gật đầu, đi đến chỗ bán vé. “Mời mọi người tự nhiên!” Người bán vé tại cửa hô lớn.
Đi vào khu triển lãm, xung quanh đều là các loại hoa quả kỳ lạ, có vẻ như rau, hoa quả từ các nơi đều ở đây. “Dưa, bắp cải, cải trắng, xà lách…” Cali nhớ tên từng loại rau, cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc. Dù sao đây cũng không phải rau cải bình thường a! Có bỏ túi tiền ra, cũng coi như đáng. Xem ra tới cuộc triển lãm này cũng rất có thu hoạch đây.