Sủng Thê Làm Vinh

Chương 114


Đọc truyện Sủng Thê Làm Vinh – Chương 114


Từ Lệnh Kiểm vén rèm quá mức dùng sức, mành đánh vào khung cửa, phát ra tiếng đùng vang, giống như đánh vào lòng người, làm hai nha hoàn nhịn không được nhảy dựng.

Hỉ nương không biết sao, thu xếp tinh thần nói: “Thế tử, thời gian ngồi giường còn chưa đủ……”
Từ Lệnh Kiểm đang muốn lao ra cửa đi ngoại viện, nghe hỉ nương nói những lời này, vội ngừng bước chân.

Mạnh gia! Mạnh Tĩnh Ngọc! Thế nhưng lừa gạt hắn.

Hắn cho rằng chính mình cưới một quý nữ nhà cao cửa rộng trường tụ thiện vũ, ai ngờ lại là cưới một người câm không thể nói chuyện!
Đồn đãi không sai, Mạnh Tĩnh Ngọc đích xác có mặt khi Lâu Ngoại Lâu cháy, nàng không bị hủy dung, lại bị huân hỏng cổ họng, rốt cuộc không thể nói.

Hắn muốn chính là một hiền thê hiền lương thục đức, có thể giúp hắn một tay, mà không phải một người câm chỉ có thể giấu đầu lộ đuôi, không thể mang ra ngoài.

Ngày mai hắn phải mang Mạnh Tĩnh Ngọc tiến cung, đến lúc đó tất nhiên mọi người đều biết Mạnh Tĩnh Ngọc là người câm, Từ Lệnh Kiểm hắn cũng trở thành một trò cười rõ đầu rõ đuôi.


Mạnh gia thế nhưng xem hắn như đồ ngốc lừa xoay quanh, Mạnh Tĩnh Ngọc cũng đáng giận, thế nhưng giúp đỡ Mạnh gia.

Trách không được tính tình nàng thay đổi lớn, hắn tưởng do tứ hôn, thì ra nàng biết nàng là một phế vật, biết sau này nàng tuyệt đối không có khả năng gả vào nhà cao cửa rộng làm tông phụ, cho nên mới dùng hết thủ đoạn lừa gạt hắn!
Đáng giận! Đáng giận đến cực điểm!
Hắn bị người chơi, còn không thể tìm người tính sổ.

Ngồi giường, ha ha, Mạnh Tĩnh Ngọc tiện nhân này, tâm tư đê tiện xấu xa, hắn nhìn thấy nàng liền cảm thấy ghê tởm.

Thời gian không đủ, Từ Lệnh Kiểm không thể nhấc chân liền đi, nhưng kêu hắn trở về ngồi giường cũng là trăm triệu không thể, hắn đứng ngoài sân, sắc mặt âm trầm, không lên một tiếng.

Hỉ nương tham gia hôn lễ không ít, đây là lần đầu gặp chuyện như vậy, đầy mặt xấu hổ.

Còn về hai nha hoàn Mạnh Tĩnh Ngọc mang đến từ nhà mẹ đẻ càng là sợ tới mức run bần bật, hận không thể biến thành trong suốt.


……
Trần Bảo Linh buồn bực nói với Kỷ Thanh Y mặt của Mạnh Tĩnh Ngọc không sao cả, căn bản không bị hủy dung.

Kỷ Thanh Y kinh ngạc.

Nếu Mạnh Tĩnh Ngọc không bị hủy dung, lúc trước lời đồn bay đầy trời sao không ra mặt giải thích, thậm chí Hoàng Hậu cũng tùy ý để người khác chửi bới Mạnh Tĩnh Ngọc, nghĩ như thế nào cũng không phù hợp.

Hai người đang nói chuyện, đột nhiên sắc mặt Trần Bảo Linh trắng nhợt, đỡ bàn nôn khan, Kỷ Thanh Y khiếp sợ: “Bảo Linh, tỷ làm sao vậy, có phải cảm lạnh hay không?”
“Tỷ không có việc gì, có thể là lúc ra cửa ăn quá nhiều, nhìn muội bị dọa kìa.” Trần Bảo Linh cười đứng lên: “Đi, chúng ta cũng nên trở về.”
Mới vừa nói một câu, thân mình nàng bỗng mềm nhũn, sắp sửa ngã xuống, Kỷ Thanh Y cả kinh hồn muốn bay ra ngoài, một tay ôm lấy Trần Bảo Linh, vội kêu nha hoàn đi gọi người.

Yến hội phía trước còn chưa tan, hai người các nàng lấy cớ ra ngoài thông khí, nghe nói Trần Bảo Linh ngất xỉu, Thọ Xuân đại trưởng công chúa lập tức sai bà tử bên người lại đây, vừa vặn trong yến hội hôm nay có một vị thái y, lập tức được mời đến xem bệnh cho Trần Bảo Linh.

Sắc mặt Cố Hướng Minh trắng bệch, người không biết còn tưởng người bị bệnh là hắn, sau khi thái y bắt mạch xong, hắn lập tức tiến lên, giọng nói có vài phần run rẩy: “Thái y, nàng thế nào?”
Thái y vuốt chòm râu, cười ha ha: “Cố Nhị gia không cần lo lắng, là chuyện vui……”
Kỷ Thanh
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.