Bạn đang đọc Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu: Chương 29: Cái Giá Phải Trả , Khi Bắt Ta Phải Chịu Khổ 5 Năm !
Khương Uyển Uyển chống cằm nhìn Thiên Mỹ suy tư trên ghế
– tại sao muội lại chắc chắn như vậy ? – Khương Uyển Uyển cuối cùng cũng cất giọng phá tan bầu ko khí .
– máu , khác nhau ! – nàng thản nhiên nói
– nếu là huynh muội cùng cha khác mẹ cũng có 1 phần máu khác nhau mà ? Thêm nữa ta chỉ thấy máu tất cả vị đều giống nhau ? – Khương Uyển Uyển nhíu my tâm , cái lý do này thực sự khó tin , à ko , quá khó tin !
– có khác mà ! – nàng vẫn kiên định gật đầu .
– những cái cách để muội chứng minh làm ta khó tin thấy phát sợ !
– ta chắc chắn mà ! – nàng vẫn gật đầu – a mà , Phong đâu ? – lúc nãy nàng lớn tiếng khẳng định , hắn cũng ôm nàng 1 cái , ừ 1 tiếng , giờ chạy đi đâu rồi ?
– hắn cùng Trang Khuynh đi đâu đó rồi ! – Khương Uyển Uyển nghĩ ngợi 1 lúc rồi nói
– đích thị có gian tình ! – Thiên Mỹ nhăn my , .
Khương Uyển Uyển : đấy là vì ai chứ ? * bĩu bĩu môi *
– Thiên Y và Ma Y cũng chạy đi tìm Nhu nhi rồi , Hắc Kim vẫn tiếp tục đơ người ở đó – Khương Uyển Uyển né ra 1 bên chỉ vào Hắc Kim , hắn như vậy cả ngày rồi !
– ta chán , ta chán a ! Cái gì Thanh đảo quận chúa ? Ta muốn về Trân Ngọc quốc đi chơi a !!! – Thiên Mỹ nằm bò ra bàn , nàng thà về Trân Ngọc quốc đi kỹ viện chơi còn hơn .
– thích tới chơi với phi tần của đại ca ngươi , các nàng rất rảnh rỗi ! – Khương Uyển Uyển nhún nhún vai .
– vậy nga ! Phi tần được sủng ái nhất là ai ?
– Trần qúy phi ! – Khương Uyển Uyển nhếch mép , nở nụ cười thực gian trá .
– hắc hắc , giúp ta che ấn ký , nhuộm luôn màu tóc . Hắc hắc , ta muốn đi chơi ! – Thiên Mỹ xoa xoa tay , đứng dậy , chuẩn bị đi chỉnh người .
Trần lam cung _ nơi ở của Trần qúy phi
2 nha hoàn len lén bước vào , đánh bất tỉnh 2 nha hoàn khác , tất nhiên đó là Khương Uyển Uyển và Thiên Mỹ .
– người tới !!! Mau trang điểm cho bổn cung ! – Trần qúy phi nhẹ giọng nói
Thiên Mỹ đi vào , trong lòng cười thầm , hắc hắc , thật đúng lúc a !
Lon ton chạy vào , cư nhiên 2 nàng ko quên cúi đầu thật thấp , lỡ bị bả nhìn trúng 2 người xinh đẹp hơn cũng có chút rắc rối !
– nương nương , hình như đây là loại mỹ phẩm tốt nhất . Hoàng thượng đối người tốt nhất ! – Thiên Mỹ nhỏ giọng nịnh nọt
– ngươi là người mới sao ? Mắt tốt lắm ! – Trần qúy phi kiêu ngạo gật đầu
– nương nương , hoàng thượng bảo nô tỳ đưa cống phẩm này cho người . Nói người đi tắm , hoàng thượng tối nay sẽ đến ! – Khương Uyển Uyển bước vào , tay cầm 1 lọ nước hoa hồng , đây là do nàng đặc chế , trong lòng cười thầm , tắm đi , tắm đi , rồi ngươi sẽ biết sự lợi hại của bổn tiểu thư .
– vậy sao ? Mau , ngươi giúp bổn cung tắm rửa ! – Trần qúy phi chỉ vào Thiên Mỹ , khuôn mặt lộ rõ sự kiêu kỳ khi được ban thưởng . Phi , nàng ghét nhất nữ nhân loại này ! Thiên Mỹ trong lòng thầm khinh thường nhưng cũng ko lộ ra ngoài mặt . Chủ nhu thuận đáp
– vâng !
Trong lúc tắm cho Trần qúy phi , nàng còn nhép miệng nói với Khương Uyển Uyển ” tỷ chuẩn bị dụ Lăng Phi Trần tới chưa ? “
” hắc hắc , chừng 5 phút nữa ” Khương Uyển Uyển cười cừoi
” hắc hắc , tẩu a , tẩu a ! ” Thiên Mỹ nhìn Trần qúy phi như muốn chọc thủng nàng ta ” bất quá , ta ko có ý định hủy nhan tỷ đâu , nhưng đây chỉ là đại lễ cho việc 5 năm cho ta khổ sơ , 5 năm làm mẫu thân ta tội nghiệp của Lăng Phi Trần thôi a ! Thiên Mỹ khẽ cười lạnh , thầm nói trong lòng
chợt thì 1 tiếng công công vang lên Hoàng thượng giá đáo !!!
Khương Uyển Uyển cùng Thiên Mỹ cười cười thập phần gian trá , nhìn nhau tới rồi , tới rồi !!
– ngươi , giúp bổn cung mặc quần áo – Trần quý phi chỉ vào Khương Uyển Uyển, rồi xoay sang Thiên Mỹ – ngươi mau đi lấy Phi Thước trà đi châm !
Thiên Mỹ : ta … ko biết châm trà ? à mà từng thấy mọi người châm rồi , thử xem * đổ đổ 1 cái gì đó đen thui vô ấm trà , cho thêm đường ( ta : để làm gì vậy tỷ ?. nàng : ta thấy trà uống thường đắng , ta cho thêm đường cho ngọt chút ! * ngây thơ đáp * )
Khương Uyển Uyển : thôi đi , ta cho ngươi 1 ân huệ , được bổn tiểu thư đích thân mặc quần áo cho ngươi a !
Thiên Mỹ bê ấm trà ra , đập vào mắt là Hàn Bảo Phong ( ta : tới làm gì ? . hắn : tới xem náo nhiệt ! ) , thân hồng y yêu nghiệt , vẫn rất soái a ! xinh đẹp thuần khiết ko chịu được ! nếu ko phải hắn mặc nam trang thì ………
bên cạnh là Trang Khuynh thần sắc tuấn lãng phong trần vận bạch y , mái tóc bạch kim cũng phiêu diêu ( ta : tới chi ? . hắn : xem náo nhiệt )
bên cạnh nữa là Lăng Phi Trần , tuấn dật xuất trần ( ta : tới chi ? . hắn : ta được mời đoàng hoàng ! . ta : à ~~ )
Thiên Mỹ cúi gầm đầu , trong lòng thầm gào thét : chuyện gia đình của nhà người ta 2 tên kia tới chi vậy ???
đạt trà xuống , rót ỗi người 1 tách trà . cả 3 nam nhần của chúng ta đều cầm lên trang nhã uống 1 ngụm và … PHỤT !
Thiên Mỹ đẫ sớm định rời đi nhưng ko ngờ 3 cái tiếng này vang 1 cùng 1 lúc , nàng len lén nhìn lại , thần sắc 3 người giống nhau như đúc
Hàn Bảo Phong : ko sai , ko sai ! cái mùi vị kinh khủng như vậy chỉ có thể là nàng làm , cơn ác mộng bánh quế hoa của ta lại trở về rồi !!! * đau lòng chùi miệng *
Trang Khuynh : thì ra , trà của Thanh đảo xưng danh số 2 ko nơi nào dám đứng số 1 là như thế này ! * khinh bỉ cười thầm *
– ngươi , đứng lại !- Lăng Phi Trần tức giận chỉ vào Thiên Mỹ
– Hoàng …. Hoàng thượng có gì sai bảo ? – nàng làm bộ sợ hãi khúm núm , a , có nghề phết !
– ngươi đã cho gì vào trong trà vậy hả ?
– nô … nô tỳ … ! – Thiên Mỹ cúi gầm mắt , cúi đầu , bờ vai run run , ai cũng tưởng nàng đang khóc , thực chất đang cười .
– chậc , tại sao chỗ Trần nhi lại có nô tỳ vô dụng thế chứ ! người tới , mang tiện tỳ này đi ! – hắn bực dọc hét lên , làm bẩn cái lưỡi của hắn mà !
1 phút sau , 2 thị vệ tiến vào định kéo nàng đi . lúc ấy Thiên Mỹ mới lên tiếng , nhưng vẫn cúi đầu
– aizz ! gì chứ , chơi chẳng vui gì cả 1 Khương tỷ tỷ , tỷ mang Trần qúy phi ra đây đi ! – giọng nói đầy trào phúng vào giễu cợt .