Bạn đang đọc Sủng Nịch Đệ Nhất Tiểu Hoàng Hậu: Chương 28: Ta Và Ngươi Ko Thể Là Huynh Muội !
Nữ tử trước mắt như nghe thấy Thiên Mỹ nàng nói thì quay hẳn mặt ra , hơi kích động
– Lạc nhi ? ( tên Mỹ tỷ ở Thanh đảo là Lăng Tiểu Lạc )
– mẫu …. mẫu thân ? – Nàng nhíu nhíu my tâm , khuôn mặt 5 phần khó tin , 4 phần kích động , 1 phần còn lại chính nàng cũng ko rõ .
Nữ tử đó bỗng dưng ôm lấy nàng
– Lạc nhi , cuối cùng mẫu thân cũng tìm được con !
Nữ tử nói xong ko lâu thì 1 cảm giác lành lạnh trên cổ khiến nàng ta khẽ rùng mình.
Thiên Mỹ nhếch mép , à , nàng biết 1 phần còn lại là gì rồi ! Hoài nghi .
– ngươi là ai ?- 2 người vẫn trong tình trạng ôm chặt nhau , chỉ là Thiên Mỹ khuôn mặt lạnh tanh , tay cầm chủy thủ ghé vào gáy nữ tử kia
– hắc , thật đúng là nữ nhi Lăng Thanh Tâm , cơ trí quá ! – nữ tử đó cười 1 tiếng
– nói , ngươi là ai ? – Nàng tiếp tục gằn giọng
– sao ngươi biết ta ko phải Lăng Thanh Tâm ? – Nàng ta vẫn tiếp tục kiểu 1 người hỏi , người kia cũng hỏi theo .
– ha , đâu ra nữ nhi và mẫu thân khuôn mặt giống nhau như song sinh thế ? Ít nhất khác 1 chút , ta còn mang 1 dòng máu của phụ thân cơ mà ? – Thiên Mỹ giọng điệu trào phúng nói
– ta tên Thúy Kiều ! – nàng ta nói
– hở ? – Thiên Mỹ đơ mặt . Thúy Kiều á ? Buồn …. cười quá ! Thật sự sợ đấy , nàng ko nghĩ trong cái tên này có thể ở đây .
– ngươi họ gì ?
– ta là Vương Thúy Kiều !
– hắc hắc , trùng hợp đến khó tin ! – Thiên Mỹ buông nàng ta ra , cười cười
– trùng hợp cái gì ? – Vương Thúy Kiều nhăn my , khó hiểu nói
– ko , tại sao ngươi giả mạo mẫu thân ta ? – thu lại vẻ ngả ngớn , nàng nghiêm túc hỏi
– chỉ là thử thôi ! – Vương Thúy Kiều cười hắc hắc 2 tuếng rồi ngại ngùng nói – nhưng ko ngờ ngươi dễ dàng nhận ra như vậy !
– ngươi sao lại biết ta ?
– tỷ tỷ ta , muốn ta tới nói với ngươi ! – Vương Thúy Kiều thâm thúy nhìn nàng , con ngươi ra vẻ nghiêm túc
– tỷ tỷ ngươi ?
– ân , Nhu tỷ ! – nàng ta gật đầu
– Nhu nhi ? – tại sao Nhu nhi lại làm vậy ? Sắc mặt Thiên Mỹ ngày càng âm trầm
– tỷ ta nói , ngươi và hoàng thượng Trân …. Trân … cái quái gì đó là huynh muội ? – Vương Thúy Kiều khó khăn nhớ lại cái tên , tiếp tục nói – nàng nói ngươi , nên ở lại đây , tránh xa tên đó .
” BÙM ” _ trong đầu nàng phát ra 1 tiếng nổ , cái gì Trân Ngọc quốc hoàng thượng cùng nàng chi huynh muội ? Ko tin , lời nói này thực như đùa .
Thấy Thiên Mỹ hiện ra trên mặt cực kỳ khó tin , Vương Thúy Kiều xua tay trước mặt nàng , lo lắng hỏi
– này , ngươi sao vậy ?
– ngươi …. nói giỡn đúng ko ? Ngươi và Nhu nhi khác … họ ! – như nhìn thấy ánh sáng , ừ , đúng vậy . Nghe là Nhu nhi tên là Mộng Lạc Nhu , đây là Vương Thúy Kiều , khác họ . Đúng , khác họ !
– Nhu tỷ từ khi mới sinh ra đã được phán cả đời là thần nữ , là phúc tinh cứu mạng . Từ lúc 3 tuổi đã cùng quận chúa Lăng Thanh Tâm đi Trân Ngọc quốc . Truyền thống của Thanh đảo , ai được phán là thần nữ , mang tấm thân trong sáng thì phải theo họ Mộng ! – Vương Thúy Kiều xổ ra 1 tràng , thao thao bất tuyệt với nàng , chủ yếu là , Nhu nhi là 1 thần nữ thuần khiết .
Vương Thúy Kiều xoay ra tính tiếp tục nói thì lại chẳng thấy bóng dáng Thiên Mỹ đâu cả , đành nhún nhún vai cho qua . Tay lấy mặt nạ da người tinh xảo trên mặt ra , nàng khẽ cười
– tiểu thư , Nhu nhi hết nhiệm vụ của mình rồi !
Chánh cung Thanh đảo .
Thiên Mỹ tức tối chạy vào . Thì ra lúc nàng tỉnh , thần sắc mọi người ảo não ra vì cái này ? Ra chuyện xưa của nàng vốn được kể rồi mà nàng lại ko biết , hay thật .
Trong lòng nàng khẽ cười lạnh , Hàn Bảo Phong , hắn cư nhiên tâm tình bị lạc rồi , để nàng cho hắn thấy rõ , 2 người ko phải huynh muội !
RẦM ! _ cửa chánh cung 1 phát bật ra do cú đá phẫn nộ của nàng . Thiên Mỹ tức giận đi vào
– tiểu Mỹ , có chuyện gì ? – hắn khẽ nhíu my tâm , nàng lại gây chuyện sao ?
Thiên Mỹ cũng chẳng nói gì , tay cầm chủy thủ rạch 1 bên tay kia ra . Nhất thời kiến mọi người phát hoảng
– nàng làm cái gì vậy ? – hắn khó hiểu đứng dậy nắm tay cầm chủy thủ của nàng
Thiên Mỹ lại giật tay ra , gằn từng chữ
– Hàn Bảo Phong ! Ngươi để yên đó ! – nói rồi lấy tay bị thương lên liếm 1 cái , hình như đang phân tích mùi vị ? Cái hành động này làm ko khí trong phòng tụt xuống kinh khủng . Chắc chắn là do Hàn Bảo Phong đứng trước mặt nàng . Mọi người trơ mắt nhin đầu sỏ gây chuyện vẫn đang liếm vết thương như con mèo .
Bỗng nhiên nàng ngẩng đầu lên , tay lại nắm lấy tay Hàn Bảo Phong , lại rạch trên tay hắn 1 đường , tiếp tục cúi đầu xuống liếm vết thương đó . Cư nhiên mọi người ko hiểu chuyện gì , chỉ có thể bất động xem màn kịch đau tim này .
Thiên Mỹ ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn , rõ ràng từng chữ nói , khuôn mặt cực chắc chắn
– Hàn Bảo Phong , ta chắc chắn 1 điều , ta và ngươi , kiếp này , ko là huynh muội , chỉ có thể là phu thê !!!