Sủng Ngươi Đến Tận Trời

Chương 22


Bạn đang đọc Sủng Ngươi Đến Tận Trời – Chương 22

Hà Phi mỉm cười, giọng người da đen tang thương khàn khàn, không dùng kĩ thuật hát gì cũng biểu lộ chân tình như vậy, thâm tình khiến cô nghe nổi da gà.
Cô nghiêng người cầm lấy vỏ đĩa CD, làm anh ngửi được mùi tóc cô. Anh nhớ tới hoa nhài ban đêm, mùi hương thoang thoảng tràn ngập trong không khí. Lồng ngực anh lại đau, Thượng Đế, anh là nghĩ muốn cô đến vậy, muốn đến đau lòng.
Xe chạy nhanh vào ngõ.
“Đến rồi.” Hà Phi chỉ vào khu nhà giữa vườn cây xanh. “Em ở tầng 5 khu nhà này.” Cô cởi dây an toàn, Lương Chấn Y một trận không đành lòng, cũng chỉ có thể dừng lại xe.
Anh hi vọng cô ở lâu trong chốc lát, nhưng là anh tìm không thấy lí do lưu lại cô. Anh nhìn cô không chút do dự xuống xe, nghe cô dùng giọng nói trong trẻo cùng anh nói lời từ biệt.
“Cám ơn anh, tổng giám đốc.” Hà Phi đứng ở cạnh cửa xe, nhìn Lương Chấn Y bên trong xe. Anh cũng nhìn cô, ánh mắt của anh u buồn, giống như đang nói ra suy nghĩ của mình.

“Hà Phi. . . . . .” Bỗng nhiên bình tĩnh nhìn lại cô ở bên ngoài xe.
Hà Phi một trận rung động, rất sợ anh nói cái gì đó, lại mâu thuẫn hi vọng anh nói chút điều cô không nên nghe thấy.
Kết quả Lương Chấn Y nhìn sâu cô một cái, chỉ chậm rãi nói: “Lần sau, đừng lại gọi anh là tổng giám đốc.”
Vì sao bên trong xe Lương Chấn Y nhìn như phi thường u buồn? Vì sao cô nhưng lại luyến tiếc cứ thế quay đầu rời đi? Đều là do đêm nay quá mỹ diệu lại rất kích động, cô hoang mang nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh.
“Vâng, anh Lương.”

“Gọi tên của anh.” Anh sửa đúng cô.
Cô giống như đứa ngốc, ngây ngốc nhìn lại ánh mắt nóng bỏng lặp lại: “Vâng, Lương Chấn Y. Đêm nay rất cám ơn anh, em lên nhà đây. Tạm biệt.”
Lương Chấn Y nhìn cô khuôn mặt đáng yêu, hai má hồng hồng, phỏng đoán cảm giác đáy lòng cô, có phải hay không cũng giống anh luyến tiếc nói lời từ biệt.
Hoặc hết thảy đều là anh vọng tưởng, bởi vì cô kiên định đóng cửa xe, vẫy vẫy tay, xoay người ấn điện thoại vô tuyến, cửa mở, cô quay đầu liếc anh một cái, bước vào cầu thang, biến mất khỏi tầm mắt của anh.
Lương Chấn Y úp mặt trên vô lăng thở dài, nổ máy rời đi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.