Bạn đang đọc Sửa Bug Ở Vũ Trụ Tiểu Thuyết FULL – Chương 87
Edit: jena
Từ sau khi trở về từ tổng cục, sếp bận đến tối tăm mặt mũi.
Đầu tiên là phải lập trận phòng hộ cho bộ phận xuyên thư, tiếp theo dẫn người đi tiêu diệt chuỗi số liệu dị thường.
Vất vả lắm mới nhận được chút tiến triển, kết quả chuỗi số liệu kia đã phát giác có chuyện không ổn, lại gây thêm chuyện phiền phức.
Đừng nói là ăn trái cây, đến nước ông còn chưa được uống.
Cảnh Tây nhìn ánh mắt của ông, cắm một miếng trái cây bỏ vào miệng, thuận tay còn đút cho Đoạn Trì một miếng.
Sếp lớn độc thân chưa có một mảnh tình vắt vai: “…”
Hay lắm, vẫn còn thời gian yêu đương.
Ông nhìn một đống dụng cụ y tế trên người, người thì bị liệt không nhúc nhích được: “Tình huống này là sao?”
Lần đầu tiên Lộ A nghe thấy sếp lớn nói chuyện bằng giọng điệu suy yếu như vậy, thật sự không nhịn được: “Chúc mừng ngài, ngài vừa sinh hạ một thiên kim tiểu thư kháu khỉnh.”
Sếp: “…”
Cảnh Tây cười to, ngồi xuống mép giường.
Chúng hệ thống giả câm giả điếc, làm bộ không tồn tại.
Thiếu điều treo băng rôn: “Chúng tôi không liên quan gì đến chủ nhân.”, tránh bị sếp lớn liên đới tội danh.
Sếp bình tĩnh hỏi: “Chà, vậy con gái nhà tôi đâu rồi? Ẵm đến đây cho tôi xem nào.”
Vừa nói xong, cửa phòng bệnh mở ra, đầu bếp mặc váy tennis ngắn bước vào.
Sếp: “…”
Chúng hệ thống: “…”
Cảnh Tây và Lộ A cười như điên: “Ha ha ha ha ha!”
Đoạn Trì cũng không nhịn được, khóe miệng cong cong, lấy đĩa trái cây trên tay của Cảnh Tây đặt lên bàn, sợ cậu cười nghiêng ngả mà làm đổ trái cây ra giường.
Đầu bếp không rõ nguyên do, chỉ nhìn bọn họ dò hỏi.
Lộ A nói thẳng, tỏ vẻ cậu đến quá trùng hợp.
Đầu bếp nghe vậy cười, lập tức chỉnh giọng, hỏi con thỏ nhỏ: “Cha ơi, cha khỏe hơn chưa?”
Sếp: “Khỏe hơn rồi, đi ra ngoài đi.”
Đầu bếp: “Sao mà được, con phải ở lại giúp cha chứ.”
Sếp: “Sao có thể để một đứa trẻ sơ sinh gánh vác trọng trách này được.”
Đầu bếp buồn cười, không chỉnh giọng nữa, cười bằng giọng của nam giới.
Sếp: “…”
Cảnh Tây và Lộ A là cười lăn lộn thêm một trận, muốn hỏi sếp lớn cảm thấy như thế nào khi tiểu thư nhà mình thoáng chốc đã trở thành quý công tử hàng thật giá thật.
Thế nhưng lần này không giải thích cho đầu bếp nghe nữa, họ đuổi đầu bếp và đám quản gia ra ngoài, bắt đầu nghiêm túc lại, vào chính sự.
Sếp thông qua bọn họ đại khái hiểu được tình huống ở đây.
Thân thể này bị trọng thương, hôm nay vừa ra khỏi khoang hồi phục.
Đúng là đến vừa kịp…!Ông có chút tang thương sờ sờ bụng.
Lần này nhiều nhân vật chính và đặc vụ bị thương, ở thế giới nào cũng có điểm đỏ nhấp nháy.
Cũng may trong cục đã sớm ra thông báo, đặc vụ vẫn luôn duy trì cảnh giác, đến nay vẫn chưa có nhân viên nào tử vong.
Thế nhưng bug sinh ra đã nhiều, vì biến động lại càng nhiều hơn.
Ánh mắt của Cảnh Tây thoáng chốc tối sầm lại.
Quan hệ giữa Chủ thần và thế giới do Chủ thần cai quản là hỗ trợ lẫn nhau, thế giới nếu vận hành tốt đẹp thì năng lực của Chủ thần cũng mạnh hơn.
Chuỗi số liệu kia đang cố tình muốn kéo Đoạn Trì xuống, không cho hắn khôi phục năng lượng, còn muốn tạo ra một đống phiền toái để đục nước béo cò.
Cậu hỏi: “Năng lượng có bị cướp đi không?”
Sếp: “Có thiếu một bộ phận.”
Ông nói xong thì đưa báo cáo cho bọn họ đọc.
Ba người nhanh chóng xem xong, phát hiện giống với kết luận gần đây của mình.
Ký ức của Cảnh Tây đã hoàn toàn khôi phục, lúc trước Đoạn Trì mất trí nhớ ở thế giới 325, khi đã nhập thân vào một nhân vật.
Chuỗi số liệu kia khi vừa đến cũng không cắn nuốt hắn mà dựa vào sự phát triển của cốt truyện để tra tấn hắn, vì vậy khi Cảnh Tây đuổi đến nơi mới nổ một trận lớn như vậy.
Mà ở mấy cốt truyện này, nó luôn dây dưa với nhân vật chính, nhưng khi Cảnh Tây xuất hiện, nó cảm thấy năng lượng của cậu mạnh hơn của nhân vật chính rất nhiều nên bắt đầu đuổi theo Cảnh Tây.
Chuyện lần này xảy ra, nó cố ý biến thành mẹ của Phong Bạch Thanh để thôi miên cậu ta cũng là để cắn nuốt năng lượng.
Nghe nói nó ở tổng cục đã cắn nuốt vài người, còn cắn nuốt cụ thể như thế nào thì bây giờ vẫn chưa khảo chứng được.
Hiện tại nó đang ở bộ phận xuyên thư, đánh lén vào các nguồn năng lượng chống đỡ của các thế giới ở đây, nó hiển nhiên không có cách nào cắn nuốt năng lượng một cách trực tiếp mà giống như Đoạn Trì phân tích cho cậu nghe: ái hận tình thù chính là năng lượng căn nguyên của nó.
Suy xét đến lần trước Cảnh Tây bị trọng thương và khi bệnh tình nguy kịch nó đều xuất hiện, bọn họ nghi ngờ khi các đặc vụ suy yếu và nhân vật chính gặp chuyện sẽ là cơ hội để nó cắn nuốt một phần năng lượng.
Chỉ là nội tình bên trong vẫn còn thiếu gì đó, nếu không nó đã xuống tay rồi.
Đây chỉ là suy đoán của bọn họ, vẫn chưa có chứng cứ xác thực.
Bây giờ đọc báo cáo của tổng cục, suy đoán của họ đã được xác thực.
Sếp nghe bọn họ phân tích xong thì nhìn về phía Đoạn Trì: “Cậu có cảm nhận được nó ở đâu không?”
Đoạn Trì lắc đầu.
Bộ phận xuyên thư hư hỏng nặng, hắn lại bị thương, cảm giác không còn mạnh nữa.
Dù không cảm giác được thì vẫn là Chủ thần, chờ nó gom năng lượng lại, hắn chắc chắn mình có thể biết được.
Tổng hợp lại những tin tức đã biết, bọn họ cảm thấy nó sẽ xuất hiện ở thế giới này.
Từ chuyện của Phong Bạch Thanh có thể nhìn ra ngay, nó đặt năng lượng ở những chỗ khác rất ít, chỉ có ở thế giới này là nhiều.
Một là do ở thế giới này chỉ còn mỗi năng lượng của Phong Bạch Thanh làm điểm chống đỡ, hai là nó vẫn muốn tìm cơ hội cắn nuốt Cảnh Tây.
Nó giảo hoạt lại tham lam, trong thế giới này có Đoạn Trì, Cảnh Tây và Lộ A đều có năng lượng của Chủ thần, còn thêm mấy nhân vật chính cùng xuất hiện, không cần cắn nuốt toàn bộ mà chỉ cần một lượng nhỏ cũng giúp nó dưỡng thương và tăng sức mạnh, tất nhiên nó sẽ không bỏ qua một miếng mồi ngon hấp dẫn như vậy.
Điều này cũng giống với lí do sếp đến đây.
Chỉ là ông đến không đúng lúc lắm, chỉ nói thêm một chút nữa rồi quay về cục làm việc.
Ông đi rồi, chỉ còn có Cảnh Tây có thể vào thân thể của con thỏ nhỏ.
Đoạn Trì không muốn cậu khó chịu, ngăn cậu lại, cứ nói là con thỏ nhỏ hôn mê.
Cảnh Tây không có ý kiến, theo hắn về nhà, sau đó cùng người trong cục đàm phán một phen, cuối cùng nhận được quyền hạn đổi thân thể tùy ý.
Vì vậy hai ngày sau, Cảnh Tây sẽ thường đổi sang thân thể con thỏ nhỏ, tỉnh dậy một chút cho thấy con thỏ nhỏ còn sống, còn phần lớn thời gian thì lâm vào hôn mê.
Đám người quản gia biết con thỏ nhỏ bị thương nặng, cần phải được nghỉ ngơi cho tốt, đối với chuyện này không nghi ngờ gì cả.
Phong Bạch Thanh tất nhiên cũng không nói gì, chỉ thờ ơ lạnh nhạt xem cậu có thể “suy yếu” trong bao lâu.
Lại qua thêm hai ngày, bác sĩ muốn cho cậu làm thêm một vòng kiểm tra, Cảnh Tây cũng đang không muốn phải chịu đau, may là sếp lại đến.
Trải qua vài ngày nghỉ ngơi, lần này ông không còn nằm yên bất động nhìn đôi chồng chồng nhỏ kia phát đường nữa, có thể trực tiếp ngồi dậy đi lại rồi.
Ông vừa ăn canh do “con gái” mình nấu, vừa phân phó AI gọt trái cây, hài lòng dựa lưng vào đầu giường, cảm thấy đây đúng là cuộc sống lý tưởng.
Phong Bạch Thanh cuối cùng cũng được nghe tường tận mọi chuyện.
Không ai biết họ ở trong phòng bệnh nói chuyện gì, dù sao từ lúc nói xong, Phong Bạch Thanh cũng không nói bóng nói gió với Lộ A nữa.
Lộ A thử tìm sếp hỏi qua vài câu, sếp cáo già chỉ cười không nói, đánh giá nếu không phải giữa hai người đạt được hiệp ước gì đó thì ông sếp này muốn kéo người ta về làm nhân viên rồi.
Tuy rằng là năng lượng chống đỡ cho cốt truyện, bây giờ Phong Bạch Thanh chưa thể đi được, nhưng sếp vẫn có thể chờ cậu kết thúc sinh mệnh của mình ở đây rồi mời cậu đến cục.
Thế giới luôn vận hành không ngừng, không bao giờ dừng lại.
Năng lượng chống đỡ trước mất đi thì sẽ có năng lượng chống đỡ tiếp theo xuất hiện, sau đó từng người sẽ từ yếu thành mạnh, cuối cùng lên đến đỉnh rồi từ từ đi xuống.
Lộ A tìm Cảnh Tây hỏi chuyện.
Cảnh Tây cười nói: “Vậy thì tốt, về sau có thể kéo nhau đi chơi nhiều hơn rồi.”
Cậu cân nhắc một chút, cảm thấy Phong Bạch Thanh thích hợp với bộ phận trọng sinh hơn nên tìm đến sếp, muốn ông kéo cậu ta về bộ phận của mình.
Sếp ngay lập tức từ chối, ông thật vất vả mới ép Cảnh Tây lên làm Chủ thần được, đương nhiên không để cho thằng nhóc này bỏ gánh không làm nữa.
Cảnh Tây: “Tôi nhớ lại rồi, khi Chủ thần tiền nhiệm hi sinh, ông ấy nói sẽ tự mình chọn ra Chủ thần tiếp theo, đừng nói là tôi thật chứ?”
Sếp: “Chính là cậu.”
Ông nhìn đối phương: “Lần đầu tiên tôi đọc báo cáo của cậu đã cảm thấy là cậu, từ tính cách, thủ đoạn, hiệu suất làm việc…!đều quá phù hợp, thế nên tôi mới tự mình đi xác nhận.
Sau đó trong cơ thể cậu quả nhiên có thần cách, chỉ là cậu không phát hiện ra thôi.”
Cảnh Tây nhướng mày: “Không phải khi tôi lên Chủ thần thì mới có sao?”
Sếp: “Không, trước đó đã có rồi.”
Cảnh Tây: “Đoạn Trì thì sao?”
Sếp: “Là niềm vui ngoài ý muốn.”
Chủ thần tiền nhiệm của bộ phận trọng sinh là anh em của ông.
Ông vốn tưởng rằng người anh em của mình đã hi sinh khi làm nhiệm vụ nhưng thật ra không ngờ cậu ấy còn sót lại một nguồn năng lượng.
Nguồn năng lượng đó phân tán trong các thế giới của bộ phận trọng sinh, vì Chủ thần mới xuất hiện mà hội tụ lại, do tò mò muốn quan sát Cảnh Tây, kết quả lại kết sinh tình cảm, vì vậy bắt đầu theo đuổi đối phương, trong quá trình theo đuổi thì sức mạnh ngày càng lớn hơn.
Hai người họ cũng xem như là một tình yêu trời định.
Cảnh Tây vì Đoạn Trì mà buông xuống tất cả, trở thành Chủ thần; Đoạn Trì vì Cảnh Tây mà trọng sinh, trở thành Chủ thần.
Sếp nói: “Trong cục muốn thành lập bộ phận xuyên thư nên tôi gọi cậu ta đến làm vì tôi nghĩ rằng ở mấy thế giới trong bộ phận trọng sinh cũng đã giúp cậu ta khôi phục thực lực trước đây, vậy mà không ngờ tới ai….”
Cảnh Tây và sếp cùng nhau im lặng.
Vài giây sau, sếp thổn thức: “Cậu nói thử xem, có phải số cậu ta khổ lắm đúng không?”
Giám đốc Đoạn số khổ vừa xử lý xong chuyện của Đoạn Tu Văn, đang bắt đầu tìm người.
Theo như mọi người thảo luận, nếu phỏng đoán “công lược” là đúng, như vây thì một vật chứa đến nay chưa từng lộ mặt đó là nhân vật nam phụ vẫn chưa xuất hiện ở cốt truyện thứ nhất.
Lúc ấy một hồi đại chiến vừa mới kết thúc không lâu, Cảnh Tây lại bị cục ném đến thế giới này làm nhiệm vụ, vừa đến ngày đầu tiên đã phải đối phó với Dị Lang, bắt buộc mở cổng năng lượng để bảo vệ bản thân.
Đoạn Trì lại vì Cảnh Tây nên luôn ở gần cậu, có lẽ không nắm rõ tình huống như thế nào nên chuỗi số liệu đó không dám xuất hiện.
Lần này Đoạn Tu Văn và Kim Ngữ Mộng bị tập kích cũng không phải do nó ra tay.
Với chuỗi số liệu dị thường này, có thể dung hợp với một thân thể tương thích thì sẽ tồn tại càng lâu, Cảnh Tây có suy đoán rằng nó không dám buông bỏ thân thể của nhân vật nam phụ đó nên không dám làm chuyện mạo hiểm.
Thế nên hắn phân phó người đi điều tra nhân vật này, lại không thể tìm thấy tung tích, cuối cùng biết được rằng chuỗi số liệu đó biến mất để đem năng lượng hội tụ lại ở thân thể của đối phương.
Bây giờ làm sao để tìm được nhân vật nam phụ của cốt truyện thứ nhất.
Chúng hệ thống tăng ca cùng nhau làm việc.
Nhưng chuỗi số liệu đó cũng biết cơ chế hoạt động của hệ thống, nó cũng xâm nhập vào internet, xóa bỏ đi dấu vết của mình.
Chúng hệ thống tất nhiên không bỏ cuộc, ráo riết dò tìm bằng mọi cách.
Thế nhưng không chờ chúng hệ thống tra ra, Đoạn Trì đã cảm ứng được.
Hắn nói: “Ở trạm không gian Tác Nhị Kiều.”
Lộ A tức khắc “đm” một tiếng: “Nó thật sự chọn một địa phương ác ôn như vậy.”
Tác Nhị Kiều là trạm không gian có quy mô lớn nhất của tinh vực, gần như được xem là một tinh cầu nhân tạo.
Nơi đó là một đầu mối giao thông quan trọng, xung quanh là những chòm sao phát triển.
Ở trên đó động thủ, năng lượng ảnh hưởng bên ngoài không chỉ là mưa to mà còn có thể là bão cát.
Bọn họ vẫn luôn cẩn thận vì không muốn gây nguy hại đến những người vô tội.
Nhưng chuỗi số liệu đó quá ranh ma.
“Quả thật là tìm một nơi tập trung đông người.” Cảnh Tây nói: “Chúng ta muốn đánh chết nó thì cần ở một nơi không có ai hết, hãy tìm một hòn đảo hoang.”.