Đọc truyện Sự Trả Thù Của Bỉ Ngạn – Chương 28
Tối . Phố lên đèn , thân ảnh nhỏ bé đang đi trên đường , mái tóc buông xoã với hương cỏ chanh nhẹ nhàng , quyến rũ . Thân ảnh ấy như một bông Bỉ Ngạn kiêu xa , lộng lẫy . Chiếc áo mỏng manh không chống chọi được với từng cơn gió mạnh , chiếc quần bò bó sát tôn lên đôi chân thon dài , nhỏ nhắn . Hy Thần đang cố gắng tránh khỏi những ánh mắt người mộ có , ghen ghét có , trước khuôn mặt đẹp trai trời phú của mình .
Phiền thật _ không nhịn được mà thầm than một tiếng . Bỗng dưng trên môi Hy Thần nở nụ cười rạng rỡ , khuôn mặt sáng bừng nên khi nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn trước mắt . Sải chân dài nhanh chóng đến gần .
Chào em , rất vui được gặp em _ Nở nụ cười rạng rỡ Hy Thần nói
Chào anh _ Lãnh Sam điềm đạm nói . Em đi dạo phố à , không phiền nếu anh mời em ly cafê chứ . Hy Thần hài hước nói . Im lặng thay cho sự đồng ý hai người cùng nhau bước đi . Hồng Ngọc là quán cafê chỉ mở vào buổi tối . Quán không sang trọng nhưng cũng không quá thường dân . Ánh đèn chùm lấp lánh , bàn gỗ sạch sẽ , bóng loáng , không cầu kỳ , sang trọng như những quán khác . Nhưng nó có sức hút vô hình nào đó khiến người ta luôn muốn đến. Chọn một bàn cạnh cửa sổ Hy Thần galăng kéo ghế cho Lãnh Sam rồi mới ngồi xuống .
—————————
Tít Tít …..
Đang làm gì thế ,xuống đây đi _ Triệt đáng ghét . Không có tin nhắn trả lời , một lúc sau thấy Tuệ Như đi ra , mở cổng cho Lưu Triệt chạy vào . Lưu Triệt bước ra với đống đồ lỉnh kỉnh . Trời cậu tính mở party tại nhà tớ à ? Sau đó trên bàn la liệt toàn là thức ăn , còn có cả rượu vang .
———————————
Kịt ! Tiếng thắng xe , cửa xe mở ra Chính Hiên bước xuống vòng qua cửa bên vừa mở cửa xe vừa châm chọc Linh Tuyết . Cậu cầm tinh con heo à , ăn gì dữ quá . Vừa lắc đầu anh chàng vừa nói .
Mập kệ tớ liên quan tới cậu á . Linh Tuyết giận dữ nói rồi quay người bỏ đi . Thấy Linh Tuyết giận dữ bỏ đi , Chính Hiên liền nắm tay lại , hai tay ôm lấy khuôn mặt của Linh Tuyết, mặt đỏ bừng nói
Ai nói với cậu là không liên quan , liên quan rất lớn là đằng khác.
Giận à???? Linh Tuyết heo mập của tớ giận à??? Đừng giận mà!!! Coi cái mặt kìa! Chính Hiên bóp bóp 2 cái má phúng phính của Linh Tuyết. Khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên vù cái hành động của Chính Hiên. Ỏ a, ính iên áng ét, ỏ a, ai à ủa ậu ( bỏ ra, Chính Hiên đáng ghét, bỏ ra, ai là của cậu) – Linh Tuyết vùng vãy, khuôn mặt đỏ bừng.
– cậu là của tớ, Linh Tuyết là của Chính Hiên
– Tớ với cậu không phải là người yêu nên tớ không lải là của cậu. Linh Tuyết hất mặt lên mà nói.
– Cậu cũng biết yêu với đương cơ đấy.. Nói thử xem như thế nào là người yêu. Mày kiếm nhướng lên thách thức, đôi mắt tinh anh ánh lên tia cười gian xảo.
– Thì người yêu phải là ôm này, hôn này, hẹn hò này…. Linh Tuyết sổ nguyên một trang “này”.
Ưm. Đang ngon trớn bỗng nhiên im hẵn, đôi mắt mở to nhìn như không dám tin vào mắt mình nữa. Đôi tay Chính Hiên gắt gao ôm lấy thân hình nhỏ bé của Linh Tuyết , hai thân thể dán chặt vào nhau , bốn cánh môi anh đào tiếp xúc . Thấy Linh Tuyết vẫn đang bất ngờ Chính Hiên thừa nước thả câu , tham lam lấn tới , thăm dò khoang miệng thơm tho của Linh Tuyết . ̀
——————————————
_Dừng lại , thấy tôi mà không chào à ? Lâm Thanh Nhã
_Chào c..â..u _ Lãnh Sam cúi đầu nói , khuôn mặt sợ hãi , đôi mắt như muốn khóc (Lãnh Sam đang thầm rủa trong lòng , sáng sớm mà đã gặp cô ta , thật chán ngắt mà . Sáng nay cô đi học một mình , Linh Tuyết điện kêu nghỉ học cũng không nói lý do .
Chỉ chào là xong à , đâu có dễ thế _Thanh Nhã
_Vậy ….. cậu …muốn … gì ?
Muốn gì à , muốn mày chết đi , nói rồi cô ta đẩy Lãnh Sam ngã , thuận tay để lại dấu ấn trên mặt Lãnh Sam , in hằn năm ngón tay , đang tính dơ tay tặng cho Lãnh Sam một cái nữa thì cánh tay bị ai đó giữ lại . Lăng Tiêu Quân xiết chặt tay Thanh Nhã nói
_Thôi ngay hành động điên dồ của mình lại , đừng hòng mà đụng tới cô ta . Đây là lần cuối cùng . Nói rồi thẳng tay hất mạnh làm cho Thanh Nhã ngã xuống . Nắm chặt tay kéo Lãnh Sam lên sân thượng .
_ Cô không biết chán à , bỏ cái mặt giả tạo đó đi . Tiêu Quân nhàn nhạt nói , hai tay đút túi quần ung dung .
Thú vị mà , phải không , cũng không liên quan gì đến anh . Lãnh Sam nói , ánh mắt sắc sảo ánh lên một ý nghĩ .
_ Thú vị sao ? Ngày nào cũng bị đánh , bị bắt nạt , khinh rẻ sao ? Vui lắm à ? Lăng Tiêu Quân túm lấy hai vai của Lãnh Sam ép vào tường , ánh mắt giận dữ . Lãnh Sam ngạc nhiên làm gì mà kích động thế , cô bị đánh chứ đâu phải hắn , chẳng lẽ hắn thích cô ả . Cất giọng hỏi
_Thích tôi à . Lăng Tiêu Quân chấn động cả người , hai cánh tay buông lỏng , cười khẩy nói .
Mơ tưởng .Rồi xoay người , nhếch miệng trước câu nói của hắn Lãnh Sam thầm nói ” mơ tưởng ư , để xem ai mơ tưởng “
Giờ ra chơi Lãnh Sam đang ngồi ăn một mình thì Lam Như Hồng đi tới , ngồi xuống hỏi
Linh Tuyết đâu rồi ?
Nghỉ học . Lãnh Sam điềm đạm nói
Hey ! Chào hai người . Chính Hiên cùng Ngự Tề đi đến . Chính Hiên ngó ngang , ngó dọc ngồi xuống , trong khi đó Ngự Tề đã an tọa cạnh Lãnh Sam , chăm chú nhìn vào mặt Lãnh Sam , bỗng hắn nhíu mày khi thấy trên mặt Lãnh Sam sưng đỏ , bên má bị trầy xước .Không nói gì đột ngột nắm tay Lãnh Sam kéo đi . Không phản kháng Lãnh Sam đi theo . Còn Lam Như Hồng thì ngơ ngác Chính Hiên quay sang hỏi . Có thấy con heo kia đâu không ?
Nghỉ rồi , không biết làm sao , chắc bị bệnh , mà tự dưng …
Không để Lam Như Hồng nói hết Chính Hiên chạy vụt đi , để lại Lam Như Hồng bơ vơ.
Lời tác giả : thành thật xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ do tớ bận quá , mong mọi người thông cảm