Sự Trả Thù Của Bỉ Ngạn

Chương 17


Bạn đang đọc Sự Trả Thù Của Bỉ Ngạn: Chương 17

Chương 17
Lãnh Sam nhướn mày, nhìn Lam Như Hồng từ đằng xa đi đến. Gương mặt xinh đẹp thanh khiết tựa như u lan, khóe môi luôn hiện hữu một nụ cười nhẹ. Dung mạo không tính là tuyệt sắc giai nhân nhưng cũng là mỹ nhân khó gặp.
Lam Như Hồng luôn tạo cho người khác cảm giác như được tẩn trừ tất cả muộn phiền, nhưng đây là đối với người không biết rõ nàng, không biết thì đành chịu, chứ mà đã biết thì cố mà tránh xa.
Lam Như Hồng và Hàn Minh Thiên khá là hợp tính nhau vì cả 2 đều giống nhau, là loại người nguy hiểm ngầm. Đối địch nhân luôn cười nói rất bình thường, tạo cho người khác cảm giác an toàn nhưng 2 người này mà ra tay là tuyệt đối đủ tàn nhẫn, không chút nào gọi là hạ thủ lưu tình.
11 người trong Hắc hội không ai là không tàn nhẫn, cho dù là Văn Ái Ái và Hạ Lâm là người hòa nhã, ôn nhu thì cũng vậy. Chỉ là thủ đoạn của mỗi người không giống nhau, nhưng mà đủ để giày vò người khác chết đi sống lại.
– Tiểu Tuyết hôm nay quên ăn sáng hay sao mà cái mặt bí xị thế?- Lam Như
Hồng nhìn gương mặt khả ái của Linh Tuyết như bánh bao nhúng nước, hỏi.
– Ăn không vào.- Linh Tuyết biểu cảm đáng thương, nói.

Linh Tuyết vừa nói xong liền vang lên tiếng hút không khí của Lam Như Hồng, còn khoa trương run rẩy vài cái, Lãnh Sam thì không khoa trương như Lam Như Hồng nhưng cũng không khỏi ngẩn người ra, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh.
– Cậu, ăn không vào?- Vẻ mặt Lam Như Hồng không thể tin nổi nhìn Linh Tuyết.
– Ừ, không vào.- Linh Tuyết gật đầu.
– Tiểu Tuyết.- Lam Như Hồng lay lay vai Linh Tuyết.- Cậu phải Phong Linh Tuyết không vậy? Phải không? Hả?
– Phải mà.- Linh Tuyết đẩy Lam Như Hồng ra, nàng có nói gì đâu mà Lam Như Hồng phản ứng dữ vậy.
– Các cậu đang làm gì đấy?- Chính Hiên cùng với Ngự Tề đi tới.
Ngự Tề nhìn Lãnh Sam nghi hoặc, ý hỏi chuyện gì thế? Lãnh Sam nhún nhún vai, cười bất đắc dĩ.
– Tiểu Tuyết hôm nay không ăn sáng!- Lam Như Hồng vẻ mặt kinh hoàng nói với Chính Hiên.
– Không ăn sáng á ???- Chính Hiên trợn mắt nhìn Linh Tuyết.
Ngự Tề cũng không khỏi giật mình, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Lam Như Hồng kích động như thế. Nói Linh Tuyết bỏ ăn một bữa không bằng nói sao Hỏa sắp đâm Trái Đất nghe còn có lí hơn.
– Không ăn một bữa thôi mà, làm gì mà dữ thế.- Linh Tuyết phồng má, nói.
– Đó là đối với người khác, còn cậu thì là chuyện không thể tin được.
– Tớ đang muốn giảm cân mà nên bớt ăn là chuyện bình thường.- Linh Tuyết chu môi, nói.
– Làm gì mà muốn giảm cân?- Chính Hiên nhíu mày, hắn thích nàng mũm mĩm, nhìn nàng gầy hắn không thích.

– Có người nói tớ là heo nên phải giảm cân chứ.
– Ai? Tên nào dám nói?- Chính Hiên không nhịn được mà tức giận, rõ ràng Linh Tuyết (của hắn) mũm mĩm đáng yêu như thế mà dám nói là heo, hắn hận không thể phanh thây kẻ đó ra.(anh đấy ạ =”=)
Lam Như Hồng à một tiếng, ra là thế, làm nàng cứ tưởng có ai nhập vào Linh Tuyết rồi chứ. Nhìn Chính Hiên đang phát hỏa, Lam Như Hồng chặc lưỡi, chê người ta mập cho dữ vào rồi tới lúc người ta giảm cân lại nổi giận.
– Không liên quan tới cậu.- Linh Tuyết quay người, kéo Lãnh Sam đi.
– Cái gì lại không liên quan chứ.- Chính Hiên đá vào bồn hoa gần đó, không khỏi nhăn mặt vì đau.
– Đồ ngốc.- Lam Như Hồng nhìn Chính Hiên thương cảm rồi xoay người đi.
Ngự Tề vỗ vai Chính Hiên, cất giọng lãnh đạm:
– Bình tĩnh !
– Lão đại, anh chẳng hiểu gì sất. Nếu như Sam Sam thay đổi vì một nam nhân khác không phải anh. Anh có bĩnh tĩnh được không, hả lão đại?- Chính Hiên quay phắt nhìn Ngự Tề, hỏi.
Nghĩ tới Lãnh Sam có thể vì một câu nói của một nam nhân khác không phải hắn mà thay đổi, Ngự Tề liền sầm mặt, trong tâm bất giác vô cùng khó chịu. Nhíu mày, giọng nói hắn thập phần kiên định:

– Sẽ không, Sam Sam sẽ không.
Chính Hiên cũng quá bất ngờ với câu trả lời của Ngự Tề, chỉ là hắn không bình tĩnh nổi. Hắn biết Linh Tuyết từ lúc mới sinh, cả 2 đều là thanh mai trúc mã, Linh Tuyết tích cách thế nào làm sao hắn không biết? Chỉ là sự xuất hiện của Lạc Vĩnh Tường khiến hắn sợ hãi, sợ hãi sẽ mất đi nàng.
______________
Lãnh Sam nhướn mày nhìn Linh Tuyết đang nở nụ cười thỏa mãn, gương mặt khả ái như tỏa sáng, không khỏi dẫn nhân chú mục (khiến người khác chú ý). Các nam sinh trong lớp không ít người nhìn Linh Tuyết đến ngây người ra.
Khóe môi khẽ cong lên, Lãnh Sam bất giác mỉm cười, Linh Tuyết như vậy mới đúng là nàng, luôn luôn khả ái như vậy, khiến người khác không kiềm được mà yêu thích.
Nhưng Lãnh Sam hình như là đã quên mất rằng bản thân nàng cũng thu hút không ít nhìn, thản nhiên nở nụ cười làm không ít người bị nàng mê hoặc.
Hoàn hồn lại, Lăng Tiêu Quân cảm giác được nhịp tim đang đập càng lúc càng nhanh, tâm hắn mạnh mẽ xao động. Nhíu mày, Lăng Tiêu Quân trấn tĩnh bản thân mình lại, hắn không thể chỉ vì một nữ nhân mà mất bình tĩnh như thế được. Nhưng hắn không ngờ được, nơi lạnh giá trong tim hắn đã chậm rãi tan chảy mà hắn không kịp nhận ra.
Hết chương 17


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.