Bạn đang đọc Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh – Chương 68: Triệu Hạo quả là người tốt
Dịch giả: rolland
Triệu Thế Thành nhìn Yến Triệu Ca, chậm rãi gật đầu nói:
– Ta biết Triệu Ca ngươi muốn nói điều gì.
Lúc không có người khác, cùng nói chuyện với Yến Triệu Ca, Triệu Thế Thành cũng không xưng “trẫm”, mà xưng hô theo bình thường.
– Nếu nói là khai khiếu, thì biến hoá của Hạo nhi, không khỏi quá lớn, quá đột ngột.
– Trước tiên không đề cập tới tính tình biền đổi lớn, trình độ Đan đạo, dù ta cũng than thở không bằng, tu vi Võ đạo thì không nhận ra, nhưng nửa năm nay tiến bộ vượt qua lúc trước quá xa.
Triệu Thế Thành rất thẳng thắn, cũng không vì Yến Triệu Ca là vản bối mà xem nhẹ.
Đối với Triệu Hạo lúc trước tầm thường như thế nào, Triệu Thế Thành nói là rất rõ, vậy thì cũng chưa chắc.
Nhưng sau khi trên người Triệu Hạo phát sinh biến hoá, Triệu Thế Thành chỉ cần muốn, tất nhiên có thể đem tất cả sự việc của Triệu Hạo từ khi sinh ra đến bây giờ điều ra rõ ràng, nếu không thì hắn uổng công làm vua một nước rồi.
– Nếu như nói được kỳ ngộ rất lớn, dùng di sản của người khác để lại, hay được cao nhân thu làm đệ tử, miễn cưỡng còn có thể giải thích.
– Nhưng Luyện đan thuật, không chỉ nhìn thiên phú, còn phải tích luỹ rèn luyện, Hạo nhi làm thế nào mà đi tới trình độ đó?
Triệu Thế Thành khẽ lắc đầu:
– Chỉ là, những chuyện này cần phải chậm rãi kiểm chứng, dưới gối ta xuất hiện một đứa con nối dõi xuất sắc, chắc chắn đối với Đông Đường là một chuyện tốt.
Yến Triệu Ca một bên nghe, một bên thầm nhếch miệng.
Đối với thượng vị giả mà nói, người phía dưới có năng lực không đáng sợ, mấu chốt là cục diện có khống chế trong tay mình hay không.
Chỉ cần không mất đi sự chưởng khống đối với cục diện, người phía dưới có năng lực càng lớn càng tốt.
Đôi khi, có một chút sơ hở, người khác không phải không nhìn ra, chỉ là giả bộ hồ đồ mà thôi, tiếp tục âm thầm quan sát.
Triệu Thế Thành còn như vậy, cha Yến Địch nhà mình càng không dễ lừa gạt.
Cho nên từ khi Yến Triệu Ca đến thế giới này, tất cả đều chậm rãi bước đi.
Không nói làm mọi người không hoài nghi, nhưng ít ra khác biệt cũng không quá lớn.
Tuy rằng tái hiện lại Nội Tinh Lô, nhưng đó là sáng chế ra đồ vật, mà không phải trình độ Luyện khí, Yến Triệu Ca dĩ nhiên sẽ có thủ pháp Luyên khí khác, nhưng trình độ chỉ ở mức trung thượng.
Tái hiện lại Kim Châm Độ Đan Chi Pháp, đó là một môn kỹ xảo, trình độ Luyện đan, thì đang từ từ tăng lên, từng bước từng bước tăng lên ấn tượng cho người khác.
Thực lực tu vi Võ đạo biến hoá, thu hoạch vài tin tức bí ẩn, phần lớn có thể dùng “thu hoạch từ kỳ ngộ”, hay là đột nhiên khai khiếu (thông suốt).
Bây giờ bước chậm cũng không quan hệ, thời gian giương cánh bay cao đã gần ngay trước mắt.
Kỳ thực, đôi khi ngẫm lại, Yến Triệu Ca không khỏi có chút buồn cười nghĩ:
“Triệu Hạo, quả là người tốt.”
Thành tựu trước mắt mà Yến Triệu Ca đạt được tất nhiên sẽ cao xa hơn Triệu Hạo.
Nhưng so với Triệu Hạo không kiêng nể gì, bộc lộ phong mang, Yến Triệu Ca ngược lại nhìn có chút bình thường.
Dĩ nhiên, đây cũng chỉ là tự so sánh mà thôi
Ở trong mắt nhiều người, Yến Triệu Ca cũng ương ngạnh đến rối tinh rối mù.
Bất quá cũng giống như tính tình của nguyên chủ thân thể lúc trước, cho nên khác nhau cũng không lớn.
Do đó, Yến Triệu Ca nói với Phong Vân Sanh là bản thân rất khiêm tốn, chính là cảm thấy mình khiêm tốn thật.
Đối với ánh mắt “không cho là đúng” của Phong Vân Sanh, Yến Triệu Ca tỏ ra rất uỷ khuất a. . .
Lấy tính tình thích khoa khoang đốt tiền như hắn, đã rất nỗ lực khắc chế rồi nha!
Triệu Thế Thành thở dài, nói:
– Tiềm lực mà Hạo nhi biểu hiện ra hiện tại, đừng nói là lão Đại và lão Tam, dù là lão Tứ cũng kém.
Yến Triệu Ca mỉm cười, ngoại trừ Đại Hoàng tử Triệu Nguyên cùng Tam Hoàng tử Triệu Thịnh ra, Đông Đường Hoàng thất kỳ thực còn có Tứ Hoàng tử Triệu Minh.
Nếu nói tới thiên phú Võ đạo, không tính Triệu Hạo là một con hắc mã, Triệu Minh mới là đệ nhất trong mấy người con của Triệu Thế Thành, cũng là nhân tài ưu tú nhất trong thế hệ trẻ của Đông Đường quốc.
Từ nhiều năm trước, Triệu Minh đã bái nhập Quảng Thừa Sơn học võ, là đệ tử chính thức của Quảng Thừa Sơn.
Quảng Thừa Sơn hùng cứ Thiên Vực, phần lớn nhân tài Võ đạo, đều vào trong tay, tuấn kiệt của Thiên Vực lấy việc bái nhập Quảng Thừa Sơn làm quang vinh.
Chỉ là Triệu Minh vào Quảng Thừa Sơn học nghệ, không quan tâm bên ngoài, ngôi vị hoàng đế của Đông Đường cũng cách biệt với hắn.
Đông Đường quốc phụ thuộc Quảng Thừa Sơn, nhưng không có nghĩa là Đông Đường sẽ trở thành một bộ phận thuộc hạ của Quảng Thừa Sơn.
Có thể ở Quảng Thừa Sơn tu hành Võ đạo, cùng ở Đông Đường đăng cơ làm hoàng đế, đến tột cùng là ai tốt, vấn đề này thì mỗi người một ý.
Bất quá đối với người như Triệu Minh mà nói, một lòng hướng võ, càng vui lòng nhập Thánh địa học nghệ.
Hắn bái nhập Quảng Thừa Sơn, tuy là nhìn như thoát ly Đông Đường quốc, nhưng Đông Đường vẫn đưa chuyện này ra làm ô dù, làm quan hệ giữa Đông Đường cùng Quảng Thừa Sơn càng chặt chẽ hơn.
Triệu Thế Thành vẫn có khuynh hướng Quảng Thừa Sơn, tất nhiên sẽ không làm chuyện đặt cược hai bên, ngoại trừ con thứ tư Triệu Minh bái nhập Quảng Thừa Sơn ra, các Hoàng tử còn lại đều ở Đông Đường.
Ngoài ra, đáng giá nhắc tới chính là, con thứ của Cẩn Vương Triệu Thế Liệt bái nhập vào Đại Nhật Thánh Tông.
Quan hệ giữa Triệu Thế Liệt cùng Đại Nhật Thánh Tông, cũng bởi vì vậy mà rất chặt chẽ, có thể cho thế lực của Đại Nhật Thánh Tông không ngừng thẩm thấu vào Đông Đường.
Yến Triệu Ca cùng Triệu Thế Thành đều rất ăn ý không nói ra điều này, Yến Triệu Ca từ từ nói rằng:
– Triệu Hạo hiền đệ tốt cùng là có tình huống như thế nào, ta cũng không cách xác định, nhưng theo ta suy đoán, biến hoá trên người hắn, cùng cường giả Thánh cảnh năm đó, Đan Hỏa Thần Kiếm Cao Triết có liên quan, có lẽ là được truyền thừa.
Nói tới đây, cũng đã đủ rồi.
Triệu Thế Thành gật đầu, trầm ngâm nói:
– Tinh thông Kiếm đạo, tinh thông Đan đạo, Yên Vân Tán. . . ừ, quả thật có khả năng này.
Hắn ngẩng đầu nhìn Yến Triệu Ca:
– Nếu ta nhớ không lầm, nghe đồn Đan Hỏa Thần Kiếm cùng Quảng Thừa Sơn, quan hệ rất khẩn trương?
Yến Triệu Ca thản nhiên đáp lại:
– Nội tình trong đó, ta cũng không rõ cho lắm, nhưng quả thực không sai.
– Ngoài ra, không biết Cao Triết có lưu lại tin tức gì hay không, cũng không biết Triệu Hạo hiền đệ kế thừa cái gì từ Cao Triết, nhưng dường như hắn có chút căm thù với bản môn.
Triệu Thế Thành thở dài một tiếng nói:
– Ta nghe thủ hạ hồi báo, cũng đã biết việc này.
– Yên tâm đi, ta sẽ hóa giải chuyện này, nếu không có tiến triển, thì sẽ có an bài khác.
Không đề cập tới giao tình giữa Triệu Thế Thành cùng Yến Địch, Triệu Thế Thành cũng không để cho con của mình kế thừa người có địch ý với Quảng Thừa Sơn.
Nhất định sẽ ra sức bồi dưỡng, nhưng ngôi vị hoàng đế thì không cần nhìn vào.
Yến Triệu Ca thi lễ một cái:
– Thế bá có sắp xếp, Triệu Ca không dám nói bừa, việc hôm nay, đã rất lỗ mãng.
Triệu Thế Thành khoát tay nói:
– Không sao, cha ngươi có con trai như ngươi vậy, có người kế tục, là có phúc, ta cũng muốn như hắn đây.
Yến Triệu Ca mỉm cười:
– Ta cũng mong muốn cùng các vị thế huynh, có tình cảm thâm hậu giống như thế bá và gia phụ.
Thân là vua của một nước, Triệu Thế Thành có lẽ có chút làm theo cảm tính.
Nhưng vị thế bá này, đối với cha mình đầy nghĩa khí, cũng rất chiếu cố Yến Triệu Ca.
Triệu Thế Thành cùng Yến Triệu Ca thầm nói chuyện với nhau, Nghiêm Húc cũng nhìn vào trong mắt.
Vẻ mặt của hắn không thay đổi, tự mình đi hướng bên kia.
Một người đi sau lưng Nghiêm Húc, có chút lo lắng nói:
– Yến Triệu Ca dĩ nhiên đột phá tới Ngoại Cương trung kỳ Tông Sư, đánh bại Ngoại Cương hậu kỳ Tiêu Thăng.
– Như vậy, bên Lục Vấn sợ rằng…
Nghiêm Húc cước bộ hơi ngừng một chút, biểu tình đen tối hơn vài phần.
Lục Vấn, chính là đích truyền đệ tử của Nhị sư bá Phương Chuẩn của Yến Triệu Ca, giống như Yến Triệu Ca là người nổi bậc trong thế hệ trẻ của Quảng Thừa Sơn, một tồn tại đại diện.
Tuổi lớn hơn Yến Triệu Ca, bắt đầu tu luyện sớm hơn Yến Triệu Ca, hôm nay đã hai mươi lăm tuổi, là bạn cùng lứa với Tiêu Thăng.
Quảng Thừa Sơn đối đầu cùng Đại Nhật Thánh Tông, vướng mắc khá sâu.
Trước khi Trấn Long Uyên dị biến, vẫn luôn là Yến Triệu Ca đấu Triều Nguyên Long, Lục Vấn đấu Tiêu Thăng, hai bên giằng co không trên không dưới, mỗi người một vẻ.
Lúc này Lục Vấn đang bế quan tại Quảng Thừa Sơn, hắn cùng Tiêu Thăng đều là Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư, lần này bế quan, lần này bế quan chính là thử trùng kích bình cảnh, đột phá tới Tiên Thiên Tông Sư.
Nếu Luc Vấn chiếm được tiên cơ, vượt qua Tiêu Thăng, đột phá tới Tiên Thiên Tông Sư trước, là một chuyện vui mừng.
Nhưng ai cũng không ngờ đến, Yến Triệu Ca cường thế quật khởi, không chỉ nghiền ép cùng lứa, Triều Nguyên Long, hiện tại còn vượt cấp đánh bại Tiêu Thăng.
Cảnh giới tu vi của bản thân, cách Lục Vấn càng ngày càng gần.
Sau khi Nghiêm Húc trầm mặc, sắc mặt khôi phục như thường, đạm mạc nói rằng:
– Tất cả còn nói quá sớm.