Bạn đang đọc Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh – Chương 67: Gõ nghiêm húc
Dịch giả: rolland
Mọi người nhìn Yến Triệu Ca cùng Tần trưởng lão, Nghiêm Húc, trong lòng có vô số ý niệm thoáng hiện.
Đan Thạch Các là sản nghiệp mà Hoàng thất Đông Đường quốc chống đỡ phía sau, mà Quảng Thừa Sơn là chưởng khống giả thực tế của Thiên Đông châu, cũng có cổ phần trong đó.
Một mặt là có tác dụng biểu tượng, bảo đảm địa vị cùng lợi ích của Quảng Thừa Sơn tại Đông Đường quốc.
Mặt khác, đan dược Đan Thạch Các muốn đi ra bên ngoài Đông Đường quốc, Quảng Thừa Sơn cũng phát huy vai trò trọng yếu trong đó.
Mặc dù không có Kim Châm Độ Đan Chi Pháp, không có Yên Vân Tán gần đây, lợi nhuận của Đan Thạch Các cũng rất to lớn.
Trước đây, những việc liên quan đến Đan Thạch Các của Quảng Thừa Sơn, đều do Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão nắm trong tay.
Đây cũng là trong phạm vi quyền lực của Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão.
Yến Triệu Ca thắng được nhiều cổ phần của Cẩn Vương Triệu Thế Liệt của Đan Thạch Các, theo lẽ thường mà nói, những cổ phần này đều giao cho tông môn, do tông môn thống nhất quản lý, mà tông môn sẽ dùng những cái khác bồi thường cho Yến Triệu Ca.
Còn việc bàn giao, tất nhiên là phải giao cho Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão Nghiêm Húc.
Nhưng bây giờ, tình huống này lại không giống, tất cả cổ phần đều giao cho Yến Triệu Ca.
Không bàn về cái này có bao nhiêu giá trị, nhưng không thể nghi ngờ là “lấy đao cắt thịt” trên người Nghiêm Húc.
Những Võ giả khác có chút ngạc nhiên nghi ngờ nhìn về Tần trưởng lão, ngay cả Đông Đường Quốc chủ Triệu Thế Thành, cũng liếc mắt nhìn qua.
Ngữ khí của Tần trưởng bình thản, vẻ mặt của Nghiêm Húc vẫn trấn tĩnh.
Yến Triệu Ca nhìn một màn này, cười mà không nói.
Giữ cha Yến Địch của mình và Nhị sư bá Phương Chuẩn, lập trường của Tần trưởng lão vẫn trung lập.
Mặc dù cách nhìn đối với Yến Triệu Ca có cải biến, rất thưởng thức Yến Triệu Ca, nhưng chưa đủ làm Tần trưởng lão nghiêng về một phái của Yến Địch.
Cách làm bây giờ của Tần trưởng lão, một là thưởng cho Yến Triệu Ca hai là gõ Nghiêm Húc một chút.
Trước đây, Văn Ninh Chi đâm thọc không được trái lại góp mình thêm vào, hắn là tâm phúc của Nghiêm Húc, Tần trưởng lão đương nhiên phải chú ý chuyện quan hệ tới Yến Triệu Ca tại Đông Đường.
Lâm Ngọc Thược chết, tuy không thể nói chuyện này đã xong, nhưng đã bài trừ Yến Triệu Ca ra khỏi nghi phạm.
Rốc cuộc người nào hại nàng, phải tra xét thêm.
Thi thể là do người của Nghiêm Húc phát hiện cùng trông giữ, thương thế là do Đâu Suất Chưởng tạo thành, Nghiêm Húc cũng tinh thông Đâu Suất Chưởng, lấy tu vi của hắn giả tạo ra vết tích do Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư xuất thủ rất đơn giản. . .
Tần trưởng lão cũng không cho là Lâm Ngọc Thược do Nghiêm Húc giết chết, nhưng Nghiêm Húc đối phó Yến Triệu Ca, không chừng có thể động tay động chân vào.
Hiện tại hắn lấy đi một bộ phận quyền lực của Nghiêm Húc cấp cho Yến Triệu Ca phụ trách, cũng là một nhắc nhở.
Yến Địch cùng Phương Chuẩn cạnh tranh chức Chưởng môn, Tần trưởng lão không muốn tham dự, nhưng đối với lão nhân này mà nói, hai bên tranh đấu, phải có mấu chốt nhất định.
“Tiền lời là một mặt.”
Yến Triệu Ca thầm nghĩ:
“Cái này có thể nói là, ta từ người tiêu tiền như nước, trở thành người có thể kiếm tiền hay không?”
Tần trưởng lão nói tiếp:
– Ngươi tìm được Thái Âm Chi Nữ, tiến cử bái làm môn hạ, đây là một cái công lớn.
– Hơn nữa còn có các công lao như Kim Châm Độ Đan, tiến trình của Nội Tinh Lô, khám phá ra cách tạo Ngọc Tinh Tủy.”
– Nhưng Thái Âm Chi Thể của Phong tiểu hữu còn cần khôi phục, hiện tại nói còn quá sớm, cho nên phần thưởng dành cho ngươi, sau này bàn lại.
– Nếu Phong tiểu hữu khôi phục Thái Âm Chi Thể, tông môn sẽ đặc biệt thưởng lớn cho ngươi.
Yến Triệu Ca gật đầu, tuy rằng không biết nội dung là gì, nhưng cũng có chút chờ mong đối với phần thưởng này.
Tần trưởng lão nói rằng:
– Ngươi còn đánh bại Tiêu Thăng, giương cao uy danh của Quảng Thừa ta, tuy rằng không thể so được với chuyện Thái Âm Chi Nữ, nhưng cũng sẽ có thưởng.
– Phần thưởng về phương diện này, phải do sơn môn bên kia định đoạt, lão hủ không thể quyết định, dù sao ngươi cũng không phải là Võ giả thường trú tại Thiên Đông châu.
– Bất quá, ngươi liên tục lập công, tông môn sẽ không keo kiệt, cho nên ngươi có một ưu đãi nhỏ, muốn thưởng gì ngươi có thể chỉ định, sau đó lão hủ sẽ hồi báo tông môn.
– Quy củ ngươi đều hiểu, có lẽ ngươi sẽ không cần phần thường không thực tế.
Yến Triệu Ca nghe vậy cười, gật đầu nói:
– Đa tạ tông môn cùng Tần trưởng lão, không dối gạt ngài, ta thật muốn một đồ vật.
Tần trưởng lão hỏi:
– Hả? Là vật gì vậy?
Yến Triệu Ca cười nói:
– Một món đồ vật ta muốn là Cửu Bảo Băng Hồ Lô sinh ra tại Hàn Cô Sơn của Lôi Vực.
Tần trưởng lão nghe vậy, có chút kinh ngạc nhìn về phía Yến Triệu Ca:
– Ngươi có bảo vật cần bảo tồn trong thời gian dài sao?
– Lão hủ biết ngươi có thu lấy Băng Long Cốt Hồn, vốn là dự định đem cổ hài cốt cho ngươi.
– Bất quá, để cất dấu Băng Long Cốt Hồn, cần một khối tinh ngọc lớn là được rồi.
Yến Triệu Ca nói:
– Cũng không phải là Băng Long Cốt Hồn, mà là cần cho những vật khác, chẳng hay trưởng lão ngài có thể bỏ ra cái yêu thích?
Tần trưởng lão khoát tay, trực tiếp lấy ra một hồ lô màu trắng, ném cho Yến Triệu Ca: –
– Có cái gì mà bỏ không được?
– Thứ này tuy hiếm thấy, nhưng cũng không quý giá, năm đó lão hủ ngẫu nhiên gặp, được một cái, liền giữ lại.
– Cái này giống như gân gà, ăn thì không ngon, bỏ thì đáng tiếc.
– Ngươi nếu chỉ muốn thứ này, cũng không cần tông môn quyết định, lão hủ trực tiếp làm chủ cho ngươi.
Yến Triệu Ca nhận Cửu Bảo Băng Hồ Lô, trong tay lạnh lẽo, lúc này mới cười nói:
– Tạ ơn trưởng lão.
Tần trưởng lão nhìn Yến Triệu Ca, giống như nghĩ tới cái gì, trừng mắt nhìn về phía Yến Triệu Ca:
– Tiểu tử ngươi có ý nghĩ mới gì phải không?
Yến Triệu Ca cười hì hì, cũng không giấu diếm nói:
– Quả thật có chút ý tưởng, hiện nay vẫn đang suy nghĩ, có thể làm ra hay không, cần phải thử một lần.
Tần trưởng lão đưa ngón trỏ ra điểm Yến Triệu Ca một cái:
– Ngươi a ngươi a, thật đúng là không làm người khác bớt lo!
Tuy nói như vậy, nhưng giọng điệu hiền hoà, ánh mắt nhìn về phía Yến Triệu Ca rõ ràng mang theo vui mừng cùng tán thưởng.
Những người khác nghe thấy, cũng sinh ra hiếu kỳ, không biết Yến Triệu Ca muốn ra chủ ý gì lần này.
Những dấu hiệu trước đây cho thấy, Yến Triệu Ca hiện nay không dùng lẽ thường để so sánh.
Chuyện bình thường trong miệng của Yến Triệu Ca, rất có khả năng gây ra một hồi mưa to gió lớn.
Bàn bac xong phần thưởng cho Yến Triệu Ca, Tần trưởng lão an bài người tra xét cái chết của Lâm Ngọc Thược.
Bản thân hắn còn phải ứng đối với áp lực của Đông Thăng Quân cùng Đại Nhật Thánh Tông, thông thường mà nói, Lâm Ngọc Thược bị ngộ hại ở khu vực Đông Đường, hẳn là do Đông Đường Chủ Sự Trưởng lão Nghiêm Húc phụ trách.
Nhưng Nghiêm Húc xử lý chuyện này không thích hợp, cho nên Tần trưởng lão ra mặt an bài người của mình cùng người của Đông Đường điều tra việc này.
Về phần Yến Triệu Ca, ngay cả khi chứng minh hắn không liên quan đến cái chết của Lâm Ngọc Thược, nhưng cũng phải tránh hiềm nghi.
Yến Triệu Ca chủ động xin truy tìm hung thủ lúc trước, ký thật chỉ cho thấy thái độ coi trọng việc này của mình.
Tiếp theo phải đối mặt với hành động của Đại Nhật Thánh Tông, Quảng Thừa Sơn cùng Đông Đường quốc cần ăn ý với nhau.
Trong thời gian này, làm việc tại Đông Đường quốc, bất kể là Yến Triệu Ca hay là Tần trưởng lão cùng Nghiêm Húc, đều phải gặp Đông Đường Quốc chủ Triệu Thế Thành.
Tất cả đều cơ bản ổn thoả, lúc Yến Triệu Ca tiễn Triệu Thế Thành, dùng Cương khí truyền âm nói rằng:
– Thế bá, về Thập Lục Hoàng tử, Triệu Hạo, ta muốn nói chuyện với ngài.