Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Chương 46: Ngoại Cương trung kỳ, đánh ngươi cũng đủ rồi


Bạn đang đọc Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh – Chương 46: Ngoại Cương trung kỳ, đánh ngươi cũng đủ rồi

Dịch giả: rolland

Nhìn Yến Triệu Ca ngự khí trăm bước, ngưng khí thành binh, trước mắt của Triều Nguyên Long đều tối sầm.

Hắn vốn bị trọng thương, tinh thần không nhịn được, mà trực tiếp ngất đi.

Lần thứ hai thảm bại dưới tay của Yến Triệu Ca, đã làm hắn buồn bực muốn điên.

Lúc này lại thấy Yến Triệu Ca tiến thêm một bước, đột phá Ngoại Cương trung kỳ Tông Sư giống như ăn cơm uống nước, làm Triều Nguyên Long triệt để sụp đổ.

Như vậy, hắn chịu đựng tác dụng phụ to lớn của phương pháp cho Thái Dương Thần Châm nhập vào cơ thể, mạnh mẽ đột phá tới Ngoại Cương Tông Sư, còn có ý nghĩa gì nữa?

Rõ ràng khi ở trong Trấn Long Uyên, cả hai người đồng dạng là Nội Cương hậu kỳ Tông Sư, nhưng trong một thời gian ngắn ngủi như thế, làm sao Yến Triệu Ca có thể liên tục phá tan các cửa ải khó khăn, đột phá tới Ngoại Cương trung kỳ Tông Sư nhanh như vậy?

Hết thảy giao thủ trong Trấn Long Uyên trước đó, lẽ nào đều là ảo cảnh sao?

Ngoài Triều Nguyên Long, những tên đệ tử của Đại Nhật Thánh Tông thấy Yến Triệu Ca xuất thủ trong Trấn Long Uyên, đều ngây ra như phỗng.

Cho dù là Tiêu Thăng, thân thể đều lắc lư một cái, suýt nữa trực tiếp từ trên không trung ngã xuống.

Đ*ch!

Lúc trước lão tử từ Nội Cương hậu kỳ, đến Ngoại Cương trung kỳ, cần bao lâu?

Hai mắt của Tiêu Thăng trợn tròn, trong lòng thậm chí không dám suy nghĩ tiếp.

Cương khí của Yến Triệu Ca ngưng kết thành một cây trường tiên ở trong tay, run lên giữa không trung, đánh ra một tiếng vang.

– Bại lộ quá sớm? Nhịn một chút? Tại sao ta phải nhịn?

Yến Triệu Ca không thèm để ý mà nói:

– Ngươi biết thì có thể như thế nào? Nói giống như là ngươi có thể làm gì được ta vậy?

– Trên thế giới này, người có thể thắng được ta cũng rất nhiều, nhưng trong đó không bao gồm ngươi, Tiêu Thăng.


Tay còn lại của Yến Triệu Ca vung lên, từng đạo Cương khí ngưng tụ, hoá thành một cái trường kiếm màu băng lam to lớn giữa không trung. `

Trên mũi kiếm có hàn quang sắc bén, mơ hồ có long ảnh lập loè.

Từng đạo hàn băng màu trắng hiện lên nhảy múa, vây quang trường kiếm, như Băng Long ẩn vào trong mây.

Tiêu Thăng hít sâu một cái:

– Yến Triệu Ca, ngươi dường như đã quên một việc.

– Bây giờ, ngươi vẫn chỉ là Ngoại Cương trung kỳ.

– Trừ khi ngươi có thể đột phá tới Ngoại Cương hậu kỳ, bằng không, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết!

Huýt dài một tiếng, Tiêu Thăng nộ hống, từ trên trời giáng xuống.

Từng đạo kim quang, giống như mưa kiếm, rơi xuống Yến Triệu Ca.

Yến Triệu Ca vung tay lên, trường kiếm màu băng lam ở giữa không trung liên tục trảm kích, giống như Thần Long bay lượn về phía chân trời, đem tất cả kim quang đều chặn lại.

Mặc dù kim quang tầng tầng lớp lớp, nhưng dù sao tu vi của Tiêu Thăng cũng là Ngoại Cương hậu kỳ, mỗi một đạo kim quang dù không so ngưng luyện, cũng không kém kiếm cương của Yến Triệu Ca.

Thế nhưng kiếm cương của Yến Triệu Ca, mỗi lần đều có thể chém vào vị trí kim quang yếu nhất của Tiêu Thăng.

Thế cho nên tuy rằng kiếm cương lấy một địch trăm, lại có thể đem kim quang như mưa rơi cản lại.

Chỉ là nhưng kim quang này, bất quá là hư chiêu công kích của Tiêu Thăng.

Kim quang bị kiếm cương đánh tan, tuy rằng bị nghiền nát, nhưng giống như quang vụ tràn ngập giữa không trung, cũng không triệt để biến mất.

Rất nhiều kim quang còn lại bao phủ khắp nơi, trái lại hình thành một cảnh tượng như trời đất tuổi xế chiều, mặt trời chiếu chiều muộn.

Khoé miệng của Tiêu Thăng tràn ra nụ cười băng lãnh, chưởng pháp của hai tay biến đổi, đẩy về phía Yến Triệu Ca.


Thế giới kim quang đầy trời hình thành từ Cương khí, cùng nhau sụp đổ ở trung tâm, đánh về phía Yến Triệu Ca!

Ảo diệu của Tịch Chiếu Tàn Quang Thiên Huyễn Chưởng, lúc này bị Tiêu Thăng thôi động triệt để, biến hoá so với lúc đầu lấy con rối Đại Nhật Thánh Nhân thôi động không cách nào sánh bằng!

Thế giới trước mắt Yến Triệu Ca, giống như khoảnh khắc mặt trời xuống núi, hoàng hôn tối tăm nhất, trước mắt chỉ còn lại một mảnh tuyệt vọng. `

“Ha ha!”

Yến Triệu Ca khẽ quát một tiếng, thu về song quyền, đồng thời đặt trên bụng của mình.

Tay trái đặt vững vàng trên bụng, vẫn không nhúc nhích.

Tay phải thì nhẹ nhàng rung động, không ngừng vỗ vào thân thể.

Hai cánh tay, một động một tĩnh, một âm một dương, một trầm ngưng một linh động, đạt tới trạng thái hài hoà hoàn mỹ.

Tay trái là Định Hải Linh Quyền torng Lục Linh Ma Quyền, hóa thành Linh Quy chi tượng (hình dạng).

Tay phải là Thiên Xà Vương Quyền trong Lục Linh Ma Quyền, hóa thành Thiên Xà chi tượng.

Quy xà giao nhau, động tĩnh kết hợp, âm dương giao thái.

Tiểu phúc (vùng bụng dưới) của nhân thể, giấu ở bên trong cơ bắp, có huyệt khiếu tên là Thương Khúc, lại xưng là Huyết Môn, là điểm trọng yếu nhất trong trung tâm tuần hoàn khí huyết của Võ giả.

Kích thích Huyết Môn, phối hợp cùng trái tim, máu huyết toàn thân lập tức sôi trào, tinh lực tràn đầy, bạo phát tiềm lực chưa từng có.

Trước Đại Phá Diệt, Thần Cung cất giữ điển tịch Chân Vũ Quyền Kinh.

“Huyết Môn Thương Khúc, Bắc Đẩu Chân Vũ chi thần!”

Hai luồng khí huyết một nhanh một chậm hội tụ trong huyệt Thương Khúc của Yến Triệu Ca, hợp thành một khối, giống như hỗn độn nguyên thai trước thiên địa bắt đầu.


Sau một khắc, khí huyết nguyên thai chấn động ầm ầm, lực lượng mạnh mẽ vượt xa bình thường, nổ tung trong cơ thể Yến Triệu Ca!

Hai cái tay đồng thời đẩy về phía trước một cái.

Cương khí của tay trái hóa thành một tấm chắn to lớn, như Định Hải Linh Quy.

Cương khí của tay phải hóa thành một cây roi dài thô to, như Thiên Xà Chi Vương.

Quy xà giao nhau, cùng nhau ầm ầm vang dội tiến về phía trước.

Một hình người to lớn mơ hồ xuất hiện.

Bắc Đẩu Chân Vũ Đại Đế!

Quy xà hợp kích, Chân Vũ hiển linh!

Giống như lực lượng dời non lấp biển, đẩy về Tiêu Thăng, mạnh mẽ đánh tan Tịch Chiếu Tàn Quang Thiên Huyễn Chưởng!

Tiêu Thăng kinh hãi, chưởng pháp biến đổi, “tịch chiếu” đổi thành “tàn quang”, vội vã đổi công thành thủ.

Tàn quang huyễn tượng, mê mê mang mang, làm người ta khó phân biệt thật giả, thác loạn phương hướng.

Thân hình của Tiêu Thăng trên không trung bay lên cao, ỷ vào năng lực phù không ưu thế của Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư, muốn tránh một đòn này của Yến Triệu Ca.

Hắn liền đổ mồ hôi lạnh toàn thân:

“Đây là lực lượng mà Ngoại Cương trung kỳ Tông sư có thể có sao? !”

Yến Triệu Ca cười nói:

– Ngoại Cương trung kỳ, đánh ngươi cũng đủ rồi.

– Lại tiếp một đòn của ta!

Dưới chân Yến Triệu Ca dùng sức, một nữa mặt đất sơn cốc bị một cước đạp bể lõm xuống!

Mượn phản lực này, cả người Yến Triệu Ca phóng lên cao, như đan pháo đánh thẳng tới Tiêu Thăng!

Tiêu Thăng hừ lạnh một tiếng, đang ở giữa không trung, đột nhiên nhảy một cái.


Chỉ thấy cả người hắn như thiểm điện, trong nháy mắt liền lướt qua một khoảng cách lớn, kéo dài khoảng cách với Yến Triệu Ca.

Võ đạo đích truyền của Đại Nhật Thánh Tông, một trong Đại Nhật Thất Pháp, Đại Nhật Đông Thăng Hoành Thiên Túng.

Đây là thân pháp bí quyết thuần tuý duy nhất trong Đại Nhật Thất Pháp, thi triển ra, cương mãnh mau lẹ, như mặt trời mọc lên từ phương đông không thể ngăn cản.

Tiêu Thăng lấy thân pháp tránh thoát một kích của Yến Triệu Ca, sau đó thân hình lập tức nhảy một cái, ngược lại nhào tới Yến Triệu Ca.

Chính là muốn bắt lấy nhược điểm của Yến Triệu Ca là chỉ có thể nhảy lên bằng bạo lực, không thể như hắn liên tục duy trì phù không để di chuyển.

Lúc này Tiêu Thăng nhào tới, chính là lúc Yến Triệu Ca lực cũ đã hết, lực mới chưa sinh!

Một cái Kim Luân bay lên, chiếu sáng bốn phương, trực tiếp đập tới Yến Triệu Ca!

Linh binh, Huy Nhật Luân.

Khuôn mặt của Tiêu Thăng băng lãnh, lúc này muốn ra tay toàn lực.

Yến Triệu Ca đã sớm có chuẩn bị, lực lượng tích súc trong huyệt Huyết Môn Thương Khúc lần thứ hai bạo phát.

Thân thể vốn bắt đầu rơi xuống, dĩ nhiên mạnh mẽ ngừng lại trên không trung trong một cái chớp mắt.

Ống tay áo phải của Yến Triệu Ca lại mở ra, một đạo thanh quang như rồng, liền gào thét bay ra!

Lúc này vũ khí trong tay của Yến Triệu Ca, không còn là cành trúc, mà là một thanh đoản kiếm (kiếm ngắn) màu xanh lục!

Linh quang trên mũi kiếm chớp động, trong đó truyền ra chân thật rõ ràng, mà không phải là tiếng long ngâm hư ảo nữa!

Linh binh, Bích Long Linh Kiếm!

Yến Triệu Ca nhân kiếm hợp nhất, phóng lên cao, như đâm rách trời cao, trong nháy mắt liền đánh tới trước mặt của Tiêu Thăng!

Kiếm phong sở hướng, thất tinh hội tụ, Bắc Đẩu củng chiếu, rộng lớn như thiên!

Võ đạo đích truyền của Quảng Thừa Sơn, một trong Thái Thượng Bát Cực, Thất Tinh Kiếm!

Tiêu Thăng bất đắc dĩ, đành phải lấy Huy Nhật Luân địch lại Bích Long Linh Kiếm của Yến Triệu Ca.

Nhưng không đợi Tiêu Thăng thở phào, chỉ thấy tay phải của Yến Triệu Ca cầm Bích Long Linh Kiếm, ống tay áo trái của hắn lộ ra, chém xuống!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.