Bạn đang đọc Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh – Chương 45: Giống ba ba đánh nhi tử vậy!
Dịch giả: rolland
Kiếm quang như rồng, hào hiệp bay lên.
Lại có ngàn vạn Kim Xà quấn quanh, muốn cuốn lấy Thanh Long, cắn nuốt không ngừng.
Thanh Long rung lên thân thể, đem từng cái Kim Xà đánh chết, nhưng Kim Xà giống như có vô cùng vô tận.
Thanh Long dần mất đi sức sống, không cách nào tiếp tục bay lên, chỉ có thể rơi vào bụi bặm, bị vạn xà cắn nuốt.
Xà thân so với long thân càng thêm mềm dẻo, uyển chuyển lượn vòng, liền đem lực lượng giảm xuống liên tục.
Triều Nguyên Long phóng ra ngoài từng đạo Cương khí, như hóa thành bách luyện thép cuộn lấy ngón tay, dĩ nhiên có thể địch lại Tụ Lý Thanh Long của Yến Triệu Ca.
Kiếm quang thanh sắc dần dần tiêu tán, cành trúc trong tay của Yến Triệu Ca, lại khôi phục nguyên dạng.
Trong đôi mắt của Triều Nguyên Long bộc phát ra kinh thần thái kinh người:
– Yến Triệu Ca, ngày hôm nay ngươi đổi lại dùng kiếm thật, cũng khó thoát khỏi kết quả thua trận!
– Cây gậy trúc này của ngươi, mỗ sẽ không phá huỷ, mà lưu lại cho ngươi, không quất mặt ngươi đầy máu, khó tiêu mối hận trong lòng mỗ!
Yến Triệu Ca không nói gì, chỉ là vẻ mặt có chút cổ quái nhìn Triều Nguyên Long.
Phong Vân Sanh cũng nhìn chòng chọc vào Triều Nguyên Long:
– Thiên Xà Triền Ti Thủ? So Thái Dương Kim Châm Khí Công còn hiếm thấy hơn, hắn lại luyện thành.
Thiên Xà Triền Ti Thủ, tên như ý nghĩa, âm nhu thay đổi, triền ty giải khấu, chính là Võ đạo cầm nã cực kỳ thượng thừa.
Chính là Võ giả của Đại Nhật Thánh Tông trong lúc vô tình thu được, cất dấu trong Vũ Khố của tông môn.
Bởi vì cùng Cương khí của công pháp Đại Nhật Thánh Tông không hợp, yêu cầu tới cảnh giới Ngoại Cương, Cương khí phóng ra ngoài, mới có thể tu luyện.
Giữa các Võ học khác nhau, thật sự có tồn tại tương sinh tương khắc.
Triều Nguyên Long tu thành loại Võ đạo này, một lần thành công, quả nhiên có kỳ hiệu khắc chế Tụ Lý Thanh Long của Yến Triệu Ca, so với Đại Nhật Thất Pháp nhà mình còn tốt hơn.
Yến Triệu Ca quay đầu nhìn Phong Vân Sanh:
– Nó gọi là Thiên Xà Triền Ti Thủ?
Phong Vân Sanh nhìn biểu tình như cười mà không cười trên mặt của Yến Triệu Ca , buồn bực gật đầu.
– Ha ha…
Yến Triệu Ca không thèm nói thêm gì nữa, đứng tại chỗ, cười nhìn Triều Nguyên Long.
Vừa nhìn thấy nụ cười kia, Triều Nguyên Long liền giận không chỗ phát tiết, chỉ cảm thấy những dấu vết đã khỏi trên mặt, lại đau đớn lần nữa.
Hắn quát to một tiếng, hai tay vung lên, nghìn vạn Kim Xà quấn quanh, lần thứ hai tấn công.
Tiêu Thăng đứng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống Yến Triệu Ca:
– Ngươi có thể đổi vũ khí khác tốt hơn.
– Ngươi cũng có một kiện Linh binh đi? Không ngại lấy ra cho ta xem một chút.
– Bất quá hôm nay nếu ta đã ở đây, bất cứ lúc nào cũng có thể cho Triều sư đệ mượn binh khí.
– Ngươi cho là ngươi còn có thể chiếm thượng phong ở phương diện này sao…
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Yến Triệu Ca đứng tại chỗ không nhúc nhích, cho đến khi Triều Nguyên Long đến trước mặt, mới đột nhiên xuất thủ.
Có điều không phải xuất kiếm!
Mà là xuất quyền!
Trong thoáng chốc, trước mắt của mọi người đều tối sầm lại.
Giống như nhật thực, Cương khí bao quanh Triều Nguyên Long, hào quang mặt trời giồng như lu mờ trong nháy mắt.
Yến Triệu Ca đánh ra một quyền, cánh tay giống như hoá thành một mãng xà thật lớn mang mười hai đôi cánh trên lưng, chiếm cứ tinh không, khó có thể đo hết chiều dài.
Thiên Xà Chi Vương!
Tồn tại trong truyền thuyết, lực lượng của bản thân còn hơn Long tộc rất nhiều!
Một quyền của Yến Triệu Ca, Cương khí chấn động, giống như Thiên Xà thôn nhật, nuốt mất Triều Nguyên Long trong nháy mắt!
Lực lượng âm nhu không gì sánh được, liền tiếng gió thổi cũng không mang theo, nhưng lại bạo phát giống như long trời lở đất.
Trong chớp mắt, Triều Nguyên Long đang hướng Yến Triệu Ca đánh tới, bị một tốc độ còn nhanh hơn, bị một quyền của Yến Triệu Ca đánh bay ngược!
Tiêu Thăng cùng Phong Vân Sanh đều ngẩn ngơ.
Sau đó bọn họ liền trơ mắt nhìn thân thể của Triều Nguyên Long đích xẹt qua thành một đường vòng cung, trực tiếp rơi xuống mặt đất, giống như cá chết lật ngửa, nằm co quắp, không phát ra tiếng nào.
Một đám đệ tử Đại Nhật Thánh Tông cùng đi với Tiêu Thăng, Triều Nguyên Long, càng trợn mắt cứng lưỡi lần thứ hai.
Đây là cái tình huống gì?
Triều sư huynh không phải đã luyện thành môn Võ học chuyên môn khắc chế Yến Triệu Ca sao?
Không phải nói là cho dù Yến Triệu Ca đã trở thành Ngoại Cương Tông Sư đi nữa, nhưng hắn cũng nắm chắc tất thắng sao?
Vừa rồi không phải mới chiếm thượng phong sao?
Thế nào trong nháy mắt lại thành cái dạng này?
Yến Triệu Ca nhìn Triều Nguyên Long trên đất, vừa bực mình vừa buồn cười:
“Thiên Xà Triền Ti Thủ, nghe cái tên này, ta liền nói tại sao nhìn quen mắt như vậy chứ.”
“Rõ ràng là một chi nhánh Thiên Xà Vương Quyền trong Lục Linh Ma Quyền diễn biến mà thành.”
“Sau khi ngươi thành tựu Ngoại Cương sơ kỳ Tông Sư mới bắt đầu tu luyện Thiên Xà Triền Ti Thủ, còn ta là từ vừa mới đến thế giới này tu luyện đây.”
“Thiên Xà Vương Quyền của ta đánh Thiên Xà Triền Ti Thủ của ngươi, giống như ba ba đánh nhi tử vậy”
“Ngươi nói ngươi còn không phải đưa dê vào miệng cọp sao?”
Yến Triệu Ca thu hồi nắm đấm, nhìn về phía Tiêu Thăng, xua xua hai tay:
– Dường như hắn không cách nào chơi với ta rồi.
Vẻ kinh ngạc trên mặt của Tiêu Thăng biến mất, ánh mắt nhìn về phía Yến Triệu Ca, ngưng trọng chưa từng có từ trước đến nay.
Nhưng cũng băng lãnh chưa từng có từ trước đến nay.
– Đều nói kiếm của Quảng Thừa công tử như rồng, nguyên lai tất cả đều là biểu hiện giả dối, nghĩ không ra ngươi lại ẩn nấp sâu như vậy.
Tiêu Thăng nói chầm chậm:
– Đáng tiếc ngươi còn chưa đủ thông minh, bại lộ quá sớm, nếu như ngươi nhịn một chút, tương lai có thể là họa lớn.
– Hiện tại, dù cho là phải gánh trách nhiệm gây xích mích cho hai Thánh Địa tranh đấu đi nữa, ta cũng phải đem ngươi đánh chết vào ngày hôm nay.
Hàn quang trong mắt của Tiêu Thăng tăng vọt, Cương khí toàn thân triệt để phóng ra, như mặt trời bừng tỉnh.
Từ đạo kim quang xoay quanh trong khu vực mấy trăm thước, giống như vô số lưỡi dao sắc bén, treo trên đầu của Yến Triệu Ca.
Áp lực của Ngoại Cương hậu kỳ Tông Sư, hoàn toàn hiện ra.
Đừng nói là Yến Triệu Ca đang trực diện trước mũi nhọn, đó là đám người Phong Vân Sanh xung quanh, thậm chí những tên đệ tử Đại Nhật Thánh Tông khác, đều sinh ra cảm giác hít thở không thông.
Yến Triệu Ca như không có chuyện gì xảy ra gật đầu một cái:
– Không sai, trong Võ giả cùng cảnh giới, cũng là người nổi bậc.
Tiêu Thăng nhàn nhạt nói:
– Hiện tại ta thừa nhận, ngươi đứng trong hàng Tứ công tử không tính là thật giả lẫn lộn, nếu quả thật là cùng cảnh giới, ta cũng không nắm chắc thắng được ngươi.
– Nhưng tu vi cảnh giới của ngươi còn kém ta nhiều lắm, ngươi nếu có cảnh giới Ngoại Cương trung kỳ, còn có thể chạy trối chết trên tay ta.
Một đám hắc y Võ giả đi theo Yến Triệu Ca đều trầm mặc.
Công tử gia mới đột phá tới Ngoại Cương không lâu, tuy rằng hoàn thành tẩy tủy phạt cốt lần thứ hai rất nhanh, nhưng muốn lập tức đột phá lần thứ hai, lại không có khả năng nào.
Một đám đệ tử Đại Nhật Thánh Tông, đều thở ra một hơi.
Tuy rằng Triều sư huynh thất bại, nhưng may là có Tiêu sư huynh.
Về phần lấy cảnh giới đè người gì gì đó, hiện tại cũng bất chấp.
Tầm nhìn lúc này của Yến Triệu Ca, trái lại lại nhìn về Triều Nguyên Long đang được đồng môn đỡ.
– Cho ngươi một cái cơ hội, cho nên mới giao thủ cùng cảnh giới với ngươi, không nghĩ tới kết quả lại làm cho người khác không biết khóc hay nên cười.
Triều Nguyên Long nghe vậy, trợn to hai mắt.
Yến Triệu Ca lắc đầu một cái:
– Ngoại Cương trung kỳ Tông Sư, rất khó sao?
Đang lúc nói chuyện, huyệt khiếu toàn thân của Yến Triệu Ca chấn động, có từng đạo khói trắng mơ hồ bay lên, phảng phất như Băng Long thăng thiên.
Một thân khí huyết như chì ngân kích động, Cương khí xung quang thân thể chớp động sáng bóng như kim loại, càng ngày càng chói mắt!
Yến Triệu Ca tiện tay đánh ra một thức Thiên Xà Vương Quyền trên không trung, Cương khí cuồn cuộn vặn vẹo uốn quanh, vặn thành một chỗ, cuối cùng hoá thành một cây roi màu đen to lớn!
Roi dài màu đen run lên giữa không trung, nổ vang một tiếng, như sấm sét!
Ngưng khí thành binh, giống như chân thực!
Con mắt của Tiêu Thăng trợn tròn:
– Ngoại Cương trung kỳ? !
– Không có khả năng!