Đọc truyện Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế – Chương 36: Thẩm Lãng đại sát tứ phương, ác mộng của sòng bạc
Điền Thập Cửu ra hiệu bằng ánh mắt, chủ sòng bạc ngay lập tức chạy như bay ra ngoài, đây là một tin tức tốt cực kỳ phải báo cho Điền Hoành.
Lúc này Điền Hoành ở ngay trong thành Huyền Vũ, đang cùng Từ gia chủ bàn bạc công chuyện.
– Ta tạm thời nảy lòng tham tới chơi mấy cái thôi, không mang tiền trong tay, có thể mượn được không? – Thẩm Lãng bèn hỏi.
– Được chứ, được chứ… – Điền Thập Cửu càng thêm hưng phấn.
Vốn đang lo nhà ngươi không chịu mượn ấy chứ, tốt nhất ngươi mượn một lần 10 ngàn lượng vàng đi, sau đó ngươi thua sạch sành sanh.
Sau đó Điền Hoành kéo bè đi đòi nợ phủ Bá Tước, Thẩm Lãng liền bị Bá Tước đại nhân đánh chết tươi.
– Chà, vậy ta mượn trước một ngàn lượng vàng? – Thẩm Lãng hỏi: – Tính lời bao nhiêu đấy?
– Ngài là thân phận khách quý rất ghê gớm, tiền lãi một phần mười, xem như không có lãi. – Điền Thập Cửu trả lời.
Lãi suất này đã vô cùng thấp rồi, nhưng đừng nói một phần, kể cả không tính lãi, thậm chí cho không tiền lãi, Điền Thập Cửu cũng sẵn lòng cho mượn đấy.
Bằng không làm sao gài bẫy Thẩm Lãng chết dí đây?
Dù sao cũng số tiền này lại không ra nổi cái sòng bạc này đâu, thịt vẫn được hầm nhừ ở trong nồi thôi.
– Được, vậy viết giấy vay nợ xong, viết toàn bộ điều kiện lời lãi rõ ràng. – Thẩm Lãng nói.
– Được, tất cả nghe theo ngài. – Điền Thập Cửu đáp.
Viết giấy vay nợ xong, một nghìn lượng vàng liền đặt trước mặt Thẩm Lãng, hắn chả ý kiến ý cò gì mà đổi hết thành thẻ đánh bạc (trù mã/Casino chips/chip đánh bạc).
Điền Thập Cửu nịnh nọt nói:
– Thẩm gia, ngài muốn chơi gì vậy?
Thẩm Lãng nói:
– Cái gì đơn giản nhất hả?
– Đổ Tài Xỉu (1) là đơn giản nhất. – Điền Thập Cửu nói.
– Được, vậy đổ Tài Xỉu đi! – Thẩm Lãng nói.
Điền Thập Cửu lập tức mang theo Thẩm Lãng đi tới cái bàn chơi Tài Xỉu.
Lúc này, hắn hưởng thụ hoàn toàn là đối đãi đẳng cấp ngôi sao, rất nhiều nhóm khách cá cược cũng không đánh bạc nữa, sôi nổi đến vây xem chỗ này.
– Đây là Thẩm Lãng hử?
– Trước kia đi ở rể họ Từ, giờ lại ở rể phủ Bá Tước.
– Quả nhiên mặt mày đẹp trai nhỉ?
– Tao cũng đẹp trai nè, vì sao không thể ở rể phủ Bá Tước?
– Biết mày lâu như vậy, sao tao không phát hiện mày chả thành thật gì sất, lúc mày đi tiểu, bồn cầu không nói lời thật cho mày biết sao?
– Thẩm Lãng dám tới sòng bạc chơi, đây là muốn chết sao? Mặc kệ hắn thắng thua gì, Bá Tước đại nhân đều có thể đánh gãy cặp giò của hắn đấy!
Thẩm Lãng vẫn chả đếm xỉa mấy lời này, hắn trực tiếp đến chỗ bàn chơi bên trong nói với nhà cái:
– Bắt đầu đi!
Điền Thập Cửu gật đầu.
Đối mặt đồ vô dụng như Thẩm Lãng, cũng chẳng đáng để chơi gian lận.
Nhà cái sau cái bàn chơi bắt đầu lắc xúc xắc, lắc chừng nửa phút sau, úp xuống mặt bàn.
– Đặt Tài hay Xỉu?
Ba con xúc xắc, dưới chín điểm là Xỉu, trên chín điểm là Tài.
Thẩm Lãng dùng thấu thị Xquang vừa thấy, đọc điểm bên trong dễ như chơi.
13 điểm!
– Đặt Tài! – Thẩm Lãng đẩy hết một ngàn thẻ đánh bạc ra bàn.
Tức khắc, tất cả mọi người bị kích thích sôi nổi.
Lợi hại ghê, mới ván thứ nhất đã chơi lớn như vậy ư? Thẩm Lãng chính là vay một ngàn lượng vàng đó, lại đi đặt hết.
Mấy con bạc khác cũng không chơi nữa, toàn bộ tập trung ngừng thở xem cuộc vui.
Quá kích thích đã ghiền rồi.
– Đặt xong rời tay. – Nhà cái kia thông báo.
– Mở, mở, mở…
Sau khi nhà cái lắc xúc xắc chợt mở nắp ra.
Mười ba điểm!
Thẩm Lãng thắng!
– Vậy mà thực sự thắng.
– Thẩm Lãng này thật là có vận cứt chó, cược lần đầu liền thắng một nghìn lượng vàng.
Mấy con bạc đứng ngoài quan hết sức hưng phấn.
Mà sắc mặt Điền Thập Cửu chả thay đổi gì, gã vẫn nở nụ cười như cũ.
Đây hoàn toàn dựa vào là vận khí, căn bản không tính là cái gì hết.
Nói thật ra, Điền Thập Cửu còn lo lắng Thẩm Lãng mới cược lần nhất đã thua, như vậy hắn chắc hẳn cũng cóc thèm chơi nữa.
Chỉ có làm hắn thắng nếm được vài lần ngon ngọt, mới có thể liên tục thắng thêm nữa.
Có thắng lần đầu, mới là bắt đầu cả đời bi kịch của dân cờ bạc.
Bắt đầu cược lần hai, vẫn là đổ Tài Xỉu.
Nhà cái lại bắt đầu đổ xúc xắc, sắc mặt của gã đã đặc biệt nghiêm túc, ước chừng lắc một phút đồng hồ, sau đó chợt đặt lên bàn.
Đương nhiên, đây chỉ là nghi thức tăng cảm xúc mà thôi, để trong lòng con bạc cảm thấy áp lực.
Nhưng đối với Thẩm Lãng mà nói, dù cho ngươi có lắc hết một trăm phút kết quả cũng giống như nhau ấy mà.
Thẩm Lãng lại dùng thấu thị X quang, vẫn là Tài, mười lăm điểm.
– Đặt Tài!
Thẩm Lãng lại đẩy hết hai ngàn thẻ đánh bạc ra.
Lần này, tất cả mọi người nơi đây gần như đều hít thở không nổi.
Tên ở rể phủ Bá Tước điên rồi sao? Vậy mà chơi lớn như thế?
Mà sắc mặt Điền Thập Cửu cũng hơi biến đổi.
Nếu lần này Thẩm Lãng lại thắng, đây chính là bốn nghìn lượng vàng đó.
Thậm chí với Điền Hoành mà nói, đây cũng là một khoản tiền rất lớn.
Sòng bạc này tráng lệ như thế, nhưng mà lãi ròng một tháng cũng chẳng vượt quá hai nghìn lượng vàng.
Bốn nghìn lượng vàng, tương đương với hơn mười triệu nhân dân tệ của trái đất hiện đại.
Nhà cái đổ xúc xắc kia đã bắt đầu run tay rồi.
– Mở, mở, mở đi…
Nhà cái đổ xúc xắc chợt mở nắp.
Mười lăm điểm, Tài!
Thẩm Lãng lại thắng!
Bốn nghìn lượng vàng tới tay hắn!
Tất cả những người đứng xem đã hoàn toàn sục sôi khí thế hưng phấn rồi.
Bốn nghìn lượng vàng đấy nhé, con số khổng lồ đấy.
Cũng đủ cho bọn họ không ăn không ngồi rồi mấy đời á.
Mà sắc mặt gã Điền Thập Cửu kịch biến.
Tên Thẩm Lãng thật đúng là điên mà, mặc kệ thắng bao nhiêu lần đều đặt hết.
Đây là trận thua lỗ nhiều nhất của sòng bạc này suốt hai ba năm qua.
Mấy con bạc bình thường, thua hết bốn năm trăm lượng vàng đều hết sức hiếm thấy, đều là khách giàu có từ xứ khác.
Không thể để cho Thẩm Lãng thắng tiếp nữa, Điền Thập Cửu muốn tự tay kết thúc.
Mà một khi gã kết thúc, Thẩm Lãng chắc chắn phải thua!
Điền Thập Cửu lộ ra nụ cười nói:
– Tới tới tới, ngài Thẩm, ta tự mình lắc xúc xắc cho ngài nhé.
Gã là tay cao thủ lắc xúc xắc, muốn Tài liền Tài, muốn Xỉu liền Xỉu.
Cái này cũng chưa tính là gì.
Lợi hại nhất chính là, sau khi lắc xong xúc xắc đặt lên bàn, gã còn có khả năng thay đổi điểm.
Cái tuyệt kỹ này, toàn bộ phường sòng bạc Phú Quý chỉ có Điền Thập Cửu làm được, cho nên gã mới trở thành nghĩa tử của Điền Hoành, quản lý sòng bạc.
…
Thẩm Lãng biết, đối phương chuẩn bị ăn gian.
– Không được, không được, không được… – Thẩm Lãng cười bảo:
– Bỗng nhiên ta lại không muốn đổ Tài Xỉu nữa, toàn bằng vận khí, chả có kỹ thuật gì sất, ta muốn đi chơi đánh Bài Cửu (2).
Điền Thập Cửu cười nói:
– Được được được thôi, ngài là chủ, ngài muốn chơi cái gì liền chơi cái đó, chúng ta liền chơi Bài Cửu đi.
Gã làm sao có thể thả Thẩm Lãng được?
Nếu để cho cha nuôi biết không gài bẫy chết Thẩm Lãng được, ngược lại hắn còn thắng bốn nghìn lượng vàng, nhất định sẽ lột da gã.
Gã có đổ kỹ (kỹ thuật đánh bạc) vô cùng cao, bằng không cũng không trở thành con nuôi của Điền Hoành, biến thành cao thủ trấn tràng Phú Quý phường.
Ở trong thành Huyền Vũ, Điền Thập Cửu có thể nói là không đối thủ trong đổ thuật.
Đặc biệt là cái loại Bài Cửu này cần kỹ thuật khá khẩm, gã nhắm mắt lại đều có thể khiến Thẩm Lãng thua đến rớt cả quần lót luôn.
Cho nên, nhất định phải thắng.
Nói chuyện đổ Tài Xỉu, hoàn toàn dựa vận khí.
Mà đẩy Bài Cửu, thì có nhất định phải có kỹ thuật, chí ít phải đoán được số quân lớn nhỏ của đối phương, có tạo được con số hay thế bài tốt không, còn các loại chiến thuật tâm lý nữa.
Tóm lại, Điền Thập Cửu chắc ăn tuyệt đối, nhắm mắt lại cũng có thể thắng Thẩm Lãng sạch bách.
Điền Thập Cửu thiệt dễ dàng từ mặt trái quân bài nhận ra điểm số, bởi vì mỗi quân bài đều có ký hiệu, chẳng qua là loại ký hiệu này đặc biệt mờ mịt.
Thẩm Lãng nói muốn chơi Bài Cửu, thì dứt khoát là muốn chết.
Nhất định phải để cho hắn thua sạch, sau đó lại vay tiền, thiếu một lần một hai vạn lượng vàng.
Cứ như vậy, phủ Bá Tước vì không trả tiền được, chỉ có thể xách Thẩm Lãng quẳng ra khỏi nhà, cắt đứt quan hệ.
Đương nhiên, như vậy cũng ý nghĩa Thẩm Lãng hẳn phải chết đứ đừ.
…
Ở quy tắc chơi Bài Cửu của thế giới này vô cùng đơn giản, đơn giản còn hơn trái đất nhiều.
Chính là xào ba mươi hai quân Bài Cửu đảo trên bàn.
Từng người rút ra 2 quân, căn cứ ý nghĩa mặt bài xác định con số lớn nhỏ!
Không cần lắc xúc xắc đánh bài, bản thân tùy ý rút hai quân bài là được rồi, sau đó lại so lớn nhỏ.
Trong đó Chí Tôn Bảo lớn nhất, đinh tam xứng nhị tứ (nghĩa là 1 quân có tổng số 3 tức quân 1:2 với 1 quân 2:4) tương đương với 3+6=9, tuy rằng mỗi con số đều nhỏ nhưng tổng lại thành con số lớn nhất.
Thứ nhì là tổ hợp lớn nhất Song Thiên bao gồm hai quân bài Thiên (tức quân 6:6).
Quy tắc cũng không nói chi tiết, dù sao cũng chẳng quan trọng.
Ngay lúc sắp bắt đầu, Thẩm Lãng bỗng nhiên nói:
– Ta không tin tưởng bài của các ngươi, ngươi sai người đi mua một bộ bài mới lại đây, ta kiểm tra qua sau đó mới có thể tiếp tục đánh bài!
Lời này vừa ra, Điền Thập Cửu khẽ nhăn mày.
Hiện tại dùng loại bài có ám hiệu mờ mờ trên mặt trái quân bài, gã nhìn thoáng qua đã nhận ra.
– Không được, vậy ta phải đi rồi, phiền ngươi đi đổi sang bốn nghìn lượng vàng lại đây. – Thẩm Lãng đứng dậy liền đi.
– Đừng, đừng, đừng đi… – Điền Thập Cửu kêu lên:
– Mua, mua, mua bài mới.
Gã làm sao để Thẩm Lãng đi được, nếu Thẩm Lãng bỏ đi, gã tiêu tùng.
Sau đó, Điền Thập Cửu sai một tên tiểu nhị nói:
– Ngươi đi mua mười bộ Bài Cửu mới lại đây, nhớ kỹ đừng mua ở cửa hàng nhà ta.
Người nọ không nói hai lời, chạy vội ra ngoài mua mười bộ Bài Cửu mới.
Mua về lúc sau, Thẩm Lãng dùng thấu thị X quang kiểm tra qua, trong đó có sáu bộ bài mới không có ám hiệu.
Hắn chọn lựa một bộ Bài Cửu bình thường nhất, không có bất kỳ ám hiệu, hoa văn cùng mật độ bên trong đều đặc biệt đều đặn, hết đường ăn gian.
– Lấy bộ bài này đi. – Thẩm Lãng tùy ý chỉ một bộ.
– Được thôi.
Điền Thập Cửu không sao cả, gã là cao thủ đánh bài đệ nhất thành Huyền Vũ, gã tung hoành không địch thủ, dù không ăn gian gã chắc chắn cũng thắng thôi!
Ván bài của hai người, chính thức bắt đầu!
– Chẳng thà ngươi cứ đánh trước đi. – Thẩm Lãng nói.
Điền Thập Cửu gật đầu, rút ra hai lá trong ba mươi hai lá bài.
Thẩm Lãng dùng mắt Xquang, dễ dàng nhìn thấu mặt bài của gã.
Điền Thập Cửu có vận may không tệ, là hai quân Mai bài (tức quân 5:5), lớn hàng thứ sáu trong toàn bộ tổ hợp.
– Một trăm lượng vàng. – Điền Thập Cửu đẩy thẻ ra.
Nếu Điền Thập Cửu là tổ hợp lớn thứ sáu vậy Thẩm Lãng rút ra tổ hợp lớn thứ năm, hai lá Hòa (*tức lá 1:3).
Hơn nữa, trực tiếp đặt trên bàn, chả nhìn gì hết.
– Một nghìn lượng vàng! – Thẩm Lãng đẩy thẻ luôn.
Rõ ràng rất có phong thái của thần bài.
Tất cả mọi người thấy Thẩm Lãng không thèm nhìn bài, trực tiếp đẩy thẻ, hơn nữa còn là một nghìn lượng vàng, không khỏi râm ran.
Rõ ràng là dân chơi thứ thiệt, bọn họ chưa từng thấy qua cảnh chơi lớn vậy.
Điền Thập Cửu thoáng do dự một lát, mặt bài gã rất lớn, có thể liều mạng.
– Ta cùng đặt một nghìn lượng vàng!
– Mở bài!
Hai người lật bài lên, Thẩm Lãng thắng!
Điền Thập Cửu mồ hôi lạnh chảy xuống!
Nhưng mà…
Đây chỉ là bắt đầu mà thôi!
Kế tiếp mới là ác mộng của gã!
Ác mộng xưa nay chưa từng có.
Bởi vì mỗi một ván Thẩm Lãng đều không xem bài, đều trực tiếp đẩy ra thẻ đánh bạc một nghìn lượng vàng.
Sau đó…
Hắn vẫn luôn thắng, thắng liên tục, thắng liền tù tì!
Thắng đến Điền Thập Cửu toàn thân run rẩy, phát lạnh khắp cả người, choáng váng, hoài nghi nhân sinh.
Trời ạ?
Đây tuyệt đối là gặp quỷ, gặp quỷ rồi!
– —
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Một chương toàn bài bạc, hy vọng các đạo hữu vẫn chuyên tâm tu đạo, đừng sa đà tu thành Đổ Thần nhé.
(1) Tài Xỉu/Đại Tiểu/Đại Tế/Sicbo là một trong nhiều trò chơi có xuất xứ từ Trung Quốc xưa. Sau nhiều năm,Tài Xỉu vào nước ta với các tên gọi là đánh Tài Xỉu hay lắc xí ngầu.
(2) Bài Cửu là trò chơi domino truyền thống của Trung Quốc. Thế nhưng cách chơi lại khác biệt hoàn toàn với kiểu domino Việt Nam hay chơi. Trò đánh bạc này được đồn là sinh ra từ thời Tống và trở nên thịnh hành nhất vào đời Minh Thanh, sau đó bị thủ tiêu. Cách chơi là cộng điểm của 2 thanh domino bất đồng lại với nhau, điểm cao nhất là 9 (nên mới được gọi là bài cửu), điểm nhỏ nhất là 0. Lấy ví dụ: thanh A (1+3=4) với thanh B (2+5=7) thì tổng điểm là 4+7=11, tức là chỉ được 1 điểm. Nhưng còn có giai đoạn đổi bài cho nhau. Quân cao điểm nhất được gọi là Chí Tôn Bảo (2 quân 2:4 và 1:2, với tổng số là 9, được gọi là tuyệt phối)