Bạn đang đọc Sự thử thách của tình yêu – Chương 3: sự thật
Sáng hôm sau, khi vừa bước vào cửa lớp thì thanh đã án ngữ ở đó rùi, linh cất cặp và nói vs thanh rằng:
– cô lên gọi mấy thằng ngốc và mọi người lên sân thượng đi, giải quyết chuyện hôm qua cho xong!
– Okie! Thanh nói
Nói rồi linh đi lên định gọi thương vs nhi, đang đi tới cầu thang thì ở đó đang có 1 bọn nhìn rất ư là mất thiện cảm đang ngự trị, chúng nhìn thấy linh và bắt đầu giở trò:
– hi! Em học lớp nào vậy? cúp học đi chơi vs bọn anh đi!
– Đúng đó! Đi với bọn anh zui lém kưng!
– Tránh ra nếu ko mún vào bệnh viện! linh lạnh lùng( bắt chước thương ak?)
– Wow! Cô em xinh thế này thì làm gì được bọn anh chứ!
Một tên đến gần định khoác vai linh thì BỐP. 1 cái tát của linh đã được ban tặng cho hắn
– đã bảo là tránh ra!
– Côcô
Hắn định đưa tay lên tát lại linh thì cánh tay hắn đã được 1 cánh tay khác giữ lại và ko ai khác đó chính là Duy:
– các người bắt nạt 1 cô gái mà ko thấy xấu hổ hả?
– liên quan gì đến mày! Cút đi! 1 tên nói
– anh làm ơn tránh xa tôi ra được ko? Từ khi gặp anh tôi toàn gặp xui ko ak! Linh thở dài ngao ngán
– nè cô ăn nói như vậy vs ân nhân của mình ak? Tôi vừa mới kíu cô đấy!
– ai mướn anh kíu cơ chứ! Chỉ cần 5 phút là tôi giải quyết xong bọn này rồi!
– cô nói hay quá ha! Đúng là làm ơn mắc oán!
Blap. Blap.blap cả 2 người cứ cãi nhau như vậy mà ko chú ý gì tới bọn kia cả! 1 tên có vẻ ko chịu được khi thấy 2 người đó coi mình như cọng rơm cọng rác lên tiếng:
– cãi nhau đã chưa zậy?
– LIÊN QUAN GÌ TỚI ANH!!! Cả 2 kùng đáp.
– Nè heo giải quyết xong bọn này cãi tiếp nha!
– Okie! Việc này anh đừng nhúng tay vào để tao tự giải quyết!
– Ko được! cô là kon gái sao mà đánh nỗi bọn họ.
– Nè anh coi thường kon gái vừa thui chứ!
– Thế có chắc cô làm được ko đấy? tôi ko phải đưa cô vào bệnh viện chứ? Duy e ngại nói vs linh.
– Chắc chắn! linh nói chắc như đinh đóng cột.
Nói rồi linh quay lại gườm gườm nhìn bọn kia, chúng sợ khi thấy từ 1 cô bé đáng iu biến thành 1 người vô cùng dữ dằn. bọn chúng lao tớibốp 1 tên bị hạ ngay đơ, bốp 1 cú đá vào đầu khiến thêm 1 đứa ngã! Cứ như vậy chừng 5 phút sau linh đã hạ gục được tất cả. xong xuôi linh quay sang nhìn duy:
– thế nào? Ko tệ đấy chứ!
– Đúng! Ko tệ mà là rất tệ! duy lại trêu nó
– Ko thèm nói chuyện vs anh! Để tí nữa anh xem tôi xử anh như thế nào, còn bây giờ thì đi theo tôi. Linh nói rồi và bỏ đi, duy đi theo nhưng ko hiểu đang xảy ra chuyện gì nhưng đột nhiên duy cảm thấy lạnh cả người. duy đi theo linh lên lớp mình, linh thò đầu vào tìm thương và nhi nhưng được mọi người cho bik rằng thương và nhi đã lên sân thượng trước rồi! linh kéo duy lên sân thương thì mọi người đã tập trung đông đủ ở đó rồi!
Nhỏ thanh lên tiếng đầu tiên:
– duy, có phải hôm qua anh công khai với mọi người rằng có người mới sẽ đến học trường ta và đó cũng chính là bạn gái của các anh đúng ko?
– ủa! tôi có nói vậy ak? Sao tôi ko nhớ gì hết zậy? cậu bik ko nam? Duy
– uhm! Tớ kũng chẳng bik gì cả?
– zậy chak mọi người nghe lầm rùi đấy! duy nhìn thanh và những cô gái kòn lại vs ánh mắt cún con làm cả bọn thi nhau ngất xỉu!
– còn gì nữa ko? Khánh lạnh lùng! – Mọi người nghe nhầm cả rồi! những hotboy như tụi anh sao laị có thể hẹn hò với những người như vậy được. xấu mà còn lắm chuyện. duy nói
– Anh nói ai hả ??? có anh thì có. Anh
mới nói đến đó linh đã bị thương chặn lại không cho linh nói tiếp nữa! thương nhìn linh với 1 ánh mắt “ em để đó bị giải quyết cho”. Thương quay lại với mọi người và nói:
– rõ rồi nhé! Bọn tôi và họ ko có quan hệ gì hết! bây giờ mọi người giải tán được chưa?
– rồi! chỉ cần bik như vậy là bọn tôi yên tâm òy! Anh duy hôm nay đi chơi với em nha!
– Ko anh ấy đi vs tôi!
– Nam ak, mặc kệ bọn họ mình đi đi anh
– Khánh trông anh thật manly. Tối anh đi chới vs em nhé.
Và cứ như thế bọn kon gái vậy lấy duy, nam, khánh mà ko để ý gì đến mấy chị nhà ta.
– mọi người mún ôm ấp nhau, tán tỉnh thì ra chỗ khác. Mọi chuyện giải quyết xong rùi, mọi người về lớp đi! Thương nói
nghe nói như vậy cả bọn bước đi nhưng thương lại gọi lại:
– duy, nam, khánh 3 người ở đây 1 chút được ko? Tôi có chuyện mún nói vs 3 người.
– nè cô là ai mà dám ra lệnh cho hoàng tử của chúng tôi hả?
– các cô mún đánh nhau tiếp ak? Linh hỏi? ukie tôi đang ngứa chân ngứa tay nè!
– Thôi đi linh, vậy cho tụi tui mượn hoàng tử của mấy người 1 chút nha!
– Lỡ các cô làm gì các hoàng tử thì sao? 1 nhỏ lên tiếng
– Bọn tôi ko ăn thịt hoàng tử của các người đâu mà sợ. duy, nam, khánh các anh ở lại đây 1 chút được ko?
– Thôi mọi người xuống trước đi! Tí nữa bọn anh xuống. nam nháy mắt tinh nghịch làm cả bọn suýt chết ngất.
– Thế là cả bọn lũ lượt kéo nhau đi xuống, bây giờ chỉ còn 3 tiểu thư vs công tử thui:
-cô gọi bọn tôi ở lại có gì ko? Khánh lên tiếng
– ak! Chỉ mún cho các anh nghe cái này thui. Nói rồi thương bật ngay chiếc điện thoại xinh xinh của mình và trong đó có lời nói mà các công tử đã chối. nghe xong mặt khánh, duy, nam ai kũng tái mét. Khánh nghĩ “ con nhỏ cũng đáo để đấy”.
– Các anh các anh dám nói tụi tui là bạn gái của các anh ak? Linh kêu lên ánh mắt hình viên đạn nhìn duy.
– Giải thích coi. Thương nói.
– Hay mún đánh nhau? Nhi tiếp lời.
– Duy, cậu bày ra chuyện này cậu tự giải quyết nhé! Tụi tớ ko bik đâu ak! Nam lên tiếng.
– Các cậu bỏ bạn bỏ bè thế đấy hả? bạn bè kiểu gì thế? Duy quát
– Thì bạn bè nên mới cho cậu chịu hết chứ ngu gì chịu theo. Nam lè lưỡi trêu duy.
– Sao chổi! anh giải thích coi. Hay anh ăn mún ăn đập. linh lên tiếng.
– Ê linh! Hôm qua chị nhường em oy! Hôm nay mà có đánh nhau thì của chị chứ! Nhi lên tiếng.
– ứ ừ hay chị cho em kùng chơi vs nha. Please. Chị nhi iu quý.
– Ukieukie thật chị sợ em oy!
– Nè! Các anh vẫn chưa giải thích đó! Thương lên tiếng.
– Thôi được rùi! Chuyện là vầytôi mún các cô làm bạn gái tụi tui đó. Nói rồi duy bay tới vuốt tóc nhi PẶC. duy bị nhi bẻ tay ra phía sau:
– Anh ko mún chết ak?
– Hahaha! Sao chổi ơi! Anh chết chak đụng vào ai chứ 3 chị em tụi này thì anh ko sống nổi đâu! Linh ôm bụng cười ngặt nghẽo.
– Thôi duy cậu nói thẳng ra đi! Đôi co mệt quá! Khánh lên tiếng.
– Okie! Tôi chỉ mún chào mừng các cô đến với Angel thui mà!
– Angel ??? Linh
– Trường học này nè!
– Ko! Satan mới đúng linh chỉnh lại
– Thôi thế nào kũng được, cãi nhau vs 1 kon heo như cô tui ngán lắm rùi! Duy than thở
– Anh nói ai heo hả? tên sao chổi đáng ghét kia.
– Người nào đang nói thì chính là người đó. Duy nhún vai ngây thơ.
– Anhanh
– Anh gì mà anh. Nói bao nhiu lần là cô ko phải em tui nghe chưa kon heo ngốc kia!
– Đồ.đồ. linh nói mà trên đầu đang xì khói, có vẻ sắp có án mạng xảy ra nên thương lên tiếng:
– Các anh làm gì thì làm chúng tôi ko bik nhưng tôi mà nghe bất cứ ai nói gì về chúng tôi mà có liên quan đến 3 anh thì. Thương nhìn khánh với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
– Các anh chết ko có chỗ chôn đâu. Nhi nghiêm mặt nói.
Lêu lêu, linh lè lưỡi trêu duy tiếp.
– chúng tôi nói xong rồi, tạm biệt và nhớ lấy những điều tui đã nói. Thương nói rồi bỏ đi, linh và nhi lật đật chạy theo. Chỉ còn 3 công tử ở lại, duy ôm đầu:
– choy ơi là choy! Định trêu họ một chút cho vui ai ngờ gậy ông lại đập lưng ông cơ chứ!!!
– Đáng đời! quậy cho lắm vào! Đúng là cao nhân tất hữu cao nhân trị. Hết quậy chưa em. Khánh tuôn 1 tràng.
– Hic. Ko ngờ mình lain thua 3 kon quỷ đó! Quê chết mất. nam than thở.
– Không!!! Không bắt họ xin lỗi thì tớ ko phải là Dương khánh duy.
– Nếu ko phải dương khánh duy thì cậu là gì ??? Khánh nheo nheo mắt hỏi.
– Ơ thì. Làm. Làm. Ak! Hôm nay trời trong quá nhỉ? Thực ra thì đang có giông ông này đánh trống lãng hay quá!
– ờ! Đẹp thật đẹp mún xỉu lun! Nam bon chen. Rồi chạy biến đi nếu ko thì chết chak.
– Đứng lại tên trời đánh kia. Duy dí nam.
– Ngu sao đứng. nam le lưỡi nhìn duy rồi.RẦM. nam tông phải 1 người đang đi tới. – Ui da! Cô ko sao chứ! Nam lên tiếng thì ra người nam tông phải là 1 cô gái.
– Kínhkính của tui đâu rùi ??? Cô gái ấy rối rít. Vừa lúc đó duy chạy tới.
– Aha! Tao tóm được mày rùi nhé!
– Bỏ tao ra. Mày ko thấy có người đang bị té ak? Nói rồi nam nhìn quanh quất thì thấy 1 chiếc kính xinh xinh đằng xa. Nam nhặt và đưa nó cho cô gái:
– Cám ơn anh.
– Ko sao. Tôi cũng có lỗi mà.
– Oái! Tôi có việc rồi, tạm biệt anh nhé! Nói rồi cô gái đó bỏ đi nam đang nhìn theo cô, ở cô ấy nam thấy có 1 cái gì đó rất quen, hình như anh đã gặp cô ở đâu rồi thì phải nhưng anh ko nhớ ra được. bỗng điện thoại của duy reo kéo nam về với thế giới thực tại. duy nhìn thì thấy là 1 số lạ:
– Alo! Ai đấy.
– …
– Choy! Nhok hả? về chưa? Anh tới đón?
– …
– Vậy khi nào về nói anh nhé! Pp nhok.
Nói rồi duy cúp máy, nam ko hỉu duy vừa nói chuyện với ai mà vẻ mặt của duy hớn hở lạ thường, nam khều duy:
– hey! Có chuyện gì mà vui quá vậy?
– mấy ngày nữa cậu sẽ bik thui!!!
Nói rồi duy bỏ đi, nam ko hỉu gì hết nhưng cũng đi theo. Khi 2 người chạy biến đi thì vẫn ko nhớ là có 1 người mặt mũi hầm hầm vì tức. ko ai khác đó chính là khánh nhưng 1 điều anh vẫn thắc mắc là sao thương, linh, nhi là những người như thế nào mà lại có thể dọa được kon hiệu trưởng, ra lệnh cho các anh. Anh cầm điện thoại lên và gọi:
– giúp tôi điều tra về 3 người mới chuyển đến trường.
– ….
– Xong việc cậu sẽ được trả công xứng đáng.
Nói xong khánh cúp máy và đi vào lớp.
end chap 3