Sự Thật Bí Ẩn (Ghost)

Chương 15 : Ngày Trở Về


Bạn đang đọc Sự Thật Bí Ẩn (Ghost): Chương 15 : Ngày Trở Về

Phòng họp T.G
– Hà Vy, cậu bảo có chuyện quan trọng muốn nói, cậu nói đi – Nghiên Nhi ngồi vắt chân lên ghế
– Để im xem nào – Ngọc Hân ngồi bên cạnh khẽ đánh Nghiên Nhi
– Các cậu … – Hà Vy khẽ nói rồi lại quay sang nhìn Minh Thư dò xét
Minh Thư vẫn ngồi im
– Mình không xứng đáng là thành viên của T.G ….
– Này Hà Vy, nay cậu bị sao vậy? – Nghiên Nhi chạy ra khoác vai Hà Vy
Ngọc Hân ngay sau đó cũng đưa tay lên sờ trán Hà Vy
– Cậu không bị ấm-đầu mà sao nói linh tinh cái gì vậy?
– Mình đã nói mọi thông tin của T.G cho Thư Quỳnh nghe, ăn cắp giấy tờ kế hoạch của T.G và….coppy lại toàn bộ dữ liệu trong đĩa CD thí nghiệm mà Minh Thư đã làm… Chưa hết đâu, đó chỉ năm nay thôi, còn các năm học trước mình đều làm như vậy hết – Hà Vy bắt đầu khóc
– Cậu nói gì vậy …. Hà Vy
Trong khi Nghiên Nhi và Ngọc Hân quá shock vì những lời nói đó, Minh Thư chỉ lạnh lùng
– Tại sao….tại sao chứ, T.G chưa làm bất cứ điều gì bất công đối với cậu, vậy tại sao cậu lại phản bội lại T.G – Minh Thư cũng hét lên nhưng kèm theo đó là nước mắt

– Có lẽ chúng ta không có duyên với nhau, ngay từ khi vào trường Stars Museum mình … đã đứng về phía Thư Quỳnh
– Mình đúng là ngu ngốc mà, bị cái tình bạn giả dối này che mắt suốt ba năm qua ..
Cả ba đều suy sụp
– Ryna, Minh Thư các cậu biết chuyện này rồi đúng không? – Ngọc Hân bỗng nhiên quay sang hỏi Ryna
Cô lại khẽ gật đầu
Vậy là mọi chuyện đã chấm dứt…..
– Mình không mong cậu nói chuyện này cho cả trường biết, mình sẽ tự động rời khỏi T.G, chắc chắn Thư Quỳnh sẽ nhờ Việt Hà hủy toàn bộ bức ảnh đó
– Đó là bức ảnh duy nhất, mình và Ryna đã theo dõi cậu nên chụp được…
Hà Vy chột dạ, thì ra Minh Thư chỉ đánh vào tâm lí của cô ta và Thư Quỳnh
– Các cậu đừng buồn vì mình, mình không xứng đáng!!
Nói xong, Hà Vy cũng bước ra khỏi phòng họp
Nghiên Nhi bỗng đứng dậy, vươn tay xé toạc tất cả các bức ảnh T.G chụp cùng nhau trong suốt ba năm được dán trên tường…
Mọi thứ bỗng trở nên tan hoang và lạnh lẽo…
Ryna bỗng liếc sang nhìn Minh Thư
Cậu ấy đang khóc nhưng mà vẫn giấu, so với Nghiên Nhi và Ngọc Hân, có lẽ Minh Thư là đau hơn tất cả….
————————————————————–
Thế Việt hẹn gặp Ryna vào ngày buổi chiều mưa hôm đó
Vừa nhận được tin nhắn đó cô lại rầu rĩ…
Đứng ở ban công nhìn ra trời mưa bên ngoài, Ryna ngạo mạn gọi cho Minh Thư
“Thế Việt đang đợi mình ở cửa hàng hoa sau trường học, mình không đến đó cậu đến đó nhé, đừng để cậu ta chờ lâu! Chúc may mắn, Minh Thư!”
“Ơ…Ryna”

Minh Thư chưa kịp nói gì cô đã ngắt máy
—————————————————————
Thế Việt ngồi ở cửa hàng hoa lần trước đợi Ryna mãi
– Ngốc lắm, Ryna không đến đâu – Minh Thư cầm một chiếc ô bước vào tiệm
– Tại sao cậu lại đến đây? – Thế Việt đứng dậy ngạc nhiên nhìn Minh Thư
– Tại mình thấy cậu thật đáng thương khi đợi người con gái ấy mà mãi cô ấy không đến
– Ryna không đến thì mình về đây
– Là Ryna gọi mình đến đây
– Ryna gọi cậu đến đây? – Thế Việt hỏi lại lần nữa
– Tại sao chúng ta lại có khoảng cách như vậy? Mình muốn đạp tung bức tường ngăn cách đó
Hai người im lặng rồi cùng nhau ngồi xuống ghế ngắm trời mưa
– Ừ, với mình, cậu là một cô gái luôn có phép tắc và rất nề nếp, điều đó khiến một playboy cảm thấy chán ngán
– Vậy mà mình cũng không hiểu sao cô gái như vậy lại thích một playboy – Minh Thư vừa nói vừa cười
– Mình chỉ say nắng cô ấy thôi… – Thế Việt hiểu ý mà Minh Thư nói
– Nếu như say nắng thì đừng nên thổ lộ – Khuôn mặt Minh Thư trầm tư

Thế Việt quay sang nhìn Minh Thư
– Bây giờ mình còn biết cậu là một người rất biết nắm tâm lí người khác
– Vậy sao? Vậy cậu có thích kiểu người đó không?
– Có lẽ là…có ^_^
Cả hai cùng cười….
—————-Tối hôm đó——————
– “Cái gì?? Sao đi nhanh vậy” – Giọng Nghiên Nhi hét ầm trong điện thoại @@
=.=
– Sorry, tại ngày mai là nghỉ đông rồi còn gì ^_^
– “Cậu đi luôn tối nay à”
– Ừ ^_^
– “Vậy thôi đi tốt lành nhé, goodnight Hudson ^_


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.