Đọc truyện Sư Sĩ Truyền Thuyết – Chương 49: Chương thứ bốn mươi chín
Trong căn phòng nhỏ hẹp, chỉ có 3 người, Diệp Trùng, người đeo mặc nạ đen, còn có một người cũng đeo mặt nạ đen.
Người đeo mặt nạ đen kia quăng cho Diệp Trùng một cái mặt nạ đen giống với mặt nạ họ đang đeo, trầm giọng nói: “Mang nó lên!”
Diệp Trùng cầm lên tay, mặt nạ đen bóng mềm mại ngoài ý liệu, nguyên liệu vô cùng đặc biệt, phía dưới mặt nạ có số hiệu F-58, mang nó lên mặt, mặt nạ và phần mặt dính với nhau không ngờ, Diệp Trùng thậm chí có thể cảm thấy được tùy theo sự thay đổi vẻ mặt của mình, cái mặt nạ này cũng xảy ra biến hóa. Tính năng thoáng khí của mặt nạ cực tốt, Diệp Trùng không hề có chút cảm giác khó thở.
– Ta là giáo quan Huck!” Giáo quan mặt nạ đen trầm giọng nói: “Do ta chủ trì kiểm tra ngươi, Johnson, ngươi tới đi!”
Johnson đối diện Diệp Trùng, trầm giọng nhắc nhở: “Bắt đầu!”
Diệp Trùng cũng lấy tư thế, nghiêm chỉnh chờ đợi.
Đầu chân Johnson khẽ điểm, thân hình như điện, hai tay giao nhau che trước người, Johnson biết đây chỉ là kiểm tra thực lực của Diệp Trùng, cho nên vừa lên liền giữ ở thế thủ.
Diệp Trùng không dám sơ suất, chân phải đạp mạnh, lực bạo phát mạnh mẽ thậm chí làm cho cả căn phòng đều có chút rung rung, Huck đứng bên cạnh, ánh mắt lóe lên một tia dị sắc. Diệp Trùng không chút sợ sệt, xông về phía Johnson, quát nhẹ một tiếng, quyền phải mạnh mẽ đánh ra.
Thân hình Johnson khẽ lách, liền tránh được quyền này, ngược lại, Diệp Trùng vì đánh vào khoảng không mà dưới chân có chút loạng choạng, nhưng Johnson không hề nhân cơ hội truy kích, mà chờ đợi đợt tấn công mới của Diệp Trùng. Diệp Trùng rất nhanh ổn định thân hình, chuẩn bị tiếp tục tấn công.
Giáo quan Huck đúng lúc này cắt ngang 2 người: “Được rồi, tới đây dừng đi!” Diệp Trùng có chút ngạc nhiên, chỉ mới 1 chiêu mà? Ngược lại, thần sắc trong mắt Johnson chứng tỏ đã sớm biết điều này!
Giáo quan Huck đi tới trước mặt Diệp Trùng, nhìn vào 2 mắt Diệp Trùng nói: “Ta không hỏi ngươi là ai, cũng mặc kệ ngươi từ đâu tới, lúc trước làm cái gì. Về sau mặt nạ này chính là của ngươi, chỉ cần ngươi ở Hắc giác, bất cứ lúc nào cũng không được tháo mặt nạ xuống. Số hiệu của ngươi là F-58, cũng chính là người thứ 58 của tổ F, bây giờ nói ra tên của ngươi!”
Diệp Trùng vừa chuẩn bị nói ra, giáo quan Huck nhắc nhở nói: “Tên giả, tất cả mọi người ở đây đều dùng tên giả!”
Diệp Trùng không cần suy nghĩ, nói: “Tôi tên Mục!”
Giáo quan Huck nói: “Bây giờ ngươi cùng với Johnson tới doanh trại của tổ F đi, hắn sẽ sắp xếp chỗ ở cho ngươi.” Nói xong, giáo quan Huck đầy ý tứ nói với Diệp Trùng: “Chào mừng tới thế giới sư sĩ chân chính!”
Trên đường đi, Johnson giới thiệu với Diệp Trùng một chút quy luật sinh tồn đặc hữu của Hắc giác.
Tuyệt đối không được dễ dàng hỏi thăm bất cứ tin tức nào của người khác, điều này sẽ dẫn tới địch ý của người khác. Không được tiết lộ bất cứ tin tức nào của ngươi cho người khác, nếu ngươi còn muốn sống. Không được dễ dàng lộ ra thực lực chân chính của ngươi, điều này sẽ làm ngươi sống lâu hơn.
Giọng nói lạnh nhạt của Johnson làm cho Diệp Trùng cảm thấy sự nguy hiểm của nơi này, Diệp Trùng không khỏi tăng cường cảnh giác!
Johnson dường như cũng nhìn ra sự cảnh giác của Diệp Trùng, ánh mắt lộ ra vài phần tán thưởng.
Doanh trại của tổ F vô cùng lớn, Johnson không hề có chút ý định muốn dẫn Diệp Trùng đi tham quan, nhanh chóng dẫn Diệp Trùng tới 1 căn phòng nói: “Đây chính là phòng của ngươi, về sau ngươi ở đây, ăn cơm có nhà ăn, chúng ta vừa rồi đã đi qua đó, ngươi biết rồi phải không!”
Diệp Trùng gật gật đầu.
– Vậy thì tốt! Ngày mai ngươi tự đi tìm giáo quan Huck, hắn sẽ dạy ngươi phải làm sao!” Nói xong, Johnson liền rời đi.
Đối với biểu hiện thế này của Johnson, Diệp Trùng không hề khó chịu, hắn sớm quen nhờ vào sức chính mình để thích nghi với hoàn cảnh. Nếu như người xung quanh rất nhiệt tình, ngược lại sẽ làm Diệp Trùng không thể thích ứng!
Chuẩn xác mà nói, đây là một căn phòng trống, trước tiên phải thiết lập dấu vân tay và chỉ tay mới có thể vào phòng. Diệp Trùng đối với cái này không hề xa lạ, rất nhanh liền nắm rõ. Đồ đạc trong phòng bố trí vô cùng đầy đủ, không gian cũng vô cùng rộng, so với nhà của Diệp Trùng trên hành tinh rác, có thể nói là khác biệt một trời một vực. Rất nhiều thứ Diệp Trùng chưa từng dùng qua, thậm chí chưa từng thấy qua. Vì để nhanh nhất có thể thích ứng hoàn cảnh, Diệp Trùng không thể không bắt đầu mò mẫm chức năng của từng thứ và các sử dụng. Cũng may Diệp Trùng về mặt cơ giới, điện tử không phải là gà mờ, mấy thứ này trong mắt hắn rõ ràng rất đơn giản, rất nhanh hắn đã hiểu rõ cách sử dụng mọi thứ trong phòng.
Tắm rửa xong, Diệp Trùng rất nhanh tiến vào mộng đẹp.
Ngày hôm sau, Diệp Trùng dậy rất sớm, cảm thấy trong bụng trống không, liền chạy thẳng tới nhà ăn. Vốn cho rằng bản thân hắn tới sớm, không ngờ trong nhà ăn đã có không ít người, mọi người đều yên lặng ăn sáng, nhà ăn rộng lớn im phăng phắc, không khí rõ ràng vô cùng ngột ngạt.
Bữa sáng vô cùng phong phú, trên cơ bản đều là những thứ Diệp Trùng chưa từng ăn qua, Diệp Trùng ăn uống rất vui vẻ, nhưng không khí xung quanh lại không hề tốt chút nào.
Diệp Trùng ăn xong bữa sáng liền đi tới chỗ giáo quan Huck ngày hôm qua.
Dọc đường đi, Diệp Trùng phát hiện mọi người nơi đây đều mang mặc nạ, nhưng không hề thấy bất cứ ai chào hỏi nhau. Đối với mọi người mà nói, loại hoàn cảnh này vô cùng ngột ngạt, nhưng đối với Diệp Trùng đã sớm quen với cuộc sống đơn độc nhiều năm mà nói, cuộc sống đơn giản này ngược lại làm hắn vô cùng thoải mái.
Tới chỗ của Huck, phát hiện Huck đang truyền thụ cái gì đó cùng một tổ viên khác, Diệp Trùng nhớ lại nhắc nhở của Johnson ngày hôm qua, liền một mình tránh xa hai người đó, ở bên cạnh im lặng chờ đợi.
Huck ngay khi Diệp Trùng vừa vào phòng thì đã nhìn thấy, thấy hắn không hề tò mò mò mà bước qua, mà lại im lặng chờ đợi bên cạnh, không khỏi có chút khen ngợi.
Diệp Trùng chờ tới nửa tiếng đồng hồ, tổ viên đó mới rời khỏi, thấy giáo quan Huck vẫy hắn, hắn liền vội vàng đi qua.
Giáo quan Huck nói: “Hôm qua chẳng qua chỉ là thử qua một chút trình độ của ngươi, hôm nay ngươi phải tiến hành kiểm tra tất cả các hạng mục, ngươi đi theo ta!” Hai người đi về phía một căn phòng đầy máy móc.
Huck cầm kết quả kiểm tra của Diệp Trùng, không khỏi có chút sững người!
Kết quả này thật làm hắn quá kinh ngạc đi! Nếu như không phải chính mắt nhìn thấy toàn bộ kiểm tra của Diệp Trùng, Huck nhất định không dám tin kết quả kiểm tra đặt trước mắt hắn lại xuất hiện trên người một kẻ chưa từng trải qua huấn luyện của Hắc giác, hơn nữa còn là một thiếu niên chưa đầy 20 tuổi!
Tố chất cơ thể tốt như vậy, giáo quan Huck vẫn là lần đầu gặp! Tin rằng ngay cả tiểu Bảo của tổ A trước khi trải qua huấn luyện của Hắc giác cũng không có tố chất tuyệt hảo như vậy.
Tốc độ! Không nghi ngờ gì chính là mục có biểu hiện tốt nhất trong tất cả các mục của Diệp Trùng, tốc độ chạy toàn lực của hắn có thể đạt tới 5,32 Hz, mà cho dù là Johnson nổi tiếng về tốc độ trong đám tổ viên cũng chỉ đạt tới 5,54 Hz! Điều này làm người ta phải kinh ngạc!
Mà sức mạnh của hắn làm cho Huck có chút hoài nghi, chưa từng trải qua huấn luyện của Hắc giác, có thể có được sức mạnh lớn thế này mà thân thể không hề xảy ra bất cứ thay đổi nào? Thật ra, lúc trước bị vấn đề này làm khó còn có Mục, cuối cùng chỉ có thể cho rằng hắn là quái thai! Nhưng, với sức mạnh mà hắn biểu hiện ra, Huck nghĩ tới giáo quan của tổ D, một người cũng lấy sức mạnh làm chủ và luôn truy cầu sức mạnh, nếu hắn mà biết, chắc chắn 80,90% là sẽ làm loạn lên, muốn cướp Mục đi! Đương nhiên, Huck lần này đã hạ quyết tâm, mặc kệ tên đó quậy thế nào cũng tuyệt đối không để hắn lấy được.
Hơn nữa, tính cân bằng và tính dẻo dai của Diệp Trùng cũng cực tốt, điểm này có thể phát hiện được khi hắn tiến hành thay đổi phương hướng ở tốc độ cao, động tác của Diệp Trùng như nước chảy mây trôi, không có chút vướng víu nào!
Hơn nữa, hắn còn có một cái đầu thông minh, bình tĩnh! Đây chính là điểm quan trọng nhất!
Mà điều làm Huck kinh ngạc nhất là: tốc độ hai tay của Diệp Trùng! Tuyệt đối là tốc độ làm người ta phải chấn kinh!