Bạn đang đọc Song Tử: Chương 7: Gặp Tề Di [P1]
Xe bay một đường chạy thẳng tới tòa nhà tập đoàn Phong Vân. Tập đoàn Phong Vân là do Vân Lăng và Phong Dật Thần sáng lập nên.
Đứng trước tòa nhà Phong Vân, bọn Vân Ca cùng cảm thán, mình đến hành tinh này sáu năm rồi mà chả được đi đâu, trong thành Miêu Đế hai người bọn cô chỉ biết từ nhà đến trường từ trường về nhà.
Vân Ca nắm tay Vân Du đi vào tòa nhà, một đường đi có nhiều người nhìn hai người bọn họ
“Ê, nhìn kìa con nhà ai mà xinh như búp bê vậy.” Một cô gái hai mắt trái tim nhìn bọn Vân Ca.
“Ừ ừ con nhà ai mà xinh như thiên thần vậy.”
… ……
Hai nhân vật chính không nghe mấy lời của người đi đường A B, chỉ đi thẳng tới chỗ nhân viên tiếp tân.
“Cô gì ơi cháu muốn gặp ba.” Tới giờ giả vờ trẻ con rồi, Vân Ca than thở.
Nữ tiếp tân nhìn quanh không thấy ai nhẩm tưởng chắc mình nghe nhầm nên cắm mặt vào màng hình vi tính.
“Cô ơi !.” Vân Du ngân dài chữ cô lê thê.
Vân Ca muốn cười kinh khủng, nhưng rán kìm lại.
“Ai Đó.” Cô gái đó dứng lên nhìn quanh, thấy quái sao không có ai vậy, đang định ngồi xuống thì nghe một giọng trẻ con non nớt vang phía dưới chân mình.
“Đây nè cô ơi, phía dưới đây nè.” Vân Du kéo dài giọng nói. Giờ thì Vân Ca đã không nhịn được nữa, “phốc” cô bật cười.
Cô gái nhìn xuống bên ngoài vách ngăn thấy có hai bé gái song sinh, cực kỳ xinh đẹp, vì vách ngăn hơi cao nên cô không thấy.
“Ấy, sao hai đứa lại ở đây, chỗ này trẻ con không vào được đâu, ba mẹ hai em đâu.” Cô gái đi vòng ra tới trước mặt bọn Vân Ca.
“Cô ơi!, con đi tìm ba, cô nhắn ba dùm con.”
“Ba hai em nào có ở đây, chị sẽ gọi bảo vệ dẫn hai đứa đi tìm.” Định đứng dậy vớ cái điện thoại thì nghe giọng nói đàn ông vang lên.
“Vân Ca, Vân Du, sao hai đứa chỗ này, ba Vân đâu mà bỏ hai đứa đứng đây.” Phong Dật Thần từ xa nhìn thấy hai công chúa nhà Vân Lăng tưởng mình nhìn lầm, tới gần thì ra đúng là hai người bọn ho.
“A, chú Thần dẫn bọn con gặp ba đi.” Vân Du chạy tới nắm tay Phong Dật Thần.
Cô gái đã hóa đá hoàn toàn, người đàn ông này là thần tượng, tình trong mộng của nhiều phụ nữ trong công ty, Phong Dật Thần.
“Ừ, đi thôi.” Phong Dật Thần nắm tay bọn Vân Ca, gật đầu với cô gái rồi xoay người đi.
Cô gái nhìn theo bóng lớn nhỏ ba người đi xa, trong lòng hoang mang cực độ. Ba Vân trong miệng Phong đại nhân là ai? cô gái suy nghĩ rồi chợt nhận ra, không lẽ là chủ tịch Vân Lăng, nghe nói chủ tịch đã kết hôn và có hai con gái song sinh. Chẵng lẽ hai cô bé là con của chủ tịch Vân ……
Thang máy cửa kính trong suốt, mỗi lần lướt qua một tầng thì Vân Ca thoáng thấy người đi lại. Cô chỉ đến công ty đúng một lần duy nhất năm ba tuổi.
Đinh !…
Cửa thang máy mở ra, cả ba đi vào hành lang, tầng này rất rộng rãi, thoáng mát, cả ba đi tới gần bàn thư ký thì thấy một người phụ nữ xinh đẹp.
“Phong đại nhân, ngài chờ chút tôi sẽ thông báo cho chủ tịch.” Cô gái đứng lên cúi chào Phong Dật Thần xong thì ánh mắt quét qua bọn Vân Ca.
“Ồ được.” Phong Dật Thần đút tay vào túi quần.
… ………
Gọi xong cô gái vòng ra khỏi bàn, đi tới cửa văn phòng, vươn tay nắm đấm cửa làm tư thế mời vào.
Đoàn người Vân Ca đi vào. Vân Lăng ngẩn đầu lên thì thấy bọn Vân Ca thì vội dứng dậy đi tới trước mặt hai người ngồi chồm xuống để mặt mang tầm bọn họ, mỉm cười nói :”Chúc mừng hai con được nhận vào học viện Ventura nha, ba vừa nhận được thông báo từ học viện gửi tới, chắc mẹ cũng đã biết rồi đó.” Ánh mắt Vân Lăng khó giấu được vẻ tán thưởng.
“Chúc mừng hai công chúa nha, muốn mua búp bê gấu bông không nè, lát chú Thần dẫn hai đứa đi.” Phong Dật Thần mỉm cười nói.
Vân Ca, Vân Du đầu nổi ba vạch đen, dạ thưa chú Thần bọn con đã qua cái tuổi chơi búp bê mấy chục năm rồi, bọn Vân Ca muốn gào lên như thế, mấy giờ rồi mà còn búp bê chứ.
“Dạ, thưa chú bọn con lớn rồi không chơi đồ chơi con nít nữa.” Vân Du cười ngọt ngào , nhấn mạnh hai chữ con nít, nhìn nụ cười tưởng đâu vui vẻ có điều ánh mắt đã tố giác cô.
Phong Dật Thần đang cười tươi bỗng khựng lại vì thấy ánh mắt Vân Du, trong lòng anh suy nghĩ: Mình đã nói cái gì sai sao?.
“Thưa Vân tổng, Bạc tổng giám và Tề tiểu thư đến rồi ạ.” Tiếng nói thư ký vang lên cắt ngang không khí quỷ dị trong phòng.
“À ừm mời bọn họ vào.” Vân Lăng đứng lên nói với thư ký.
“Vâng, thưa ngài.” Nói đoạn quay người đi ra.
Ba người đi vào, một đàn ông ngoài ba mươi, một phụ nữ chừng 27 28 tuổi và một cô gái trẻ, ánh mắt bọn Vân ca dán dính vào cô gái kia. Đây là Tề Di mà Đoàn Khải nói sao.
Chừng 19 tuổi, cô có mái tóc màu nâu, mắt đen, khuôn mặt xinh đẹp, mặc áo thun đen bên trong, bên ngoài khoác áo Jacket sành điệu kết hợp quần Esprit rách, nhìn giống cô nàng play girl chính hiệu. Vân Ca không thể không nói nhờ phong cách quần áo kiểu này mà cô nàng Tề Di này là hạt giữa bầy gà trong tập toàn Phong Vân này.
Ba người đi tới chào Vân Lăng và Phong Dật Thần.
“Vân tổng cho gọi tôi.” Người đàn ông lên tiếng, gật đầu với Phong Dật Thần, ánh mắt như có như không liếc qua bọn Vân Ca.
“Ừm, ngồi đi Bạc tổng giám, Tề tiểu thư, Hoa quản lý.” Vân Lăng đi tới bàn tiếp khách trong văn phòng ngồi xuống và chỉ ghế đối diện, bọn Vân Ca cũng đi theo.
Đợi mọi người ngồi vào ghế thì Vân Lăng cười cười, khuôn mặt thật bất đắc dĩ :”Vân Ca, người này là Bạc tổng giám, Bạc Thịnh Hưng.” Miệng nói tay chỉ vào người đàn ông ngoài ba mươi.
“Vị này là Tề tiểu thư, Tề Di, ca sĩ hát ca khúc con sáng tác.” Lời này vừa dứt Vân Ca nhận mấy đạo ánh mắt nóng rực nhìn mình. Vân ca thiệt tình rất bất đắc dĩ.
“Vì này là Hoa Hướng Ôn, quản lý của Tề tiểu thư.” Vân Lăng giới thiệu một lượt ba người, rồi quay qua bọn Vân Ca.
“Đây là Vân Ca, Vân Du con gái tôi, ca khúc “Giấc mơ chỉ là giấc mơ.” Tề tiểu thư hát là do con gái Vân Ca tôi sáng tac.” Vừa nói tay vừa hướng Vân Ca, Vân Du giới thiệu.
Kỳ thật Vân Lăng không cần đích thân làm chuyện giới thiệu này, việc này chỉ cần giao cho Bạc Thịnh Hưng là được, nhưng anh không muốn con gái ở công ty bị người khác coi thường nên đành ra mặt.
“Chào Vân tiểu thư, hân hạnh được gặp” Bạc Thịnh Hưng mỉm cười.
Vân Ca, Vân Du gật đầu :”Chào chú Bạc”
“Chào Vân tiểu thư, hân … ….
“Chào Vân tiểu thư, … ………
Vân Lăng hài lòng thái độ của hai con gái nhà mình, mỉm cười nói: “Vân Ca sau này con sẽ làm việc cùng Bạc tổng giám, các ca khúc con sáng tác sẽ do Bạc tổng đây xử lý.”
“Dạ, Vâng.” Vân Ca gật đầu.
“Vân Ca, Tề tiểu thư đây là ca sĩ độc quyền công ty đặc biệt tuyển chọn trong hàng ngàn người để đào tạo, sau này cô ấy sẽ hát đa số ca khúc của con” Vân Lăng nói đoạn quay qua nhìn Tề Di nói :”Tề tiểu thư sau này Vân Du sẽ sáng tác phần lớn những ca khúc do cô hát.”
“Vâng a.”
“Vâng, Vân tổng.”