Song Tử

Chương 45: Âu Thiên Vũ


Bạn đang đọc Song Tử: Chương 45: Âu Thiên Vũ

Nhìn hai bóng người đang lướt tới chỗ mình, hai người Vân Du vẻ mặt ngưng trọng, phải biết rằng hai người bọn họ tu vi coi như không tệ nhưng hôm nay lại gặp phải cao thủ rồi, cả hai vẻ mặt dè chừng nhìn hai người mặc áo đen trước mặt.
Hai người áo đen cách chỗ bọn Vân Du đứng tầm 5m, người đứng đầu vươn tay kéo nón che xuống, lộ ra khuôn mặt kinh hãi thế tục kia, hai người Vân Du trợn trắng mắt, bọn họ chưa từng thấy người nào đẹp như anh ta, tóc dài trắng như tuyết được buộc hờ hững phía sau, ánh mắt xanh lam trong suốt, mũi cao, môi nhếch lên, khuôn mặt có vẻ bệnh nhưng nhìn ở gốc độ nào anh ta cũng rất đẹp.
Âu Thiên Vũ vừa tháo xuống nón che ngước mắt lên vừa đụng phải khuôn mặt hai người Vân Du thì cả người cứng đờ, vẻ mặt ngây ngẩn, không hề có chủ đích không hề nghĩ ngợi kích động hô :”Là cô.”
Hai người Vân Du và người đàn ông đi theo Âu Thiên Vũ cũng sững sờ, cô nào?, bọn họ có quen nhau à, hai người Vân Du nhìn Âu Thiên Vũ nghi ngờ, trong lòng suy nghĩ bọn họ có quen anh ta không nhỉ rồi tự trả lời là không hề quen.
Nhìn vẻ mặt mờ mịt không hiểu gì của hai người Vân Du thì Âu Thiên Vũ cười chua chát, hai người này có khuôn mặt giống cô gái đã trong lòng anh nhiều năm kia, từ ánh mắt, đôi môi, chiếc mũi, dáng người đều giống đến đáng sợ, anh tưởng mãi sau này mình cũng không có cơ hội thấy được khuôn mặt này nữa, nhưng bây giờ xuất hiện tận hai người giống cô như đúc.
Trong lòng Âu Thiên Vũ là ngũ vị đan xen, vui mừng vì được thấy lại khuôn mặt mình nhớ mong nhưng cũng cảm thấy đau vì hai người này không phải là cô gái trong lòng anh, chỉ là người giống người mà thôi, nghĩ vậy nháy mắt Âu Thiện Vũ cảm thấy bình tĩnh hơn.
Hai người Vân Du vẻ mặt đề phòng nhìn Âu Thiên Vũ, từ nãy giờ bọn họ không hề bỏ xót cảm xúc nào trên mặt anh ta.
“Các ngươi muốn quyền trượng của chúng ta?.” Vân Du nhìn hai người Âu Thiên Vũ trào phúng, đây có vẻ như là câu hỏi nhưng thật ra là câu khẳng định, quyền trượng ở Cygnus quý hiếm như nào hai người bọn họ còn không biết sao.
“Có lẽ.” Âu Thiên Vũ nhàn nhạt nói. Anh không ham hố cái quyền trượng gì đấy, cái anh muốn lấy là Băng Tâm Thảo.

Vừa nghe lời này ánh mắt hai người Vân Ca nhìn Âu Thiên Vũ trầm xuống, có lẽ hôm nay bọn họ không đánh nhau thì không ra khỏi thành được rồi. Vân Ca nhìn qua Vân Du ý bảo Vân Du đi ra để mình xuất thủ, nhưng Vân Du lắc đầu, Vân Ca định lên tiếng thì Vân Du xiết chặt tay cô, Vân Ca nhìn chăm chú vào mắt Vân Du thấy cô nàng kiên quyết muốn tự mình xuất thủ, thấy không lay chuyển được thì cô mạnh mẽ gật đầu ánh mắt cổ vũ em gái, bọn họ tu luyện nhiều năm nhưng chưa bao giờ phải ra tay xuất thủ, Vân Ca đi ra bên cạnh đứng.
Vân Du dùng linh thức kêu LaLa đưa quyền trượng ình, LaLa cầm lên hai quyền trượng, nó cảm thấy cái nào cũng thân thiết với nó, nhưng nó cảm nhận được cái bên trái sẽ hợp với chủ nhân hơn, LaLa liền dùng linh thức chuyển trượng cho Vân Du.
Cầm trên tay Vạn Hoa Trượng cô cảm thấy thân thiết vô cùng, nguyên bản quyền trượng rất bình thường thì khi vào tay Vân Du một ánh sáng chói mắt bao trùm lấy cả người cô, quyền trượng vốn chỉ có một bông thì bỗng biến đổi nhanh đến chóng mắt, bông lớn duy nhất dần dần nhỏ bằng đầu ngón tay, những bông hoa khác cũng dần dần hiện ra thành chùm, mỗi hoa là một màu khác nhau, từ một bông cẩm chướng giờ chuyển đổi thành một cành nhiều bông hoa nhỏ nhỏ
Đến khi ánh sáng nhạt dần trên tay Vân Du cầm là một quyền trượng cực kỳ lộng lẫy, Vạn Hoa Trượng giờ phút này như một cành hoa Babys Breath xinh đẹp, mỗi bông hoa là một màu khác nhau, bao bên ngoài Vạn Hoa Trượng là ánh sáng cầu vòng lấp lánh. Cả đám đứng bất động nhìn mà sửng sốt, quyền trượng còn thay đổi hình dạng được sao?, nói ra chuyện này ai tin chứ, cứ tưởng chắc mình nằm mơ.
“Sao nó lại biến hóa được.” LaLa thì thầm.
“Ta chưa bao giờ chứng kiến cảnh này.” TaTa ngây ngẩn hàm hồ nói.
Vân Du trong nháy mắt từ sửng sốt chuyển thành nở nụ cười thật tươi, thiên lực cuồng cuộng trào ra bao quanh khắp người Vân Du, thiên lực như làn khói dày đặc lóng ánh sắc màu, từ trước tới hay hai người bọn họ tu luyện nhưng chưa bao giờ thật sự phải dùng tới thiên lực như thế này, trước kia bọn họ đối phó toàn những người không có sức khạn cự, bây giờ gặp phải Âu Thiên Vũ tu vi mạnh hơn bọn họ không ít nên không thể không xuất thiên lực ra.
Nhìn thấy hành động của bọn Vân Du hai người Âu Thiên Vũ nhìn nhau, Âu Thiên Vũ ánh mắt phức tạp nhìn Vân Du, anh không muốn ra tay với cô gái trước mắt này, nhìn cô anh cứ vô tình lòng ghép hình ảnh bóng ma kia và cô làm một.
Nhìn cảnh tượng thiên lực của Vân Du thì Vân Ca kinh ngạc, hai người bọn họ chưa từng sử dụng thiên lực nên không biết màu sắc nó ra sao, bây giờ nhìn thấy giống như bảy sắc cầu vòng thế kia thì Vân Ca cảm thán thật đẹp.

“Wow, không ngờ chủ nhân là Hỗn Thiên trong truyền thuyết.” LaLa nhìn thiên lực bao quanh Vân Du vẻ mặt như mặt quỷ.
“Hỗn Thiên là sao?.” Vân Ca nghi ngờ nhíu mày hỏi, cô chưa từng nghe qua chữ Hỗn Thiên này à, sách của Kathryn để lại cho bọn họ cũng không có đề cập.
“Là tu luyện giả đa hệ chứ sao?.” TaTa kích động thét rầm lên, nó không ngờ chủ nhân của mình lại là kẻ Hỗn Thiên trong truyền thuyết kia, Hỗn Thiên là tập trung nhiều hệ khác nhau trên cùng một người, hầu hết mọi người có một hệ thôi, hai hệ là rất hiếm, sức mạnh của người sở hữu Hỗn Thiên mạnh hơn người khác rất nhiều, kẻ Hỗn Thiên không kẻ nào là không cường hãn, trước kia ở Linh giới có một người Hỗn Thiên, ông ta là cường giả ở Linh giới, ở Linh giới không ai không biết không ai là không ngưỡng mộ, sau ông ta đi vào rừng Linh Nguyên vạn năm nay không hề ra ngoài.
“Đa hệ sao?.” Vân Ca cau mày, định nói gì thêm thì thấy Âu Thiên Vũ cũng khởi động thiên lực thì cô nín ngay, nhìn Vân Du lo lắng.
Trên mặt Âu Thiên Vũ thoáng qua vẻ kinh ngạc nhàn nhạt, thiên lực màu sắc thế kia cậu chưa thấy bao giờ, không ngờ cô thế mà tu vi Độ Kiếp hậu kỳ, còn một đoạn ngắn nữa sẽ đột phá Thiên Tiên, anh không hề nhận ra dao động linh thức trên người bọn họ, hóa ra ẩn dấu thật sâu à, Âu Thiên Vũ thoáng mỉm cười, nhưng cũng không hề chậm hơn Vân Du chút nào thiên lực màu trắng tràn ra khỏi người Âu Thiên Vũ, nguyên bản không khí xung quanh đã lạnh, nay còn lạnh hơn.
“Cái tên kia hệ Băng.” LaLa nhìn Âu Thiên Vũ nhíu mày hệ băng rất hiếm, càng nhìn Âu Thiên Vũ sao nó thấy anh ta quen quen nhỉ, nhưng vội vứt vấn đề này ra sau đầu chăm chú theo dõi trận chiến.
Vân Du nghe LaLa nói hệ của Âu Thiên Vũ là băng thì nở nhếch môi. Vân Du cô động thực lực thành một con rồng lửa dài hơn 10m bay xung quanh cô, miệng không ngừng rống, phì phèo phun lửa. Vân Du hướng trượng về phía Âu Thiên Vũ giọng lạnh lùng : ” Long Hỏa Vân.” Con rồng lửa ngừng bay xung quanh Vân Du thẳng hướng Âu Thiên Vũ lao tới.
Âu Thiên Vũ nhìn vũ kỹ Vân Du tạo ra thì nâng mày, trong lòng nghĩ cô cũng có bản lĩnh đấy, anh sống tới chừng này năm đối thủ đếm trên đầu ngón tay không ngờ hôm nay gặp phải cô. Mắt thấy con rồng lửa đang hướng về phìa mình, Âu Thiên Vũ hướng trượng trong tay về phía con rồng hô :”Lốc Xoáy Tuyết.”

Xung quanh thân rồng nổi lên bão tuyết, con rồng bị bao bên trong vòng tròn, con rồng phun lửa tới đâu thì tuyết tan tới đó nhưng sẽ nhanh chóng sẽ có lớp tuyết khác thay thế, con rồng vùng vẫy để thoát ra, mỗi lần nó sắp thoát ra được thì lốc lại càng siết chặt vòng tròn lại.
Vân Du nhìn con rồng vùng vẫy không thoát ra được thì mắt nheo lại, con rồng bị kẹt trong lốc xoáy cũng giống như Vân Du đang bị kẹt trong đó, vì là thiên lực cô tạo ra nên cô cũng bị ảnh hưởng trực tiếp. Vân Du cảm thấy bản thân lạnh vô cùng, không thể nghi ngờ là lốc xoáy tuyết đó ảnh hưởng đến cô rất nhiều, nhìn vòng xoáy càng ngày càng nhanh, cô sợ mình sắp chóng cự không được rồi.
Vân Ca nhìn cảnh này thì lòng thấp thỏm không yên, nắm tay xiết lại thật chặt, cô tin tưởng Vân Du sẽ giải quyết được. Âu Thiên Vũ thấy con rồng bị kẹt trong cơn lốc tuyết thì cười cười, để xem cô giải quyết thế nào đây.
Vân Du thấy tìm cách vùng vẫy là không khả quan, cô nàng nhìn bên ngoài lốc xoáy càng ngày càng nhanh, nếu cứ phun lửa phá bức tường xoáy tuyết này cũng không được, vì khi tuyết vừa tan chỗ đó thì có một lớp khác thay vào, tới lúc đó cô sẽ là người kiệt sức đầu tiên.
“Vòng tròn tuyết càng ngày càng xoáy nhanh kìa, làm sao ra đây.” LaLa khẩn trương nói.
Vòng tròn?, xoáy nhanh?, nghe được lời LaLa thì Vân Du nở nụ cười, cô có cách rồi, vì tuyết càng ngày càng nhiều, vòng xoáy càng ngày càng nhanh, Vân Du điều khiển con rồng nương theo lốc xoáy lên phía trên vòi rồng để thoát ra, cô cố gắng tập trung, lợi dụng điểm mù bên trong cơn lốc tuyết để qua mặt Âu Thiên Vũ, nếu anh ta phát hiện ra thì nguy.
Khi con rồng còn 1m là sắp thoát ra thì Âu Thiên Vũ phát hiện âm mưu của Vân Du, anh nhanh chóng đóng băng cơn lốc tuyết ngay lập tức, tuyết từ dưới mặt đất đang dần đóng băng lên phía trên đầu vòi rồng. Vân Du thấy âm mưu của mình bị bung bét thì càng gấp gáp hơn, cô cố gắng hướng con rồng bay lên, nhưng con rồng có bay nhanh cách nào cũng không nhanh bằng tốc độ đóng băng của Âu Thiên Vũ, con rồng vừa nhú ra khỏi vòi rồng được 1 phần 3 cơ thể thì cơn lốc tuyết đã đóng băng hết, con rồng bị kẹt cứng tại chỗ.
Nhìn cảnh này Vân Du nghiến răng muốn chửi thề, còn Âu Thiên Vũ cười cười nói :”Hết cách.”
Vân Du nhìn vẻ mặt cười cười của Âu Thiên Vũ mà muốn đấm cho anh ta mấy cú, cái bản mặt sao mà quá khó ưa. Thấy con rồng không thể di chuyển được nữa bọn Vân Ca cứng họng, tường băng của Âu Thiên Vũ quá dày hơn nữa anh ta tu vi cao hơn Vân Du không ít nên hệ hỏa đối với anh ta không uy hiếp gì lớn lắm.
Vân Du dồn tất cả thiên lực vào con rồng cố gắng phá tường băng. Âu Thiên Vũ cảm thấy con rồng quẫy đạp càng lúc càng dữ dội, tường băng của anh có dấu hiệu sắp không chống chế được, nụ cười trên mặt Âu Thiên Vũ tắt ngúm, vẻ mặt nghiêm túc.

Con rồng vung đuôi đập vào tường băng phát ra tiếng ầm ầm thật lớn, khắp thành bắc đều cảm nhận được thiên lực khủng bố từ hai người phát ra, cảm thấy da đầu run run, từ trước tới nay bọn họ chưa bao giờ thấy thiên lực nào nào hùng hậu như vậy, tuy rất hiếu kỳ nhưng mọi người không dám tới gần để xem sợ sẽ chết oan mạng.
Âm thanh vang đập càng ngày càng dữ dội, có dấu hiệu sắp nổ tung, Vân Du cảm nhận trong miệng mình có mùi ngai ngái như máu, nhưng cô cố kiềm nén lại không được phun ra. Nhìn khuôn mặt Vân Du càng ngày càng trắng Vân Ca lo lắng, nếu Vân Du có chuyện gì cô quyết liều mạng với tên kia.
Âu Thiên Vũ cảm nhận được uy hiếp càng ngày càng lớn, bản thân anh nóng như bị lửa đốt, Âu Thiên Vũ cố gắng dùng công lực ngăn cản bớt nóng nhưng cũng không khả quan. Hai bên kèn cựa không tranh thắng bại, Vân Du lòng ngực đau nhói, không thể khống chế phun ra một búng máu, con rồng đang kẹt trong tường băng nổ tung, tường băng cũng theo đó mà rầm rầm sụp đổ, thiên lực cũng theo đó mà hướng về phía Vân Du và Âu Thiên Vũ lao tới.
Bụi mù bay đầy khu vực bọn họ đứng, khi bụi vừa tan nhìn hai bóng dáng bên trong mà hoảng sợ. Vân Du toàn thân đầy máu, dĩ nhiên là băng đá đều hướng về phía Vân Du, cứa trên da cô nàng rất nhiều vết cắt, còn Âu Thiên Vũ cũng không khá gì hơn, tàn lửa từ con rồng đều hướng về phía anh ta nên toàn thân có nhiếu vết cháy xém và vết bỏng.
Âu Thiên Vũ cảm thấy cả người nóng ran, anh biết do tiếp xúc với lửa là bệnh của anh lại sắp tái phát rồi, người đàn ông áo đen thấy vẻ mặt Âu Thiên Vũ nổi lên từng vết mẫn đỏ thì nhanh chóng lao tới đưa thuốc vào miệng anh ta rồi hai người chạy mất biến.
Vân Ca lao tới xem xét vết thương trên người Vân Du, mặt mày tái mét, cô kêu LaLa lấy thuốc cầm máu chữa thương ra, đổ tràn lan trên da Vân Du.
“Em không sao.” Vân Du nhìn khuôn mặt lo lắng của Vân Ca cười cười, rồi nhìn quanh :”Hắn ta đâu.”
“Kệ hắn, giờ lo cho em trước đi.” Vân Ca nóng nảy nói, nhìn vết cứa trên da Vân Du dần dần khép lại, Vân Ca mau chóng kêu dìu Vân Du chạy nhanh ra khỏi thành, bọn họ không muốn ở lâu trong thành bắc.
Phía Xa, Dương Hàn đứng trên nóc nhà nhìn bóng hai người Vân Ca đi xa thì vội đi theo phía sau, lúc anh đang trong thành thì cảm nhận thiên lực nồng đậm khủng bố vô cùng, anh còn đang cảm thán không biết là ai thì bỗng Tịch Mạc bên cạnh nói là hai người Vân Ca, anh tức tốc chạy tới, khi tới nơi thì thấy hai người bọn họ chuẩn bị rời đi, anh nhìn khu vực bị phá hư tanh banh thì sững sờ, anh không ngờ hai người bọn họ tu vi khủng bố như vậy.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.