Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

Chương 88: Em trai quốc dân ra đời


Đọc truyện Song Giới Mậu Dịch Nam Thần – Chương 88: Em trai quốc dân ra đời

Tống Giai vừa cầm di động lướt Weibo vừa gõ cửa của phòng thuê của Lê Chanh hai mươi phút, rơi vào đường cùng vị người đại diện này gần đây bị vây trong trạng thái bôn ba lái xe trở về nhà lấy ra cái chìa khóa, mới mở ra cửa phòng.

Trong phòng im ắng, thiếu niên nằm ở nghiêng trên sô pha, ôm gối đang ngủ say, một đầu tóc ngắn mềm mại không biết khi nào thì dạng ổ gà rồi, chung quanh đều dựng lên cao cao.

Hàng này quả nhiên ngay tại trong nhà!

Cư nhiên ngủ tới không nghe được chuông điện thoại và gõ cửa, tại sao sẽ ngủ tới say sưa như vậy!! Thật hâm mộ!!!

Liên tưởng tới tình trạng trong vòng một ngày vì các loại chuyện quy tắc ngầm bận rộn tới gầy hai cân, Tống Giai cắn chặt răng, nửa ngày thở ra một  hơi, vẫn là không đánh thức cậu ta: “……..”

Đảo mắt qua lại, không thấy được bóng dáng khác, Tống Giai nhướn mày, có lẽ cô biết cậu nhóc tại sao sẽ không bình thường như vậy rồi, chẳng lẽ người kia đi rồi? Cái này khó trách. Với kinh nghiệm của cô tới xem, lúc người nọ đi không có khả năng không dặn dò cô chút gì, lần này ngay cả nhắc cũng không nhắc một chút, trừ phi là đột nhiên rời đi…….. Có lẽ là hai người nháo mâu thuẫn? Cãi nhau rồi?

Tống Giai thở dài, giơ tay xoa xoa ổ tóc của thiếu niên.

“…….Chị Tống?”. Nửa tiếng đồng hồ sau, Lê Chanh mơ mơ màng màng mở mắt ra, “Em đã làm gì vậy?”.

“……..”. Lê Chanh suy nghĩ một chút.

Cậu làm cái gì?


Quả thật làm rất nhiều chuyện.

Nhưng mà dọn mấy chuyến rượu xái đi Đại Châu giới việc này ai cũng không biết nha! Chị Tống sẽ không thần thông như vậy chứ!

Tống Giai mở di động chuyển tới tấm hình trên Weibo, Lê Chanh mới phản ứng lại, chủ yếu là vẫn coi thành nhiệm vụ mà làm, liền dưỡng thành thói quen rồi, loại chuyện theo cách một ngày đăng tấm hình coi như là bọt nước rồi.

“Toàn bộ đều là tin tức của em, em còn dám đăng hình lên Weibo……”. Tống Giai xụ mặt chuẩn bị thuyết giáo một trận, nhìn vẻ mặt ngây ngốc của đối phương, chính mình liền nhịn không được cười xòa một tiếng, “Bỏ đi, lần này coi như đánh bậy đánh bạ, chờ kết quả xuất hiện rồi nói sau”.

Lê Chanh kéo xuống phần bình luận, chỉ thấy bên dưới vốn rất nhiều ngôn luận chửi rủa không hay ho lắm đã thành một đám em gái san bằng điên cuồng gào thét “ngốc manh”, thường thường thỉnh thoảng một hai dì thở dài: “Nhóc con này tâm thật lớn nha!”, “Chọc cậu ấy vui hơn nhiều” cùng ngôn luận hoài nghi quy tắc ngầm “Thằng bé mới bây lớn cho dù bị bao nuôi, đó cũng là đang nuôi con thôi! Quả thực là kẻ dở hơi!”.

Lê Chanh: “…….”

Đúng một giờ chiều, Phương Đức Minh mới vừa chở một xe dược liệu hướng Cục bảo vệ sức khỏe, hết chuyện một thân nhẹ nhàng đi trên đường, thưở nhỏ bận rộn làm việc đồng áng, trưởng thành lại bận rộn làm việc nuôi gia đình, rất ít có thời gian nhàn hạ như vầy, lúc này chính mình đi dọc theo đường phố, hơi chút thả lỏng một cái cảm giác xương cốt của toàn thân đều phải thoải mái muốn chết.

Phương Đức Minh duỗi duỗi tay chân, cầm lấy một tờ báo từ một quầy tạp chí bên cạnh, vốn chính là tiện tay sờ một cái, cũng không chuẩn bị xem chút gì, lại không nghĩ rằng cầm một cái này liền lại cũng không bỏ xuống nữa.

Tấm hình lớn trên đầu đề kia là em vợ của gã phải không! Sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho dù đổi thành loại bào chí  trắng đen này, Phương Đức Minh gã liền không nhận ra sao?!

Gặp phải quy tắc ngầm gì? Còn người ta đầu tư một công ty cho em ấy? Phương Đức Minh đọc báo trong nháy mắt liền lập tức nhớ tới ông chủ Từ, lúc trước chính là ông chủ Từ vì đền ơn đưa cho Lê Chanh không ít tiền, gã đều ghi những cái này vào sổ, lòng nói cho dù là giúp đỡ bao nhiêu cũng không có thể nhận lấy nhiều tiền như vậy, vì thế mấy lần đầu tiền kiếm từ Cục bảo vệ sức khoẻ gã liền trực tiếp chuyển hết tới tài khoản của Lê Chanh, để em ấy tự đi trả lại.


Có thể nói nhà bọn họ hiện tại hoàn toàn là tự do phát triển, không nợ người khác, càng đừng nói là “Ông chủ lớn” không biết tới từ đâu trên báo giấy này.

Công ty của tiểu Chanh còn cần phải nhờ người khác đầu tư sao?

“Cống dược phường” đều là dùng tài chính của tiểu Chanh phát triển lên, tiểu Chanh không chỉ có một công ty, căn bản mà mói, em ấy còn có một tiệm dược! Bán một cây cực phẩm dược liệu trực tiếp kiếm hơn trăm vạn, cho rằng đây là lời nói dối sao?

Phương Đức Minh có hơi tức giận, trong lòng rất khó chịu, hiện giờ gã có thành tựu này không thể thiếu liên quan cùng Lê Chanh, nhưng hiện tại em rể bị người ta bôi nhọ! Thanh danh của một người có bao nhiêu quan trọng gã còn không biết sao?

Khó trách vẫn nghe người ta nói giới giải trí tư tưởng xấu xa, chuyện này rơi xuống trên người người trong nhà mới chính thức hiểu cái loại cảm thụ này, không phải đồ của bạn lại bị gán lên người bạn, nhưng không phải chuyện tốt gì nha, ai chịu nổi?

Xe lớn đằng sau chầm chập dừng lại, Phương Đức Minh mua tờ báo, nhìn tên và địa chỉ của tòa soạn báo bên dưới, gọi điện thoại bảo xe tải chuyển hướng, xoay người lên ghế phó lái.

Khác với đau đầu của người đại diện, người đại diện nắm giữ chính là định vị đối ngôi sao, công ty giải trí nắm giữ chính là đại cục, thực tế công ty là thích ngôi sao dưới tay nháo ra loại chuyện xấu ba phải cái nào cũng được, bởi vì cái này có nghĩa bị quần chúng chú ý, cho dù là bị bôi đen, này cũng là gia tăng độ phơi bày ra ánh sáng, hợp đồng theo đó mà tới liền nhiều hơn. Gần đây Lê Chanh bị chú ý liên tiếp không ngừng, đã làm cho giá trị bản thân của cậu liên tục tăng cao, gần như bắt đầu từ thi đại học đạt thủ khoa, bóng dáng của Lê Chanh bắt đầu liên tiếp lên báo, mà lại có xu thế càng phát triển càng mãnh mẽ.

Tự nhiên cũng có không ít người đánh chủ ý tới phương diện này.

Tiên sinh Phạm Thu Thủy chuyên gia cải biên từ tiểu thuyết lịch sử võ hiệp của phim truyền hình võ hiệp《Danh Dương》sắp tuyển diễn viên, lúc đạo diễn Khương Ngọc Sinh đang bàn luận nội dung phim, từng mơ hồ nhắc tới Lê Chanh, này không thể không làm cho phóng viên phỏng đoán, có lẽ bộ phim này của Khương Ngọc Sinh sẽ mời  Lê Chanh đóng.


Phỏng đoán này rất nhanh bị cho rằng phóng đại, đúng lúc tấm hình mặt cười không tim không phổi của Lê Chanh kéo theo quần chúng vì thế mới nghe tơi tin tức này, từ trên người Lê Chanh bắt đầu chú ý tới《Danh Dương》, Khương Ngọc Sinh đạt được mục tuyên truyền trước bấm máy, nhưng mà dù sao bộ phim này chưa bắt đầu khởi quay, dẫn tới  dân mạng tình cảm mãnh liệt lại sôi sục trở lại Weibo của Lê Chanh, tới nỗi khiến lượng follow của Lê Chanh tại trong vòng một ngày thẳng tắp tăng thêm 30 vạn.

Đồng thời anti-fan lại bắt đầu công kích.

Hai tay Tống Giai vỗ xuống lưng sô pha, tức giận phát run, “Không hổ là người làm mưa làm gió của giới tuyên truyền, Khương Ngọc Sinh thật sự là giỏi tính kế! Nếu gã tầm mắt mơ hồ dựa vào danh tiếng chúng ta, liền không thể để gã sau này hứa lèo, sau này không cho vai diễn này!”.

Có Tống Giai ra sức, phòng quan hệ công chúng lập tức tiếp xúc cùng Khương Ngọc Sinh, xác định vai diễn của nam thứ của《Dương Danh》, lúc này Tống Giai mới  yên tĩnh lại, mệt mỏi mắt nhìn tranh luận không ngớt trên Weibo, lòng nói mấy thứ bôi xấu trên mạng này bôi xấu một hồi liền biến mát rồi, chỉ có ký được lợi ích mới là thực tế.

Gần tối,《Tuần báo giải trí 》 không đơn giản là do bản thân công bố giải thích, chỉ đích danh Lê Chanh bị quy tắc ngầm trên báo là một sự hiểu lầm, thực tế không hề có việc này.

Một bộ phận người cho rằng quả đúng như vậy.

Một bộ phận khác lại cảm thấy sự trùng hợp này chứng minh “hậu trường” của Lê Chanh có tiền có quyền, dựa vào thân phận tạo áp lực với

《Tuần báo giải trí 》, lúc này mới khiến cho tòa soạn báo khuất phục.

Nhớ rõ trên Weibo của “Cống dược phường” có chút danh tiếng trên mạng đăng môt tin tức mới, chứng thật Lê Chanh là em vợ của ông chủ dược phường, công ty cũng là tại sau khi dược phường khai trương mới thành lập. Mặc dù thời gian tồn tại của Cống dược phường ngắn, danh tiếng tụ hội cũng không ít, bình thường đều là nhân viên nghiên cứu của cục Bảo vệ sức khỏe hoặc là chủ tịch giám đốc của công ty lớn hoặc kẻ có tiền, cực kỳ tôn sùng đối dược liệu hàng thật giá thật bảo đảm chất lượng của Cống dược phường, bởi vậy dược phường có được địa vị cực cao, phương diện tiền tài lại nhanh chóng tăng cao.

Một vị dân mạng bình luận nói: đều khỏi cần phỏng đoán rồi, rất rõ ràng tài chính lập nghiệp là anh rể người ta cho thôi, ngôi sao nhỏ nhảy thành phú nhị đại, căn cơ lớn tuyệt không giả dối, lúc này đều có thể trực tiếp trở thành em trai quốc dân.

“Nhất định phải là như vậy! Còn cần phải hỏi sao?! Liền biết trước đó đều là bị oan uổng! Hiện tại đám truyền thông giải trí đều thích tung tin đồn thất thiệt, kỳ thật chính là việc nhỏ rất bình thường, lập tức đều có thể nháo lớn, đau lòng nha”.


“Em trai quốc dân, cầu bao nuôi!”.

“Em trai quốc dân cầu quy tắc ngầm!”.

……..

Cả trang tiếng hô cao hứng phấn chấn, một người nữ tên là 【người giải mộng】đăng ở bài đưa tin sai trước đó: “Có phải các người nhầm hướng rồi hay không, tôi nghĩ ngay từ đầu quan trọng nhất là sự thiện lương của Lê Chanh, có thể nhìn tới ở ngay từ đầu trong tin tức, là khi Lê Chanh đi đoàn phim quay tiết mục thấy cuộc sống đáng thương của con nít làng Đại Đoan, mới để công nhân của công ty chính mình tặng ba xe lớn vật tư, các người nhưng thật ra toàn bộ chú ý tới phương diện người ta có phải bị bao nuôi hay không, cho dù là bị bao nuôi, có thể làm như vậy, cậu ấy cũng không có sai!”.

“Có lẽ là ngôn ngữ trên báo chí viết thiên hướng về ý này, sẽ không tự giác đi lo lắng tới vấn đề này, nhưng phần lớn các người chẳng lẽ đều sẽ không nghiêm túc phân biệt cái gì mới đáng giátán thành nhất, mới đáng giá phê phán nhất sao?”.

“Hiện tại chuyện may mắn nhất, loại tình hình nhục mạ người tốt không có kéo dài liên tục bao lâu, nếu không tôi rất sợ cậu ấy bị đả kích, tâm lý khiếp đảm với tiếp tục làm việc tốt”.

Lời nói thản nhiên làm cho rất nhiều người lòng sinh xấu hổ.

Người đọc được bình luận này đột nhiên an tĩnh lại, có hơi khổ sở.

……..

Bình luận ác liệt cũng không thể ảnh hưởng tâm tình tốt của Lê Chanh, hai tiếng đồng hồ trước thiếu niên liền thả di động lại chỗ củaT ống Giai, không để ý tới nữa hát khẽ đi nhà vệ sinh, dùng rượu xái đổi về bốn ngàn viên cực phẩm linh thạch.

Kiếm hời rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.