Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

Chương 101: Sẽ không từ bỏ


Đọc truyện Song Giới Mậu Dịch Nam Thần – Chương 101: Sẽ không từ bỏ

Lê Chanh còn tại trong một mảnh vô tri vô giác, cho tới khi chị Tống đột nhiên gọi điện thoại tới, cái gì cũng không nói, chính là muốn cậu bất kể thế nào cũng không thể đi ra ngoài, lúc này thiếu niên đơn thuần mới cảm giác được chính mình có thể là lại đã xảy ra cái gì rồi.

Bình thường có chuyện gì, tạo thành hậu quả lớn nhất là Weibo bị san bằng, Lê Chanh tùy ý cầm di động nhấn mở Weibo, quả nhiên nhìn thấy lượng bình luận tin tức đã gần……Hai vạn.

Làm một ngôi sao nhỏ mới ra nghề, cho dù thời gian trước cậu đắm chìm trong các loại chuyện xấu ong bướm nâng cao độ nổi tiếng, tới bây giờ cũng chẳng qua mấy chục vạn fan, mà hiện tại  dưới tấm hình gần đây, cư nhiên sẽ xuất hiện hai vạn bình luận.

Đọc rõ nội dung, Lê Chanh sắc mặt một hồi đỏ một hồi xanh, trong lòng một trận chửi rủa, lòng nói chính mình quả nhiên không nên tiếp xúc cùng Giang Thiệu Tuấn, mỗi lần tiếp xúc nhất định xui xẻo, không phải bị vu cáo hãm hại chính là bị cắt ghép ảnh, còn để người ta sống không vậy?

Mười phút sau, Weibo của Giang Thiệu Tuấn gần như bị bình luận bao phủ đăng lên một status, nói là hai người đối diễn có chút xung đột, lại bị lén lúp cắt ghép chụp lại, hy vọng mọi người đừng hiểu lầm, đồng thời Weibo chính thức của công ty điện ảnh và truyền hình Kim Điển cũng đăng lại status này, trên Weibo của Tống Giai cũng đăng lại một chút, đồng thời bỏ thêm một câu: “Thật ra không có chuyện gì, cũng sẽ không giống như suy đoán của mọi người, lúc đó tôi cũng có mặt ở đó”.

Tiếp theo Lê Chanh liền đăng lại status của Tống Giai, cái gì cũng không nói.

Dù sao cũng là nghệ sĩ cùng một công ty, chuyện gì đều dễ phối hợp, lúc này mới ở lúc tin tức không có mở rộng ảnh hưởng đè ép xuống trong manh nha.

Hai cái đương sự người ta đều nói không có chuyện này, một người đại diện còn nói chính mình ở đó nữa, muốn phát sinh chút gì cũng không thể nào, nhưng mà nếu người vây xem tin dễ dàng như vậy cũng liền không sẽ ngay từ đầu tranh luận không ngớt, đều nói mắt thấy là thật tai nghe là giả, chuyện xấu có hình chụp, mấy người liền là nói mấy câu, đương nhiên là tấm hình càng đáng tin, dù sao…….. Người ta chụp hình có phải cắt ghép hay không, do anh chị nói sao?

Nhưng mà cũng là có không ít người nghĩ tới chuyện trước đây Lê Chanh thử vai cướp mất vai của Giang Thiệu Tuấn, cho rằng xảy ra loại vu khống này, trong lòng hai người này khẳng định cạnh tranh lẫn nhau, nào sẽ quấn lấy nhau chứ?

Nói không chừng thật sự là ở trong tập lời thoại đã xảy ra mâu thuẫn nhỏ.

“Đậu má, đám cẩu tử ghê tởm này!”. Tuy rằng cậu biết Lê Chanh từng cùng nam giới hẹn hò, nhưng loại sự tình này là có thể nói ra sao? Hơn nữa Lê Chanh và Giang Thiệu Tuấn căn bản không có quan hệ, điểm ấy càng làm cho người ta nổi giận. Đường mập thở phì phì văng tục, Lê Đại Mao trong phòng ngủ nghe được xưng hô “cẩu tử” này, không khỏi cái lổ tai nhúc nhích một cái, chó trắng nhỏ nhẹ nhàng nhảy xuống giường, im lặng đi tới phòng khách, ngạo mạn liếc mắt nhìn Đường mập một cái.


Lê Chanh lại lướt Weibo, bình luận mới nhất vẫn như cũ không thiếu thanh âm ngờ vực vô căn cứ nhục mạ, nhưng càng nhiều vẫn là tỏ vẻ thấu hiểu, dù sao vì tạo tin giật gân, cẩu tử cắt ghép hình ảnh cũng không phải chưa từng có, cũng đồng thời bày tỏ an ủi đối tâm linh bị tổn thương của Lê Chanh.

Lúc Khương Ngọc Sinh biết được tin này đã là buổi tối rồi, cắt ghép phim hợp với chịu đựng hai ngày đêm Khương Ngọc Sinh cho nhân viên nghỉ một ngày để xã hơi thư giãn, chính mình cũng suốt đêm chạy về, không nghĩ tới mông mới vừa ngồi vào trên sô pha, Thái Tô Tô ở tại phòng bếp bưng ra một khay đồ ăn liền nói ra tin tức hôm nay, còn nói ra sự kiện liên quan sau đó, khiến Khương Ngọc Sinh ngay cả cơn tức còn chưa bùng lên liền dập tắt luôn.

Trời biết Lê Chanh và Giang Thiệu Tuấn nhưng không chỉ có là người của công ty Kim Điển, hai người này đồng dạng là diễn viên của đoàn phim [Danh Dương], nếu thật nháo xảy ra chuyện gì, cũng ảnh hưởng xấu đối bộ phim này.

Ngày hôm sau Khương Ngọc Sinh đăng status trên Weibo, đồng thời đưa ra ghi hình của ngoài phòng nghỉ, Lê Chanh vào phòng nghỉ trước, Tống Giai cầm một cái ly chỉ còn một lớp lá trà tựa hồ muốn đổ lá trà đi, qua thời gian thật dài Giang Thiệu Tuấn mới đi lại đây, nói là đối diễn cùng với Lê Chanh, liền đi vào, rồi sau đó không bao lâu Tống Giai lại trở về, cửa của phòng nghỉ hờ khép, bị gió thổi một cái liền mở ra một cái khe, đang hướng về phía góc chết của cameras, đoán chừng lúc ấy cẩu tử liền đứng ở góc chết.

Khương đạo diễn không hổ là lão luyện trong giới giải trí, biết cái gì có sức thuyết phục nhất, vừa ra tay chính là sấm vang chớp giật, trực tiếp san bằng ngôn luận không tốt trước đó.

Cái này liền ngay cả phún tử* cũng không dám xuất hiện.

*phún tử: kiểu như anh hùng bàn phím bên Việt Nam mình, dùng ngôn ngữ công kích, thóa mạ, chửi bới, sỉ nhục người khác trên mạng Internet.

Tiếp theo chính là một tháng tuyên truyền của đoàn phim [Danh Dương], bất kể là tiên sinh Phạm Thu Thủy viết ra tình tiết lôi cuốn xúc động, hay là đội hình của cả đoàn phim đều rất khó làm cho người ta không lấy ánh mắt đối đãi như chính kịch ̣, rất nhanh mọi người liền nhìn ra, mặc dù là diễn viên Lê Chanh không xem trọng nhất, cư nhiên có thể tại trong phim truyền hình lôi kéo cảm quan của người xem, thậm chí đôi khi là đất diễn của các diên viên khác, mỗi một của động của Lê Chanh cùng với thần thái cũng chưa bao giờ xảy ra một sai lầm nào, tựa như rèn luyện qua trăm ngàn lần vậy.

Ngày yên bình như vậy không qua bao lâu, trên internet cư nhiên xuất hiện có người tiết lộ Lê Chanh ở thời cao trung từng có bạn trai, ngôn từ chuẩn xác thậm chí còn có ảnh đính kèm, tên của người này không hề uy tín, cũng không phải từ tào soạn nào, cho nên ngay từ đầu độ chú ý không cao, chân chính có thể xem tới không mấy người.

Chính là theo Lê Chanh liên tiếp nổi tiếng, tin tức bên lề này lại bị lan truyền, người xem lần đầu khẳng định lại cho là phún tử mới vừa tuôn ra hôn môi của Lê Chanh và Giang Thiệu Tuấn đều là giả, giới giải trí tin tức giả gì không có?


Nhưng xem nhiều liền lo dự rồi, rốt cuộc có phải sự thật hay không?

Tin tức giải trí còn chưa có bắt đầu gây rối loạn, bên này một cái tin tức thình lình xảy ra trực tiếp thâu tóm nhóm người hóng chuyện.

Ngày 10 tháng 1, tám giờ sáng, thành phố Lang tỉnh Cam Cật phát sinh động đất 7,5 độ richter, động đất liên tục hai mươi phút, tỉnh Nam Giang, tỉnh Xuyên Hỗ cùng xuất hiện dư chấn lớn, liền ngay cả tỉnh Đông Sơn cùng với bên thủ đô cũng từng có người cảm giác được ván giường lắc lư, nhóm dân làng của núi Đại Đoan đã từng lên TV, kinh hồn táng đảm trải qua một cái buổi sáng, ở trong cầu nguyện của mọi người, động đất liên tiếp cuối cùng ngừng lại, cùng ngày nhân số thương vong không cách nào thống kê, quân đội của tỉnh Xuyên Hỗ đã phái cứu viện rồi.

Lúc giữa trưa Lê Chanh biết được tin tức, Phương Đức Minh gọi điện thoại tới, chuẩn bị xuất ra một phần tiền của Cống Dược phường quyên tiền, nhưng mà đôi khi cho dù quyên tiền cũng rất khó được sử dụng trước tiên, Lê Chanh nhíu mày, suy nghĩ một chút, nói: “Trước không cần lo lắng chuyện quyên tiền, trực tiếp đều lấy ra một đám dũ thương đan và lục vị hồi huyết hoàn còn tồn đưa tới thành phố Lang, còn có bao nhiêu?”.

“Không nhiều lắm, chỉ có số lượng hai ngàn vạn”. Phương Đức Minh ở đầu dây bên kia nói.

Hai mươi vạn là một viên, hai ngàn vạn kỳ thật chẳng qua chính là một trăm viên, sau động đất người bị thương khẳng định nhiều không kể xiết, một trăm viên dũ thương đan và lục vị hồi huyết hoàn căn bản  không nổi lên bao nhiêu tác dụng.

“Quả thật không nhiều lắm”. Lê Chanh gật gật đầu, Cống dược phường nhiều nhất chính là dược liệu mắc tiền cực nhiều năm tuổi cực già, không thể dùng ở trên bệnh nặng, cho nên dũ thương đan và lục vị hồi huyết hoàn là lựa chọn hàng đầu, nhưng mà hiện tại thứ này không nhiều lắm, không nổi lên được tác dụng quá lớn, “Đều đưa hết 100 viên này cho em”.

Bên kia rốt cục nghe ra bất thường rồi, liền âm thanh đều có chút thay đổi, “Chanh tử, đưa cho em? Không phải đưa tới thành phố Lang sao?Em muốn làm gì?’.

“Em đi một chuyến”.


Lê Chanh không phải người đặc biệt đam mê hiến dâng gì, nhưng lúc thấy loại tai nạn lớn động đất này, cậu có thể hỗ trợ liền nhất định sẽ giúp, hơn nữa trợ giúp người khác cũng có thể tăng trưởng tu vi, còn hơn làm ngôi sao đóng phim được người khác yêu thích kiếm lấy giá trị tín ngưỡng, cậu vẫn là thích loại trợ giúp và cảm ơn nguyên bản nhất này.

“…… Không được, nguy hiểm!”.

“Sẽ không gặp chuyện không may”.

“Em đợi chút để anh gọi điện thoại cho mẹ em……”.

Lê Chanh muốn từ chối: “……… Không cần”.

“Con ngay cả lời nói của mẹ cũng không nghe sao?”. Đối diện thay đổi cái thanh âm, nghe vào trong tai trung khí mười phần, thanh âm này đi cùng Lê Chanh mười mấy năm, mấy tháng không gặp, vẫn là quen thuộc trước sau như một.

“Mẹ ơi, lúc đó khi con muốn học y, không phải mẹ không có phản đối sao? Vốn người học Y liền phải đối mặt với những chuyện này, sau khi con thi đại học cũng đã có giác ngộ như vậy”.

“…….Nhưng mà con mới vừa lên đại học, quốc gia cũng không dùng tới con”. Thanh âm đói diện dần dần yếu ớt xuống.

Lê Chanh lắc đầu, lần này thật đúng là cần cậu, ít nhất không ai có thể từ Đại Châu giới đạt được viên thuốc cứu mạng, cậu lại có thể, “Con có hữu dụng đối quốc qua hay không thì không biết, trong nhà chẳng lẽ còn không biết sao, viên thuốc này đều qua tay con mới có”.

Lê Quế Hoa là thật không có làm chuẩn bị này, cho dù sau khi thi đại học hy vọng Lê Chanh có thể học khoa Y đại học A, nhưng cũng không nghĩ tới lúc này mới chẳng qua nửa năm thời gian liền đã xảy ra động đất, con trai bà học Y lập tức liền phát huy tác dụng rồi.

“Con cũng không phải không trở lại”.

Đường mập ở bên cạnh mới vừa ở trong danh sách bạn bè đăng xong: “Hy vọng đồng bào an giấc dưới lòng đất lên thiên đường [ngọn nến]”


“Chúng ta tâm liền tâm, vượt qua tai nạn lớn [ngọn nến]”

Cùng với “Anh chị em thành phố Lang kiên trì nha, chúng tôi lập tức liền tới, chỉ cần còn có một hơi, nhân viên tìm kiếm cứu nạnl iền sẽ không từ bỏ mọi người……..”

Quay đầu lại liền nghe thấy bên Lê Chanh truyền tới một trận âm thanh “Viên thuốc còn có bao nhiêu”, “Em đi một chuyến”, “Con cũng không phải không trở lại”, Đường mập cảm thấy chính mình nghe được cái khó lường gì đó, ánh mắt quỷ dị nhìn chằm chằm Lê Chanh cho tới khi đối phương bỏ di động xuống. “……..Ông đi đâu?”.

“Thành phố Lang”.

Đường mập: “……..”

Trời biết hiện tại đi loại địa phương này dư chấn đã biến mất hay chưa, sẽ phát sinh chuyện gì, khó đảm bảo sẽ không xui xẻo gặp phải đất đá trôi đứt gãy linh tinh người liền không còn rồi, chẳng phải là mất nhiều hơn được.

“Ông…..”. Đường Hà đang rối rắm khuyên như thế nào để Lê Chanh từ bỏ ý tưởng nguy hiểm này.

Lê Chanh cười nói: “Đừng rối rắm, ông và tui cùng đi mà”.

Đường mập: “……”

Lê Chanh trong lòng cười thầm, lấy năng lực luyện thể cảnh hiện tại của cậu, chỉ cần không phải người khác cầm súng bắn, cơ bản không có gì nguy hiểm, tự nhiên cũng bảo vệ người khác, Đường Hà không cần phải bị dọa như vậy, nhưng mà bản thân người bạn thơ ấu này duy nhất chơi vui một chút chính là hoạt động tâm lý vẫn biểu hiện ở trên mặt, liền ví dụ như hiện tại thịt béo trên mặt đều xoắn lại rồi, luôn luôn khiến người ta có xúc động muốn cười.

Người như vậy.

……. Mặc dù là đứng ở trong đống đổ nát cũng là lạc quan hướng về phía trước tràn ngập sức cuốn hút.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.