Bạn đang đọc Sợi Dây Chuyền Định Mệnh – Chương 31
Cuối cùng rồi sau lễ đính hôn khoảng 1 tháng, Tiểu Mạng cũng đã gửi thiệp hồng cho Như, nhưng bây giờ cuộc sống của Như lai phụ thuộc vào một người khác nên đến chuyện làm dâu phụ cũng phải hỏi ý kiến anh chàng, mặc dù là dạo gần đây cả 2 cùng thân thiết hơn được một chút:
_Anh này, vài ngày nữa là đám cưới bạn em rồi, em làm dâu phụ….có được không?
_Cái gì? Dâu phụ? Ai nhờ em à?
_Bạn thân của em kết hôn mà…..
_Không được!
_Tại sao???
_Thân phận của em bây giờ là gì hả? Cứ đi ham dự ba cái thứ linh tinh như thế để làm gì? Có them được tí danh tiếng nào đâu?
_Danh tiếng làm gì chứ? Có phải em làm gì cũng phải có nó mới làm đâu? Vả lại là một người bạn rất rất là than….có lí nào lại không đi chứ?
_Tóm lại là không được, nhà họ Lục cũng chẳng thuộc tầm của chúng ta.
_Anh sai rồi! Không thuộc tầm của anh thì đúng, nhưng với em thì chính là càng không thuộc tầm của họ!_Như tức đến rơi nước mắt chạy vào phòng đóng sầm cửa lại. Cả ngày hôm đó dù quản gia hay bé Na có gọi cô cũng chẳng thèm xuống động tay vào bữa ăn.
Huy thấy mình cũng có tí quá đáng nên len đến phòng Như gõ cửa:
_Mau xuống lầu, em định tuyệt thực đến bao giờ?
_Kệ em đi, dù sao lời nói của em cũng chẳng đáng một đồng mà…_Như vừa nức nở vừa nói.
_Thôi ngay đi, em nghĩ cái trò cách mạng tuyệt thực này của em còn tác dụng sao? Tôi đâu phải mẹ hay ba của em? Càng nhịn đói thì cũng càng thiệt thòi cho bản thân em thôi!
_Thiệt thòi gì cũng kệ đi! Hứ, không quan tâm, em chỉ muốn làm dâu phụ, đến dự đám cưới thôi!
_Hừm……muốn đi đến vậy à?…Thôi được….
_Hở? Được? Có phải anh vừa bảo là được không ? _Như mau chóng lau nước mắt đứng dậy áp sát tai vào cửa phòng để nghe rõ hơn.
_Mở cửa ra!_Huy lại ra lệnh.
_Nhưng….nhưng mà….anh phải nói trước đi đã…lỡ như mở cửa ra anh lại nuốt lời thì em làm sao ăn nói với Tiểu Mạng đây chứ…
_Mở ra trước khi tôi đổi ý!
_Ơ? Lí nào lại thế? Anh ép người vừa thôi chứ?
_1…2….3!
Huy vừa đếm tới 3 cửa liền văng ngay ra, một cô nàng mắt mũi đỏ hoe bây giờ đang đứng trước mặt anh với nước mắt lẫn cả nước mũi….giàn giụa.
Huy không nhịn được bật cười, mặt Như ngơ ra chút rồi cũng vào được vấn đề chính:
_Nhưng mà, lúc nãy anh nói là thật đúng không?
_Nói gì?_Huy lại giả nai nén cười bước vào trong phòng thản nhiên ngồi lên giường của Như.
_Nè….đừng có giỡn nha, nãy rõ ràng nói không mở cửa đổi ý, bây giờ mở cũng vậy là sao?
_Tôi nói đổi ý chứ có nói ý đó là cho em đi dự đám cưới đâu?_Huy trở mặt.
_Anh….anh chơi tôi đấy à?_Máu điên của cô lại nổi lên.
_Bình tĩnh lại trước đã!_Huy lại bật cười làm tan cơn giận của Như, lấy lại vẻ mặt nghiêm nghị, anh nói tiếp ý của mình_Đi đám cười bạn em thì cũng được thôi, nhưng phải có điều kiện!
_Lại…sao lại có cả điều kiện chứ?_Như dung ánh mắt nghi ngờ nhìn Huy chằm chằm, 2 tay thì tự ôm mình cứng ngắc, ‘’anh ta…không lẽ anh ta biến thái à…’’.
Huy có vẻ nhìn qua hành động cũng hiểu được cái suy nghĩ cực kỳ vớ vẩn của Như, cô xem anh là loại người gì chứ?, hơn nữa, với một cô gái thiếu đường cong như cô mà anh lại đi them thuồng ba cái chuyện đó thì quả thật anh không phải là đàn ông mất rồi.
_Dẹp cái ý nghĩ điên khùng đó đi!_Huy nạt_Em không làm tôi hứng thú được đâu! Ý tôi là nếu như tôi cho em làm dâu phụ thì mọi việc sau này tôi cần em nhất định phải nghe theo và không được từ chối! Rõ chưa?
_Ở đâu ra cái điều kiện phi lí như thế?
_Không đồng ý thì cứ ở trong này mà tuyệt thực, em có chết đói tôi cũng không quan tâm!_Huy nói xong liền đứng dậy định ra ngoài.
_Được!…Được mà…..Em…đồng ý là được chứ gì….nhưng anh phải chắc chắn cho em làm dâu phụ đấy nhé, không được nuốt lời đâu!_Như hạ giọng.
_Đi xuống ăn!_Huy chỉ nói vỏn vẹn như thế rồi đi một nước, Như chỉ còn biết trong chờ vào cái lời hứa kèm theo điều kiện cổ quái của anh ta.
Ăn tối xong cô gọi điện cho Tiểu Mạng:
_Alô? Như!
_Ừ, mình đây! Chuyện làm dâu phụ cho cậu tớ đã được duyệt rồi, hì hì!
_Ừ….nhưng không sao thật đấy chứ? Nếu không được thì cậu không cần tự ép mình đâu…
_Không đâu, được mà, mình đã lên tiếng thì được hết đó! Hihi!_(Công nhận cô này nổ banh nhà lầu).
_Ừ….à, mà trang phục….cậu có muốn đi thử cùng tớ không?
_Áo cô dâu ý hử? Quên mất nhỉ, tớ cũng chẳng có bộ nào ra hồn..
_Không sao đâu…..còn ngày mai nữa mà, hay mai cậu cùng tớ đi thử đồ luôn nhé?
_Cũng được!^^, à mà, cậu với anh chàng Canada đó vẫn tốt chứ?
_Tất nhiên rồi, sáng nay anh ấy vẫn đưa mình đi xem đồ chú rể, chỉ còn mình nữa là xong thôi.
_Vậy tốt quá rồi, à mà, cậu cho tớ them 1 tấm thiệp nữa được không?
_Chi vậy?
_Chẳng qua là….Phó chủ tịch cũng muốn đi cùng thôi….
_À….cũng được, mai tiện thể tớ gửi cậu luôn!
_Ừ, vậy thôi không phiền cậu nghỉ ngơi nữa nhé! Bye!
_Bye!_Cúp máy.