Bạn đang đọc Số Phận Của Nhóc – Chương 42
Đôi mắt Ken sâu thẳm, trước mặt anh lúc này là cô gái anh đã yêu bằng cả trái tim của mình, nhưng anh đành bất lực vì tính mạng cô gái này sẽ rơi vào tử thần bất cứ lúc nào. Ken ôm chặt lấy nó, nước mắt nó trào ra, bất lực là tâm trạng của cả 2
_Em…xin lỗi – Nó nói trong nước mắt
_Vì điều gì?
_Vì tình yêu của anh…em không thể đáp trả
_Ngốc à. Em gái yêu của anh, mãi mãi là vậy
Nó mỉm cười trong những giọt nước mắt. Quả thực người con trai trước mặt cô rất tốt, là một mẫu đàn ông lí tưởng ọi cô gái, nhưng nó không thể đáp trả bởi trái tim nó đã thuộc về ai kia từ rất lâu rồi. Hoàng đứng ngoài nhìn thấy tất cả, lòng anh lúc này như bị mũi dao rạch sâu vào. Anh lẳng lặng bỏ đi trên hành lang, nếu nó chọn, anh sẽ thuận theo ý nó
Trong 2 ngày sau, nó được nhận sự chăm sóc nhiệt tình của Ken và đội ngũ bác sĩ tốt nhất. Nhưng tuyệt nhiên lại không thấy sự hiện diện của Hoàng, như mọi lần là anh sẽ làm hòa trước, nhưng có lẽ lần này không vậy bởi anh đã nó người con gái khác. Hôm nay nó xuất viện, trong thời gian nó ở Việt Nam, bệnh viện, là một nơi khá quen thuộc với nó. Nó mỉm cười chua chát, anh không đến. Nhìn lên bầu trời xanh thẳm :”EASTU à! tao không để trái tim tao đau nữa đâu, đừng hành hạ nhau nhé! ”
_Em về nhà rồi qua công ty, có gì em sẽ gọi cho anh sau nhé -Nó quay qua mỉm cười với Ken, nụ cười có phần gượng gạo. Tư bây giờ nó sẽ sống giống những quãng ngày ở Sing, sẽ không còn cảm giác gì nữa
_Có cần anh đưa về không ? – Ken quan tâm hỏi
_Thôi ạ, anh vào làm việc đi, bác sĩ không phải công việc rảnh rang mà – Nó chào tạm biệt anh rồi bước ra chiếc ô tô BMW đen tuyền của nó, chạy thẳng. Phải đến khi chiếc xe của nó khuất khỏi tầm nhìn của Ken, anh mới bước vào bệnh viện.
Về đến nhà, nó vẫn thấy xe anh ở nhà và cả giầy con nhỏ kia, đoán chắc 2 người đang ở nhà. Bước vào nhà, không thấy ai cả, một giọt nước mắt tràn mi, rơi xuống bờ má nó, nó nằm vật ra ghế sa lông, căn nhà này, đã không còn là của nó nữa. Nó ngồi dậy đi lại phía bức ảnh to treo ở phòng khách, là hình nó và Hoàng. Sờ lên mặt Hoàng, bây giờ anh có người con gái khác rồi, nó phải từ bỏ, bởi nó không thích những gì không thuộc về nó nữa. Ngoài mặt là vậy, nhưng có ai biết nó đang bị giằng xé cả thể xác lẫn tinh thần. Nó là vậy luôn tươi cười vui vẻ ngoài mặt nhưng trong lòng khó mà ai hiểu được.
Bước tới tủ lạnh, nó lấy chai nước tu thẳng. Thình lình từ đằng sau vang lên giọng nói
_Sắp đi khỏi nhà chưa? – Dương hất hàm lên hỏi nó, nhìn từ đầu xuống dưới chân, nó thấy ăn mặc rất sexy, và nhất là nó thấy quần áo nhỏ của cô nàng rớt trên cầu thang. Dằn lòng là không được đau, nhưng nghĩ tới sao nó cảm thấy nghẹn họng quá
_Câu đó tôi hỏi cô mới đúng – Nó vẫn tiếp tục uống,
_hừ, lo cho cái thân cô đi
_Khỏi nhắc – Tu hết một chai, nó lại tiếp tục uống chai thứ hai bởi cãi nhau với con hồ ly tinh này thì phải uống nhiều nước mới có thể đấu nổi
_Phụ lòng quan tâm nhỉ, có lẽ vì vậy mà Hoàng đã phản bội cô đấy….
_Nói cho cô biết nhé…đêm qua…chúng tôi đã có một đêm ngọt ngào đấy – Dương ghé sát tai nó nói. Nó chết sững, nó đã chuẩn bị tinh thần phải nghe tin ấy khi thấy nhà như vậy, nhưng thật sự trái tim nó đang hành hạ nó đây. Không kìm chế được bản thân, nó hất nước vào mặt Dương, đúng lúc Hoàng vừa xuống.
Thấy cảnh tượng đó, Hoàng bực bội bởi đêm qua uống rượu còn nhức đầu, sáng ra thì thấy khắp nhà là quần áo và cảnh tượng lúc nãy
_Em làm gì vậy Jen – Hoàng nắm chặt bàn tay Jen, hôm qua bàn tay này đã ôm Ken khiến Hoàng càng căm tức
_Buông tôi ra – Jen giật mạnh tay mình ra khỏi tay Hoàng
_Tôi hỏi em làm gì? – Hoàng quát lên
_Còn làm gì nữa, hất nước chứ làm gì – Jen tức giận hét lên, cố gắng vùng vẫy ra khỏi gọng kìm
_Tôi…thật hết chịu nổi với em
_Được, tôi đi…NGAY BÂY GIỜ – Jen hét thẳng vào mặt Hoàng. DƯơng mỉm cười gian xảo, kế hoạch của cô đã thành công
Jen bỏ đi lên lầu, cứ tưởng mọi chuyện chấm dứt ở đấy. Nhưng không, nó lại đi xuống, mở tủ lạnh lấy ra 2 chai nước to lạnh, mở nắp và
Rào…
_Cô…cô làm gì đấy? – Dương đã ăn mặc phong phanh nay còn bị dính nước lạnh nên không khỏi run người
_Đó là cho những gì cô làm với tôi, chưa đủ đâu, cô sẽ còn nhận nhiều – Thật sự lúc này nó đã điên lên rồi đấy, tập đoàn nhỏ bé nhà Dương hả? Được, nó sẽ cho Dương sống không bằng chết. Nước lênh láng ra sàn, và còn rất lạnh, nó bước tới bên anh
_Yêu…rất yêu..nên hận…rất hận..- Và vừa dứt lời
Rào. Một chai nước nữa đổ xuống từ đầu của Hoàng, nước một lần nữa lại lênh láng ra sàn nhiều hơn. Nước lạnh làm bàn chân nó buốt
_Đó…là để…anh tỉnh táo
Nói rồi nó bỏ lên lầu với trái tim thổn thức, 2 người hãy hạnh phúc…còn không hạnh phúc thì tôi sẽ cho 2 người sống không bằng chết
_Gru…con kia…mày…- DƯơng tức điên người
Hoàng thì nhìn theo bóng nó, hiện tai anh đang rất tỉnh táo đây và biết là một lần nữa anh đã làm tổn thương nó.
Rầm. Hoàng đấm mạnh vào tường, hối hận, hối hận đã lôi kéo nó vào chuyện này….