Bạn đang đọc Số Phận Của Nhóc – Chương 16
2 người con trai bước vào, mỗi người sở hữu một nét đẹp riêng biết. Một người thì rất lạnh lùng, làn da ngăm ngăm, mắt sắc lạnh, mũi cao, miệng nhai singum. Mặc nguyên một bộ đen từ trên đầu xuống dưới chân, nhìn là biết công tử nhà giàu, nó liếc anh chàng này một chút mà bị liếc lại làm nó làm nó lạnh cả sống lưng. Người còn lại thì mang dáng vẻ dễ thương, ngô ngố, da trắng, cũng là nét đẹp hoàn hảo, nhưng trái với người kia mang dáng vẻ của ác quỷ, người này lại mang dáng vẻ của thiên thần. Có 1 điều ở đây là cả 2 người mặt đều nhăn nhó và tay thì đang ra sức phủi
Thấy 2 người còn thiếu bước vào hiên ngang. Bam, Kib, Ken và nó chả hiểu gì, riêng Hoàng thì lại niềm nở đón chào 2 vị khách này, điều này lại làm ọi người thêm khó hiểu. Nhìn khuôn mặt của chàng trai da ngăm kia thì Hoàng đã phần nào đoán được là 2 người này vất vả lắm mới lên đây được
_Nào nào, 2 người, thoải mái đi làm gì mà mặt mũi nhăn nhó thế kia – Hoàng niềm nở tiếp đón
_KHốn khiếp, cái bọn trường ông sao mà hám trai thế không biết – cậu con trai da trắng phàn nàn
_hahaha, hihihi, hohohoh – Jen bật cười ngặt nghẽo
_Cười gì đấy? – Anh chàng da ngăm lạnh lùng buông 1 câu. Khi Bam nghe giọng nói này, trái tim chị đã thổn thức, không tự chủ được buông ra một câu
_Phon…Phong – Bam nghẹn ngào
_Sao biết tên tui? – Người con trai đó quay lại
Bam quá xúc động, chạy lại ôm người con trai đó thật chặt như thể chị sợ lại mất đi vậy. Có lẽ đây là mối tình của chị chăng, một mối tình đã để lại kết thúc không có hậu
_Xin lỗi, bỏ ta ra – người con trai đó giằng co
Trong khi đó thì mọi người cứ như là mắt chữ O mồm chữ A. Chả hiểu sự tình gì xảy ra, ngay cả anh chàng da trắng cũng chả hiểu gì, tự nhiên có bà già kia đi ôm thằng bạn của anh à.
_Thôi thôi, nào Bam bỏ thằng bạn tui ra, bà cứ từ từ, màn tình cảm để sau. Giờ ta đi bàn việc đại sự trước ha – Hoàng đi lại gỡ Bam ra khỏi thằng bạn, anh biết giữa hai người này có tình cảm mà. Đó là do sự sắp đặt của anh, cho lại gần rồi lại điều người ta ra chỗ khác, chọc phá tình cảm người ta là sở thích của anh cơ mà (Hơi ác). Bam thấy bị nhắc nhở, cũng thấy mình làm hơi quá, nên đỏ mặt lui về chỗ ngồi của mình
_Này thằng khỉ kia, giới thiệu gì thì nhanh lên, thấy mọi người sốt ruột rồi không? – Ken bức xúc, tự dưng tốn thời gian ngồi ngắm nhau. Từ nãy giờ chắc anh cũng phải hoàn thành xong mấy bản nhạc rồi (hơi lố)
_Được rồi, à mà chuyện này em phải đi ra ngoài đó – Hoàng bảo Jen
_Gì kì vậy trời, chơi kì vậy anh – Jen nhăn nhó
_Ừ đi ra ngoài, anh thương – Hoàng dỗ dành
đi ra ngoài trong bộ dạng ấm ức,
_Hứ, ứ cần- Jen
*trong phòng*
_Ủa sao còn thiếu đến 2 người vậy ta, có khi nào mình mời thiếu trong suy nghĩ của Hoàng. Lần này lại có tiếng mở cửa, người này không ai khác chính là ông chú (ai không nhớ xin mởi đọc lại)
_Há há, tôi tới muộn tí – Ông chú. Lúc nãy ra gặp ông chú ngoài cửa Jen rất thắc mắc, liệu trong đó có cái gì mà mờ ám thế
_Uầy, sao vẫn thiếu 1 người? KÌ vậy ta – Hoàng nói, rồi đăm chiêu
_Ông hỏi ai? – Kib lên tiếng
_ 7 người đứng đầu trong F7 – Hoàng trả lời
_Đang đứng ngoài kia kìa, bị ông đuổi ra rồi ấy – Bam thở dài não nề, liệu thằng này trở lại có giúp ích được gì không hay lại phá hoại đây trời, sao thấy nghi ngờ quá đi à.
_Hả? Jen đó hả? Nó gia nhập lúc nào thế ? – Hoàng thắc mắc. Đúng là anh nhớ anh mời đủ, mà giờ thì có 6 người, nhưng trong danh sách, anh đâu thấy mặt nó. Hay nó lại để ảnh giả rồi, con bé này, được lắm
_Trời ơi, nội ơi đi ra rước nó vào đi – Kib
_OKi đi liền – Hoàng. Lúc này thì trong phòng mỗi người một suy nghĩ. Thằng này là gì mà lại biết rõ những thứ trong F7 vậy
Sau khi trinh trọng mời nó vào….
Hầu hết tâm trạng mọi người là chả hiểu gì. Sau khi mọi người đã an tọa thì Hoàng bắt đầu nói
_Hôm nay tôi triệu tập mọi người đến đây là có lí do. Các bạn đều biết mình trong F7 phải không? Và đây là đủ 7 mảnh ghép của hội. Và tôi Nguyễn Vương Hoàng là người đứng đầu hội này. Do có một số việc nên cho Bam quản lí hội 1 thời gian. Các bạn là 7 mảnh ghép mang 7 thế mạnh khác nhau. Và hôm nay để ọi người đều biết mặt nhau, nên mới có cuộc họp như thế này xảy ra. Mọi người giới thiệu đi nào – Hoàng
_ Trần Thanh TOàn, 20 tuổi – Ken tiếp lời
_ Nguyễn Đăng Quang, Kib, 16 tuổi – Kib
_Nguyễn Nguyễn Hoàng Trúc, Bam boo, gọi tắt là Bam được rồi mọi người. năm nay mới có 19 tuổi – Bam vui vẻ
_Hoàng Minh Ngọc, Jen, 15 tuổi – Nó lạnh lùng, giọng sắc lạnh làm mọi người khá ngạc nhiên nhất là Hoàng và người con trai da ngăm. Nó mà có thể lạnh lùng đến vậy à suy nghĩ của Hoàng. còn người con trai kia thì sao người con gái đó lại lạnh lùng thế? Nó có giống mình không
_Nguyễn Đăng Dương, Min, 18 tuổi – Ông chú
_Quách An Phong, Bun, 21 tuổi – Người con trai da ngăm, trả lời hờ hững. Có lẽ cuộc gặp mặt đối với anh như vô nghĩa
_Nguyễn Trần Hoàng Băng, Kyo, năm nay ta là 12 tuổi, ý lộn 21 tuổi. Đẹp trai sáng láng, chưa có người yêu, ế dài hạn, 2 bạn nữ kia ai có nhu cầu đăng kí thì nói nhé – Chàng trai da trắng vui vẻ giởi thiệu lại còn nháy mắt với nó làm ai đó khó chịu
_Này cậu kia, cậu không có được quyến rũ người ta đâu nhá – Hoàng đánh mạnh vào vai Kyo mang ý cảnh cáo là không được đụng vào nó, không thì chết với cậu. Ai dè cái tên này lại:
_Úi da, đau người ta,không cho quyến rũ thì thôi, bồ ông hả? Nhưng lần sau đừng có làm vậy nghe chưa đau chết ông làm vậy kì quá à, hổng có được đâu – Kyo giả vờ õng ẹo
_ỌE, dẹp cái giọng đó đi giùm ta – Hoàng chắp tay lạy
_Ông kì ghê thiệt chớ, làm vậy người ta tổn thọ sao – Kyo lại tiếp tục giở giọng
Bực bội quá, Hoàng sút cho tên ấy một phát dính tường luôn. Người gì đâu, dám đụng vào người yêu ta lại còn õng ẹo. Ta chưa i vô sinh thì thôi ở đấy mà ẻo lả.
_Ặc ặc, cái đồ bạo lực – Kyo phẩy tay
Thế là mọi người đều có 1 tràng cười thoải mái trước 2 anh chàng. Đúng là trẻ con, chỉ riêng có Bun là chả cười gì, anh đang nghĩ đến 1 người…..