Số Phận Của Nhóc

Chương 15


Bạn đang đọc Số Phận Của Nhóc – Chương 15

Đi một hồi mỏi cả chân, rả cả người (hơi quá) thì anh và nó đều đang đứng trước cửa phòng chung của lớp. Vẫn là vậy, vẫn là cánh cửa in chữ “KHÔNG PHẬN SỰ MIỄN VÀO” to đùng của lớp. Bởi vì là lớp A ai ai cũng giỏi và xinh trai xinh gái nên không tránh khỏi sự làm phiền của các lớp khác, đó cụng là lí do vì sao mà nhạc viện lại sắp xếp cho lớp A ở nơi hẻo lánh, âm u như vậy.
Anh và nó mở cửa bước vào, hiện giờ mọi người đang chăm chỉ soạn nhạc cho bài nhạc chuẩn bị dự thi (ai cũng phải tự soạn 1 bài nhạc để dự thi ạ, đó là quy định của lớp A tùy theo nhạc cụ, nội dung của cuộc thi mà có cách soạn nhạc riêng). Ánh nắng tràn ngập căn phòng, nhưng tràn đầy không khí căng thẳng, có lẽ kì thi này khá quan trọng vì nó ảnh hưởng tới danh dự và trình độ để xếp lớp của học sinh lớp A. NẾu đang từ 1 học sinh lớp B mà chuyển xuống lớp C thì chả có gì phải bàn, nhưng nếu có 1 học sinh lớp A chuyển xuống lớp C hoặc ngược lại thì có chuyện đáng nói, sẽ bị bàn tán, cười nhạo (Vì là học sinh danh giá nên nếu không qua kì thi sẽ bị giáng 2 bậc từ A -> C luôn nên người trong lớp A luôn luôn cố gắng không bị tụt xuống còn không thì mọi chuyện sẽ chấm dứt). Nghe thấy tiếng mở cửa, mọi người đều đưa ánh mắt nhìn ra. Hiện giờ chỉ có 3 người trong phòng và chỉ duy nhất có 1 cặp mắt ngạc nhiên. 2 người con lại thì lại vui mừng vì sự trờ lại của nó.
_A, tới rồi ha, em trở lại rồi – Bam chạy lại ôm nhẹ nó, cục cưng của chị trở lại rồi. Giờ thì chị đã có cái chỗ đánh mông hữu hiệu
_Hì hì Ặc bỏ em ra đi mà – Jen năn nỉ, cười tươi
_Ờ bỏ nè, giờ chắc chỉ cho ai kia ôm thôi nhỉ – Bam trêu chọc
Hoàng mỉm cười, nếu bây giờ mà có học sinh nào khác trong đây thì chắc mọi người chết hết.Chả ai để ý sắc mặt của Kib, càng ngày càng tối sầm lại khi thấy nó với Hoàng nắm tay vào nhạc viện chẳng lẽ nó với hoàng tử nhạc viện yêu nhau sao? Vậy là tự giờ cậu đã hết cơ hội thật rồi, phải, mãi mãi đeo đuổi nó không phải là cách hay. Có lẽ cậu nên rút lui để mọi người được hạnh phúc, có thể cậu quá cao thượng nhưng nếu giành giật để nó đau khổ thì cậu còn đau hơn. Còn về phần Ken, đêm nào anh cũng đứng ngoài phòng bệnh nó, cũng chứng kiến nó thân mật với Hoàng. Nhưng anh tin và dám chắc Hoàng sẽ mang lại hạnh phúc đến cho nó hơn là anh. Ngay từ đầu, anh đã chọn cách rút lui và chỉ âm thầm, quan tâm và bảo vệ nó mà thôi, ít ai có thể biết được cảm xúc của anh chỉ có Bam thôi.

_Nào giờ chắc cũng phải giới thiệu nhỉ? – Hoàng hỏi mọi người
_ Ok, nhà ngươi giới thiệu đi chứ để em nó mặt ngu ngơ nãy giờ không được đâu – Bam nhắc nhở
_ế mấy anh chị, em xin hỏi một tí nhé – JEn lên tiếng
_Em hỏi đi – Ken ấm áp
_Mọi người trong lớp đi đâu hết rồi ạ? – Jen
_Trời, hôm nay là ngày thi đó biết không hả nhóc? Nhưng mà bọn anh đã xin dời đi 1 tuần để em có thời, mọi người đây đều 1 tuần nữa mới thi nhờ nhóc đấy – Kib nén nỗi đau xuống để có thể hòa nhập

_Ồ…thế à! thôi anh giới thiệu cái gỉ gì tiếp đi- Jen ẩy ẩy Hoàng
_Em ngon nhỉ? làm cho người ta cụt hứng xong còn kêu gì. Thôi giờ tôi xin giời thiệu… – Hoàng
_Ê ê, xí xí – Bam giơ tay lên
_Gì nữa vậy bà nội – Hoàng cau mày, từ nãy giờ anh bị cụt hứng 2 lần rồi nha, ức chế rồi nha
_2 người ngồi xuống rồi, thả tay ra dùm cái. Vô duyên thấy sợ luôn, vô đây là không có tình củm tình kiếc gì hết nhá – Bam răn đe
Thấy mình bị nhắc nhở, 2 người đỏ mặt, bỏ tay nhau ra rồi ngồi xuống.
_E hèm, Tôi xin giới thiệu tôi là….
Có tiếng mở cửa…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.