Đọc truyện Siêu Năng Lực Chiến – Chương 47: Học Võ
-Lidia này, siêu năng lực của cậu là gì thế?
Habai nằm dài ườn trên ghế sofa trong gian phòng khách nhìn Lidia đang làm đồ ăn tại gian bếp hỏi. Hôm bữa công chiếu “Lidia dũng mãnh”, Habai đã cố tình cắt bỏ những khúc Lidia dùng siêu năng lực và thêm thắt vài hình ảnh hài hước vào đó. Việc Lidia có siêu năng lực cô không muốn ai biết thêm bởi vì chính Lidia đã dặn bọn côn đồ kia cấm nói mà.
-Sử dụng hạt kim loại.
Lidia vừa cắt thịt vừa đáp.
-Chỉ số sóng hồn của cô nàng cũng lên đến một trăm bốn mươi sáu.
Bá Thông vừa mang vòng tay chân mới vào vừa nói. Hôm nay hắn lại để Lidia xách đồ dùm, nặng vậy mà cô còn xách một tay còn chưa kể mớ đồ ăn. Hắn tự hỏi rốt cuộc Lidia đã tập luyện kiểu gì trông thì mảnh mai nhưng lại rất mạnh.
-M-Một trăm bốn mươi sáu!!!? Không phải là chỉ số gần sát đít chỉ số giới hạn cao nhất ở mức cao sao?
Habai kinh ngạc thốt lên nhìn về phía Bá Thông, sau đó cô chợt nhận ra điều gì, hai mắt tròn chớp chớp nói:
-Oa, cậu mới cắt tóc hả!!?
-Giờ mới để ý!?
Bá Thông giăng hắc tuyến đầy đầu, cô nàng mũm mĩm này suốt ngày cứ Lidia thế này, Lidia thế kia chẳng chú ý ai cả.
-Cậu thấy mái tóc mới của cậu ấy thế nào? Đáng yêu lắm đúng không?
Lidia mỉm cười với Habai hỏi.
-Mái tóc thường thôi nhưng gương mặt rất đáng yêu. Lidia này, tớ đảm bảo con hai người chắc siêu dễ thương luôn.
Habai nhìn gương mặt đẹp trai của Bá Thông xong nói một câu thật lòng.
Bá Thông mới đeo vòng tạ xong vừa đứng lên liền té đập mặt xuống đất.
Lidia đang xắt thịt liền “phập” một tiếng, lưỡi dao cắm vào tấm thớt.
-Nói chuyện con cái ở đây còn hơi sớm đấy. Đâu thể biết sau này bọn tớ lấy ai chứ?
Bá Thông ngóc đầu lên mặt có hơi đỏ nói.
Lidia không nói gì, im lặng cắt thịt tiếp.
-Lidia, cậu thì nghĩ sao?
Habai thấy Lidia trầm mặc nghĩ rằng cô xấu hổ nên giọng hỏi có chút trêu chọc.
-Tớ…không có lựa chọn.
Lidia hơi giật mình sau đó giọng yếu ớt nhỏ xíu trả lời.
-Hả? Cậu nói gì?
Habai nghe không rõ hỏi, dỏng lỗ tai lên.
-Habai, cậu phụ mình rửa rau, còn Leaka, cậu đi dọn chén đũa ra được không?
Lidia lãng tránh sang chuyện khác đem Habai và Leaka ra sai vặt.
-A…được rồi.
Habai cảm giác được Lidia cố ý tránh câu hỏi của cô, vẻ mặt kia của Lidia có chút hoảng hốt nghiêm trọng hẳn là có nguyên nhân mà bản thân Lidia không muốn nói. Habai cũng biết mỗi người đều có bí mật mà họ không muốn nói ra nên cô không hỏi tiếp nữa, người rời khỏi ghế sofa đến bồn nước lấy rau ra rửa.
Bá Thông thì có hơi chật vật vì mới đeo mớ vòng tay chân nặng mười Pg mỗi cái, thân di chuyển gượng gạo nhưng không quá tệ như lần đầu đeo tạ năm Pg, xem ra cơ thể này đang phát triển và thích nghi nhanh chóng. Hẳn là nhờ sự sáp nhập của ba linh hồn, nếu bây giờ đo lại sóng hồn của hắn không biết nó là cái dạng gì.
-Leaka nè, sao tự dưng cậu lại muốn đeo mấy cái vòng nặng trịch đó vậy?
Habai giờ mới thắc mắc, cái này thường chỉ dành cho mấy người bên học viện hoặc là những ai có lý tưởng trở thành mạo hiểm giả thôi. Nhưng Leaka sóng hồn quá thấp, dù có thành mạo hiểm giả thì cũng nhanh bị quái thú giết.
-Đeo vào để tập cho cái thân thể yếu xìu mạnh lên. Cậu không thấy tớ quá yếu nên mới bị bắt nạt à?
Bá Thông hiển nhiên trả lời theo suy nghĩ của hắn.
-Cậu nói cũng đúng. Nếu muốn mạnh hơn nữa sao cậu không đi học võ đi, ở khu Đông này có một số chỗ dạy võ đó.
Habai cũng đồng tình với Bá Thông đồng thời cho hắn một lời khuyên.
-Tiểu tử thối, nếu ngươi muốn học võ thì bổn đại gia đây chính là một kho kiến thức đấy. Ta dạy ngươi cho.
Albert ở bên trong có chút kiêu ngạo nói vọng ra.
-Nhưng mà tôi cũng có học võ ở kiếp trước.
Bá Thông nói, nhớ những ngày ở Trái Đất hắn điên cuồng học các thể loại võ từ Karate đến Taekwondo và cả kiếm thuật nữa.
-No, no,no. Ý ta là, võ mà ta dạy ngươi dùng ở thế giới này ảo diệu như phim kiếm hiệp.
Albert lúc lắc ngón tay, ra vẻ đắc ý tràn trề nói.
-Ảo diệu sao!? Được, được, tối nay dạy tôi đi!
Bá Thông vừa nghe ảo diệu như kiếm hiệp là thấy hưng phấn rồi, hắn tự hỏi võ mà Albert dạy liệu có đánh ra mười tám đầu rồng như giáng long thập bát chưởng không.
-Cậu nghĩ sao về lời đề nghị của tớ?
Habai hỏi.
-Nếu dạy võ thì tớ dạy cậu ấy cũng được.
Lidia rốt cuộc cắt thịt xong chuyển sang lấy chảo bật lửa bếp nói.
-Không cần hai người dạy. Trước tiên tớ tự rèn luyện đã.
Bá Thông giơ ngón tay cái lên nói, hắn là người thẳng thắn nhưng đối với bí mật luyện võ kiểu như mấy nhân vật chính trong tiểu thuyết hắn thích, giờ mới có cơ hội làm thử.
-Tùy cậu thôi.
Habai không mặn không nhạt đáp.
-Nếu cậu muốn thì bữa nào tớ dạy cũng được.
Lidia mỉm cười nói, tay cầm chai dầu ăn đổ dầu vào chảo.
-A, ta quên nói. Ngươi học võ hay luyện gì đó vẫn phải sử dụng siêu năng lực.
Albert đập tay bất chợt nói.
-Hả!!? Bình thường luyện lúc yên tĩnh đã khó giờ còn bị phân tâm sao mà luyện!!?
Bá Thông kinh hãi nói, như Albert đề nghị chẳng phải hắn phải luyện siêu năng lực liên tục cả ngày à?
-Không được cãi. Làm theo hoặc là có ngày ngươi sẽ chết vì lười biếng!
Albert nghiêm khắc dứt khoát không cho Bá Thông có cơ hội thương lượng.
Bá Thông đổ mồ hôi lạnh, luyện thể chất còn đỡ chứ luyện siêu năng lực như Albert đưa ra giống như hành xác bộ não vậy, ngày nào cái đầu cũng như bị người ta đem búa bổ vào.
Tối hôm đó, Bá Thông lén lút đi ra ngoài và bắt đầu chạy bộ nhưng cách chạy của hắn không như người thường chạy mà có sự biến hóa theo một tiết tấu nhất định. Đây cũng là do Albert ở bên trong chỉ đạo ra.
-Albert này, tại sao bước di chuyển này kì lạ vậy? Cả cách vận lực nữa?
Bá Thông hưng phấn hỏi, kiểu chạy này khá giống lăng ba vi bộ tuy có khác chút nhưng thế này có quá ảo không, hắn thấy người lướt đi như gió ấy.
-Nếu ngươi hỏi thì ta sẽ phân tích. Ngươi có tự hỏi vì sao người ở đây có thể chống lại quái thú không?
Albert thần tình nghiêm túc nói.
-Đã thấy bao giờ đâu mà tự hỏi.
Bá Thông rất thẳng thắn trả lời.
Albert xém tí té ngửa. Hắn quên mất tiểu tử này mới tới nơi này không lâu. Hắn đằng hắng nói:
-Tất cả là do tồn tại cái gọi là Linh khí ở thế giới này.