Siêu Năng Lực Chiến

Chương 31: Có Cần Nói Huỵch Toẹt Suy Nghĩ Của Nhóc Vậy Không?​


Đọc truyện Siêu Năng Lực Chiến – Chương 31: Có Cần Nói Huỵch Toẹt Suy Nghĩ Của Nhóc Vậy Không?​


“Chào các bạn. Mình tên Pranker Lidia, đến từ ngoại vực.”
Lidia vô cùng lịch sự cúi chào khi đứng đối diện với toàn thể học sinh trong lớp.
Các nam sinh vừa trông thấy Lidia liền tít mắt, hô hoán “Dễ thương quá! Làm bạn gái mình đi!”
“Bạn ơi! Ngồi cạnh mình nè!” Một nam sinh phấn khích nói sau đó nhìn sang một bạn nam ngồi cạnh “Ê, Juxx, mày ra chỗ khác cho tao nhờ!”
“Chỗ này trống nè, bạn vào ngồi đi!” Một nam sinh khác đạp thằng bạn ngồi cạnh hắn bay khỏi chỗ ngồi rồi mời mọc Lidia.
Trong khi đó các bạn nữ thì không có phản ứng ngược lại với các nam sinh trái lại càng là yêu thích vẻ dễ thương của Lidia. Có vẻ người cô toát ra loại khí chất khiến người khác vô cùng yêu thích.
“Lidia, đừng ngồi chung với mấy thằng dê. Qua đây ngồi chung bọn mình này!” Một bạn nữ rất hòa đồng nói.
“Cậu nói ai dê hả!!?” Nam sinh mời mọc Lidia giơ nắm đấm lên huơ huơ, giận mà không có chỗ phát tiết.
“Không phải cậu thì chứ ai. Mê gái bỏ bạn. Ajad vừa mới bị cậu đạp bay đấy, không phải hai người thường chơi chung sao!!?” Nữ sinh hòa đồng chu môi nói.

Cả lớp nghe hai người hí kịch mà cười rộ lên. Cả Lidia chịu không được cũng phải bật cười.
“Lidia!” Bá Thông giơ tay lên vẫy vẫy.
Lidia vừa trông thấy Bá Thông thì gật đầu. Cô nhìn cả lớp nói “Thật ra mình là bạn hàng xóm hiện tại đang ở cùng nhà với Leaka.”
“Ồ, ra là thế. Ra là thế…hả!!?”
“Cái gì !!!?”
Những bạn nam, bạn nữ này giờ huyên náo ồn ào đang tính gật gù thì bất chợt trợn trừng hai mắt. Tất cả đồng loạt nhìn về phía Bá Thông, sự ngạc nhiên hiện rõ trên mặt họ đến không thể rõ hơn được.
Bá Thông thấy đám học sinh nhìn mình mắt chữ O mồm chữ A thì ngượng nghịu gãi đầu nói “À…thật ra…bạn ấy chuyển vào lớp này…học chung với mình cho tiện…cùng nhà mà…ha..ha ha…”
“Ừm. Mình sợ có người bắt nạt cậu ấy nên đi chung về sẽ tốt hơn.” Lidia rất thành thật quan tâm Leaka nói.
Những cặp mắt ngạc nhiên chợt chuyển sang khinh bỉ “Bám váy con gái!”
Bá Thông bị những cặp mắt coi thường kia tăm tia khiến hắn cảm giác cả người đều như có kim châm. Hắn mặt chau mày ủ ôm trán “Có cần nói huỵch toẹt suy nghĩ của nhóc vậy không?”
“Phải rồi, Lidia. Hồi nãy thầy Valare ra ngoài kêu cậu vào. Giờ thầy ấy đâu rồi?”
Một bạn nữ bất chợt hỏi khi không thấy thầy chủ nhiệm vào cùng Lidia.
Lidia nhún nhẹ vai híp mắt cười nói “À, thầy ấy đang bận dạy dỗ một học sinh cá biệt.”
Cả lớp vừa nghe Lidia nói học sinh cá biệt liền nghĩ đến Kasto. Không hắn thì còn ai vào đây.
“Nhưng hồi nãy mình thấy thầy nằm một đống trên hành lang…có khi nào…” Một nam học sinh ngồi gần cửa sổ chỉ ra ngoài hành lang nói, hắn lo Valare có bị sao không.
Lidia liền nhớ đến cảnh Valare bị đánh bay, sau đó khi hắn ta đứng lên thì khí chất hoàn toàn khác hẳn.
“Chắc là không sao…” Lidia thầm nghĩ. Cô cười nhạt nói “À, thầy ấy không sao đâu. Các bạn đừng lo.”
Mặc dù Lidia nói là không sao nhưng các học sinh bên dưới vẫn lo lắng. Dù sao Valare là người rất được các học sinh yêu mến.

Bên ngoài lớp học.
Kasto bị đánh cho hai mắt bầm đen, mũi chảy máu, miệng cũng gãy vài cái răng trông vô cùng thảm hại. Valare lấy khăn lau máu trên tay sau đó móc điện thoại trong túi ra gọi “Chào, bên bệnh viện trung tâm khu Đông phải không? À, cho tôi một xe cứu thương tới…vâng…bất đắc dĩ thôi…vâng, tôi sẽ tự mình thông báo với bên hội đồng giáo dục sau.”
Sau khi gọi xong, Valare liền túm người của Kasto rồi quăng lên vai mà vác. Mặc dù trông hắn thư sinh nhưng thực ra rất mạnh, đó là lý do Kasto cứ ăn một đấm là đầu váng mắt hoa.
Hắn vác Kasto đi vào lớp nói “Các em, tự học một chút nhé. Thầy có chút chuyện cần giải quyết.”
Cả lớp lần đầu trông thấy thầy chủ nhiệm thư sinh vác tên học sinh cá biệt với vẻ ngoài vô cùng thảm hại thì đồng loạt trợn mắt há mồm “Đây là thầy chủ nhiệm Valare sao!!?”
“Lidia, em tìm được chỗ ngồi chưa?” Valare hiền hòa nhìn Lidia hỏi.
Lidia chỉ tay về chỗ trống phía sau Bá Thông “Em sẽ ngồi sau bạn Leaka ạ.”
Valare không hề có ý kiến gì, gật đầu “Được rồi. Em vào chỗ ngồi nhé. Thầy đi đây!”
Roẹt
Valare rời đi, cửa lớp vừa đóng. Lớp học đang im lặng vì kinh ngạc bất chợt vỡ òa.
“Thấy gì chưa? Thấy gì chưa?”
“Thầy ấy đang vác thằng Kasto răng hô trên vai. Chậc, nhìn cái thân tàn của nó chắc là ăn đòn không ít!”

“Trông thầy thật ngầu a…”
“Không ngờ đấy. Trông thầy ấy gầy vậy mà giải quyết thằng Kasto cái một.”
“Ôi, thầy của em…thầy thật tuyệt, em sẽ lập một câu lạc bộ hâm mộ thầy!!!”

Cả lớp lao nhao toàn bàn chuyện về Valare. Còn Lidia thì thong dong đi về chỗ ngồi phía sau Bá Thông.
“Leaka, chút về chúng ta ra siêu thị nhỏ đi mua ít đồ nhé. Tớ thấy có một cái gần trường.” Lidia vừa đặt mông ngồi xuống đã bàn chuyện ăn uống với Bá Thông.
Bá Thông gật đầu “Ừ. Ngoài ra, tớ muốn ghé sang tiệm giầy kế bên đó mua đồ luôn.”
“Cậu định mua giầy sao? Để làm gì?” Lidia tò mò hỏi.
“À, tớ muốn chạy bộ để rèn luyện bản thân. Chứ ốm yếu thế này thật không hay.” Bá Thông không che dấu ý định mà nói. Với hắn, quá yếu sẽ dễ bị bắt nạt vả lại, hơi tí là Lidia cứ bảo hộ hắn khiến hắn cảm thấy không ổn. Để con gái bảo vệ không phải phong cách của hắn.
Lidia vừa nghe Bá Thông nói muốn rèn luyện thân thể thì vui vẻ nói “Thật tốt. Có cần tớ kiếm cho cậu vài cái tạ đeo tay không?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.