Siêu Năng Lực Chiến

Chương 22: Sói Đội Lốt Cừu​


Đọc truyện Siêu Năng Lực Chiến – Chương 22: Sói Đội Lốt Cừu​


Sau khi Lidia vờ ngất đi, Hors đã tự tay bế cô lên và đưa đến căn phòng cách âm loại thượng hạng đã được chuẩn bị sẵn.
Bởi vì bản thân cũng uống thứ thuốc kích dục trong rượu nên cả người Hors bây giờ nóng bừng, hắn làm như vậy để cuộc vui của mình được kéo dài và kích thích hơn. Đây là cách mà hắn đã sử dụng với những cô gái trước đây.
“Tao rất chờ mong tiếng thét “êm tai” của mày…con cừu nhỏ à…” Hors cười dâm tà, hơi thở đầy mùi rượu kề sát tai Lidia. Lidia vừa nghe những lời ghê tởm kia lại còn cả hơi thở nồng mùi rượu thì lửa giận vốn đã nhen nhóm liền bùng cháy “Tốt lắm! Cừu à…tao là sói đội lốt cừu đây, rồi mày sẽ phải trả giá đắt!”
Bên trong phòng cách âm thượng hạng, Hors đặt Lidia lên chiếc giường đôi êm ái rồi trở lại cánh cửa tự động và ấn phím khóa cửa.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, Hors bắt đầu cởi hết quần áo của hắn và ném vung vãi đầy trên sàn nhà.
“Con cừu bé nhỏ của tao…đã đến lúc rên rỉ và sung sướng rồi…” Hors đến gần Lidia, nửa thân trên ở trên giường, hai tay chống lên giường, đôi mắt lang sói giương lên nhìn Lidia từ trên xuống dưới rồi tặc lưỡi bình phẩm “Mặt thì đẹp nhưng mà cơ thể thì…còn chưa phát triển đầy đủ…”

Sau một hồi ngắm nhìn và thưởng thức, Hors bắt đầu vào cuộc, hắn giơ tay ra và chuẩn bị đặt bàn tay xấu xa của hắn lên bộ ngực chưa phát triển đầy đủ của Lidia.
“Tao sẽ khiến mày lên tận mây xanh…con cừu n–“
Rắc
Bất chợt bàn tay định giở trò xấu xa của Hors bị biến dạng, năm ngón tay bị cuốn và xoắn lại với nhau.
“Cái gì…” Hors nhìn năm ngón tay biến dạng thì trợn mắt không tin được.
“Mày nghĩ con cừu nào cũng dễ ăn sao, hả? Vị thiên tài bẩn tính!?” Lidia cười âm lãnh, hai mắt đục như đầm lầy đen hoàn toàn khác với vẻ hồn nhiên trong sáng khi ở bên cạnh Leaka, cô chỉ đợi đến giây phút này thôi, làm một cú bất ngờ khiến cho đối thủ phải nhớ đến suốt đời.
“Mày…” Hors run rẩy trừng lớn hai mắt nhìn Lidia, hai con ngươi co rụt lại vì sợ hãi, đứa con gái mà hắn cho là hồn nhiên, ngây thơ đâu mất rồi? Tại sao đứa con gái đó giờ trông chẳng khác nào một kẻ giết người máu lạnh, nhất là đôi mắt không chút cảm xúc kia!?
Lidia co chân lại rồi đạp mạnh vào bụng Hors, cú đạp mạnh đến nỗi khiến cả người hắn bị bay rồi đập mạnh vào vách tường.
Rầm
“A!” Hors kêu lên một tiếng, cả người hắn rơi xuống, ngay sau đó hắn cảm giác cổ họng có vị chua chát và tanh nồng.
“Ọe!” Một trận nôn thóc nôn tháo, bao nhiêu rượu mà hắn đã uống trước đó đều tuôn ra ngoài.
Lidia từ trên giường nhảy xuống một cách nhẹ nhàng, ánh mắt khinh bỉ nhìn Hors nói “Tao không biết mày đã làm hại bao nhiêu cô gái vô tội rồi nhưng…” trên tay cô từ đâu xuất hiện một thanh dao găm sắc bén mà chuôi dao cũng làm bằng kim loại “Từ nay về sau, tao đảm bảo sẽ chẳng còn cô gái nào trở thành nạn nhân của mày nữa.”

“Khụ khụ…” Hors ho sặc sụa vài tiếng, cơn đau nhức từ bụng truyền đến khiến hắn run rẩy “K-hốn…ra là…mày giả vờ sao?”
Nghe cái tên bẩn thỉu trước mặt nói mình giả vờ thì Lidia liền biến đổi trở về vẻ hồn nhiên và trêu tức hắn “Có phải mày muốn nói vẻ mặt đáng yêu này của tao?”
Hors nhìn Lidia biến đổi một trăm tám mươi độ thì hai con mắt liền muốn lòi ra, hắn không ngờ con cừu của hắn lại là một con sói đội lốt. Nghiến răng nghiến lợi, Hors âm trầm nói “Mày mà dám đụng đến tao thì mày sẽ trả giá đắt!”
Lidia ngạc nhiên thốt lên “Mày không biết mình đang ở trong tình huống gì à?”
Hors chợt nhận ra rồi sau đó từng giọt mồ hôi lạnh từ từ nặn ra trên trán hắn, cái đạp vừa rồi không hề nhẹ mà cách ra đòn cũng rất dứt khoát và cả việc năm ngón tay của hắn bị vặn một cách vô cớ nữa. Từ đó hắn có thể suy ra, đứa con gái này không phải một cô gái bình thường. Cô ta không chỉ mạnh mà còn có siêu năng lực!
“N-Nếu mày tha cho tao…tao có thể nhờ cha tao…cho mày…một công việc …” Nhận thức tình huống của mình, Hors lắp bắp tìm cách đàm phán.
Lidia vốn đang chờ cái tên thối tha trước mắt biểu hiện hối lỗi thì ít ra cô có thể nhẹ tay với hắn nhưng đằng này hắn lại nói ra một câu khiến cô cau mày “Mày quên mất cái chính sách của đất nước này rồi hay sao mà còn nói vậy?” cô biết rõ tên này đã nhận ra cô có siêu năng lực khi tự bản thân hắn vừa mới trải nghiệm một đòn của cô. Lidia thở dài lắc đầu, bàn tay cầm dao găm bén ngót vung lên.
“Đ-Đừng…nếu mày dám làm thế…tao đảm bảo mày sẽ hối hận…tao là thiên tài nhà Erec…” Hors kinh hãi đến run lẩy bẩy mặc dù bản thân đang ở trong tình huống nguy hiểm nhưng vẫn không biết vứt cái tôi của hắn đi, lấy thế lực gia đình ra hù dọa Lidia.
Tuy nhiên, với cô những lời của Hors như gió thoảng mây bay, bàn tay cầm dao không chút lưu tình hạ xuống cái nơi mà hắn đã dùng để làm hại biết bao cô gái vô tội.

Bên ngoài vũ trường, Bá Thông lo lắng đến nỗi nóng cả ruột, hắn đi qua đi lại ở một con hẻm do tòa nhà Vũ trường và một cái khách sạn kế bên tạo ra. Hắn vỗ đầu mình tự trách bản thân “Biết vậy lúc đó mình ngăn con bé lại…nếu nó mà có chuyện gì thì… Giờ mình nên làm gì đây!!?”
Từ trên tầng thứ ba của vũ trường, một cái lỗ khá lớn chợt xuất hiện ở bên vách. Từ cái lỗ đó một bóng nhỏ chui ra và nhảy xuống. Cứ mỗi nơi bóng nhỏ nhảy xuống thì lại xuất hiện một thanh kim loại để đỡ lấy nó, và như thế bóng nhỏ an toàn đáp đất một cách nhẹ nhàng.
“A…” Lidia vừa mới đáp hai chân xuống đất thì đầu thoáng đau, cô ôm lấy trán mình, gương mặt đau đớn nhăn lên tự nhủ “Xem ra…phải ít dùng siêu năng lực…nếu không căn bệnh này…sẽ tệ hơn…”.
Đợi cho đầu bớt đau, Lidia mới bước đi tiếp nhưng lúc ngẩng đầu lên nhìn thì thấy một cái bóng nhỏ thập thò lén lút như theo dõi ai đó.
“Leaka, sao cậu lại ở đây?” Lidia khẽ nhíu mày hỏi.
Bá Thông giật mình quay đầu lại. Một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt khiến hắn kinh ngạc đến trợn mắt há mồm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.