Đọc truyện Siêu Năng Lực Chiến – Chương 19: Cướp Gái
Tên thiếu niên hợm hĩnh khóe miệng co rút kịch liệt, lần đầu tiên bị một tên nhóc yếu ớt không những thế còn là một “phế vật” nói chuyện ngang ngược, biểu hiện của nó không có chút gì là sợ hãi còn dương dương đối mặt với hắn. Hắn nhịn không được liền tức giận chỉ vào mặt Bá Thông lần nữa, quát “Mày ngu à? Tao kêu mày đấy! Không thấy tao chỉ mặt mày hả!? Mau nhường chỗ cho bọn tao ngồi!”
Bá Thông nhìn ngón tay vô duyên kia một lần nữa chỉ vào mặt, lập tức một cục tức nổi ngay trên trán hắn, hắn không thèm nhắc lấy một lời mà đưa tay quơ lấy cây đũa đặt cạnh tô “Mành” của mình rồi gõ ngay đầu ngón trỏ của tên thiếu niên hợm hĩnh một cách chính xác.
Cốp
“A!”
Tên thiếu niên hợm hĩnh bất ngờ bị gõ một cái đau điếng ngay đầu ngón tay liền giật nảy lên rồi kêu một tiếng chói lói.
Những người vừa chứng kiến một màn đồng loạt mở lớn hai mắt “Thằng nhỏ đó, nó đang làm cái quái gì vậy!!?”
Tên thiếu niên hợm hĩnh ôm ngón trỏ bị gõ sưng một cục lui về sau mấy bước, miệng hắn không ngừng thổi vào ngón tay đang đau điếng kia. Bốn thiếu niên đi chung còn lại thấy vậy đồng loạt chạy lên hỏi han “Mày có sao không, Dogo?”
“Tay mày sưng to quá!”
“Bị như thế thì sao ngày mai làm bài kiểm tra hả?”
“Cần tao tẩn thằng đó một trận trả thù không?”
Bốn thiếu niên vừa dứt lời hỏi thăm liền cùng nhau quay mặt hướng về phía Bá Thông và bốn cái mặt đều mang vẻ hưng phấn lẫn hung ác.
Thế là chúng đã có cớ để đánh người rồi, Bá Thông nhìn bốn gương mặt ác ôn kia là đủ biết.
“Mày đánh bạn tao vì vậy mày phải trả giá đắt.” Một thiếu niên có mái tóc vàng chóe ngắn cũn chỉ vào Bá Thông nói nhưng hắn không dám đứng quá gần bởi Bá Thông đang cầm cây đũa trên tay.
Lidia ngay từ đầu đã biết đám thiếu niên mặc đồng phục sang trọng kia muốn đến bàn cô gây sự, nhưng cô không ngờ chúng lại điểm ngay mặt Bá Thông. Nếu chúng chỉ là to tiếng thì cô sẽ cho qua nhưng mà dám động tay lên người bạn của cô thì đúng là không thể tha được “Đúng là lũ k–“
“Chỉ là cái gõ tay nho nhỏ mà đòi người khác trả giá đắt? Thằng mất dạy đó, cả người nó làm từ đồ quý chắc? Tụi mày tưởng mình là đế vương sao?” Bá Thông bĩu môi châm chọc đám thiếu niên lúc Lidia chưa thốt ra hết lời tức giận.
“M-Mất dạy!!?” Tên thiếu niên tóc vàng co giật khóe miệng.
“Mày đang bảo tao không có giáo dục à?” Thiếu niên hợm hĩnh, Dogo, tức giận đến mặt đỏ lên chỉ vào mặt hỏi.
“Không phải sao? Nếu có giáo dục thì mày không nên đến ngay chỗ người khác đang ăn mà chỉ trỏ và kêu bằng cái giọng ra lệnh. Nếu mày muốn người khác nhường chỗ để ăn thì phải biết dùng lời nhẹ nhàng và lịch sự chứ!” Bá Thông giảng đạo một hơi rồi ôm trán lắc đầu “Rốt cuộc cha mẹ mày là thứ gì mà dạy ra một đứa mất dạy như mày hả?”
“M-M-Mày…muốn chết!? Mày biết tao là ai không?” Dogo nghiến răng nghiến lợi chỉ vào Bá Thông, hắn không ngờ cũng có một đứa “phế vật” dám ăn nói ngang tàng như vậy.
Bá Thông nhún vai “Tao không biết và không cần phải biết.” hắn quay sang nói với Lidia “Lidia, chúng ta đặt tiền ở đây và đi thôi, thật mỏi miệng khi đôi co với thứ mất dạy!”
Lidia nãy giờ xem Bá Thông nói chuyện mạnh miệng mà ngẩn ngơ cả người. Đ-Đây đâu phải người bạn Leaka nhút nhát ngày nào cô từng biết?
Bá Thông thấy Lidia nhìn mình đến xuất thần thì huơ huơ tay trước mặt cô trêu chọc “Đừng thấy anh đẹp trai quá mà nhóc nhìn đến ngốc luôn rồi nha!”
Lidia sực tỉnh, chẽ nhẹ bàn tay ngay giữa trán Bá Thông nói “Vớ vẩn, đi thôi!”. Ngay sau đó, cô đặt tiền lên bàn ăn rồi đứng lên cùng Bá Thông rời khỏi chỗ ngồi.
Tuy nhiên, cây muốn lặng mà gió thì chẳng ngừng, đám thiếu niên ăn mặc sang trọng kia đứng giàn hàng ngang, tên có mái tóc bảy ba màu đen với đôi mắt xếch lên, trên ngực áo phải là huy hiệu có con số 100 to tướng kèm theo chữ D kế bên, chỉ tay vào Bá Thông nói “Để bạn gái đó lại và mày có thể đi!”
Bá Thông vừa nghe câu nói kia từ tên nhóc thiên tài nhà Erec thì hai mắt trợn trừng “Hết gây sự giờ lại muốn chặn đường cướp gái mới ghê chứ!!”.
Nhìn mấy cái mặt chẳng có chút thiện lương nào từ đám thiếu niên này, Bá Thông nhíu mày hỏi “Để lại rồi làm gì?”
“Tụi tao sẽ đưa cô ấy đến vài chỗ để chơi!” Tên thiếu niên nhà Erec nhìn Lidia bằng cặp mắt dâm tà khi nói câu này. Lúc mới bước vào tiệm ăn vừa trông thấy Lidia thì hắn đã chấm cô gái này rồi.
Bá Thông hiển nhiên nhìn ra cái ý nghĩ tối đen như mực của tên thiếu niên trước mắt, hắn nắm lấy tay Lidia kéo đi rồi kiên quyết nói “Còn lâu. Chúng ta đi, Lidia.”
Lidia bất chợt kéo Bá Thông dừng lại, cô mỉm cười nhìn hắn rồi lại nhìn thiếu niên nhà Erec, vờ ra vẻ thích thú hỏi “Anh nói xem, rốt cuộc là đi chỗ nào?”
Thiếu niên nhà Erec vừa nghe thấy người đẹp tỏ vẻ quan tâm đến lời nói của hắn thì lập tức bày vẻ ga-lăng, rất là quý ông, phong độ nói “Thưa vị tiểu thư xinh đẹp, nơi anh đưa em đến là một thiên đường mà bất kì cô gái nào cũng muốn ở lại.”
Lidia gật gù, quay sang nói với Bá Thông “Leaka, cậu về nhà trước đi. Còn nhớ đường chứ?”
Bá Thông gật đầu, từ kí ức của Leaka hiển nhiên hắn biết đường về nhưng lúc thấy Lidia đến bên cạnh tên thiếu niên hách dịch kia thì hắn hơi nhíu mày “Cô nhóc này dễ bị dụ vậy sao?”
Lidia cảm giác Bá Thông lo lắng, cô liền cười mỉm nói “Không sao đâu. Chỉ là đi chơi thôi mà.”
Bá Thông nghe vậy lại càng lo lắng. Hắn đăm chiêu một lúc nói “Nhớ trở về sớm.” mặc dù nói vậy nhưng trong lòng hắn đã nghĩ đến việc theo đuôi Lidia rồi.
Lidia gật đầu rồi quay sang nói với thiếu niên nhà Erec “Giờ anh đưa em tới cái chỗ thiên đường gì đó đi.”
Thiếu niên nhà Erec nghe giọng nói êm dịu của Lidia thì cả người liền run rẩy, phần hạ thân có chút biểu tình nhưng lập tức bị hắn đè nén. Hắn là kẻ cuồng dâm, luôn tìm các cô gái trong tuổi mười đến hai mươi để dụ dỗ và chà đạp họ không thương tiếc. Đối với Lidia, hắn cũng có cái ý nghĩ như vậy nhưng lần này dục hỏa trong người hắn có vẻ lớn hơn bình thường a, hắn muốn nghe tiếng gào thét êm tai của cô gái nhỏ đứng cạnh mình. Hắn gật đầu liên tục nói “Được được, đi thôi.”
Thầm liếc nhìn gương mặt dâm tà xấu xa của thiếu niên nhà Erec, hai mắt Lidia chợt lóe lên sự âm lãnh rồi biến mất.
“Được rồi, tớ đi đây.” Lidia vẫy tay chào Bá Thông và đi theo đám thiếu niên mặc đồng phục sang trọng. Thấy mấy cái sát tinh đi rồi, đám người nãy giờ sợ hãi đứng xem mới thở hắt ra một hơi như trút đi nỗi lo lắng. Một người ngồi xuống ghế nói “Không biết thằng khốn Erec kia sẽ làm gì cô nhóc đó?”
“Cậu bé, đáng lẽ cháu nên ngăn bạn mình. Thằng thiên tài chó má đó là một đứa khốn nạn. Ỷ có gia đình giàu có và bản thân được coi trọng, bất cứ cô gái nào nó chấm rồi thì sẽ bị chơi đùa đến chết.” Một người đàn ông trung niên nói, trong mắt là hận ý sâu thẳm.
“Tuy nhiên, cháu nên gọi người giúp a…cháu có quen ai cũng là thiên tài mà tốt bụng không?” Một phụ nữ có ý tốt nói.
“Hay là cháu nên gọi cảnh sát đi.”
“Anh ngu hay sao mà bảo nó gọi cảnh sát? Thằng đó nhà nó giàu mà nó là thiên tài thì anh nghĩ cảnh sát đứng về phe ai?”
“Ôi…”
….
“Mình cũng nên đi thôi.” mặc cho mọi người nói thế nào thì trong lòng Bá Thông đã có quyết định của riêng hắn rồi, hắn lập tức bám theo Lidia từ một khoảng cách khá xa. Hắn đời nào để một cô bé đáng yêu ngây thơ như vậy rơi vào miệng cọp được.
Trong khi đó, Lidia đi sóng vai với thiếu niên nhà Erec, cánh tay của hắn không hề biết điều mà quàng qua vai cô. Lidia thầm lườm hắn một cái rồi nhìn xuống cái bàn tay dơ bẩn đặt gần ngực mình, vẻ mặt cô bình thản không biểu tình xem như không biết nhưng trong lòng cô đang nghĩ sẽ trừng trị cái tên vừa dâm vừa xấu này như thế nào.