Đọc truyện Siêu Dự Bị – Chương 41Chấn Thương
Trên khán đài cổ động viên người Thái đang hò hét ăn mừng. Ngược lại cổ động viên Việt Nam đang làm ầm ĩ náo loạn, tiếng chửi bới vang lên không ngớt. Bốn đứa đội Tèo đứng hùa theo chửi võ mồm vào cho đỡ tức.
Tình huống trên sân cũng không kém phần căng thẳng, Mỹ Duyên đã phải lãnh một thẻ vàng do phản ứng quá khích đối với trọng tài. Sau tất cả thì cuối cùng người Thái cũng được hưởng quả phạt 11 m. Đứng trước bóng là niềm kiêu hãnh của bóng đá nữ Thái Lan, Miranda Nilt. Cuối cùng sau những nỗ lực thì ông trời đã đem lại cho cô một quả phạt mười mươi.
– Hiền cố lên mày – Mỹ Duyên cỗ vũ.
– Con nhỏ tiền đạo đá cứng lắm, chắc khó! – Vân Ly tuy không muốn bàn lùi nhưng cô vẫn phải nhìn nhận thực tế.
– Mày lo gì! Cả trận nó có đá vào trái nào đâu. Mà thường siêu sao hay đá hụt lắm. – Mỹ Duyên nắm chặt tay nói cứng. Cô cũng biết thành tích của Miranda Nilt rất tốt và thường không bao giờ bỏ lỡ một quả phạt 11 m nào.
Hai mắt Miranda Nilt nhắm lại rồi đột ngột mở ra, chăm chú nhìn thẳng vào trái bóng. Mọi thứ bây giờ đều không còn quan trọng với cô. Cô muốn ghi bàn, cô không muốn thua Việt Nam. Tiếng hò hét trên khán đài, tiếng đội bạn ồn ào hay đồng đội cỗ vũ đều như im bặt trong tai của cô. Giờ phút này trước mắt cô chỉ có khung thành và trái bóng.
Sau tiếng còi bắt đầu của trọng tài, Miranda Nilt chạy đà chầm chầm rồi đột ngột tăng tốc. Cô vung chân sút mạnh nhắm thẳng góc phải khung thành. Đối với người sút phạt, góc phải khung thành cũng chính là góc trái của thủ môn. Qua tài liệu thì cô đã biết thủ môn gác đền hôm nay của đội Việt Nam thuận tay phải nên việc sút vào góc phải khung thành cũng là sút vào điểm yếu của thủ môn.
Thảo Hiền không do dự bay người hết lực cản phá. Trong tâm trí Thảo Hiền bây giờ cũng không có gì quan trọng ngoài trái bóng kia. Cô tập trung hết tất cả sức mạnh và ý chí vào cú bay người cuối cùng này. Cô đã làm tròn trọng trách trong suốt hơn 90 phút hiệp đấu, giờ đây chỉ còn quả cuối cùng này thôi. Bất chấp tất cả cô bay người đúng hướng sút của Miranda. Cô cũng đoán là tiền đạo người Thái sẽ sút vào góc trái của cô vì đây là điểm yếu chết người của mọi thủ môn thuận tay phải.
Bóng bay căng như kẽ chỉ nhắm thẳng góc cao khung thành. Một cú sút dùng toàn lực của Miranda không phải nói chơi. Bóng người Thảo Hiền bay cao hết cỡ, cô rướn hết sức bình sinh, tay với cao hết mức đến nỗi cô chỉ muốn bứt cánh tay ra để tăng chiều dài. Khi dậm nhảy, cô đã mơ hồ cảm thấy một luồng sức mạnh không rõ từ đôi chân, cô bật hết sức không giữ lại chút nào.
Có lẽ thần may mắn đã không mỉm cười với người Thái. Ngón tay Thảo Hiền khẽ đụng nhẹ vào bóng, trái bóng chệch hướng đập trúng xà ngang rồi đập mạnh xuống đất văng ra ngoài. Một hậu vệ Việt Nam nhanh chóng áp sát sút bay ra ngoài. Thảo Hiền do dùng hết lực rướn người nên đã không giữ đúng tư thế và cứ như vậy cả người va mạnh vào cột dọc. Cô ngã sóng xoài trên mặt cỏ trong đau đớn nhưng miệng vẫn nở nụ cười.
– Cán cứu thương! Mau mau. – Mỹ Duyên la lên rồi chạy nhanh tới hỗ trợ.
Ngoài sân đôị cứ thương đã chực chờ sẵn và trong vài giây đã có mặt, lập tức sơ cứu và đặt cô thủ môn xinh đẹp này lên cán.
– Thắng rồi…chúng ta thắng rồi. – Thảo Hiền cười tươi như hoa nắm tay hai cô bạn rồi được đội cứu hộ khiêng ra ngoài.
Đội Việt Nam và toàn bộ khán đài như vỡ oà trong sung sướng.
– THẮNG RỒI – Tèo la hét lên ôm chầm ba đứa bạn cũng đang hò hét điên cuồng.
– Thủ môn hay vãi tè tụi mày ạ. – Tí khen hết lời.
Thái và Tín cũng hưng phấn đập nồi đập chảo nghe đinh tai nhức óc. Bảo vệ lâp tức tịch thu và để lại một lời cảnh cáo!
– Mẹ! Đó cũng tốn tiền mua đó – Tí níu kéo.
Trên sân, người Thái phản ứng dữ dội, cả đội cho là bóng đã qua vạch vôi khung thành.
Trên truyền hình, bình luận viên Quang Tuấn liên tục giải thích sau pha hò hét ăn mừng:
– Người Thái cho là bóng đã vào lưới, có lẽ trọng tài phải cần sự trợ giúp của kỹ thuật Goal Line. Nhưng qua đoạn quay chậm thì tôi cho là bóng vẫn chưa vào.
Trên khán đài, Tí nghiến răng nghiến lợi phun ra một tràng:
– DM nó! Thằng trọng tài mày đừng đẻ con nha, coi chừng không có lỗ ỉa.
Thái gật đầu:
– Tao cầu cho nó tuyệt hậu luôn. Mẹ nó!
Tiếp theo là một tràng chửi và trù ếm trọng tài chính của ba đứa. Tín là đứa điềm tĩnh nhất, chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Tín sực nhớ đến cái gì? Có gì đó thiếu thiếu. Đúng rồi, thằng Tèo đâu? Tín mở miệng hỏi hai đứa bạn:
– Thằng Tèo đâu rồi tụi mày?
Tí và Thái mới sực nhớ rồi nhìn nhau lắc đầu. Tí bỗng tái mặt:
– Đừng nói với tao nó xông xuống dưới rồi nha.
– Thấy mẹ rồi! – Tín vỗ trán.
– Thôi kệ nó đi! Coi coi cuối cùng sao đã rồi đi kiếm nó – Tí vỗ vai Tín rồi tiếp tục theo dõi diễn biến trên sân.
Trên sân, cả hai đội nín thở chờ đợi phán quyết cuối cùng của trọng tài. Trọng tài chính nói vào bộ đàm rồi chạy ra ngoài biên để hội ý với các trọng tài khác. Sau khi kỹ thuật Goal Line được sử dụng, ông thổi còi ra hiệu bàn thắng không được công nhận và đồng thời trận đấu cũng kết thúc. Chung cuộc Việt Nam thắng Thái Lan 1 – 0 và giành giải vô địch giải vô địch Đông Nam Á môn bóng đá nữ 2019.
– AAAAAAAAA
– Việt Nam vô địch
– Chúng ta thắng rồi!!!!
Cả đội nữ ôm nhau nhảy lên vui sướng, nụ cười không bao giờ tắt trên môi mỗi cầu thủ. Cổ động viên Việt Nam vỡ oà trong hạnh phúc. Tuy bóng đá nữ không được chú trọng như bóng đá nam nhưng dù sao vẫn là chiến thắng, mà lại là chiến thắng với người Thái.
Tí mừng rỡ thờ phào rồi vội nói:
– Việt Nam vô địch, trọng tài muôn năm. Em phun nước miếng rồi đấy, bác trọng tài sinh con bình thường nha, con đàn cháu đống, học hành tấn tới, lỗ ỉa đầy đủ.
Thái và Tín nhìn thằng này bằng ánh mắt khinh bỉ. Trở mặt con hơn trở bánh trán.
– Ê đi kiếm thằng Tèo thôi! – Tín nói.
– Đi, xuống dưới sân xem sao, Việt Nam thắng rồi chắc nó không nổi điên đâu. – Tí gật đầu rồi cả ba đứa cùng rời khỏi khán đài.
Tèo đã đi đâu? Dĩ nhiên là không phải hắn xuống thanh toán trọng tài, hắn lo cho cô gái thủ môn xinh đẹp kia. Mắt hắn vô cùng tốt, hắn đoán chín phần là cô đã bị gãy xương vai rất nặng, nhìn cách cô va đập thì trong não Tèo đột nhiên xuất hiện phân tích nhất định lần chấn thương này không nhẹ, có thể vĩnh viễn không thể chụp bóng được.
Tốc độ Tèo rất nhanh đã bắt kịp được Thảo Hiền khi đang được chuyển lên xe cứu thương.
– Tránh ra tránh ra, cho tôi vào, tôi là người thân của cô ấy. – Tèo hét lên liên tục và dùng sức tách đám đông khán giả rồi tiếp cận đến cô.
– Anh là ai, chúng tôi đang vận chuyển bệnh nhân, xin mời anh tránh ra. – Một nhân viên y tế ngăn cản.
– Tôi là … à ừm, bạn trai cổ. – Tèo nhận bừa luôn.
– Bạn trai cũng không được tới gần, chúng tôi sẽ đưa cô ấy đến cấp cứu. – Nhân viên quyết tâm ngăn cản.
– Tôi đi chung được không? Hoặc nói lời từ biệt cũng được. Tôi với cô ấy sắp đám cười rồi! Anh ơi xin anh đó, em yêu cô ấy vô cùng – Tèo cố nài nỉ, ráng rặng ra nước mắt nước mũi, lấy đủ mọi loại lý do.
– Thôi được! Anh lên xe đi cùng chúng tôi, sẵn tiện nhờ anh liên lạc với người thân của bệnh nhân.
– Cảm ơn anh đẹp trai. – Tèo mừng rỡ nhảy lên xe cứu thương.
Thảo Hiền đang đang nằm giữa xe, cô đã được chích thuốc tê và chườm lạnh để giảm đau, bỗng nhiên thấy thân ảnh quen thuộc của Tèo nhảy lên, lại nghe hắn nói ba hoa với nhân viên ở ngoài làm cô nóng bừng cả mặt. Một nữ y tá thấy phản ứng cô như vậy thì khẽ cười rồi cũng ý tứ quay đầu nhìn hướng khác.
– Em giỏi thật đó! Việt Nam thắng rồi. Hoá ra em là thủ môn! – Tèo cười hi hi với Thảo Hiền.
Thảo Hiền nở nụ cười ngọt ngào rồi nhìn hắn, cô không hiểu sao hắn phải hớt ha hớt hải chạy đến với cô, lại còn ba hoa ngoài xe nữa. Thảo Hiền nhẹ nhàng nói với Tèo:
– Hì cảm ơn anh chạy lại thăm em. Em cũng không muốn giấu anh, để anh ngạc nhiên một chút. Oái!
Khuôn mặt xinh đẹp đang nở nụ cười thì phải cau lại vì đau đớn, cô rên hừ hừ.
Tèo lo lắng nắm lấy tay Thảo Hiền, hắn dự định sẽ truyền nội lực qua cho cô để cô mau hồi phục.
– Em cố lên, để anh xem….