Siêu Cấp Hệ Thống

Chương 96


Đọc truyện Siêu Cấp Hệ Thống – Chương 96


Siêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 103: Già Trẻ Quyết Đấu
Dịch: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu

Dương Trí nhìn Hàn Phong nói:

– Tôi là bị người ta nhờ vả, dẫn anh đi gặp một người.

Hàn Phong nói:

– Gặp ai?

– Đến lúc đó anh sẽ biết, đi thôi, xe của tôi đang ở bên cạnh.

Nói xong, Dương Trí nhìn thoáng qua Robert đằng sau, rồi cất bước đi.

Có điều hắn đi được vài bước, lại phát hiện Hàn Phong căn bản không có đi theo.

– Hàn Phong?

Hàn Phong hỏi:

– Gặp ai?

– Ách…… là Đông gia gia muốn gặp anh.

Dương Trí đành phải nói.

– Không quen. Ông ấy muốn gặp tôi, thì tự ông ấy đến, tôi không rảnh như thế!


Giờ phút này, trong lòng Hàn Phong vẫn còn chưa bình tĩnh lại, cho nên trong lời nói không chút khách khí, căn bản không để chút mặt mũi gì cho Dương Trí.

Robert trên mặt đất đã đình chỉ kêu thảm thiết, chỉ là ôm chân trái rên rỉ, hắn nhìn về phía Hàn Phong với ánh mắt rất phức tạp, có sợ hãi, có oán hận, cũng có kinh hãi.

Ba tên tay chân kia cũng đều đang nhìn về phía Hàn Phong, bọn chúng không dám tiến tới, tên nhóc Trung Quốc thoạt nhìn như vô hại này vô cùng nguy hiểm, bọn họ cũng không muốn giẫm phải vết xe đổ của thiếu gia Robert.

Trên thực tế, Hàn Phong đối với Dương Trí cũng không có gì phản cảm, hoàn toàn ngược lại là rất hoan nghênh. Bởi vì hắn đến, khiến cho Hàn Phong giải quyết được một vấn đề lớn.

Thì ra tên khốn Robert trước mắt đến từ gia tộc Mafia.

Hôm nay Hàn Phong phát ra lửa giận lớn như vậy, chủ yếu là bởi vì tánh mạng của hắn gặp phải uy hiếp, hắn không nghĩ tới, trên người Robert vẫn còn có một khẩu súng!

Trên thực tế, hắn và Robert cũng không có thâm cừu đại hận gì, chẳng qua là lần trước hắn đùa vui thôi, không ngờ hôm nay dẫn đến ba người không nói, lại còn mang theo một khẩu súng.

Hàn Phong vốn cũng không có tính toán làm gì Robert, dù sao phía sau hắn đại biểu chính là thế lực mafia. Thế nhưng, khẩu súng đã triệt để chọc giận Hàn Phong. Đương nhiên, Hàn Phong cũng không có bị lửa giận đốt đến choáng váng đầu não, thính lực nhạy bén của hắn nghe được chung quanh còn ẩn giấu một người. Lúc mới bắt đầu còn tưởng hắn ta và Robert là chung một bọn, vì thế cho nên mới dùng súng chỉa vào đầu Robert, buộc hắn hiện thân.

Sau khi hiện thân, lại ngoài ý muốn phát hiện người đến là Dương Trí.

Xác thực mà nói, sau khi nhìn thấy Dương Trí, mới khiến cho Hàn Phong quyết định nên trừng trị Robert, kẻ đã khiến tính mạng hắn bị uy hiếp như thế nào, để cho hắn thừa nhận lửa giận của mình. Cho nên, Hàn Phong giẫm gãy chân trái Robert, để cho hắn nhận lấy hồi báo việc muốn chặt chân mình. Đối với việc này, Hàn Phong không có do dự chút nào. Nếu Mafia quả thật muốn so đo, vậy để chúng đi so đo cùng Dương gia hoặc Hàn gia đi.

Đối với việc Hàn Phong không phối hợp, Dương Trí lộ ra nụ cười khổ, hắn đành phải kiên nhẫn giải thích:

– Hàn Phong, Đông gia gia là trưởng bối, là cảnh vệ viên của ông nội ta suốt hai mươi năm. Ông ấy tìm anh cụ thể là vì chuyện gì, tôi cũng không rõ lắm, nhưng mà nếu như tôi không có đoán sai, thì nó hẳn có quan hệ với nội lực của anh.

Kế đến, Dương Trí đem chuyện dấu chân trên ngực mình cùng một ít tình huống đại khái của Triệu Đông nói với Hàn Phong.

Hàn Phong thực sự còn không biết lúc đó mình đã để lại một dấu chân đỏ như máu trên ngực Dương Trí.

Chẳng lẽ nói đó là kết quả trong lúc mình vô ý thức đem đan lưu lộ ra ngoài? Hàn Phong âm thầm suy nghĩ nói.

Nói đến nội lực, ở phương diện này gần đây Hàn Phong đúng là có chỗ đột phá, lần trước sau khi nghe giáo sư Lý Trọng Văn phỏng đoán, hắn liền bắt đầu suy xét vấn đề ở phương diện này. Tuy rằng Hàn Phong rất muốn học một môn công pháp có thể sinh ra nội lực để chứng minh suy đoán của mình, nhưng mà cái này nói được chứ làm thì dễ sao? Cuối cùng, Hàn Phong chỉ có thể dựa theo đan lưu của mình bắt đầu thí nghiệm, dù sao đan lưu cũng là thứ hắn có thể khống chế.

Trải qua luyện tập không ngừng cùng thí nghiệm, hắn rốt cuộc phát hiện, đan lưu trên thực tế cũng có thể phóng xuất ra ngoài. Hơn nữa chỉ cần lúc phóng ra ngoài, đột nhiên gia tốc, làm cho đan lưu chạy cực tốc trên lòng bàn tay hoặc lòng bàn chân giống như bị nổ mạnh bắn ra khỏi cơ thể, là có thể sinh ra hiệu quả giống như phóng nội lực. Nói như thế, đan lưu trong cơ thể Hàn Phong liệu có phải là nội lực hay không? Hàn Phong cũng không xác định rõ.


Bởi vì hắn phát hiện ra công năng kích thích sức sống của tế bào của đan lưu, đồng thời còn có cả đặc tính hủy diệt, nên Hàn Phong mới có thể trong lúc đánh nhau, phục chế thành công Phách Quái Chưởng của Phục Dũng, hơn nữa uy lực nhìn qua tựa hồ còn mạnh hơn.

Dương Trí nói Triệu Đông gia gia kia tinh thông Hình Ý Quyền, mà Hình Ý Quyền là nội gia quyền, nếu như Hàn Phong đoán không sai, lão cũng có thể là cao thủ nội gia. Hơn nữa , Dương Trí còn bảo, Triệu Đông rất có thể là vì vấn đề nội lực của Hàn Phong mà tìm hắn.

Cho nên, Hàn Phong tâm động.

Trên đường tới Dương gia, Hàn Phong lấy hết đạn trong khẩu súng lục ra ngoài, sau đó vẫn một mực không ngừng vuốt ve khẩu súng ngắn. Hắn đang suy nghĩ, nên xử lý khẩu súng ngắn này như thế nào.

– Anh định xử lý khẩu súng này thế nào?

Dường như nhìn ra suy nghĩ của Hàn Phong, Dương Trí hỏi.

Hàn Phong nói:

– Có thể tôi sẽ giữ nó lại.

Dương Trí bị ý nghĩ của hắn hù giật mình:

– Anh không thể nào lại…? Tư tàng súng ống là……

Hàn Phong cười nói:

– Chỉ đùa một chút thôi. Phải rồi, sao anh lại biết Robert?

Hàn Phong tin tưởng, hẳn Dương Hưng Lâm cũng không có đem quan hệ của lão cùng với tình nhân cũ nói ra.

– À, tôi cùng hắn cũng không quen biết, chỉ là từng gặp qua một lần trong một bữa tiệc, nghe tiểu thúc nói, gia tộc của hắn là một trong năm đại gia tộc mafia ở Mỹ.

Nói đến đây, Dương Trí không nhịn được nói:

– Hàn Phong, hôm nay anh quá vọng động rồi, Robert kia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, tuy rằng bên cạnh bọn họ cũng không có thế lực gì, nhưng mà loại người này, nếu có thể không đắc tội thì tận lực không đắc tội là tốt nhất.


Hàn Phong cười cười, không có trả lời.

Một đường không nói chuyện, Hàn Phong đi theo Dương Trí tới nơi ở của Triệu Đông trong Dương gia.

Dương Trí nhìn Hàn Phong nói:

– Tự anh vào đi, Đông gia gia ở bên trong, tôi không vào.

Nói xong, Dương Trí liền ly khai.

– Đợi chút.

Hàn Phong gọi hắn lại, sau đó đem súng trong tay thương đưa cho hắn nói:

– Cái này cho anh.

– Cho tôi?

– Giao cho ông nội anh, bảo ổng bảo quản giúp tôi đi.

Nói xong, Hàn Phong liền mở cửa vào nhà Triệu Đông, lưu lại Dương Trí vẫn đang nguy hoặc.

Hàn Phong vào trong nhà, nhìn quanh sân đầy nhóc các loại dược liệu, hắn nhận biết được vài loại trong đó, bất quá quá đại bộ phận lại không biết tên.

Hàn Phong ngừng lại, hắn chứng kiến một lão nhân đang ngồi chồm hổm bận rộn với đống thuốc.

– Tới rồi à?

Triệu Đông quay đầu nhìn Hàn Phong một cái nói:

– Cháu tự tìm ghế ngồi đi, ta sẽ xong ngay thôi.

Hàn Phong cũng không khách khí với lão, vào trong nha kiếm hai cái ghế dựa, sau đó ngồi nhìn Triệu Đông bận việc.

Đại khái chừng hơn mười phút đồng hồ, Triệu Đông rốt cuộc làm việc xong, hắn phủi tay hất bùn đất xuống. Sau đó từ túi quần đằng sau rút ra một cái tẩu thuốc, vừa đốt, mặt khác vừa kéo ghế ra ngồi.

Hít một hơi thật sâu, Triệu Đông mở miệng:

– Tính ra, cháu hẳn đã được mười tám tuổi, đã từng học qua võ với ai?


– Tại thời điểm quân huấn, có cùng huấn luyện viên học qua mấy chiêu.

Triệu Đông nhìn Hàn Phong một cái, sau đó hút mạnh vài hơi, đem tẩu thuộc đập đập xuống cạnh ghế vài cái, đem tàn thuốc bên trong dập tắt đi.

Lão đứng dậy, ra giữa sân nói:

– Không cần nói nhiều lời, để ta thử thân thủ của cháu, tới đây, sử dụng toàn lực công kích ông đi.

Tính cách dứt khoát của lão rất hợp khẩu vị của Hàn Phong, cho nên Hàn Phong cũng không nói nhảm, hắn không kêu một tiếng liền triển khai công kích mãnh liệt với Triệu Đông, xuất ra tốc độ nhanh nhất của mình. Dù sao lão đầu này là một cao thủ, Hàn Phong cũng muốn nhìn xem lão cuối cùng là “cao” tới trình độ nào.

Thân thể va chạm lẫn nhau một hồi, Hàn Phong thối lui vài bước, ngừng lại.

Triệu Đông vuốt vuốt lồng ngực của mình, nói:

– Tốc độ không tồi, nhưng lực lượng không đủ! Xuất ra toàn bộ khí lực của cháu đi, đừng che giấu, kể cả nội lực của cháu!

Tốc độ vừa rồi của Hàn Phong, khiến Triệu Đông rất giật mình, bằng vào phòng ngự của lão, lại không thể hoàn toàn phòng thủ công kích của Hàn Phong, nơi ngực đã bị trúng vài quyền.

– Được!

Hàn Phong hét lớn một tiếng nhào tới lần nữa. Trước mắt thực lực của lão đầu này quả nhiên mạnh mẽ, già như vậy rồi, thân thủ lại cường tráng y nguyên như vậy, có thể phòng thủ tất cả công kích của hắn.

Ngay lúc này, Hàn Phong sử dụng lại chiêu Phách Quái Chưởng mà hắn học trộm của Phục Dũng, đương nhiên, đây là Phách Quái Chưởng đã trải qua chỉnh sửa của hắn, những động tác dư thừa đều được loại bỏ đi không ít, đổi lại là những động tác mà hắn thấy thực dụng. Uy lực của Phách Quái Chưởng vốn đã không giống bình thường, hơn nữa mỗi một lần Hàn Phong xuất chưởng, đều đem hết đan lưu của mình đẩy ra, khiến cho uy lực của nó càng mạnh thêm.

Hai người lại xảy ra va chạm kịch liệt một lần nữa!

Bùm!

Bùm!

……

Triệu Đông kinh hãi phát hiện, “nội lực” của Hàn Phong phi thường hùng hồn, một chưởng đánh xuống, lão thậm chí có cảm giác chống đỡ không được, cuối cùng lão bị Hàn Phong khiến cho phải hoàn thủ (đánh trả), nếu cứ tiếp tục để Hàn Phong tấn công mạnh như vậy, lão thật sự có thể bị Hàn Phong chấn cho nội thương!

Hình ý quyền cũng có đặc điểm có đại khai đại hợp, chí cương chí cường, cho nên lão vừa đánh, va chạm của hai người lập tức thăng cấp, song phương đều không có bất kỳ kỹ xảo hoa chiêu nào, đều là liều mạng dùng lực lượng!

Bùm!

Hàn Phong dán một chưởng lên vai trái Triệu Đông, mà Triệu Đông cũng đánh lại một quyền lên vai trái Hàn Phong, hai người đột nhiên tản ra xa xa mà đứng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.