Siêu Cấp Gen Thần

Chương 97: Cách ra tay giống nhau


Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 97: Cách ra tay giống nhau

Translator: Nguyetmai

Khi Hàn Sâm tới chỗ hẹn với Đường Chân Lưu thì phát hiện ra Phương Cảnh Kỳ cũng có ở đó, Đường Chân Lưu thì nhiệt tình đón Hàn Sâm vào phòng khách.

Sau khi tiến vào phòng khách, Hàn Sâm nhìn thấy có một người đàn ông trẻ tuổi đang im lặng ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách. Khi thấy Hàn Sâm tiến vào, gã chỉ thản nhiên nhìn hắn chứ không nói gì.

“Đường thiếu gia, không biết anh tìm tôi có chuyện gì không?” Hàn Sâm lập tức đi vào chủ đề.

“Người anh em, cậu lại đây xem đoạn video này trước đã.”

Đường Chân Lưu không trả lời mà ấn phát một đoạn video.

Một sàn đấu hiện lên trong video, một người đàn ông mặc đồ chiến đấu bị một đám người đeo mặt nạ vây ở giữa sân. Ngay khi nhìn thấy người đàn ông kia, mặc dù chỉ là hình ảnh 3D chứ không phải người thật đang đứng ở trước mặt, nhưng Hàn Sâm vẫn thấy rúng động.

Sau đó video bắt đầu chạy, người đàn ông kia lấy một địch nhiều, bắt đầu biểu diễn màn giết người đầy hoa lệ.

Đúng! Phải nói là biểu diễn! Đoạn video chỉ dài 1 phút 23 giây, đối phương mặc bộ đồ đấu tập, cầm một thanh dao găm ở trong tay giết hết tất cả ba mươi bốn người, tất cả đều là một dao đoạt mạng, không ai may mắn trốn thoát, cũng không có ai đứng lên được sau khi lĩnh một dao của gã.


Người đàn ông kia giống như thần chết, đang thản nhiên gặt hái tính mạng người khác.

“Người này và cậu rất giống nhau.” Sau khi đoạn video kết thúc thì Đường Chân Lưu mới nói với Hàn Sâm.

“Không phải là tôi!” Hàn Sâm bình tĩnh đáp lại.

“Đương nhiên không phải là cậu, nhưng cách thức ra tay của hai người rất giống nhau, trước khi ra tay không hề có dấu hiệu gì cả, thậm chí không thể cảm nhận được chút cảm giác nguy hiểm nào. Khi ra tay, cả hai vừa nhanh vừa độc, nắm chuẩn thời cơ, khả năng dự đoán tuyệt đỉnh, đều là những người giỏi việc ám sát.” Đường Chân Lưu nhìn Hàn Sâm, nói.

Mặc dù Đường Chân Lưu chưa từng giao thủ thật sự với Hàn Sâm, nhưng dù sao hắn ta cũng là Đường Chân Lưu, chỉ thông qua trò chơi lần trước thì hắn ta đã thấy được rất nhiều thứ về Hàn Sâm.

“Như vậy thì sao chứ?” Hàn Sâm cau mày hỏi.

“Người này tên Y Đông Mộc, cháu trai cường giả cấp Bán Thần: nghị viên Y của thượng nghị viện. Gã là quán quân của thành bảo hộ Sa Hoàng, nói cách khác thì gã là đối thủ của tôi.” Đường Chân Lưu giải thích.

“Anh muốn tôi làm gì đây? Đánh gã một trận sao? Đánh gã thành tàn phế, khiến gã ta không thể tham gia Thần Chiến? Ngại quá, tôi không có bản lĩnh này.” Hàn Sâm xòe tay ra hai bên, nói.

“Đương nhiên không phải thế rồi. Dù thế nào thì gã ta cũng là cháu trai của nghị viên Y, đừng nói là cậu, cho dù chính chúng tôi cũng không thể dễ dàng tiếp cận được. Muốn ám sát Y Đông Mộc là chuyện không thể! Ở trong Liên minh, bất cứ thời điểm nào, tại bất cứ nơi đâu, xung quanh gã đều có vô số cao thủ bảo vệ cả ngoài sáng lẫn trong tối.”


Đường Chân Lưu nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, nói: “Chúng tôi mời cậu tới đây vì muốn để cậu mô phỏng chiêu thức của Y Đông Mộc, rồi luyện tập với chúng tôi. Thật lòng mà nói thì tôi không hề có lòng tin sẽ cản được kiểu xuất chiêu quái dị của gã, nhưng cậu có thể giúp chúng tôi làm quen với kiểu tấn công ấy.”

“Tôi sẽ nhận được gì đây?” Hàn Sâm cũng không từ chối, chỉ nhìn Đường Chân Lưu và hỏi.

Đường Chân Lưu trầm ngâm một chút, bờ môi giật giật nhưng không nói thành lời.

Họ yêu cầu Hàn Sâm làm như vậy chẳng khác nào muốn Hàn Sâm dạy họ cách đối phó với chính hắn, nên khó mà nói giá tiền được. Nếu như đối phương là người có quyền thế thì bọn họ căn bản không thể đưa ra yêu cầu như vậy, đó chẳng khác gì hành vi khiêu khích cả.

“Cậu có yêu cầu gì không? Chỉ cần nằm trong tầm khả năng thì chúng tôi sẽ cố gắng đáp ứng yêu cầu của cậu.” Phương Cảnh Kỳ mở miệng nói.

“Một tấm thẻ Thánh Đường cấp S.” Hàn Sâm trầm ngâm một chút rồi nói.

“Chốt giá.”

Đường Chân Lưu thoải mái chấp nhận yêu cầu này khiến Hàn Sâm cảm thấy mình đã làm ăn lỗ vốn, đáng lẽ hắn phải hét giá hai tấm thẻ Thánh Đường cấp S mới đúng.


Có điều từ trước đến giờ Hàn Sâm luôn là người biết đủ, một tấm thẻ Thánh Đường cấp S đã có giá trị rất lớn, mà hắn làm chuyện này cũng chính là đang giúp bản thân mình, bởi vì rất có thể hắn sẽ đụng độ Y Đông Mộc.

“Nhưng tôi phải nói trước nhé, tôi vẫn kém hơn Y Đông Mộc một chút, cho dù anh có thể ngăn cản tôi thì chưa chắc đã có thể ngăn cản được Y Đông Mộc đâu đấy.”

Hàn Sâm lại nói.

“Đương nhiên là tôi hiểu. Đây là toàn bộ những video thu lại cảnh Y Đông Mộc ra tay, cậu cứ xem trước đi, sau khi xem xong thì chúng ta bắt đầu luyện tập. Không còn nhiều thời gian nữa, tôi chỉ có thể mong rằng mình sẽ không gặp Y Đông Mộc ngay trận đầu, như vậy thì chúng ta sẽ có nhiều thời gian luyện tập hơn một chút.”

Đường Chân Lưu nói xong thì ngồi xuống chiếc sô pha mà người đàn ông kia đang ngồi, để mặc Hàn Sâm xem video về Y Đông Mộc.

Hàn Sâm liên tục xem từng đoạn video ngắn, hiển nhiên số tư liệu này không được quay chụp chính quy công khai. Hàn Sâm thầm nghĩ mình đi chuyến này rất đáng giá. Dưới tình huống không có thông tin, nếu chính hắn gặp phải Y Đông Mộc thì e rằng sẽ chết rất khó coi.

Cách ra tay của hai người giống nhau, nhưng Hàn Sâm là tự luyện được, còn Y Đông Mộc có danh sư chỉ dạy, cho nên Y Đông Mộc ra tay tinh vi hơn Hàn Sâm rất nhiều, kỹ xảo cũng vô cùng mạnh mẽ, hình như tố chất thân thể cũng mạnh hơn Hàn Sâm không ít.

Về mặt thú hồn thì Hàn Sâm dám khẳng định Y Đông Mộc không thua gì hắn. Cháu trai của cường giả cấp Bán Thần, người đó lại là nghị viên của thượng nghị viện, dù cho Y Đông Mộc tới thành bảo hộ nào thì nghị viên Y cũng có đủ cách, đủ con đường để gom hết những thứ tốt nhất cho gã.

Mặc dù thời gian rất cấp bách, thế nhưng Đường Chân Lưu, Phương Cảnh Kỳ lẫn người đàn ông yên lặng kia đều không hề thúc giục Hàn Sâm, để mặc hắn xem đi xem lại những video kia.

Có đôi khi Hàn Sâm xem đi xem lại một động tác nhiều lần liên tiếp, càng xem lại càng thấy mình có thu hoạch lớn. Năng lực hai bên giống nhau, Hàn Sâm lại có thể học được rất nhiều thứ từ Y Đông Mộc. Đối với bản thân Hàn Sâm thì số tư liệu này còn quý giá hơn cả tấm thẻ Thánh Đường cấp S kia.


Chỉ trong thời gian chưa đầy bốn tiếng ngắn ngủi, nhưng Hàn Sâm cảm thấy mình như được thay da đổi thịt vậy.

Nhưng sau khi hiểu rõ tất cả thông tin về Y Đông Mộc thì Hàn Sâm vô tình phát hiện một điều, cách thức ra tay thoạt nhìn có vẻ vô cùng kinh khủng của Y Đông Mộc lại có thiếu hụt rất nhỏ. Chỉ những người am hiểu kiểu ra tay thế này mới nhìn ra được thiếu hụt ấy.

Giữa chừng Đường Chân Lưu không nhịn được nữa, muốn lên tiếng hỏi thì bị người đàn ông luôn yên lặng kia ngăn lại. Khi Hàn Sâm xem hết những đoạn video kia thì trời đã vào đêm, mặt trời đã xuống núi.

“Chúng ta bắt đầu nào.” Hàn Sâm đứng dậy nói.

“Được, để tôi xem cậu có được mấy phần của Y Đông Mộc.”

Đường Chân Lưu dẫn Hàn Sâm vào phòng đấu tập chuyên dụng của biệt thự.

Không lâu sau, một thanh dao găm xuất hiện trong tay Hàn Sâm, hình dáng giống hệt thanh của Y Đông Mộc. Chỉ là thanh dao găm này không có lưỡi, hơn nữa còn được chế tạo bằng cao su, không thể tạo thành tổn thương.

Với cách thức ra tay của Y Đông Mộc và Hàn Sâm, một khi ra tay là sẽ dùng toàn lực, nếu không thì căn bản không thể phát huy được uy lực. Nếu dùng đồ thật, đám người Đường Chân Lưu sợ chính mình sẽ bị Hàn Sâm xiên cho mấy nhát.

“Bắt đầu đi.”

Đường Chân Lưu nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, cũng không kéo dãn khoảng cách với hắn. Bọn họ muốn luyện tập cách ngăn cản Y Đông Mộc sau khi bị đối phương áp sát người.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.