Siêu Cấp Gen Thần

Chương 96: Thiên phú đáng sợ


Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 96: Thiên phú đáng sợ

Translator: Nguyetmai

Hô hấp của Tần Huyên trở nên khó khăn, quan sát hai cánh tay của Hàn Sâm liên tục chuyển động thật sự khiến cô cảm thấy nghẹt thở.

Kiểm tra độ khó người tiến hóa cấp ba đã tiến hành được một nửa, nhưng Hàn Sâm vẫn chưa từng phạm sai lầm nào, hai tay di chuyển cực nhanh để lại tàn ảnh tựa như Như Lai nghìn tay, khiến Tần Huyên đứng bên ngoài ngơ ngác nhìn theo.

Cho dù Hàn Sâm vẫn chưa vượt qua độ khó người tiến hóa cấp ba, nhưng Tần Huyên có thể khẳng định hắn có tiềm lực vượt qua độ khó này. Cô quan sát hồi lâu liền phát hiện, Hàn Sâm làm được thế này không phải vì may mắn mà hắn thật sự đang tiến bộ với tốc độ không tưởng.

“Độ khó người tiến hóa cấp ba! Đây chính là độ khó người tiến hóa cấp ba đấy!”

Tần Huyên bỗng thấy mừng thầm, thậm chí cô còn muốn tự khen bản thân mình.

Cô đã phát hiện ra Hàn Sâm, còn kiên trì muốn hắn gia nhập tiểu đội của mình. Tiềm lực của Hàn Sâm thể hiện lúc này đã chứng minh quyết định của cô sáng suốt ra sao.

Một người chưa tiến hóa lại có thể hoàn thành “Bàn tay của Thượng Đế” độ khó người tiến hóa cấp ba! Tần Huyên có thể hình dung được khả năng điều khiển hai tay của Hàn Sâm đỉnh đến mức nào. Chỉ cần hắn học được kỹ thuật điều khiển chiến giáp thì rất có khả năng hắn sẽ trở thành tồn tại vô địch có thể càn quét đồng lứa.

“Năng lực như vậy mà chỉ làm một tay súng bắn tỉa hoặc xạ thủ thì đúng là đáng tiếc.”

Tần Huyên đã bị dao động trong một khoảnh khắc. Khả năng mà Hàn Sâm bộc lộ ra lúc này thích hợp với một người điều khiển chiến giáp chém giết trên chiến trường hơn là một tay súng chỉ lẩn mình trong bóng tối.

Nhưng khi nghĩ tới cái tính nhát gan của Hàn Sâm thì cô lập tức từ bỏ suy nghĩ này. Quả thực Hàn Sâm không thích hợp với cận chiến.


Nhưng phát hiện lần này vẫn khiến Tần Huyên cảm thấy mừng rỡ. Với năng lực của Hàn Sâm thì hoàn toàn có thể điều khiển chiến giáp cận chiến được, hắn có thể làm quen với việc điều khiển chiến giáp sở hữu vũ khí bắn tầm xa. Không ai thích hợp hơn hắn!

Ting!

Một tiếng thông báo giòn giã cắt ngang mạch suy nghĩ của Tần Huyên, đó là tiếng thông báo khi qua màn. Chuyện này không thể khiến Tần Huyên cảm thấy ngạc nhiên nữa, vì cô đã xác định Hàn Sâm có khả năng vượt qua độ khó người tiến hóa cấp ba ngay từ đầu rồi.

Nhưng khi quan sát toàn bộ quá trình qua màn, Tần Huyên càng thể nghiệm sâu sắc hơn về tiềm lực đáng sợ của Hàn Sâm, đồng thời cũng khiến quyết tâm của cô càng thêm kiên định.

“Mình nhất định phải có được người này!”

Tần Huyên nhìn Hàn Sâm một lần nữa chơi lại độ khó người tiến hóa cấp ba, hai mắt sáng rực lên.

Chính Tần Huyên cũng không ngờ sẽ có ngày mình lại mong chờ, dành biết bao hy vọng vào một tên vừa vào thế giới được thần bảo hộ thứ nhất đã lầm tưởng cô là dị sinh vật rồi đâm cho cô một dao.

“Người tiến hóa cấp ba cơ đấy! Nếu như sau này gen của Hàn Sâm tăng lên, trở thành người tiến hóa thì hắn sẽ đáng sợ đến cỡ nào đây?”

Trong lòng Tần Huyên dấy lên niềm hưng phấn, cô im lặng nhìn Hàn Sâm luyện tập hồi lâu, sau đó âm thầm rời khỏi khu huấn luyện.

“Có lẽ mình nên tăng yêu cầu dành cho cậu ta lên.”

Tần Huyên nhếch môi mỉm cười. Nếu để Hàn Sâm nhìn thấy nụ cười này thì sẽ run như cầy sấy cho mà xem.


Thời gian mười ngày nhanh chóng trôi qua, tiến độ của Hàn Sâm dừng lại ở độ khó người tiến hóa cấp ba. Thời gian quá ngắn, hắn không thể vượt qua được độ khó này.

Trong mười cấp độ khó của “Bàn tay của Thượng Đế”, trình độ của Hàn Sâm đã xem như biến thái với một người chưa tiến hóa rồi.

Luyện tập trong “Bàn tay của Thượng Đế” không chỉ giúp hắn tăng trình độ Tụ Trung Đao, mà còn giúp tốc độ xuất chiêu khi dùng Nghịch Tâm Trảm của hắn càng nhanh và trôi chảy hơn. Đây là lợi ích khi tố chất thân thể được đề cao khiến các mặt khác đều tăng mạnh.

Chỉ còn một ngày nữa là sẽ tới lúc Thần Chiến diễn ra.

“Cuối cùng thì Thần Chiến cũng đã tới, mình nhất định phải nghĩ cách lọt vào top 10 mới được.”

Hàn Sâm đã đọc không ít tài liệu về các lần Thần Chiến trước kia, hắn cảm thấy khả năng mình lọt vào top 10 là rất cao.

Không phải vì thực lực của hắn đã vô địch, mà do năm nay có vài Thần Tử khá mạnh đã tiến vào vùng đất được thần bảo hộ thứ hai, bớt được rất nhiều đối thủ cạnh tranh đáng gờm.

Hàn Sâm nghiên cứu rất lâu, phát hiện đối thủ lớn nhất của hắn có thể chính là Đường Chân Lưu và một người tên Lâm Phong.

Đường Chân Lưu thì không cần nói nữa, hắn ta vốn là ma cũ của thập đại Thần Tử.

Năm trước hắn ta đứng thứ năm trong thập đại Thần Tử. Đến năm nay, trong top 5 có ba người đã vào vùng đất được thần bảo hộ thứ hai. Tên của người còn lại chỉ ít hơn Lâm Bắc Phong một chữ, gã chính là Lâm Phong, người giữ chức á quân trong giải Thần Chiến năm ngoái.


Hiển nhiên, hai người kia đều là những đối thủ đáng gờm của năm nay!

Hắn đã đọc rất nhiều tư liệu về những người tham gia giải Thần Chiến lần trước, phần giới thiệu về hai người này đều nói đây là hai nhân vật cực kì khó nhằn.

Giỏi chiến đấu, trên người có nhiều thú hồn cao cấp, lần trước lại được thưởng một thú hồn cấp thần huyết. Trải qua một năm hoàn thiện tiến độ gen, sức chiến đấu của họ chắc chắn đã biến thái hơn nhiều.

Hàn Sâm đã từng gặp Đường Chân Lưu, dù khi chơi đã gài bẫy và nhét hành đối phương một phen, nhưng đó chỉ là một trò chơi dựa vào khả năng phản ứng và tâm lý chiến. Khi chiến đấu thực sự thì không chỉ phụ thuộc vào phản ứng, chỉ riêng đám thú hồn cao cấp của Đường Chân Lưu cũng đủ khiến Hàn Sâm đau đầu.

“Sao hai người này lại không vào vùng đất được thần bảo hộ thứ hai luôn cho rồi nhỉ?”

Hàn Sâm càng đọc càng thấy đau đầu. Dù là trình độ chiến đấu của họ như thế nào đi nữa, chỉ riêng đám thú hồn cao cấp kia cũng đủ đáng sợ rồi.

“Mong là không gặp bọn họ quá sớm, không thì có thắng cũng là thắng thảm, những trận chiến về sau sẽ chịu thiệt thòi rất nhiều.”

Hàn Sâm cầu nguyện cho mình đừng đen đủi mà gặp phải hai tên Đường Chân Lưu và Lâm Phong này quá sớm.

Dù sao chỉ cần vào top 10 là đã có cơ hội nhận được thú hồn cấp thần huyết rồi. Bản thân Hàn Sâm cũng không nghĩ đến chuyện giành chức quán quân làm gì, chỉ cần vào top 10 là đủ rồi.

Hàn Sâm cũng tự biết lấy mình, thời gian hắn vào vùng đất được thần bảo hộ quá ngắn, cho dù may mắn nhưng cũng không thể so với đám người sắp max gen thần, liên tiếp lọt vào top 10 trong mấy năm liền như Đường Chân Lưu và Lâm Phong.

Hàn Sâm đang nghĩ về tỉ lệ lọt được vào top 10 của mình thì máy truyền tin đột nhiên đổ chuông, màn hình hiển thị một dãy số lạ.

Hàn Sâm nhíu mày, không biết ai tìm mình vào giờ này. Sau khi máy truyền tin đổ chuông một lúc thì hắn mới bấm kết nối.


Nằm ngoài dự đoán của Hàn Sâm, người xuất hiện trên màn hình lại là Đường Chân Lưu.

“Người anh em, có thấy bất ngờ hay không?” Đường Chân Lưu cười gian hỏi Hàn Sâm.

“Đúng là bất ngờ thật, anh có chuyện gì không?” Hàn Sâm ăn ngay nói thật.

“Tôi muốn nhờ cậu giúp việc này ấy mà.” Đường Chân Lưu nói.

“Anh cứ nói xem thế nào đã, tôi chỉ là một dân đen, chưa chắc đã giúp được gì cho anh đâu.” Hàn Sâm vừa cười vừa đáp.

“Chắc chắn cậu sẽ làm được mà, chuyện này không phải cậu thì không ai có thể làm được đâu. Cậu cứ yên tâm, Đường Chân Lưu tôi sẽ không để cậu làm không công, cậu cứ ra giá thoải mái đi.” Đường Chân Lưu đáp lại.

“Rốt cuộc là chuyện gì thế?” Hàn Sâm nhíu mày.

“Nói qua máy truyền tin thì không rõ ràng được, chúng ta gặp mặt đi rồi nói, giờ cậu có ở nhà không? Tôi tới đón cậu.” Đường Chân Lưu vội vã nói ngay.

“Không cần, anh cứ nói địa chỉ đi, tôi sẽ tới tìm anh.”

Hàn Sâm cảm thấy là lạ, mai là ngày Thần Chiến bắt đầu, Đường Chân Lưu không chuẩn bị cho cuộc thi mà lại tới tìm mình để làm gì chứ?

“Chẳng lẽ có liên quan tới Thần Chiến ư?”

Hàn Sâm thầm suy đoán, cảm thấy mình cần tới xem Đường Chân Lưu đang muốn giở trò gì, nói không chừng có thể nghe ngóng được tin tức gì ấy chứ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.