Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 68: Huyết Cứ Thương biến dị
Translator: Nguyetmai
“Meo meo…”
Meow-kun sốt ruột chạy qua chạy lại quanh đống lửa, từng miếng thịt cá Huyết Cứ Ngư trong suốt như thạch rau câu đang được nướng trên lửa đỏ. Trong lúc nướng, mỡ cá chảy ra bị lửa đốt vang lên tiếng xì xèo, mùi thơm nồng lan tỏa ra xung quanh, từ xa đã ngửi thấy hương thơm khiến người ta thèm thuồng.
Hàn Sâm ném một miếng thịt Huyết Cứ Ngư lớn đã được nướng chín cho Meow-kun, chính hắn cũng cầm lấy một miếng khác cắn xuống. Mỡ cá béo ngậy thơm ngát theo vết cắn chảy vào trong miệng, ngon đến mức khiến người ta hận không thể nuốt luôn cả đầu lưỡi.
Thịt cá bình thường không thể nào so được với thịt của sinh vật biến dị như Huyết Cứ Ngư, cho dù là thịt cá mú cũng thua xa. Tuy chỉ đặt đại lên lửa nướng kèm chút muối và tiêu xay, nhưng ăn vào lại chẳng hề có mùi tanh, trong miệng tràn ngập hương vị ngon ngọt.
“Nếu có thể mang loài cá này ra khỏi vùng đất được thần bảo hộ, có khi nó sẽ trở thành bá chủ loài cá luôn ấy nhỉ? Mấy loại cá bình thường sao sánh bằng nó được, dù bán hơn mười triệu một con cá thì cũng chẳng là vấn đề gì hết? Đáng tiếc thật…”
Hàn Sâm lại ném một miếng cá cho Meow-kun.
Không thể mang sinh vật biến dị ra khỏi vùng đất được thần bảo hộ được, hơn nữa bây giờ hắn cũng không có sức mà vận chuyển hết đám Huyết Cứ Ngư này ra khỏi đầm lầy Hắc Ám.
Huyết Cứ Ngư trong hồ còn nhiều hơn hắn tưởng, mấy ngày qua tổng cộng Hàn Sâm đã giết được mười lăm con. Sau khi ăn hết một đống cá thì dù có tiếp tục ăn thịt Huyết Cứ Ngư nữa cũng không nhận thêm điểm gen biến dị nào. Dù sao cũng không thể mang hết ra ngoài, thế nên hắn liền cho Meow-kun ăn đã đời.
“Số điểm gen biến dị của mình đã lên đến ba mươi mốt điểm, lần này đúng là lời to. Đầm lầy Hắc Ám đúng thật là khu vực quá hung hiểm, con người chưa đủ khả năng đi vào nên mới có nhiều sinh vật biến dị tồn tại như vậy. Có khi mình sẽ kiếm đủ điểm gen biến dị trong chuyến đi lần này cũng không chừng.”
Hàn Sâm phấn khởi vô cùng, lại thưởng cho Meow-kun một miếng thịt Huyết Cứ Ngư.
Toàn bộ chỗ thịt Huyết Cứ Ngư còn dư lại đều được Hàn Sâm hong thành thịt khô. Lúc chuẩn bị rời đi, hắn liếc nhìn vào trong hồ xem thử có còn con cá nào lọt lưới không.
Thế mà vẫn còn một con Huyết Cứ Ngư biến dị màu vàng thật, Hàn Sâm không thèm khách sáo lại dùng cách cũ giết chết con Huyết Cứ Ngư kia.
[Giết chết Huyết Cứ Ngư biến dị, nhận được thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị, ăn thịt Huyết Cứ Ngư biến dị có thể nhận được từ 0 đến 10 điểm gen biến dị.]
Hàn Sâm ngẩn ra đến mấy giây mới tỉnh hồn lại, hắn gần như muốn nhảy cẫng lên hưng phấn. Lâu lắm rồi hắn không nhận được thú hồn nào, không ngờ lúc này bỗng dưng lại nhận được một con, hơn nữa còn là thú hồn biến dị.
Hàn Sâm vội vàng xem thử rốt cuộc Huyết Cứ Ngư biến dị là thú hồn có hình thái gì. Nếu là thú hồn dạng mũi tên thì đúng là quá tuyệt.
Biến dị Huyết Cứ Ngư: Thú hồn dạng thương.
Hàn Sâm cũng hơi thất vọng, song hưng phấn vẫn chiếm phần nhiều. Mặc dù không phải thú hồn dạng mũi tên nhưng thương cũng là vũ khí rất được ưa chuộng, hơn nữa còn là thú hồn biến dị, chắc chắn là đồ tốt.
Hàn Sâm lập tức triệu hoán thú hồn Huyết Cứ Ngư biến dị, một cây trường thương bằng kim loại xuất hiện trong tay hắn. Cả cây thương như được đúc bằng vàng, mũi thương dài chừng 30 centimét, lưỡi thương hai bên trông vô cùng sắc bén, hơn nữa còn có hình răng cưa, vừa nhìn đã khiến người ta sởn tóc gáy, đây đúng là một món vũ khí đáng sợ và đẳng cấp.
Hàn Sâm cầm cây thương múa thử vài đường, tuy hơi nặng nhưng lại cực kỳ thuận tay, đặc biệt là mũi thương răng cưa đáng sợ kia, chỉ tiện tay quét một đường đã chém đứt một cây cổ thụ với thân to bằng thùng nước, dễ dàng như cắt đậu hũ.
“Có thương trong tay, ta có cả thiên hạ! Sau này ai dám đến kiếm chuyện thì xem anh có đâm chết hết hay không..”
Hàn Sâm hưng phấn múa thương một hồi, đến khi trán lấm tấm mồ hôi mới chịu thu vào.
Được một món vũ khí thú hồn biến dị, chuyến đi đến đầm lầy Hắc Ám lần này đã xem như lãi to rồi, chỉ mỗi cây thương này thôi cũng đủ cho một người bình thường phất lên thành đại gia mới nổi rồi.
Dù sao thì vũ khí thú hồn hoàn toàn không cần sửa chữa gì, lại tiện mang theo bên người. Bản thân chúng có năng lực tự động khôi phục khi bị hư hỏng, chỉ cần không bị phá hủy hoàn toàn là được. Không giống như vũ khí thép Z, lưỡi đao lỡ mà cong thì chủ sở hữu phải tự sửa cho sắc trở lại, nếu lưỡi đao không sắc bén thì dù thép có tốt đến đâu chăng nữa cũng chỉ là một cục kim loại vứt đi mà thôi.
Mặc dù thu hoạch được rất nhiều nhưng Hàn Sâm vẫn chưa đạt được mục đích chính của mình, mũi tên thú hồn biến dị mới là thứ hắn cần nhất bây giờ. Vậy nên Hàn Sâm cất chỗ thịt Huyết Cứ Ngư biến dị hong khô còn dư đi, tiếp tục bay sâu vào trong đầm lầy Hắc Ám.
Khi đó, vị tiền bối kia chỉ lo chạy trốn nên chẳng phân rõ phương hướng, giờ muốn tìm được cánh rừng mà ông ta nhắc đến cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
May mà Hàn Sâm có khả năng bay lượn, chỉ cần quan sát từ trên không trung là có thể thấy được những nơi rất xa.
Hai ngày kế tiếp Hàn Sâm không may mắn như trước nữa, hắn bay mãi mà chẳng thấy sinh vật biến dị nào, lại còn gặp phải cả đàn trùng độc đến mấy lần. Nhìn trùng độc bò lúc nhúc như lũ quét với số lượng đếm không xuể ở phía dưới, chỗ chúng đi qua không còn một cành cây ngọn cỏ nào nguyên vẹn, Hàn Sâm đang bay trên trời bất giác rùng mình.
Nếu như không biết bay, đi bộ trên đất bằng mà gặp đám trùng độc kia thì cho dù thân thủ có tốt đến đâu cũng không chống đỡ nổi. Kiến nhiều còn cắn chết được voi mà, huống chi là đám trùng độc mang kịch độc ở bên dưới, dù là max gen thần huyết cũng chưa chắc đã chịu nổi.
Bay mãi mới tìm được nguồn nước sạch, sau khi bổ sung nước uống cho mình, Hàn Sâm lại nấu một nồi canh cá, còn bỏ thêm mấy miếng thịt khô Quỷ Nha Xà Vương vào.
Chỉ lát sau, mùi thơm đã lan ra khắp nơi, Hàn Sâm cũng không sợ thú độc nghe mùi mà kéo đến. Từ lúc tiến vào đầm lầy Hắc Ám đến giờ, áo giáp Hắc Giáp Trùng thần huyết của hắn luôn dán sát da thịt sẵn sàng cho mọi tình huống.
Mắt thấy nồi thịt sắp chín, Hàn Sâm đang chuẩn bị đánh chén với Meow-kun thì đột nhiên nghe thấy tiếng chim kêu, sau đó là tiếng gió gào thét, một con chim to màu đen lao xuống từ trên trời. Cánh chim dài đến mấy mét, cặp móng vuốt sắc lẹm như móc câu đen nhánh, nhìn mà rợn người.
Hàn Sâm kinh hãi: “Chết tiệt, vị tiền bối kia nói trong đầm lầy Hắc Ám không có dị sinh vật biết bay nào quá mạnh kia mà? Nhìn kiểu gì cũng thấy khí thế của con chim này cực kỳ mạnh mẽ, tối thiểu cũng là một con sinh vật biến dị.”
Hàn Sâm tung người lui về sau, nhưng con chim to kia chỉ đáp xuống bên cạnh đống lửa rồi thu cánh lại. Thân hình của nó còn to hơn cả con voi, mắt chim đen thăm thẳm như màn đêm lóe lên ánh sáng sắc lạnh, trông nó vô cùng oai hùng với thần thái bất phàm.
Sau khi đáp xuống, không ngờ lại có một thiếu niên áo đen nhảy từ trên lưng chim to xuống, liếc nhìn nồi thịt đang sôi sùng sục: “Ê thằng kia, nồi thịt này bố mua hết.”
Nói xong, thiếu niên áo đen tiện tay vứt đại một tảng thịt sống nhìn giống như đùi bò xuống đất: “Nhất mày rồi nhé, đây là một miếng thịt đùi của sinh vật biến dị Độc Trảo Thú đấy.”
Vừa nói thiếu niên áo đen vừa với tay tới, muốn nhón lấy thịt cá và thịt rắn trong nồi canh thơm ngào ngạt của Hàn Sâm.
“Không đổi.”
Hàn Sâm cau mày nói.
Thế nhưng thiếu niên áo đen đã nhanh tay vớt được một miếng thịt cá to bỏ vào trong miệng, nhai hai ba cái rồi nuốt xuống, đang định nói – “Mày còn làm ra vẻ cái gì, miếng thịt kia của bố là thịt sinh vật biến dị đấy”.
Nhưng lời còn chưa nói ra đã nghe thấy thông báo nhận được một điểm gen biến dị, thiếu niên áo đen lập tức trợn tròn mắt: “Sao lại có thể như thế chứ? Chỉ ăn có mỗi miếng thịt bé tẹo đã tăng một điểm gen biến dị, chẳng lẽ trong nồi này nấu nguyên con sinh vật biến dị ư?”