Siêu Cấp Gen Thần

Chương 275: Săn bắn một mình


Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 275: Săn bắn một mình

Editor: Nguyetmai

Hứa Như Yên không muốn nói chuyện với Hàn Sâm nữa, mượn cớ mệt mỏi để trở về lều nghỉ ngơi.

Hàn Sâm còn chưa nhìn thấy Quỷ Nhãn Bi bao giờ mà lại dám đưa ra ý tưởng muốn đi đánh nó, điều này khiến cho Hứa Như Yên có ấn tượng xấu về hắn. 

Giao dịch của Hàn Sâm chết non từ trong trứng nước, có điều hắn chẳng để ý tới, giờ Hứa Như Yên không tin hắn cũng chẳng sao, đợi tới khi hắn có được thịt của Quỷ Nhãn Bi thì tự nhiên cô ta sẽ tìm tới mà xin giao dịch.

Hứa Như Yên có thể mời được cả tiểu phân đội Koh Larn, tất nhiên có tài sản hùng hậu chống lưng, cơ hội này rất tốt, Hàn Sâm cảm thấy nếu không thể thu lại chút lợi ích nào từ cô ta thì đúng là phụ lòng ông trời đã đưa mình đến đây. 

Hơn nữa, Hàn Sâm vẫn luôn chán ghét người của tập đoàn Tinh Vũ, giờ đây gặp được đương nhiên là hắn sẽ không bỏ qua.

“Người anh em, làm người tốt nhất nên thực tế một chút, không chọc vào Quỷ Nhãn Bi kia được đâu.” Lưu Chí vỗ vai Hàn Sâm, nói chuyện có phần sâu xa. 

Hiển nhiên gã và người của tiểu phân đội Koh Larn cũng không tin việc Hàn Sâm có thể bắt được Quỷ Nhãn Bi, họ bị nhốt trên đảo lâu như vậy không biết đã nghĩ bao nhiêu cách song cơ bản đều chẳng được ích gì. 

Địa thế trên đảo vô cùng phức tạp, Quỷ Nhãn Bi có lợi thế về mặt cơ thể, đi lại trên vách núi như bay, tiến có thể đánh mà lui có thể thủ. 


Lại thêm vào mười con Quỷ Nhãn Bi biến dị cộng với một Quỷ Nhãn Bi Vương cấp thần huyết khủng bố kia, ban đầu cả đội của họ đã phải chịu thiệt thòi to, huống hồ gì Hàn Sâm chỉ có một mình. 

“Đội trưởng Phó, anh có hứng thú với giao dịch của tôi không?” Hàn Sâm không để ý tới Lưu Chí, nhìn Phó Sơn mà hỏi. 

“Nói nghe xem.” Khác với dự liệu của mọi người, Phó Sơn lại không cự tuyệt Hàn Sâm.

“Đội trưởng, có gì hay để nói với hắn chứ, anh đừng để hắn dắt mũi.” Lưu Chí vội vàng nói. 

Các đội viên khác cũng không đánh giá cao Hàn Sâm, cũng muốn mở miệng khuyên Phó Sơn nhưng hắn ta chỉ xua tay ra hiệu cho họ im lặng. 

Nom Phó Sơn nhìn mình, Hàn Sâm cười nói: “Đội trưởng Phó, dựa trên tình cảm của mọi người thuộc tổ hành động an toàn đặc biệt, chi bằng chúng ta cùng nhau đi săn giết Quỷ Nhãn Bi, sau khi thành công thì máu thịt của Quỷ Nhãn Bi cấp thần huyết thuộc về tôi, còn thịt của Quỷ Nhãn Bi khác chia ra 5:5, anh thấy sao?”

Phó Sơn lập tức chau màu, mấy lời này của Hàn Sâm quá ngông cuồng, dù hắn ta cảm thấy Hàn Sâm có chỗ đặc biệt khi dám tới đây một mình. Nhưng Hàn Sâm ăn nói thế này cũng khiến Phó Sơn khó chịu. 

“Này nhóc, cậu dựa vào điều gì mà nói thế, kiêu ngạo vừa thôi.” Lưu Chí mất kiên nhẫn, bảo Hàn Sâm.

“Kiêu ngạo ư?” Hàn Sâm tất nhiên không nghĩ thế.

Khi hắn mới lên tới đảo, bay trên trời liền nhìn thấy mấy con Quỷ Nhãn Bi kia, loại dị sinh vật này vốn không phải riêng đảo này mới có, Hàn Sâm đã từng thấy chúng rồi. 

Hơn nữa, Hàn Sâm còn gặp cả một bầy lớn Quỷ Nhãn Bi thần huyết, chính là khi Kim Mao Hống cõng hắn đi trên đường, Hàn Sâm đã tận mắt thấy một con bị nó bắt lấy ném vào miệng, nhai vài cái rồi nuốt thẳng vào bụng, Quỷ Nhãn Bi cấp thần huyết cơ bản không có chút sức phản kháng nào, chỉ là khi đó Hàn Sâm chưa biết tên gọi của nó là gì mà thôi. 

Trước khi bị nuốt, Quỷ Nhãn Bi thần huyết cũng từng cố phản kháng để Hàn Sâm thấy được năng lực của nó.

Nói thật lòng, nó thật sự rất mạnh, lực lượng và tốc độ đều khiến người ta phải sợ hãi, mà đáng sợ nhất là con mắt dọc của Quỷ Nhãn Bi, sau khi con mắt đó mở ra thì có thể sánh với Yêu Tinh Nữ Hoàng.

Dù sao thì Hàn Sâm cũng đã thấy được sau khi con Quỷ Nhãn Bi cấp thần huyết kia mở mắt dọc ra, khả năng phản ứng của cơ thể cải thiện đáng kể, còn tránh được một cào của Kim Mao Hống. Có điều cũng chỉ được có vậy mà thôi, theo những gì Hàn Sâm quan sát từ đầu thì năng lực của nó mạnh hơn con sinh vật thần huyết mà hắn giết trong Sa Cốc một chút, thế nhưng điểm mạnh chỉ nằm ở sức phản ứng còn về tốc độ và lực lượng thì cũng tương đương nhau.


Vì mối tương quan giữa địa thế và bầy Quỷ Nhãn Bi, nhóm Phó Sơn thực sự khó mà đấu được với chúng. Song Hàn Sâm có cánh thần huyết nên không phải cố kị nhiều như thế, hơn nữa hắn còn am hiểu thuật ám sát, có thể dùng năng lực Biến Sắc Thú cấp thần huyết đi đánh lén mà không cần phải liều mạng với Quỷ Nhãn Bi thần huyết. 

Nếu nhóm Phó Sơn chịu giúp đỡ, Hàn Sâm có thể tóm ngay được cả ổ bầy Quỷ Nhãn Bi, nếu họ không giúp thì Hàn Sâm cũng chỉ cần tốn thêm chút sức lực mà thôi, còn kết quả vẫn như thế. 

Chia cho họ năm phần thịt đã là nể tình tất cả đều là thành viên của tổ hành động an toàn đặc biệt rồi. Ngoài ra, Hàn Sâm còn mong muốn sớm kết thúc mọi chuyện ở đây, kiếm chác chút đỉnh rồi nhanh quay lại thành bảo hộ. 

Song nhóm Phó Sơn thực sự không chịu giúp, Hàn Sâm cũng chẳng nhắc lại chuyện này nữa. 

Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau, Hàn Sâm rời khỏi động, chuẩn bị đi giết một con Quỷ Nhãn Bi trước sau đó mang hàng mẫu về cho Hứa Như Yên xem, như vậy mới dễ kiếm được đồ tốt từ chỗ cô ta.

“Cậu muốn đi săn Quỷ Nhãn Bi thật sao?” Hứa Như Yên đứng ở cửa hang, trông thấy Hàn Sâm đi vào trong núi bèn chau mày hỏi một câu.

“Chờ ăn thịt Quỷ Nhãn Bi đi, nhưng trước tiên cô nên nghĩ tới việc phải trả bao nhiêu tiền.” Hàn Sâm không quay đầu lại, khoát tay với Hứa Như Yên, sải bước vào rừng.

“Đội trưởng Phó thấy sao?” Hứa Như Yên hỏi Phó Sơn, cô ta không nghĩ rằng Hàn Sâm lại thực sự dám đi săn Quỷ Nhãn Bi một mình.

“Một kẻ ngông cuồng mà thôi, hắn muốn đi chết thì cũng kệ đi, nhìn thế nào tôi cũng không thấy hắn giống người của tổ hành động an toàn đặc biệt, càng chẳng phải đội trưởng gì cả.” Lưu Chí thực sự chưa nhìn thấy người như thế này trong tổ hành động an toàn đặc biệt, phong cách hành động của Hàn Sâm không hề giống họ. 

Hứa Như Yên chẳng để ý tới Lưu Chí, trong lòng cô ta thầm cảm thấy Hàn Sâm không giống vậy, song chẳng rõ là không giống ở điểm nào.

“Tôi không nhìn thấu được người này, nhưng tôi không thể mạo hiểm tính mạng của đội viên mình.” Phó Sơn trầm ngâm nói.


Tuy hắn ta cảm thấy Hàn Sâm không đơn giản, nhưng là một đội trưởng của tiểu phân đội, hắn ta đâu thể để đội ngũ của mình đi phiêu lưu mạo hiểm với người bản thân không hiểu thấu.

Hứa Như Yên cũng gật đầu, suy nghĩ của cô ta và Phó Sơn giống nhau, cô ta cũng không bằng lòng dẫn người đi đánh cược nữa. 

“Hy vọng hắn không chết trong núi.” Phó Sơn khẽ thở dài. 

Tuy hắn ta cảm thấy Hàn Sâm không tầm thường, song một người thực sự không có khả năng vào núi săn bầy Quỷ Nhãn Bi một mình được, nếu bị chúng phát hiện thì muốn trốn cũng khó. 

Ban đầu họ có đông người như thế cũng phải uổng mất mười mấy mạng người mới có thể rút lui. 

Hứa Như Yên nhìn bóng Hàn Sâm khuất vào trong núi, ánh mắt có chút phức tạp, cô ta cũng cho rằng Hàn Sâm không đủ khả năng bắt Quỷ Nhãn Bi. 

Những người còn lại cho rằng Hàn Sâm là một tên điên quá tự cao tự đại, quá kiêu ngạo, chỉ có tên điên mới đơn độc đi săn bắt Quỷ Nhãn Bi.

Họ cảm thấy nếu như Hàn Sâm không bị giết thì cũng chỉ có thể tay trắng trở về, e là tới lúc đó hắn còn phải ngửa tay xin thức ăn của họ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.