Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 118: Thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng
Translator: Nguyetmai
“Giết chết sinh vật cấp thần huyết La Thú, không nhận được thú hồn, ăn thịt sẽ nhận được từ 0 đến 10 điểm gen thần.”
Hàn Sâm căn bản không hề quan tâm tới những thứ này, hai mắt hắn nhìn lăm lăm vào nồi thịt La Thú đang nấu, nước bọt cứ ứa ra không ngừng. Hắn thật sự rất đói, bụng cứ sôi sùng sục nãy giờ.
Nhưng Hàn Sâm vẫn kiên nhẫn chờ đợi, đợi đến khi nồi thịt hầm này chín hẳn thì hắn mới nhấc cả cái nồi lên, gắp từng miếng thịt lớn đút vào trong miệng, phồng má lên nhai.
“Ăn thịt La Thú cấp thần huyết, nhận được +1 điểm gen thần.”
“Ăn thịt La Thú cấp thần huyết, nhận được +1 điểm gen thần.”
…
Hàn Sâm như nổi cơn điên, cứ luôn mồm nhai ngấu nhai nghiến từng miếng thịt, hai mươi cân thịt và cả nước hầm đều bị hắn nuốt hết vào trong bụng, đến chính hắn cũng cảm thấy sợ bản thân mình.
Nhưng từng đợt cảm giác ấm áp lan ra khắp người, thân thể hắn thì lại dễ chịu hấp thu chúng như bọt biển hút nước. Hắn không quan tâm tới chuyện gì khác nữa, chỉ nằm ngửa ra trên đất, thoải mái đến độ muốn rên rỉ thành tiếng.
“Ăn thịt thú hồn cấp thần huyết đúng là sướng thật đấy. Nếu ngày nào cũng được ăn một nồi thịt như vậy thì bảo đảm lưng không còn nhức, chân không còn bị chuột rút, leo một mạch tám tầng lầu cũng không thành vấn đề.”
Hàn Sâm liếm môi thòm thèm. Tiếc là cách ba tháng hắn mới có lộc ăn như thế này.
Cộng thêm 5 điểm gen thần nhận được khi ăn thịt La Thú, hiện giờ gen thần của Hàn Sâm được 34 điểm. Chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi mà điểm gen thần của hắn đã được một phần ba tiến độ, dù nói ra thì cũng chẳng ai tin.
Hàn Sâm lại đi tới quảng trường mua một con sinh vật cấp nguyên thủy trông giống gà mang về nuôi. Trong đầu Hàn Sâm lại nghĩ tới một chuyện tốt khác.
Hiện giờ hắn đã có thể đi nhận thưởng thú hồn cấp thần huyết của Thần Tử rồi. Dù thú hồn đó là gì thì nó cũng là thú hồn cấp thần huyết, là bảo bối mà không biết bao nhiêu người thèm khát.
“Không biết nhận được thứ gì thì tốt nhỉ? Là cung thần? Vật cưỡi? Hay là thú hồn hình người đây?”
Hàn Sâm cảm thấy đây là một lựa chọn rất khó, mấy loại đó hắn đều muốn có hết. Nhưng Hàn Sâm chỉ có một cơ hội, hơn nữa kết quả còn không phải do hắn quyết định.
Đến đêm khuya không có ai thì Hàn Sâm mới âm thầm tiến vào võ trường. Sau khi thần chiến kết thúc, võ trường cũng đóng cửa. Trước khi lần thần chiến tiếp theo tổ chức, ngoài hắn ra thì không ai vào đây được. Sau khi nhận phần thưởng xong thì hắn cũng không thể tiến vào đây được nữa.
Hàn Sâm đứng trước bia thần, đặt tay lên trên đó. Ngay sau đó, trên bia thần chợt phát ra hào quang, từng hình ảnh thú hồn cấp thần huyết lóe lên rồi biến mất chớp nhoáng.
Hàn Sâm thu tay về, những hình ảnh kia liên tục xoay tròn, một lúc sau mới dần chậm lại.
Theo những hình ảnh dần chậm lại, trái tim Hàn Sâm cũng đập nhanh hơn. Mãi cho tới khi hình ảnh dừng lại, hóa thành một ảo ảnh đứng trên bia thần. Toàn bộ sự chú ý của Hàn Sâm lập tức bị thú hồn cấp thần huyết kia thu hút.
Một cô gái quyến rũ tuyệt trần mặc áo giáp đỏ thẫm như lửa, vóc dáng gợi cảm, tóc vàng mắt đỏ, trên đầu đội một chiếc vương miện bằng hồng ngọc hiện lên. Cô ta đi ra khỏi bia thần, mỉm cười với Hàn Sâm, nụ cười này gần như khiến Hàn Sâm say mê.
Sau đó cô gái yêu mị kia hóa thành một luồng sáng xông vào giữa mi tâm của Hàn Sâm, hắn lập tức nghe thấy một âm thanh kỳ dị vang lên trong đầu.
“Nhận được thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng cấp thần huyết.”
Hàn Sâm mừng rỡ, vội đi xem thông tin chi tiết về Yêu Tinh Nữ Hoàng.
Yêu Tinh Nữ Hoàng cấp thần huyết: Loại dung hợp biến thân.
“Là thú hồn dung hợp biến thân!”
Hàn Sâm vui mừng hét lên, nhưng hắn lập tức cảm thấy không đúng. Thú hồn xinh đẹp như vậy lại không thể triệu hồi được, chỉ có thể dung hợp với bản thân mình, đúng là đáng tiếc mà.
Nhưng rõ ràng thú hồn dung hợp biến thân là loại quý hiếm nhất trong số các loại thú hồn, huống hồ gì nó còn là Yêu Tinh Nữ Hoàng giống hệt con người như thế.
Hàn Sâm vội vàng triệu hồi thú hồn Yêu Tinh Nữ Hoàng ra, hòa làm một thể với người mình.
Thân thể Hàn Sâm lập tức được một bộ áo giáp đỏ rực trùm kín, trên đầu đội vương miện hồng ngọc, đôi mắt chuyển thành màu đỏ máu giống hệt mắt của Yêu Tinh Nữ Hoàng, mái tóc màu đen hóa thành vàng óng, biến thành một Yêu Tinh Nữ Hoàng phiên bản nam.
Hàn Sâm cảm nhận được tố chất thân thể của mình tăng lên rõ rệt, mặc dù không tăng cường tốc độ và lực lượng trên diện rộng như khi hóa thành Huyết Tinh Đồ Lục Giả, nhưng các mặt đều rất cân bằng.
Hơn nữa nó còn có sẵn áo giáp, cho dù không mạnh bằng áo giáp Hắc Giáp Trùng, nhưng cũng hơn hẳn những áo giáp biến dị cao cấp nhất.
Biến thân Yêu Tinh Nữ Hoàng tăng cường tất cả các phương diện, hơn nữa còn rất cân bằng. Nhưng điều khiến Hàn Sâm phải kinh ngạc nhất chính là sau khi biến thân thành Yêu Tinh Nữ Hoàng, thị lực của hắn lại tốt đến bất ngờ, có thể nhìn thấy những đường vân nhỏ bé trên tảng đá ở phía xa, hơn nữa còn có gì đó rất lạ.
Dường như cảnh vật đập vào trong hai mắt hắn đều trở nên chậm hơn, Hàn Sâm không biết đây có phải là ảo giác của mình hay không.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là khi biến thân thành Yêu Tinh Nữ Hoàng thì không thể dùng Huyết Tinh Đồ Lục Giả, cũng không thể sử dụng áo giáp Hắc Giáp Trùng được.
Nhưng điều này không ảnh hưởng tới Hàn Sâm nhiều, áo giáp nữ hoàng của Yêu Tinh Nữ Hoàng cũng không tồi chút nào.
Điều khiến Hàn Sâm cảm thấy vui nhất chính là hắn có thể biến thân thành Yêu Tinh Nữ Hoàng khi dùng thân phận thật của mình, không ai biết đây là thú hồn thần huyết được thưởng của B thần cả.
Điều này giúp cho thực lực của hắn khi dùng thân phận thật trở nên mạnh hơn nhiều, không cần lần nào cũng giả làm B thần mới dùng được những thú hồn như Huyết Tinh Đồ Lục Giả.
Yêu Tinh Nữ Hoàng là thứ hắn đang cần nhất lúc này, Hàn Sâm cũng không muốn bản thân mình mãi mãi là kẻ yếu trong mắt những người khác.
“Chẳng phải yêu tinh và tinh linh trong thần thoại đều có cánh sao? Nếu Yêu Tinh Nữ Hoàng có cánh thì sẽ càng hoàn mỹ hơn.”
Hàn Sâm lại bắt đầu được voi đòi tiên.
Sau khi hưng phấn một lúc thì Hàn Sâm rời khỏi võ trường. Ngày kia là ngày khai giảng, hắn phải tới đó báo danh trước, sau đó chuyển vào ký túc xá.
Hắc Ưng là trường quân đội, tiến hành quản lý học viên theo lối quân sự hóa. Sau khi nhập học, trừ những kỳ nghỉ hoặc có chuyện quan trọng phải xin nghỉ thì sẽ không được ra ngoài, cũng phải trọ lại trong ký túc xá của trường.
Mặc dù trường quân đội Hắc Ưng rất lớn, dư sức cung cấp mỗi phòng ký túc xá riêng cho từng học viên, nhưng nhằm tăng cường ý thức đoàn đội và niềm tự hào tập thể, trường quân đội Hắc Ưng quy định bốn học viên ở cùng một phòng ký túc xá. Hàn Sâm và những học viên cùng phòng với hắn đều được tuyển theo diện đặc biệt của hệ bắn cung.
Hàn Sâm là người cuối cùng dọn vào ký túc xá, ba người còn lại đã ở đây được mấy ngày rồi.
“Người anh em, sao hôm nay cậu mới đến thế, chúng tôi chờ cậu mãi đấy.”
Hàn Sâm vừa vào ký túc xá thì đã bị ba người bạn cùng phòng bao vây, trông bộ dạng cứ như mấy tên lưu manh định trêu con gái nhà lành vậy.
“Các cậu muốn làm gì?”
Hàn Sâm đưa hai tay che kín trước ngực theo bản năng, nhìn bọn họ đầy cảnh giác.
“Cậu đừng sợ, chúng tôi chỉ muốn bàn bạc vấn đề ai sẽ làm trưởng phòng với cậu thôi. Tôi thấy thế này, chúng ta cứ xếp theo tuổi tác đi, ai lớn thì người đó đứng đầu, chắc mọi người cũng biết câu gừng càng già càng cay mà nhỉ, tôi là người thích hợp làm trưởng phòng nhất đấy.”
Một tên to con cao hơn hai mét lên tiếng. Có điều trái ngược với thân hình vạm vỡ kia, đôi mắt cậu ta lại bé xíu, liên tục đảo quanh, nhìn kiểu gì cũng không giống người đàng hoàng.