Siêu Cấp Gen Thần

Chương 106: Cao thủ ấy là cậu ư?


Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 106: Cao thủ ấy là cậu ư?

Translator: Nguyetmai

Trên Thiên Võng tràn ngập những bài viết liên quan tới B thần, nhưng hiện giờ viết bài về B thần đã hơi muộn, về cơ bản thì lúc này mọi người đều xem bài của Thần Chiến Thiên Hạ, có rất nhiều những tin tức cùng loại nhưng độ hot thì kém Thần Chiến Thiên Hạ rất xa.

Có không ít thương gia tìm kiếm B thần, muốn trả giá cao để mời B thần đại diện cho sản phẩm của họ, cũng có người muốn tìm ra thân phận thật của B thần, đủ loại suy đoán được đưa ra, nhưng kết quả đều là trăng trong nước hoa trong sương, không ai kết luận được rốt cuộc B thần là ai cả.

Lúc này Hàn Sâm đang dạo xem trong khu Thánh Đường cấp S, đủ loại thân pháp cấp S khiến Hàn Sâm nhìn hoa cả mắt.

Chỉ nhìn giới thiệu thì rất khó để nhận ra thân pháp này có phù hợp với mình hay không, nhưng Hàn Sâm chẳng còn lựa chọn nào khác, thân pháp Thánh Đường cấp S đã là thân pháp tốt nhất mà hắn có thể kiếm được.

Sau khi xem qua rất nhiều phần giới thiệu thân pháp, Hàn Sâm tập trung vào một môn thân pháp tên là Gia Tốc Siêu Hạt (tăng tốc cho dòng chảy siêu hạt).

Hàn Sâm lập tức mua Gia Tốc Siêu Hạt, sau đó đọc tất cả tư liệu liên quan tới Gia Tốc Siêu Hạt, cẩn thận nghiên cứu thuật gen siêu hạch này.

Hàn Sâm nhanh chóng phát hiện ra thân pháp Gia Tốc Siêu Hạt này hơi khác so với yêu cầu của bản thân hắn.


Hàn Sâm muốn có được một thân pháp tăng tốc độ, khiến hắn có thể nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với kẻ địch. Thế nhưng thân pháp Gia Tốc Siêu Hạt thì lại khác, nhanh thì đúng là nhanh thật, thậm chí có thể đạt tới tốc độ cao nhất mà cơ thể hắn chịu đựng được trên lý thuyết.

Thế nhưng thân pháp này đi theo con đường bộc phát, bùng nổ ra tốc độ cực kỳ kinh khủng trong nháy mắt, nhưng chỉ có thể giữ tốc độ đó trong thời gian rất ngắn, có thể chỉ là thời gian hai bước, ba bước, thậm chí mới chỉ một bước thì thời gian tăng tốc đã kết thúc.

Bộc phát cực nhanh trong nháy mắt, một bước không gì sánh được, ý nghĩa thật sự của thân pháp Gia Tốc Siêu Hạt chính là như thế.

Thân pháp thế này mà dùng khi cận chiến thì chắc chắn là rất lợi hại, phối hợp thêm thuật ám sát mà Hàn Sâm am hiểu nhất thì sẽ càng kinh khủng hơn, nhưng bản thân hắn lại chưa thể giải quyết được vấn đề đặt ra đầu tiên, đó là khi còn ở khoảng cách xa thì Hàn Sâm khó mà nhanh chóng tiếp cận kẻ địch.

“Thôi cũng được, có thân pháp này thì khả năng cận chiến của mình sẽ được tăng lên rất nhiều, cũng có tác dụng lớn khi cận chiến.”

Hàn Sâm không thấy thất vọng gì nhiều, thân pháp Gia Tốc Siêu Hạt cũng có ích đối với hắn, chỉ là không được như suy tính ban đầu mà thôi.

Vốn Hàn Sâm muốn học một môn thân pháp thoắt ẩn thoắt hiện khó nắm bắt vị trí và nhanh nhẹn giống của Y Đông Mộc, nhưng như thế này cũng không tồi chút nào, có thể tạo thành phong cách hoàn toàn khác biệt với Y Đông Mộc.

Hàn Sâm uống một bình dịch gen chuyên dụng của Gia Tốc Siêu Hạt, tranh thủ thời gian tu luyện môn thân pháp này, hy vọng có thể phát huy được chút tác dụng trong trận chiến xếp hạng thập đại Thần Tử diễn ra vào mười ngày sau.


Đến trưa, Phương Cảnh Kỳ đột nhiên gửi tin nhắn hẹn hắn gặp mặt trong nhà, dường như có chuyện gì đó rất quan trọng muốn bàn bạc.

Hàn Sâm tới nhà Phương Cảnh Kỳ thì mới biết, hóa ra Phương Cảnh Kỳ muốn nhờ hắn giúp Quyền Ca săn giết một con sinh vật cấp thần huyết.

“Quyền Ca không giải quyết được con sinh vật thần huyết kia, lại không muốn liên thủ với đám Thần Thiên Tử và Tần Huyên. Nhưng anh ta đã phát hiện được nhược điểm của con sinh vật thần huyết đó, hơn nữa cũng có thể tạo ra một cơ hội, có điều bên anh ta không có thích khách đủ khả năng để đánh một đòn chắc chắn trúng. Chính vì không muốn chia máu thịt của sinh vật thần huyết nên anh ta mới không định hợp tác với Thần Thiên Tử hay Tần Huyên. Tôi biết cậu cũng ở thành bảo hộ Cương Giáp, cho nên tôi đã đề cử cậu với Quyền Ca. Nếu cậu tham gia lần này thì anh ta sẽ không chia máu thịt sinh vật thần huyết cho cậu, nhưng thù lao sẽ là một con vật cưỡi Tam Nhãn Thú biến dị, còn về thú hồn thì vẫn như cũ, ai lấy được là của người đó, không phân chia.”

Dừng một chút, Phương Cảnh Kỳ lại nói thêm: “Thù lao như vậy đã là cao lắm rồi, nếu không phải Quyền Ca không muốn chia máu thịt sinh vật thần huyết thì số máu thịt chia phần cho cậu cũng không đủ mua một con vật cưỡi biến dị đâu.”

Hàn Sâm gật đầu, Phương Cảnh Kỳ nói rất đúng. Cho dù được chia thịt sinh vật cấp thần huyết thì chút ít đó cũng không đủ mua một con vật cưỡi biến dị, đây là sự thật, không hề có chút nói quá nào, thậm chí có thể nói là chưa chắc đã mua được nửa con.

“Thời gian và địa điểm thế nào?”

Hàn Sâm thầm tính toán. Từ giờ đến trận chiến xếp hạng thập đại Thần Tử còn mười ngày nữa, không biết có kịp hay không.


“Tôi không thể nói cho cậu biết địa điểm cụ thể được, nhưng cả đi lẫn về thì mất khoảng sáu bảy ngày.”

Phương Cảnh Kỳ đáp.

Hàn Sâm đương nhiên hiểu rõ điều này, chẳng ai lại để lộ thông tin của sinh vật thần huyết cho người khác biết, nhưng chỉ cần câu nói này của Phương Cảnh Kỳ là đã đủ rồi. Cả đi lẫn về mất khoảng sáu bảy ngày, cho dù kéo thêm hai ngày thì cũng không ảnh hưởng tới việc tham gia trận đấu xếp hạng Thần Tử.

Thực ra thì Hàn Sâm cũng không quan tâm tới trận xếp hạng Thần Tử cho lắm, chỉ cần lọt vào top 10 thì đều có một cơ hội nhận được thú hồn cấp thần huyết ngẫu nhiên, thứ hạng nào cũng giống nhau thôi. Chủ yếu là hắn muốn chiến đấu với Lâm Phong, xem thử thực lực thật sự của Lâm Phong mạnh đến cỡ nào mà thôi.

Hàn Sâm nhận lời, hắn đã muốn có một con vật cưỡi từ lâu rồi, huống hồ gì đây lại còn là một con vật cưỡi biến dị. Lại thêm cơ hội nhận được thú hồn cấp thần huyết, ngu gì mà không làm chứ.

Phương Cảnh Kỳ đưa một đồng xu cho Hàn Sâm rồi cười nói: “Tôi chỉ nói là sẽ đề cử cho Quyền Ca một cao thủ thôi chứ chưa nói người đó là ai. Cậu cầm đồng xu này đi tới điểm hẹn tìm anh ta là được.”

Hàn Sâm gật đầu nhận lấy đồng xu, Phương Cảnh Kỳ giữ hắn lại ăn cơm, sau đó mới thả cho hắn về.

Hôm sau, Hàn Sâm tiến vào thành bảo hộ Cương Giáp thì thấy mọi người đều đang nói về trận chiến B thần hạ gục Y Đông Mộc, cùng bài viết “Con đường cô độc của một vị vua”, nhưng bọn họ lại thích gọi bài viết đó là “Lời tự bạch của một kẻ cô độc gửi đến đức vua” hơn.

Dù sao thì B thần cũng là người của thành bảo hộ Cương Giáp, hiện giờ người của thành bảo hộ Cương Giáp đều cảm thấy vinh dự lây. Ngoài đám người Thần Thiên Tử ra, ai nhắc tới B thần cũng đều giơ ngón tay cái khen ngợi.


“Xem ra anh đây đã thành người nổi tiếng rồi, tiếc là không thể để người khác biết anh đây chính là B thần được.”

Lần đầu tiên Hàn Sâm cảm thấy cái biệt danh B thần dung tục này cũng không khó nghe lắm.

Hàn Sâm đi tìm Dương Mạn Lệ để xin nghỉ phép trước, hắn chỉ bảo mình muốn đi săn một con dị sinh vật rất quan trọng, chứ không hề nói là đi giúp Quyền Ca săn giết sinh vật thần huyết.

Săn giết dị sinh vật để kiếm điểm gen tất nhiên là chuyện rất quan trọng, cộng thêm kết quả huấn luyện của Hàn Sâm cũng không tồi nên Dương Mạn Lệ không làm khó dễ gì hắn mà đồng ý ngay.

Hàn Sâm đi tới chỗ hẹn, từ xa đã thấy đội ngũ của Quyền Ca đang ngồi hóng mát dưới một tán cây, rõ ràng là đang đợi ai đó.

“Cuồng Mông này, cậu không đi theo sau mông Tần Huyên mà chạy tới chỗ tôi làm gì thế?”

Người bên cạnh Quyền Ca nhìn thấy Hàn Sâm đi tới nên lớn tiếng trêu.

Hàn Sâm không đáp lại, hắn với tay lấy đồng xu trong túi ra, dùng ngón tay cái bắn tới, đồng xu bay theo một đường cong tuyệt đẹp rơi vào trong tay Quyền Ca.

Quyền Ca nhìn đồng xu trong tay, trên mặt đầy vẻ khó tin, anh ta kinh ngạc hỏi: “Cậu chính là cao thủ mà lão Tứ đã nói ư?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.