Đọc truyện Siêu Cấp Gen Thần – Chương 103: Nhà vua với số đỏ
Translator: Nguyetmai
Quả là một trận động đất cấp 12, nó còn tạo thành bất ngờ lớn đối với độc giả trên các tờ tạp chí lớn.
Lâm Phong thế mà lại hẹn gặp người khác ở trận chung kết, nhưng người đó lại không phải Y Đông Mộc mà là B thần, người mà mọi người vốn cho là hạng gà mờ.
Tất cả các tờ báo lớn đều đưa tin về chuyện này, Phương Minh Toàn là người hưng phấn hơn cả, còn phân tích nguyên nhân từ nhiều phương diện về việc Lâm Phong ước chiến với B thần trên Thần Chiến Thiên Hạ, cuối cùng còn tổng kết một câu: B thần rất mạnh!
Có điều các đài truyền thông lớn và người hâm mộ lại có cách hiểu khác hẳn, họ cho rằng Lâm Phong chỉ cố ý làm thế để gây sự chú ý, ngay cả Lâm Phong cũng bị chửi rủa không tiếc lời.
“Đúng là đồ đui mù vứt đi, còn top 2 năm ngoái cơ đấy, năm nay kiểu gì cũng vẫn đứng thứ hai thôi, Y Đông Mộc nhà tôi nhất định sẽ cho anh ta biết thế nào là lễ độ.”
“Đứng thứ hai á? Ông đã đề cao Lâm Phong quá rồi đấy. Với thực lực của anh ta, vào được top 10 đã là may lắm rồi.”
“Chuyện gì đang diễn ra thế này? Hai tên gà què nên cùng chung chí hướng sao?”
“Ha ha, Đông Mộc đại thần mạnh mẽ lên, trước tiên cứ cắt tiết B thần, sau đó làm gỏi Lâm Phong, để cho chúng biết ai mới là nhà vua thực sự.”
“Rác rưởi, nhìn người kiểu gì đấy, phải hẹn đấu với Y Đông Mộc nhà chúng tôi mới đúng.”
“Cho dù không phải Y Đông Mộc thì ít ra cũng nên là Đường Chân Lưu chứ? Chọn tên B số đỏ kia là sao đây hả?”
Trên mạng đang tranh cãi chuyện lần này tưng bừng, nhưng hai người trong cuộc là Lâm Phong và Hàn Sâm lại không hề hay biết gì, một người ở nhà uống trà với Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ, người còn lại thì đang chơi “Bàn tay của Thượng Đế” trong khu huấn luyện ở trạm dịch chuyển.
Ngoài thời gian luyện tập với Đường Chân Lưu, Hàn Sâm dùng tất cả thời gian còn lại để chơi “Bàn tay của Thượng Đế”, nhưng hắn vẫn không thể vượt qua độ khó người tiến hóa cấp bốn, vẫn cứ thiếu một chút, thỉnh thoảng sẽ phạm phải một hai sai lầm nho nhỏ.
Hàn Sâm biết năng lực và phản ứng của chính mình đều đã đạt tới cực hạn, nếu như thân thể không có đột phá gì mới thì thành tích không thể tăng lên thêm được nữa.
Tạm dừng việc luyện tập “Bàn tay của Thượng Đế”, Hàn Sâm lấy hai con dao găm ra, dùng cả hai tay luyện Tụ Trung Đao. Dù bây giờ hắn không đỉnh được như Lạn Đổ Quỷ, nhưng đã thành thạo việc lấy dao găm từ trong tay áo ra và thu dao găm vào trong tay áo.
Cho dù người có tinh mắt đến mấy cũng khó mà nhìn rõ động tác tay của hắn, nhưng đến giờ Hàn Sâm mới chỉ được coi như vừa nhập môn Tụ Trung Đao mà thôi.
Hiện giờ khi Hàn Sâm thu phóng dao găm thì tay đều run nhẹ một chút, nhưng hai tay của Lạn Đổ Quỷ thì căn bản không hề cử động, chỉ dựa vào cơ bắp của cánh tay và bàn tay nhanh chóng lấy dao găm ra mà không ai hay biết, Hàn Sâm vẫn còn kém rất xa.
Điều này khiến Hàn Sâm cho rằng mình vẫn chưa nhập môn, còn tưởng phải thông qua tất cả độ khó của “Bàn tay của Thượng Đế” thì mới đạt tới trình độ nhập môn của Tụ Trung Đao.
“Chỉ cần thắng trận ngày mai là sẽ quyết đấu với Y Đông Mộc, đánh bại gã thì sẽ vào hàng thập đại Thần Tử. Ngay đó là trận chiến xếp hạng thập đại Thần Tử, khi đó sẽ gặp được Lâm Phong, đúng là đáng để mong chờ.”
Hàn Sâm thu dao găm về, nhắm mắt lại, hồi tưởng lại những trận quyết đấu của mình trong mấy ngày gần đây.
Trận chiến ngày hôm sau của Hàn Sâm lại không chiến mà thắng một lần nữa. Do đối thủ bị thương rất nặng, đến hôm nay vẫn chưa khôi phục nên đã từ bỏ trận chiến này.
Hàn Sâm khoan thai đi xuống sân đấu, hắn đang định đi quan sát trận đấu của Lâm Phong thì bỗng thấy một người đứng ở trước mặt mình.
“Hy vọng ngày mai anh dám đứng trước mặt tôi, tôi sẽ giết anh!”
Y Đông Mộc lạnh lùng bỏ lại một câu, sau đó đi lướt qua bên cạnh Hàn Sâm, không thèm nhìn Hàn Sâm lấy một cái.
Tất cả mọi người thấy cảnh này đều ồ lên, trên mạng đều điên cuồng vì câu nói kia của Y Đông Mộc.
Về cơ bản thì mọi người đều đang suy đoán xem ngày mai B thần có dám lên sân đấu hay không, đa số đều nghiêng về khả năng B thần sẽ từ bỏ trận đấu này.
Dù sao thì thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, Y Đông Mộc dùng phong thái của một vị vua càn quét tất cả đối thủ, trên đường còn gặp phải vài đối thủ vô cùng mạnh mẽ, ngay cả Thần Long kiếm khách, một trong thập đại Thần Tử lần trước cũng bị gã dùng một dao giết chết, thực lực đúng là biến thái đến mức không có đối thủ.
B thần một đường đi tới rất gập ghềnh, ba phần thực lực cộng thêm bảy phần ăn may mới đi tới hiện giờ, sao có thể so với Y Đông Mộc cho được.
Ngoại trừ Phương Minh Toàn của Thần Chiến Thiên Hạ dự đoán B thần tất thắng thì gần như tất cả các bên truyền thông đều cho rằng nếu B thần không bỏ cuộc thì sẽ chết trận.
Đến ngày B thần và Y Đông Mộc quyết đấu, võ trường của các thành bảo hộ đều chật kín người ngồi xem trận quyết chiến qua bia thần.
Đây là trận đấu gây nhiều tranh cãi nhất giải Thần Chiến lần này, Y Đông Mộc được nhận định là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vô địch đấu với B thần được cho là số đỏ cùi bắp! Gần như tất cả mọi người còn ở tại vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất đều chú ý tới trận chiến này, bầu không khí còn rôm rả hơn trận chung kết năm trước.
Điều này ít nhiều cũng phải cảm ơn Phương Minh Toàn và chuyên mục Thần Chiến Thiên Hạ của gã, nếu không phải vậy thì cũng không có nhiều người chú ý tới B thần như thế, các đài truyền thông lớn cũng không tranh nhau đưa tin như thế và không thể tạo thành trận chiến được chú ý thế này.
Phóng viên thường trú ở Thần Chiến của các đài truyền thông lớn đều hy vọng có thể phỏng vấn Y Đông Mộc và B thần trước trận đấu. Cho dù không thể ghi hình nhưng có thể được tất cả người ở thế giới được thần bảo hộ thứ nhất nhìn thấy ở thời khắc mang tính lịch sử thế này cũng đủ rồi.
Đáng tiếc Y Đông Mộc và B thần đều chưa xuất hiện, nhưng mọi người lại phát hiện ra Đường Chân Lưu và Lâm Phong. Còn mấy tiếng nữa mới tới thời điểm trận đấu của Đường Chân Lưu và Lâm Phong diễn ra, họ tới sớm như vậy đương nhiên là để xem trận chiến của Y Đông Mộc và B thần.
Những phóng viên nhanh trí lập tức chạy tới, vây quanh Đường Chân Lưu và Lâm Phong, lớn tiếng hỏi: “Lâm Phong, tôi là phóng viên của Tuyến Đầu Thần Chiến, xin hỏi anh thấy ai sẽ chiến thắng trong trận đấu này?”
“Lâm Phong, tôi là phóng viên của Thần Chi Chiến, xin hỏi lúc trước anh đã hẹn gặp B thần ở trận chung kết, giờ anh vẫn nhận định như vậy sao?”
“Tôi là phóng viên của Thần Chiến Thiên Hạ, xin hỏi Lâm Phong, anh có quen với B thần không? Sao anh lại hẹn B thần gặp nhau ở trận chung kết thế?”
…
Lâm Phong bình tĩnh cười đáp: “Không phải là tôi đã từng nói sẽ gặp lại ở trận chung kết sao?!”
Nói xong Lâm Phong đã ra khỏi vòng vây, tiến vào chỗ ngồi của mình ở khu vực thi đấu.
Đám phóng viên kia vội vàng bám theo Đường Chân Lưu, các vấn đề liên tục được đưa ra như máy bay dội bom bắn phá.
Đường Chân Lưu hất tóc, ra vẻ cao ngạo mà rằng: “Tôi không quan tâm ai chiến thắng cả, với tôi thì ai thắng cũng như vậy, người thắng cuối cùng sẽ là tôi!”
Dừng lại một chút, chờ khi những phóng viên kia lấy lại tinh thần, Đường Chân Lưu mới tiếp tục nói: “Nếu như phải nói hai người kia ai sẽ chiến thắng trận đấu này thì đương nhiên là B thần rồi, điều này còn phải nói sao?”
Cả đám phóng viên sững ra tại chỗ, Lâm Phong nhận định như vậy thì cũng thôi đi, nhưng ngay cả Đường Chân Lưu cũng cho rằng B thần sẽ chiến thắng, điều này hoàn toàn trái ngược với kết quả dự đoán của những kênh truyền thông lớn khác.
Nhưng khi họ định hỏi thêm thì Đường Chân Lưu đã rời khỏi.
Chỉ có phóng viên của Thần Chiến Thiên Hạ là cảm thấy vui mừng, vội vàng ra khỏi vùng đất được thần bảo hộ, gửi nội dung câu trả lời của Lâm Phong và Đường Chân Lưu về.
Khi Y Đông Mộc và Hàn Sâm xuất hiện, toàn bộ vùng đất được thần bảo hộ thứ nhất đều sôi trào, tiếng cổ vũ Y Đông Mộc như núi kêu biển gầm, hoàn toàn lấn áp tiếng cổ vũ ít ỏi cho B thần.
Bên trong võ trường thành bảo hộ Cương Giáp.
“Trạm trưởng Tần, cô thấy B thần có cơ hội thắng không?” Dương Mạn Lệ căng thẳng hỏi Tần Huyên ngồi cạnh.
“Anh ta cướp suất tham gia của tôi, nếu như không thể vào trong top 10 thì tôi sẽ không tha cho anh ta đâu.”
Tần Huyên hung hăng nói, nhưng cô cũng biết muốn thắng Y Đông Mộc thật sự quá khó, thực lực của Y Đông Mộc thể hiện ra lúc trước quả thật rất đáng sợ.
“Hắn thua chắc rồi, B thần không cùng đẳng cấp với Y Đông Mộc.” Thần Thiên Tử lạnh giọng phán.
“Tôi không thích nghe những lời này, B thần nhà tôi là mạnh nhất.”
Khánh thiếu gia khó chịu vặc lại. Hắn, Nguyên thiếu gia và một đám thiếu gia đều đến xem đủ những trận đấu của B thần.
“Có thích nghe hay không cũng vậy, tôi chỉ đang nói sự thật mà thôi.” Thần Thiên Tử thản nhiên đáp.
“Hình như lần trước anh cũng nói như vậy thì phải? Nhưng kết quả thì sao nhỉ?”
Khánh thiếu gia cười nói, khiến sắc mặt Thần Thiên Tử trở nên vô cùng khó coi.