Đọc truyện Shangri-la FULL – Chương 22
Tác giả: Xuân Nhật Phụ Huyên
Editor: Xoài
***
Chương 22:
Mọi chuyện xảy ra vào lúc này đều vượt xa nhận thức của xử nam Tạ Tấn…
***
(R 18+)
Thật ra tửu lượng của Hứa Nhất Tâm không quá kém, nhưng hôm nay uống nhiều, cơm tối lại không ăn mấy, bị gió lạnh thổi, bước chân loạng choạng lảo đảo.
Tạ Tấn đỡ cùi chỏ của anh, cảm thấy Hứa Nhất Tâm mềm thành một cọng bún đến nơi, dựa vào người cậu, cậu quay đầu đi, không dám nhìn đôi mắt phượng ngậm nước nửa híp nửa mở kia nữa, vẫy tay gọi taxi.
Hứa Nhất Tâm ngã oặt ra chỗ ngồi phía sau, hất cái tay của Tạ Tấn đang đỡ anh ra, nhấn cửa sổ xe xuống, hứng gió đêm, không thấy buồn nôn nhưng đầu vẫn rất choáng.
Anh mất kiên nhẫn giật giật cổ áo thun, cổ áo vốn không chật lắm bị anh kéo mấy lần, nghiêng sang một bên, lộ ra xương quai xanh, hõm cổ, da anh rất trắng, bây giờ lại vì say rượu mà ửng đỏ.
Tạ Tấn ngồi bên cạnh, cậu không uống rượu, nhưng mặt cũng nóng phừng lên, liều mạng kéo vạt áo che đi thân dưới.
Cậu rất muốn quay sang ngắm Hứa Nhất Tâm, nhưng lại ngượng ngùng xấu hổ.
Ở trường cậu rất được các bạn nữ hoan nghênh, lúc chơi bóng luôn có sẵn năm sáu chai nước chờ đưa cho cậu, cậu cũng từng được nữ sinh tỏ tình với, nhưng chưa từng giống như bây giờ, tim nhảy bình bịch, nhích tới nhích lui trên nệm ghế taxi, như bị gai chọc.
Cuối cùng đã tới nơi, suýt chút nữa Hứa Nhất Tâm dựa vào cửa sổ xe ngủ mất.
Tạ Tấn vội vàng trả tiền mở cửa xe bước ra ngoài như bị lửa thiêu mông, vòng qua chỗ Hứa Nhất Tâm đỡ anh ra khỏi xe.
Hai người gần sát nhau, làn da trên cánh tay kề cận, ma sát qua lại, trong đêm hè cọ ra một lớp mồ hôi mỏng.
Lúc đi trong hàng lang nhà trọ với ánh đèn mờ nhạt, không hiểu sao Tạ Tấn rất xấu hổ, rượu, đêm hè, quán trọ nhỏ và người đẹp da trắng chuếnh choáng men say, cảm giác giống như là mở đầu một câu chuyện xưa cũ diễm lệ gì đó.
Bạn học Tạ Tấn tuổi gần 18, đang tuổi huyết khí phương cương trong đầu toàn là tư tưởng dâm loạn, một tay đỡ Hứa Nhất Tâm, một tay lôi thẻ phòng ra mở cửa.
Vừa vào phòng, Hứa Nhất Tâm đi thẳng vào nhà vệ sinh, nôn sạch những thứ trong bụng vào bồn cầu, lấy nước súc miệng khử hết mùi khó chịu trong miệng.
Nôn xong tỉnh táo hơn nhiều, anh mở vòi nước hất nước lên mặt, nhìn gương mặt sũng nước của mình trong gương, biểu tình rất thúi.
Nghĩ về những gì nhìn thấy tối nay, lại nghĩ về việc mình uống rượu lung tung, “xùy” một tiếng khinh thường, hối hận vì đã cự tuyệt lời mời của bartender kia.
Đêm nay thật nhàm chán.
Tạ Tấn ngồi trên giường của mình, nghe tiếng nước trong nhà vệ sinh, lẩm nhẩm mấy công thức Toán ít ỏi mà mình nhớ được, cuối cùng cũng khiến nửa người dưới yên ắng đôi chút, nhưng nhìn thấy Hứa Nhất Tâm đi ra, mặt đầy nước, vạt áo thun bị ướt quá nửa áp sát vào lồng ngực, ngay lập tức cậu lại hăng hái.
Hứa Nhất Tâm không nhìn cậu cái nào, đi thẳng về hướng giường mình, ai ngờ đâu trên đường đi bị dép lê của Tạ Tấn làm vấp chân, chân vẫn đang nhũn, thế là lảo đảo muốn ngã.
Tạ Tấn vội vàng nhảy khỏi giường muốn đỡ Hứa Nhất Tâm, khổ nỗi căng thẳng quá va luôn vào người anh, hai người chân nam đá chân chiêu đè lên nhau, ngã xuống nệm giường mềm mại.
Trong phòng chỉ mở đèn áp tường, Tạ Tấn nhìn Hứa Nhất Tâm bị cậu đặt dưới người.
Chỉ thấy anh lười nhác híp mắt, đuôi mắt phượng hơi xếch lên, khóe mắt đỏ ửng, đôi môi mỏng hếch lên, anh nói mà mặt không có bất kỳ biểu cảm gì.
“Cậu, chọc vào tôi.”
Tạ Tấn ngớ ra hai giây mới hiểu anh có ý gì, mặt phừng cái đỏ lên, tay chân không biết để vào đâu, nửa người dưới lại cứng lợi hại hơn, chống vào gốc đùi của Hứa Nhất Tâm cách lớp quần.
Hứa Nhất Tâm hứng thú nhìn cậu.
Thiếu niên hơn mười bảy tuổi, sức nặng đè trên người không phải dạng vừa, mặt mũi chớm có góc cạnh, thái dương thấm ra mồ hôi hột, ánh mắt ướt át, vội vàng và luống cuống, như một chú cún bự chờ được chủ nhân sờ đầu.
Lúc trước không mấy khi anh nhìn kỹ Tạ Tấn, chỉ cảm thấy cậu là một thằng nhóc từ đầu đến chân tỏa ra hormone tuổi dậy thì, đang ở độ tuổi nghĩ hết mọi cách để thể hiện bản thân, bây giờ xem ra khá là thú vị đấy chứ.
Tạ Tấn bị anh nhìn mà toàn thân muốn bốc cháy, muốn chống tay đứng dậy, lại cảm thấy cả người không có sức lực, chỉ có thể cúi đầu xuống dúi vào hõm cổ Hứa Nhất Tâm, ngập ngừng: “Em, em xin lỗi…”
Hứa Nhất Tâm đặt tay lên vai Tạ Tấn đẩy cậu ra, để cậu nằm ngửa trên giường, anh thì ngồi dậy, trực tiếp luồn thẳng tay vào, cầm lấy nửa người dưới bừng bừng sức sống của cậu.
Tạ Tấn bị dọa sợ, nửa người trên bắn khỏi giường, nhìn thấy Hứa Nhất Tâm dùng kỹ thuật tay điêu luyện kéo khóa quần jean của cậu ra, móc cây gậy th*t đã cứng đến nỗi chảy nước ra khỏi quần lót.
“Thanh niên có khác, rất hăng hái nha.”
Hứa Nhất Tâm khẽ cười một tiếng, thổi một hơi lên cây gậy kia, chỉ thấy nó phấn khởi run lên, kích động đến mức càng phồng lớn, nhe nanh giương vuốt.
Chủ nhân của nó thì lại xấu hổ đỏ mặt tía tai, cắn chặt răng, mắt cũng không dám chớp, gân xanh trên cổ đều căng ra, tay siết chặt ga giường, sững sờ nói: “Anh…!Anh làm gì vậy…”
Hứa Nhất Tâm nhếch môi cười với cậu, lộ ra hàm răng trắng bóc, đầu lưỡi hồng hào mềm mại khẽ liếm răng nanh, nói: “Ăn đêm.”
Mọi chuyện xảy ra vào lúc này đều vượt xa nhận thức của xử nam Tạ Tấn.
Hứa Nhất Tâm dùng ngón tay dài nhỏ trắng nõn giam chặt phần gốc rễ, duỗi đầu lưỡi ra đụng đụng vào quy đầu thấm ướt, nhủ thầm trong bụng, cũng may, không có mùi vị gì quá kỳ lạ.
Tạ Tấn rên lên một tiếng nghèn nghẹn, ngay lập tức sau đó cảm thấy âm hành của mình được khoang miệng nóng ướt của Hứa Nhất Tâm ngậm lấy, đầu lưỡi linh hoạt cố hết sức chui vào lỗ nhỏ trên quy đầu.
Bụng dưới của cậu co giật, vội vươn tay ra đặt lên đầu Hứa Nhất Tâm, tóc đầu đinh ngăn ngắn đâm vào lòng bàn tay, hơi ngứa, cậu không nhịn được, nhấn nhấn xuống vài cái.
Hứa Nhất Tâm chưa muốn deepthroat cho cậu, nhấc mắt lên trừng cậu một cái, miệng anh bị phần thân thô to nong tròn, bờ môi bị ma sát thành một màu đỏ tươi quyến rũ.
Tạ Tấn bị ánh mắt ướt sũng lườm cho mà nở hoa trong lòng, nhưng không dám cử động nữa, dịch tay xuống dưới, sờ nắn vành tai Hứa Nhất Tâm, sờ đến bông tai tròn nhẵn, cậu khẽ khàng tóm lấy.
Hứa Nhất Tâm ngại di chuyển không thoải mái, bèn cưỡi lên người Tạ Tấn, chống tay ở hai bên, sụp eo thấp xuống, nhếch mông lên, khẩu giao cho cậu, cảm thụ thân thể trẻ trung cuộn siết từng cơn bởi động tác của anh, có thể nhìn thấy từng múi cơ bụng do chơi bóng mà có của Tạ Tấn co rút liên tục từ chỗ vạt áo bị xốc lên, cổ họng cậu phát ra những tiếng rên rỉ khó nhịn, trong lòng anh cực kỳ có cảm giác thành công.
Tạ Tấn nhìn xuyên qua cổ áo rộng rinh của Hứa Nhất Tâm, thấy làn da trắng nõn của anh, lồng ngực căng đầy da thịt, và cả hai núm vú đỏ thẫm nhô lên cao cao, cậu không khỏi hít sâu một hơi, phía dưới càng cứng rắn hơn, không tự chủ được bắt đầu thúc lên trên, từng chút một, cọ qua đầu lưỡi, đè thẳng vào chỗ yết hầu yếu mềm nóng chặt của Hứa Nhất Tâm, bắn ra ồ ạt.
Hứa Nhất Tâm không kịp đề phòng, bị cậu bắn đầy cả miệng, đã thế còn bị sặc, ngồi trên đùi Tạ Tấn ho khù khụ.
Tạ Tấn luống cuống tay chân vỗ lưng cho anh: “Xin lỗi…!Anh ơi, em xin lỗi…”
Hứa Nhất Tâm nhả tinh dịch trong miệng ra lòng bàn tay, bôi hết lên quần áo Tạ Tấn như trút giận: “Nồng quá đấy.”
Tạ Tấn không ngăn lại được, chỉ có thể đỏ mặt nhìn khóe miệng Hứa Nhất Tâm vương chất lỏng trắng đục, anh làm như không có chuyện gì đi vào phòng tắm súc miệng tắm rửa, mặc quần ngủ, nửa thân trên trần trụi quay lại nằm lên giường của mình, đắp chăn lên, đưa lưng về phía Tạ Tấn, dáng vẻ muốn đi ngủ.
“Anh à…”
“Suỵt,” Hứa Nhất Tâm không muốn để ý đến cậu, “Đi ngủ.”
“Vầng.”
Tạ Tấn đành phải che nửa người dưới lại cứng lên của mình, trốn vào phòng tắm.
Hết chương 22..