Bạn đang đọc School 2021 [taekook] – Chương 77: 70.
To readers:
Để cảm xúc được trọn vẹn trong tối nay… hãy chắc chắn bạn chọn một bài nhạc thật nhẹ nhàng và hạnh phúc nhé ❣️
Gợi ý: Beautiful in white – Shane Filan
bii yêu bạn…
Xin chào và tạm biệt …
.
.
.
.
School 2021
Tập 70.
Gửi Jeon Jungkook – tình yêu của anh!
Thời gian trôi qua nhanh thật em nhỉ? Mới ngày nào anh còn lén lút nhìn em ở sân sau trường học mà giờ đã được 6 năm yêu em và được em yêu. Cuộc đời anh có rất nhiều người quan trọng nhưng em là người quan trọng nhất. Anh đã gặp rất nhiều người đặc biệt nhưng đặc biệt nhất vẫn chính là em.
Em là tình yêu của đời anh. Là người anh muốn dùng cả đời này để yêu thương và che chở. Anh muốn ôm em, muốn làm tất cả mọi thứ cho em và hơn hết là muốn làm em hạnh phúc mỗi ngày.
Cảm ơn em đã kiên trì bên anh, khi anh chưa có gì trong tay. Cảm ơn em vì đã cho anh niềm vinh hạnh được làm người đàn ông bên cạnh che chở cho em.
Tuy cuộc sống có nhiều mệt mỏi nhưng cứ nghĩ đến việc anh có một gia đình nhỏ để quay về thì cuộc sống ngoài kia chẳng còn gì đáng sợ nữa.
Cảm ơn em vì đã đến và ở lại bên anh, yêu em rất nhiều!
[ … ]
Gửi Kim Taehyung – chồng yêu của em!
Nhân một ngày đặc biệt, gửi một lời chúc đặc biệt tới người đàn ông đặc biệt quan trọng của cuộc đời em. Em muốn anh biết rằng, với em, anh là người quan trọng nhất, là một chàng trai ấm áp, tinh tế và dịu dàng.
Anh lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ, cũng muốn trở thành chỗ dựa vững chắc cho em. Em biết, anh có thể làm tất cả mọi thứ vì em, vì tương lai của gia đình nhỏ có em và anh ở đó.
Nhưng anh à, khi nào mệt mỏi quá, hãy cho phép em được làm bờ vai của anh nhé. Em muốn được san sẻ gánh nặng cùng anh, được nắm tay anh đi qua bão giông cuộc đời.
Cảm ơn anh đã bao dung cho những sự ương bướng, cảm ơn anh đã chấp nhận một đứa trẻ thiếu hụt tình cảm như em và đi bên cạnh em đến tận ngày hôm nay.
Em mong rằng, con đường phía trước vẫn luôn có anh đi cùng. Vì đối với em, anh chính là hạnh phúc của em.
Em yêu anh!
[ … ]
Dưới bầu trời đầy nắng có anh yêu em, trên mặt đất đầy hoa có em yêu anh.
Ảnh cưới của Taehyung và Jungkook được chụp ở vườn hoa hồng nhà ông bà ngoại và ở trường trung học phổ thông Kangsan. Vườn hoa là nơi lần đầu gặp gỡ, trường học là nơi bắt đầu chuyện tình.
Dưới ống kính của thợ chụp ảnh, lấy nét thật rõ sắc đỏ của cánh hoa hồng, phía sau thấp thoáng có hai người hôn nhau.
Ước mơ nhỏ bé sau này của Taehyung và Jungkook tuy lúc thăng lúc trầm, lúc yêu lúc giận nhưng mong đối phương vẫn mãi bên mình.
Taehyung nắm tay Jungkook đến lớp. Jungkook nắm tay Taehyung khi tan trường về nhà.
Taehyung che ô cho Jungkook khi trời mưa, Jungkook bật ô giúp anh khi trời nắng.
Taehyung ôm Jungkook khi đi ngủ, Jungkook ôm Taehyung khi thức giấc đón bình minh.
Cơm Jungkook nấu, chén Taehyung rửa. Máy giặt Jungkook bấm, quần áo Taehyung phơi.
“Em có tin vào tình yêu không?”
“Không, em không tin. Em chỉ tin Taehyung yêu em thôi.”
“Bởi có lẽ, chẳng có ai trên đời này sẽ bao dung em nhiều như Taehyung ấy. Taehyung rất ít nói câu anh yêu em, nhưng hành động của anh ấy từ lúc yêu nhau cho đến tận bây giờ chỉ gói gọn quanh 3 từ ấy.”
“Em không mưu cầu anh yêu em nhiều hơn hay em yêu anh nhiều hơn. Chỉ mong ngày bên cạnh nhau anh cười em cười, anh khóc em khóc, anh hạnh phúc em không ưu phiền. Quan trọng hơn cả là cảm giác của cả hai giống như nhau.”
Hạnh phúc là khi cả hai cùng xây, chứ không phải một người xây còn một người đập. Tình yêu vốn dĩ là chuyện hai người, và chỉ là hai.
Jungkook và Taehyung góp nhặt từng viên gạch niềm vui để dựng xây nên mái nhà hạnh phúc.
Pháo giấy rợp trời, hôm nay vừa vặn để mình kết hôn!
Lễ đường của Taehyung và Jungkook được trang trí bởi kẹo ngọt và hoa hồng. Ghế ngồi chỉ chuẩn bị vỏn vẹn cho người trong gia đình và bạn bè thân thiết – những người thật sự yêu thương hai đứa nhỏ nhà Kim và nhà Jeon.
Ngày hôm ấy, Taehyung sẽ chẳng bao giờ quên. Anh một mình trên sân khấu không dám quay đầu nhìn lại, trái tim anh đang thổn thức đợi chờ Jungkook được ba Jeon dẫn lên lễ đường.
Trên có nắng tỏa, dưới có cánh hoa, trong tim chỉ có mình Jeon Jungkook!
Tiếng nhạc cất lên, Taehyung biết rằng giây phút anh mong chờ đã đến. Một tay anh siết chặt đóa hoa, một tay ghì chặt ngực trái để ghìm lại cảm xúc dâng trào.
Taehyung không phải kiểu người mau nước mắt nhưng khoảnh khắc này anh lại cảm động đến ươn ướt trên mi.
Bởi Taehyung đã từng rất sợ.
[ “Anh đã từng bao giờ mắng em chưa? Lớn tiếng hình như cũng chỉ duy nhất lần đó thôi nhỉ? Vậy mà Jeon luôn nghĩ anh sẽ mắng em…”
“Taehyung ah…”
“Jeon luôn nghĩ anh sẽ bỏ rơi em, đúng chứ?”
“Không, không có, em không có mà.”
“Lúc em cứ vậy muốn lấy dao cắt vào mạch máu, có giây nào Jeon nghĩ đến anh một mình ở lại sẽ như thế nào không?” ]
Taehyung từng rất sợ sẽ mất Jungkook…
Nhưng còn hiện tại, anh sợ người Jungkook cưới chẳng phải mình.
[ “Anh đừng yêu em nữa có được không?”
“Em có biết mình đang nói cái gì không?”
“Biết! Em biết!”
“JUNGKOOK !”
“Chia tay đi anh.”
“Cái đầu nhỏ này của em chỉ nghĩ đến việc yêu anh thôi không được hả?”
“Sao lúc nào cũng là CHIA TAY, CHIA TAY, CHIA TAY?”
“Em không đạt học bổng thì làm sao? Anh đi Mỹ du học thì làm sao? Thậm chí vì em anh có thể bỏ mà không đi nữa.”
“Chính vì biết anh như vậy nên em mới sợ bản thân mình trở thành lý do vướng bận cả tương lai của anh.”
“Anh thà để một đứa như em, một đứa bướng bỉnh, lúc nào cũng suy nghĩ tiêu cực phá hỏng cả cuộc đời anh hả?”
“Ừ ! KIM TAEHYUNG TÔI CHO PHÉP EM PHÁ HỎNG CẢ CUỘC ĐỜI TÔI.” ]
Taehyung giờ chẳng phải sợ nữa rồi.
Jungkook cũng hồi hộp không kém. Vai nhỏ run lên cảm giác đến hơi thở cũng dần khó khăn. Nhưng nhìn tay mình có ba giữ lấy, Jungkook an tâm nhiều lắm. Trước khi đến giờ làm lễ, ba Jeon chỉnh lại vai áo con trai với lời nhắn nhủ:
“Nhất định ba sẽ không để con trai của ba bị ngã đâu.”
Ba Jeon đi bên cạnh Jungkook mà tâm trạng bồi hồi khó tả. Giấu sau nụ cười chúc mừng là giọt nước mắt trong đêm khi không thôi nghĩ đến khoảnh khắc con mình về nhà người khác.
Chẳng còn đứa trẻ đong đưa ba lô về nhà mỗi giờ tan học. Chẳng còn đứa trẻ ý ới gọi tiếng ba à mẹ ơi. Chẳng còn đứa trẻ ngủ ngoan trong phòng ngủ đối diện phòng của ba và mẹ. Đứa trẻ của ba mẹ giờ đã trưởng thành và tìm được hạnh phúc riêng của cuộc đời con rồi.
Ba xin lỗi Jungkook vì đã sinh con ra vào lúc ba mẹ chưa vững vàng về kinh tế.
Ba xin lỗi vì cơm áo gạo tiền mà quên mất con trai của ba rất cần được yêu thương.
Ba xin lỗi vì những bữa cơm không đủ đầy cả ba và mẹ.
Ba xin lỗi vì chẳng thể đón con suốt những năm tháng con đến trường.
Ngày Jungkook cất tiếng khóc đầu tiên đến thế giới này, ba mẹ Jeon cũng bật khóc nhưng rồi mỉm cười thật tươi khi bàn tay nhỏ xíu của đứa trẻ ấy ngo ngoe chạm vào gò má.
Ngày Jungkook cười thật tươi trong lễ đường hạnh phúc, ba mẹ Jeon cũng cười thật đẹp nhưng rồi lặng lẽ rơi nước mắt khi phát hiện bàn tay nhỏ xíu ngày ấy giờ đã nắm lấy bàn tay khác rồi.
Ba vui vì con trưởng thành bắt đầu một trang mới trong đời, nhưng sao ba cũng thấy buồn vì nhà thiếu đi tiếng nói nụ cười của con trai ba.
Ba rất yêu con. Hãy thật hạnh phúc bên người con đã chọn nhé, Jungkook yêu thương của ba!
Ba Jeon dừng lại khi đến vị trí có Taehyung đã đợi sẵn. Ba cầm tay Jungkook đặt lên tay Taehyung, không quên nhắn lời gửi đến chàng rể tương lai sẽ thay ba bên cạnh Jungkook.
“Con rể, ba tin tưởng và giao cho con của hồi môn lớn nhất trong đời mình là Jungkook của ba. Nếu Jungkook cư xử không tốt, con đừng trách thằng bé vì lỗi là do ba mẹ chưa dành đủ thời gian dạy bảo. Nếu Jungkook ương bướng không ngoan, con đừng nặng lời vì lỗi là do ba mẹ quá cưng chiều con trai.”
“Hãy thay ba yêu thương và chăm sóc Jungkook. Hãy là bờ vai tin cậy để Jungkook ngả vào mỗi khi nó mệt mỏi, hãy nắm tay nhau vượt qua những khó khăn và cùng nhau đi suốt bờ hạnh phúc. Ba mẹ chúc phúc cho hai con toại nguyện và bình yên các con nhé!”
Ba mẹ Kim trước đó cũng đã gửi lời chúc phúc đến hai con trai trong ngày trọng đại của cuộc đời.
“Con trai của ba chỉ vừa mới khởi nghiệp đó mà nay đã là người đàn ông của gia đình. Không mong chúc gì hơn, ba mẹ chúc chàng dâu của ba mẹ vui có thể cười, buồn có thể khóc, cô đơn có chồng bên cạnh, hạnh phúc có chồng sẻ chia. Cảm ơn con vì đã yêu thương, lo lắng và chăm sóc cho Taehyung.”
Ai rồi cũng sẽ trưởng thành, ai rồi cũng sẽ lớn lên. Nhưng với ba với mẹ, dù là khi con chưa tròn một hay đến tận khi con ngót nghét ở độ tuổi tứ tuần, mãi mãi con cũng chỉ là đứa trẻ khi buồn thì cần được ba mẹ chở che.
Jungkook đỏ hoe đôi mắt, Taehyung cúi đầu như một lời hứa với ba.
“Jungkook của ba, cuộc đời sau này nhờ con chăm sóc và yêu thương thằng bé.”
“Con hứa!”
Biết Jungkook sẽ không kìm lòng mà bật khóc, Taehyung vẫn luôn cầm chặt tay em. Trước khi lau đi nước mắt của chính mình, Taehyung lại quay sang lo lắng cho Jungkook của anh trước. Ngón tay nhẹ nhàng gạt đi nước mắt trên mi em.
“Jungkook của anh hôm nay xinh đẹp lắm.”
Máy ảnh lia qua lấy hết không gian để lưu giữ những thước phim về một một ngày đặc biệt quan trọng của Kim Taehyung và của Jeon Jungkook.
So as long as I live I love you
Will have and hold you
You look so beautiful in white
And from now til my very last breath
This day Ill cherish
You look so beautiful in white
Tonight….
“…”
Ngày 23 tháng 11 năm 2027…
Có rượu, có hoa, có đèn, có bánh. Có Kim Taehyung nguyện cả đời yêu thương Jungkook. Cũng có một Jeon Jungkook nguyện cả đời yêu thương Kim Taehyung.
Kết thúc chương 4.
…
❣️❣️❣️
Đoạn kết.
Không thể tránh được những tủi thân trong phút chốc vì cha không tin tưởng hoặc mẹ chẳng bênh vực. Không thể tránh được những lần bật khóc vì cha mắng mẹ la. Cũng chẳng thể tránh được đôi lần thầm trách ba mẹ sao mãi chẳng thể hiểu được mình.
Nhưng… hãy thử một lần thôi trong mười hay hai mươi lần như thế, dằn lại cái tôi của chính mình và đặt bản thân vào tâm thế của mẹ của cha.
Em muốn ba mẹ luôn tin tưởng mình nhưng em đã đủ tin tưởng ba mẹ mình hay chưa?
Em muốn ba mẹ luôn cảm thông với áp lực học tập mà em đang đối mặt ở trường ở lớp nhưng em đã lần nào chịu áp lực cơm áo gạo tiền, áp lực phải nuôi dạy con thật tốt, áp lực khi con làm sai người đời sẽ mắng chửi, áp lực khi con phạm tội mình sẽ phải cúi đầu của người đã sinh ra em hay chưa?
Em muốn ba mẹ hãy thôi mắng oan khi em không như thế nhưng em đã từng thật sự mở lòng để nói với ba mẹ suy nghĩ của mình hay chưa?
Và thử nghĩ mà xem, nếu sau này em có con, em có muốn con mình sẽ là đứa trẻ “giống như em” bây giờ không?
Thế hệ của ba mẹ phức tạp lắm, phức tạp đến mức chỉ áp lực con mỗi chuyện con phải học tốt để sau này có cuộc sống thật an yên.
Thế hệ của em bây giờ đơn giản lắm, đơn giản đến mức bản thân em cũng đôi lúc không hiểu nổi mình thật sự áp lực điều gì.
Hãy nghĩ về “con gái, con trai” mà em mong muốn sinh ra để làm mẫu hình lý tưởng, vì mẹ và cha em cũng đã từng kỳ vọng con mình như thế.
Đừng để bản thân có cơ hội làm chính mình “phải chịu” tổn thương.
Hãy thật hạnh phúc nhé!
❣️❣️❣️
“Khi nào thì mình được phép hôn một người không phải ba mẹ hay anh trai ạ?”
Siro ngước mắt hỏi Haneul đang bế em trên tay.
“Khi em yêu người đó, tin tưởng người đó và muốn người đó bên cạnh em cả đời.”
Bàn tay nhỏ xíu của Siro chạm vào một bên má Haneul xoay mặt anh lại nhìn em rồi nghiêng đầu chạm nhẹ môi xinh lên gò má anh.
“Dạ vâng, em nhớ rồi!”
“…”
❣️❣️❣️
__________________
11:00pm 10/04/2022
School 2021
Author: rubiikim
…Hoàn…
.
.
.
.
❣️❣️❣️
Yêu thương thiệc nhiều
🙆🏻♀️❤️