Bạn đang đọc School 2021 [taekook] – Chương 66: 60.
Đã hơn một giờ sáng, ngoài trời vẫn còn lất phất cơn mưa. Mưa rơi ướt đẫm đường phố, mưa lạnh phủ lên cửa kính màn sương trắng xóa đục mờ.
Taehyung khoác áo choàng lụa chỉ buột hờ dây thắt lưng. Hơi nước nóng hổi còn đọng lại trên cơ ngực săn chắc trượt dài xuống rãnh ngăn giữa các cơ bụng. Bàn tay giữ khăn xuề xòa lau mái tóc còn ướt đẫm. Gương mặt không giấu được vẻ lo lắng bởi vì hồi hộp mà ra…
Cạch !
Taehyung xoay đầu nhìn về hướng cửa, Jungkook của anh tối nay đặc biệt xinh đẹp khiến anh nhìn mãi không thôi…
“Jungkook…”
Khuôn mặt Jungkook đã ửng đỏ vì ngượng. Taehyung nhìn em mà lòng cảm thán áo lụa mỏng mềm thật hợp với cơ thể mong manh của Jeon của anh.
Chết tiệt, Jungkook còn chẳng mặc đồ lót…
Taehyung hớp ngụm khí lạnh rồi tự bấm móng tay kiềm nén dục vọng đang dần cương lên.
Jungkook cứ thể bước đến thật gần, em tách hai chân nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh Taehyung. Bờ mông tròn mịn thoắt ẩn thoát hiện áp sát xuống nệm trắng làm anh không thể rời mắt. Jungkook cất giọng ngọt ngọt muốn anh nhìn em…
“Anh ơi…”
Thanh âm của Jungkook trong bóng tối có chút yếu ớt. Áo lụa theo thân thể nuột nà trượt dần xuống lộ rãnh lưng sâu cong. Chống hai tay xuống giữa vị trí hai chân, Jungkook thật ngoan cắn môi thẹn thùng ngẩng đầu nói đầy mê đắm…
“Phía dưới của em… ướt rồi…”
Ực !
Yết hầu nam tính động mạnh, Taehyung biết rằng bản thân không thể kiềm chế nữa rồi.
“Ưm…hmm..”
Jungkook rên nhẹ tiếp nhận nụ hôn nóng bỏng và nôn nóng của Taehyung. Nhưng dù có vội vàng đến đâu, Taehyung vẫn thật nhẹ đẩy em nằm xuống, một tay với lấy gối đầu để Jungkook nằm lên.
Một tay giữ chặt eo, một tay đặt sau gáy kéo cho khoảng cách cả hai không một điểm hở. Đầu lưỡi điên cuồng mút mát vật thể tương tự, dịch vị trong miệng mất kiểm soát mà rỉ nhẹ sang khóe môi.
Hô hấp của Jungkook trở nên nặng nề nhưng trong lòng lại thấy hưng phấn. Em không ngờ được Taehyung lại yêu em đến mức cuồng nhiệt thế này.
Taehyung hôn dần xuống da thịt mềm mại. Mỗi nơi môi anh chạm vào đều sẽ mờ nhạt dấu vết của sự yêu thương.
Môi lưỡi tham lam muốn chạm hết vào cơ thể ngọt ngào của Jungkook, bàn tay thành thạo cởi sạch áo lụa còn vướng trên thân thể mềm mại của người anh thương.
Taehyung cảm nhận rõ ràng hơi thở của mình cũng dần mất kiểm soát trước người anh yêu.
“Ưm… Taehyung… ngực nhỏ muốn anh hôn…ưm…”
“Ngoan, anh thương…”
Taehyung yêu chiều hôn dần cúi xuống ngậm lấy đầu ngực khẽ cắn rồi ngậm mút. Anh không còn nhớ rõ bản thân đã ham muốn liếm láp hai hạt đậu nhỏ đỏ hồng này biết bao lần rồi.
Anh dùng lưỡi mơn trớn cho một bên đầu ngực đang cương cứng. Một bên còn lại anh dùng tay âu yếm xoa xoa. Các ngón tay mềm mại chỉ mới chạm vào mà Jungkook đã lén lút thở hắt một tiếng.
“Ưm… thoải mái… anh ơi… ha..a..”
Taehyung dùng tay còn vuốt ve vật nhỏ của Jungkook non mềm đáng yêu như chính chủ nhân đã dần cương lên. Jungkook đón nhận khoái cảm từ hạ thân được anh tuốt lộng. Ngón tay anh chạm vào đầu khất hồng nhạt xoa nắn dịu dàng.
Bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve khiến cơ thể Jungkook mềm nhũn.Tốc độ ngày càng gấp rút khiến cơ thế Jungkook run run bám chặt vai anh.
“Aaaa…”
Khoái cảm mạnh mẽ khiến Jungkook bắn ra dòng chất lỏng đặc sệt. Em nhỏ ôm anh thở hổn hển sau một trận kích tình. Em giương đôi mắt xinh đẹp nhìn anh muốn nói em yêu Taehyung nhiều lắm.
Taehyung nuông chiều xoa đầu Jungkook vỗ về để em ổn định lại nhịp thở. Anh thật sự quan tâm đến cảm xúc của Jungkook nhiều hơn cự vật của mình cũng đã cương lên từ rất lâu.
“Hyungie~…”
Taehyung nhìn em lập tức bắt gặp ánh mắt tủi thân dâng lên một tầng nước
“Dạ ơi…”
Anh lại lo lắng mà xoa xoa gương mặt ửng đỏ.
“Anh làm em đau sao?”
“Ưm…”
Jungkook ra sức lắc đầu. Bàn tay nắm lấy tay cọ cọ vào má ý muốn làm nũng.
“Em muốn Taehyung đi vào trong em…!”
PHỰT !
Chút lý trí cuối cùng trong đại não cũng Taehyung vừa bị chặt đứt. Cơ thể to lớn nóng hổi lần nữa vồ lấy thân thể em nuột nà mong manh.
Khoái cảm lần nữa ập đến làm đôi chân Jungkook mềm nhũn được anh dễ dàng tách mở cong lên rộng mở.
Lợi dụng cảm xúc mê man của Jungkook đang chìm đắm trao đổi môi lưỡi cùng anh, Taehyung lần mò di chuyển bàn tay xuống chân em vuốt ve đùi non trắng mềm. Giữa hai chân đang mở ra, thoắt ẩn thoắt hiện hậu huyệt đỏ hồng.
Taehyung dần dần đưa hạ thân căng cứng dựng thẳng của mình mơn trớn vào huyệt nhỏ lập tức khiến cơ thể yếu ớt co rúm lại vì giật mình…
“Ưm…hmm…”
Mắt đỏ hoe ầng ậc dâng lên tầng nước mỏng, Jungkook vùi mặt vào hõm cổ anh phát ra âm thanh rên rỉ nỉ non.
Hôn xuống mi mắt em ướt đẫm, Taehyung dịu dàng thì thầm vào tai…
“Anh xin Jungkook nhé!”
Gương mặt động tình đến ửng đỏ hai bên má ưm lên một tiếng thay lời đồng ý. Đôi mắt ướt đẫm mơ màng muốn anh đâm sâu.
“Taehyung làm chậm chút nhé…”
“…”
Taehyung không chịu nổi lập tức lấy ngón tay quệt lấy chất lỏng trắng đục sền sệt lần mò xuống cúc hoa non mềm.
Mật huyệt vừa ẩm vừa chặt đón nhận ngón tay thon dài đang trượt dần vào trong bắt đầu khuếch trương. Jungkook vặn vẹo cơ thể, hơi thở gấp gáp đứt quãng theo tốc độ tay anh ra vào.
“Ưm… anh ơi… nhanh… ưm.. cho em đi mà.”
Jungkook rên rỉ đầy thống khổ, cảm giác khát cầu muốn được anh chạm vào nơi tận sâu bên trong. Taehyung vẫn ôn nhu thủ thỉ vào tai an ủi cơ thể động tình của em nhỏ.
“Chưa được, bên trong em vẫn còn rất chặt.”
Taehyung còn khó chịu hơn cả Jungkook, em nhỏ đã cao trào một lần còn anh vẫn chưa. Dục vọng cứng rắn nóng bừng dưới hạ thân vẫn đang hành hạ anh mỗi giây mỗi phút.
” Hức… ức… nhưng mà ngứa ngứa lắm…hức. Taehyung không thương em.. hức.”
“Ngoan… anh phải nới rộng nơi này một chút mới không khiến em bị thương.”
Jungkook được anh thương mới ngoan ngoãn dưới thân gật đầu, ánh mắt phủ màn sương mỏng bởi cơn hứng tình nhìn anh tha thiết…
Một ngón rồi lại một ngón. Jungkook rướn người muốn rên vì cảm xúc tê dại nơi hậu huyệt đã ướt đẫm dịch dâm.
Taehyung đỉnh thêm một ngón tay, hậu huyệt đã mềm hơn cắn lấy và hút chặt vào bên trong thật nóng.
Trong lúc khuếch trương huyệt nhỏ bên dưới, Taehyung luôn dời mắt chú ý đến biểu cảm trên gương mặt Jungkook của anh. Thấy em nhíu mày, Taehyung lập tức vỗ về rồi hôn xuống an ủi.
Jungkook mê đắm đón nhận từng đợt ra vào mạnh mẽ nhưng dịu dàng của các ngón tay anh. Sự dịu dàng của Taehyung làm em an tâm trao đi thân thể để anh giày vò.
Cảm nhận cơ thể Jungkook đã có thể tiếp nhận, Taehyung rời môi em thật ngọt rồi nâng chân Jungkook mở rộng hơn.
Anh âu yêu nhìn tiểu huyệt được anh chăm sóc đã mở ra một cái lỗ nhỏ hồng hồng rồi dùng dương vật thay thế cho các ngón tay vừa rút ra khỏi cửa huyệt ướt át.
“Aaa.. Taehyung.. đau.. em đau… hức… ức..”
Taehyung và Jungkook đều là lần đầu tiếp nhận chuyện thân mật xác thịt, quá trình tiến vào thật không dễ dàng dù trước đó Taehyung đã cẩn thận khuếch trương huyệt nhỏ cho em.
Jungkook thấy cơ thể mình như bị xé toạc làm đôi, cả người em nhỏ run lên vì đau đớn ập đến, Jungkook cắn chặt răng, nước mắt theo đó cũng tràn ra.
Taehyung đau lòng hôn lên mi mắt ướt đẫm thì thầm một tiếng anh xin lỗi rồi đâm thẳng cự vật vào nơi thật sâu.
“Áaaaaa….”
Jungkook thét lên vì cảm giác đau nhói, hậu huyệt căng cứng khiến nước mắt càng lúc càng nhiều…
“Anh xin lỗi…”
Taehyung đau lòng ôm chặt Jungkook. Anh chưa từng có kinh nghiệm trong loại chuyện này, đó cũng là lý do vì sao Taehyung luôn tránh đi khi cơ thể Jungkook có phản ứng.
Anh sợ Jungkook của anh đau, anh sợ lần đầu của em không được hoàn mỹ, anh sợ mình không xứng đáng với cơ thể của Jungkook anh thương.
Taehyung suy nghĩ nhiều lắm. Anh biết Jungkook của anh rất dễ động tình. Anh biết Jungkook của anh muốn nhiều hơn những nụ hôn sâu mỗi khi cả hai thân mật. Taehyung cũng vậy. Anh sao có thể không muốn chạm vào Jungkook nhiều hơn?!
Đâu chỉ có Jungkook có phản ứng, thiếu niên mới lớn như Taehyung đối với loại chuyện này lại càng mãnh liệt hơn.
Anh không nhớ mình đã phải tỉnh giấc đi dội nước lạnh bao nhiêu lần trong đêm tối. Anh không nhớ phải tự khống chế chính mình bao nhiêu lần khi vô tình thấy Jungkook mặc quần áo mong manh.
Taehyung muốn cùng Jungkook làm hết tất cả mọi thứ. Muốn nghe tiếng em rên rỉ dưới thân mình rồi cả hai cùng chìm đắm vào dục vọng yêu thương.
Nhưng Taehyung yêu Jungkook. Anh yêu đến mức nâng niu cơ thể non mềm mới lớn của em nhỏ của anh. Anh yêu đến mức luôn trân trọng cảm xúc. Một khi quyết định cùng em làm đến bước cuối cùng như hôm nay, Taehyung đã kiên định xác nhận người anh sẽ kết hôn trong tương lai chẳng phải ai khác nữa rồi.
“Anh xin lỗi Jungkook.”
“Đừng động… xin anh… hức..”
Taehyung dùng tay đẩy nhẹ cằm Jungkook hướng mặt em nhìn mình để chóp mũi chạm nhau an ủi. Trong lúc này, tâm anh đau lắm. Chưa bao giờ anh thấy vật nam tính của mình to lớn lại là điều không tốt thế này.
“Anh không động, anh sẽ không động. Jungkook muốn sao cũng được, anh đều nghe theo Jungkook mà.”
Taehyung nhíu mày khắc chế dục vọng đau đớn đang bị hậu huyệt em thít chặt. Jungkook nhìn thấy biểu cảm của anh càng không biết làm sao. Jungkook đang rất đau nhưng lại thương anh quá chừng. Chủ động nắm lấy tay anh xoa xoa lên dương vật phấn nộn đáng yêu của mình.
“Em muốn anh vuốt ve nó nữa nhé!”
“Jungkook ?”
Jungkook choàng tay lên cổ anh lấy lòng, cơ thể điều khiển từ từ động mông.
Dưới sự cọ xát chậm rãi, hậu huyệt co rút dương vật kích thích Taehyung, anh muốn phát điên vì người yêu nhỏ cứ ra sức quyến rũ…
Bàn tay nắm lấy cự vật của Jungkook không ngừng xoa nắn, Taehyung cúi xuống ngậm chặt môi hôn để em phần nào quên đi cảm giác đau đớn phía sau.
Hậu huyệt đã dần quen với cự vật nóng bỏng, cơ thể Jungkook lại tiết rất nhiều dâm thủy nên mọi thứ đều trở nên mềm mại hơn. Tuy thế, dương vật cả hai vẫn bừng bừng căng cứng, Taehyung cố gắng động chậm để Jungkook không bị đau.
Hông đưa đẩy theo từng cú thúc nhịp nhàng, lỗ huyệt phối hợp nuốt vào nhả ra dương vật gân guốc.
Đau đớn dần được thay thế bằng khoái cảm tê dại. Âm thanh rên rỉ dần trở nên ngọt ngào hòa cùng tiếng va chạm bành bạch ở nơi tư mật của cả hai.
“Ưm…ha..a… sướng… Taehyung.. em sướng !”
Vật nhỏ của Jungkook không ngừng cọ sát lên cơ bụng của Taehyung. Trong lúc hưng phấn, Taehyung cúi xuống không ngừng cắn mút đầu ngực của đối phương. Cuối cùng, Jungkook cao giọng thét lên, lần nữa bắn ra rồi ngất lịm trong vòng tay Taehyung vì kiệt sức mất rồi.
.
.
.
.
Mặt trời lên cao, Jungkook dụi dụi mắt rồi mới nhấc người ngồi dậy. Chăn bông theo đà trượt xuống tới eo lộ ra thân thể nuột nà.
Cơ thể phía sau có một nơi vừa căng vừa đau vì tối qua được giày vò đến mê man bất tỉnh. Nhưng có vẻ nơi ấy đã được anh bôi thuốc nên chẳng thấy râm ran.
Nhìn lại dấu vết đỏ chói khắp người do Taehyung để lại trong cuộc hoan ái, Jungkook tuy đau nhức toàn thân nhưng lại cảm giác hạnh phúc vô cùng.
Nhưng…
Vui vẻ chưa được bao lâu, Jungkook nhận ra Taehyung ngồi ngay bên cạnh chỉ vuốt ve lông mượt của hai con trai đang nằm nướng ngủ mà không liếc mắt về phía cậu.
“Taehyung…”
Không khí yên tĩnh một hồi lâu, Jungkook lại mở miệng.
“Anh ơi…”
Cả cơ thể chằng chịt dấu hôn xanh tím, thắt lưng đau buốt nhưng sao không đau bằng trái tim.
Taehyung ngước lên nhìn Jungkook rồi lại nhìn xuống, thái độ thờ ơ lạnh nhạt như người vô tâm.
“Em nói đi.”
Jungkook cúi mặt, bản thân không biết từ lúc nào đã rơi nước mắt mà giọng nói cũng nghẹn ngào không rõ…
“Cơ thể em… tệ vậy sao?”
Nghe tiếng em thút thít làm Taehyung giật mình thật nhanh bước đến ôm lấy. Anh không có ý nghĩ đó, chưa từng có ý nghĩ đó. Cơ thể Jungkook đối với anh còn hơn thuốc phiện, nếu không phải đêm qua Jungkook ngất đi có lẽ thú tính trong anh sẽ làm em ấy đau hơn rất nhiều.
Taehyung ngồi bệch xuống đất rồi vùi mặt vào người Jungkook ra sức lắc đầu phủ định câu nói của Jungkook vừa rồi. Anh không dám đối diện nhìn thẳng vào đôi mắt ngây thơ của em mà xin em tha thứ.
“Có phải anh làm không tốt không ?”
“Không tốt chuyện gì ạ?”
Jungkook thật sự không hiểu lời anh.
“Chuyện…chuyện tối qua…”
Taehyung ngập ngừng, Jungkook nhớ đến cả người lại phiếm hồng ngứa ngáy.
“Ưm..vậy… Taehyung có thích không?”
Taehyung đang ôm Jungkook ngẩng mặt lên nhìn liền bắt gặp gương mặt đỏ ửng. Mắt cún con e ngại day day môi dưới nhỏ giọng trả lời em một tiếng:
“Thích !”
Anh lại đưa tay xoa xoa thắt lưng Jungkook vì biết em đau, thật ra cả đêm qua anh đã thức suốt đêm lo lắng Jungkook bị sốt.
“Nhưng nếu Jungkook không thích, anh sẽ không.. đòi hỏi nữa.”
Hùng hồn nói ra nhưng ánh mắt lại buồn hiu như trẻ con bị giành mất bạn yêu xinh đẹp.
Jungkook phút chốc cảm thấy Taehyung đáng yêu quá chừng. Dùng tay nâng mặt anh ngước lên, lần nữa trực tiếp nhìn vào đôi mắt sâu thẳm lúc nào cũng dịu dàng nhìn em say đắm.
Không ai biết được Jungkook nói khẽ vào tai Taehyung điều gì khiến anh đột nhiên mỉm chi cười ngượng. Phản ứng cho thấy Jungkook chẳng bài xích việc tiếp xúc thân mật với anh.
“Jungkook.”
“Dạ?”
Trước mặt Jungkook, Taehyung lấy ra một hộp nhỏ hình vuông. Jungkook ngơ ngác nhìn anh đứng lên rồi trang trọng một chân quỳ xuống.
Anh cầm tay Jungkook hôn nhẹ, lại ánh mắt dịu dàng chứa đựng hết thảy yêu thương của Taehyung dành riêng cho Jungkook mà thôi.
“Anh…”
“Anh biết món quà này chẳng là gì so với những thứ Jungkook dành cho anh. Và bây giờ cũng còn quá sớm nếu anh trói buộc em bằng chiếc nhẫn trên ngón áp út như thế này.”
Cảm xúc nghẹn ngào khiến giọng Taehyung có chút đứt quãng.
“Anh không hứa chắc sẽ đem đến cho em cuộc sống giàu sang nhưng anh chắc chắn sẽ yêu Jungkook bằng tất cả những gì anh có. Tin anh lần này nhé, Jungkook của anh!”
Chiếc nhẫn lấp lánh dù thiết kế rất đơn giản nhưng Jungkook lại thấy nó đẹp hơn bất cứ thứ gì tồn tại trên thế gian.
Cảm xúc khó tả trào dâng nơi ngực trái, không thành lời nói mà chực chờ tuôn rơi trên khoé mi. Khoé môi mỉm cười gật đầu đồng ý. Jungkook chớp mắt để nước mắt hạnh phúc rơi xuống gò má nóng hổi, cảm động nhận ra người đàn ông của em thương em đến nhường nào.
Tay Taehyung run run không vững vì cảm xúc nghẹt thở trong khoang ngực. Anh cố gắng khống chế hơi thở nhưng lại không kiềm nổi cảm xúc mà rơi nước mắt khi thấy Jungkook mỉm cười.
Tuy hai con người nhưng lại có chung một niềm cảm xúc. Yêu thương, hạnh phúc và lúc nào cũng muốn bên cạnh đối phương.
Jungkook ngược lại cũng đeo nhẫn vào tay Taehyung. Bàn tay anh lớn nên size nhẫn có rộng hơn của Jungkook một chút nhưng cùng một kiểu dáng được thiết kế riêng dành riêng cho những cặp đôi “đã cưới”.
Mất cả buổi sáng thương thương, Jungkook nằm trong lòng anh để anh giúp mình xoa xoa thắt lưng vẫn còn đau buốt. Trong đầu em nhỏ vẫn còn nhiều điều thắc mắc muốn hỏi Taehyung về mọi chuyện vừa xảy ra…
“Anh mua nhẫn từ khi nào?”
Cặp nhẫn mà Taehyung dành riêng cho cả hai thuộc thương hiệu Tiffany & CO. Giá trị trang sức của thương hiệu này không phải bình dân để một sinh viên như em và Taehyung có thể dễ dàng sở hữu.
“Ngay sau khi anh đạt giải OMC.”
“Hửm ?”
Taehyung cũng không có ý muốn giấu Jungkook.
Ngoài học bổng du học toàn phần, Taehyung còn nhận được tiền thưởng từ các nhà tài trợ cho cuộc thi. Số tiền đối với Taehyung thời điểm ấy không phải là con số nhỏ, tuy nhiên, động lực để anh giành được cúp Quán quân OMC chẳng phải là vì Jeon nhỏ nhà mình sao?!
Lần đầu yêu xa, Taehyung và Jungkook cũng là lần đầu cãi vã…
Mỹ Quốc 2 năm trước…
“Sao sáng giờ anh gọi em không bắt máy?”
“Em bận tí việc.”
“Bận đến mức không dành ra được một phút để trả lời anh hả?”
Giọng Taehyung có chút cao, lo lắng cùng với nỗi nhớ đã khiến một Taehyung luôn dịu dàng với Jungkook trở nên không kiểm soát được cảm xúc của mình.
“Trả lời anh !”
“…”
“JUNGKOOK!”
“Anh gọi để mắng em sao?”
“Anh đừng lớn tiếng được không? Em biết anh không muốn lớn tiếng nhưng em không tránh khỏi sẽ cảm thấy buồn rồi giận dỗi. Nhưng bây giờ dù anh có thật lớn tiếng, hay em có thật giận anh, thì cũng không làm được gì hết. Em đã nhớ anh nhiều lắm, nhưng giờ anh gọi em lại chẳng biết diễn tả nó như thế nào…”
“Anh dỗi vì em không ngoan sao?”
“Anh không dỗi. Anh xin lỗi vì đã lớn tiếng nhưng vì New York và Seoul xa quá, anh chỉ muốn biết em đang như thế nào thôi. Anh muốn nghe giọng Jeon thôi, muốn nhìn thấy em nữa.”
“Em có việc gì không vui sao?”
Jungkook lắc đầu
“Muốn anh ôm một cái.”
“Ừ, ôm em 1 cái”
“Không ôm được…”
“Cũng đúng. Không ôm được thì phải làm sao đây?”
“…”
“Jeon à… nhìn anh đi.”
Ngón tay thon dài của Taehyung chạm nhẹ lên đuôi mắt có phần hơi sưng nhẹ của Jungkook trên màn hình điện thoại.
“Ngoan nào, anh ở đây mà. Đợi thêm chút nữa anh về rồi, về rồi sẽ không đi nữa, về rồi sẽ hỏi cưới em nha!”
“…”
Taehyung chưa từng quên bất cứ điều gì anh nói muốn làm cho Jungkook. Mua nhẫn cũng là nằm sẵn trong kế hoạch “hỏi cưới” mà Taehyung nói với em.
Vốn định mang tặng Jungkook ngay sau khi anh rời khỏi cửa hàng trang sức. Tuy nhiên, suy nghĩ thật kĩ anh lại chưa có gì chắc chắn để bắt Jungkook trao cuộc đời của em ấy cho mình.
Taehyung luôn luôn cố gắng, luôn luôn nỗ lực để bản thân thật xứng đáng là chỗ dựa cho Jungkook hiện tại và cả sau này.
Anh không chỉ muốn cho Jungkook một cuộc sống đủ, anh muốn tất cả mọi thứ tốt đẹp đều phải dành cho Jeon của anh.
Taehyung có nghĩ đến gia đình anh không? Có nghĩ đến ba mẹ Kim không?
Có chứ !
Taehyung đã nói chuyện với ba mẹ để xin phép chuyện tiêu xài số tiền nhận được vào việc mua nhẫn cho Jeon Jeon.
Ba mẹ Kim trước giờ luôn thấu hiểu mọi chuyện, con trai giờ đã trưởng thành cũng cần có cuộc sống và hạnh phúc của riêng con.
Nếu đã như vậy, bây giờ Taehyung vẫn chưa có gì sao lại quyết định tặng nhẫn cho Jungkook ?
Là vì Jungkook đã tin tưởng giao cho anh tất cả những thứ mà em có… Và Taehyung biết được thông tin dự án khởi nghiệp của anh cùng hội bạn của mình đã tìm được nhà đầu tư.
Tất cả những gì Taehyung cần hiện tại, chính là cái gật đầu của Jungkook mà thôi…
“Jeon ơi…”
“Dạ ơi.”
“Chuyện buổi tối xong rồi, còn chuyện sáng hôm qua thì sao?”
“Dạ ?”
“Sáng hôm qua em đâu ăn sáng đúng không?”
Jungkook giật bắn người như bị lật tẩy điều gian dối. Rõ ràng đâu có nói sao Taehyung lại biết mất rồi?!
“Em…”
“Trẻ hư vậy anh phải phạt rồi.”
Taehyung càng nói, càng tiến đến gần môi mềm có chút sưng nhẹ do anh cắn mút đêm qua.
“Ưm.. em.. anh phạt em như nào ạ?”
Taehyung nhếch môi gian manh, khác hẳn một trời một vực với một Taehyung khi nãy ôm ôm Jungkook làm nũng.
“Lần sau em đừng ngất nhé! Anh muốn dùng miệng làm Jeon của anh bắn ra…”
“Aww …”
…
❣️❣️❣️
Nhẫn anh trao rồi , định ngày cưới hỏi,
anh đón em về dinh…
❣️❣️❣️
___________________
10:30pm 27/02/2022
Cuối cùng ngày này cũng đến …
Cái ngày cô bii đỏ mặt thẹn thùng gõ phím đánh vần bảng chữ cái ưm…a…
Bii không hề để cảnh báo bởi vì nhiều bạn nhận ra được tình cảm trong sáng của Taehyung dành cho Jungkook thì bii cũng nhận ra được yêu thương của mọi người dành cho School 2021 không chỉ vì những yếu tố kia…
Chỉ là bii muốn nhắn nhỏ với những bé xíu chưa đủ tuổi chăn nệm… Cảm xúc của em lúc này vẫn chưa thật đủ đầy nên thật cẩn thận em nhé! Ai cũng có những tò mò và ham muốn về những điều lạ lẫm, tuy nhiên mọi thứ luôn có một độ tuổi nhất định để tìm hiểu thật sâu… ❣️
Bii viết chưa tốt về việc chăn nệm. Với bii mà nói, truyền được cảm xúc cho rds khi viết H văn khó khó rất nhiều…
Nên một lần thôi bii xin nhận bản thân thiếu sót cần được trau dồi nên bạn cứ nói bii nghe nhé ❣️
Yêu thương thiệc nhiều 🙆🏻♀️❤️