Bạn đang đọc School 2021 [taekook] – Chương 48: 43.
Ngoài việc bồi dưỡng nội dung lý thuyết của các môn học, hệ thống giáo dục của trung học phổ thông Kangsan còn đặc biệt quan tâm đến việc trau dồi những kỹ năng cần thiết cho học sinh.
Nắm bắt xu hướng chung hiện nay, khả năng thuyết trình của một bộ phận sinh viên năm nhất ở các trường Đại học rất hạn chế nếu không nói là những sinh viên ấy hoàn toàn không có khả năng trình bày trước đám đông.
Không trách những đứa trẻ vừa tốt nghiệp trung học ấy, chỉ bởi ở trường thầy cô còn áp dụng biện pháp nghe chép hoặc nhìn chép là phần nhiều.
Học sinh ít có cơ hội được trình bày suy nghĩ của mình hay không dám mạnh dạn đặt câu hỏi những điều còn thắc mắc vì sợ thầy cô chê trách, bạn bè chê cười.
Kangsan có đội ngũ giáo viên trẻ, lại rất nhanh nắm bắt các phương pháp dạy học mới liên quan đến việc lấy học sinh làm trung tâm. Không phải hôm nay thầy dạy trò điều gì mà là trò học được điều gì sau tiết dạy ấy.
Bên cạnh những môn học chính với những nội dung lý thuyết và công thức khô khan, trung học Kangsan cũng thường xuyên tổ chức các cuộc thi học thuật để học sinh có cơ hội trải nghiệm nhiều hơn.
I CAN SAY được tổ chức vì những lý do trên.
Là cuộc thi không giới hạn độ tuổi của học sinh ba khối 10, 11 hay 12. Chỉ cần học sinh có khả năng thuyết trình, mạnh dạn nói lên suy nghĩ của bản thân trước những chủ đề mà ban tổ chức đề ra trước đó.
Nhưng không chỉ dừng lại ở việc rèn luyện cho học sinh kỹ năng thuyết trình trước đám đông. Những người tham gia bắt buộc phải có khả năng giải quyết vấn đề, khả năng lắng nghe, khả năng tư duy logic và khả năng liên kết các chuỗi sự việc để đưa ra lập luận theo hệ thống khoa học mới có thể tiến sâu vào vòng trong.
Khi ban tổ chức yêu cầu phản biện về lập luận của đội khác thì chắc chắn những đội có mâu thuẫn nảy sinh trước đó sẽ nhận ngay một vé out.
Đơn giản vì nếu đã có mâu thuẫn thì lập luận của mỗi người trong đội sẽ không liên kết với nhau nữa, dẫn đến những điều nói ra không thuyết phục được người nghe. Mà điều này liên quan trực tiếp đến kỹ năng làm việc nhóm cho mỗi học sinh.
Vòng chung kết càng hấp dẫn hơn khi luật thi đấu sẽ là hai đội tranh luận trực tiếp trên sàn thi đấu. Mỗi đội chỉ có 30 phút chuẩn bị cho phần bốc thăm theo phe Tán thành hay Không tán thành với chủ đề Ban tổ chức đưa ra.
“Và chủ đề được chọn cho vòng chung kết là…”
Một học sinh trong vai trò MC của cuộc thi đang từ từ mở phong bao đựng chủ đề mà hai đội thi xuất sắc nhất sẽ tranh luận trong vòng thi cuối cùng.
“Chủ đề được chọn là… Tình yêu tuổi học trò.”
“Xin mời đại diện đội trưởng của hai đội tiến hành bốc thăm quyết định đội mình là Tán thành hay Không tán thành.”
Nhóm đội tuyển học sinh giỏi của trung học Kangsan hôm nay cũng đến xem vòng chung kết bởi người trong đội tuyển cũng là một trong hai đội trưởng đang có mặt trên sân khấu.
Haru không rời mắt khỏi bước đi của bé công nhà mình. Min Hae Ra của cô hôm nay xinh đẹp lắm.
Hae Ra tự mình mở tấm giấy ghi kết quả. Khóe môi cong lên khi nhìn thấy trên giấy có ghi điều mà đội trưởng Min mong muốn.
“Kết quả của hai đội là ?”
Hae Ra dùng hai ngón tay kẹp lấy mảnh giấy rồi xoay phần có chữ về phía đối thủ, chân mày sắc sảo lại được dịp đá lên.
“Tán thành.”
Và đương nhiên đội còn lại là nhận được lá thăm không tán thành với chủ đề Tình yêu tuổi học trò.
Không hẹn và cùng lúc, nhóm Jungkook và Minhyuk nhìn sang Haru rồi lại nhìn nhau. Dường như cả hai đọc được suy nghĩ của người còn lại. Nụ cười thương xót kéo hiện lên trên gương mặt anh tú của hai nam sinh.
“Tội nghiệp con bé đội trưởng. May là bốc trúng phiếu tán thành, chứ nếu không, Haru cho bé con ra chuồng gà ở luôn quá.”
Hae Ra nhanh chóng trở lại đội của mình. Mỗi đội gồm có 4 người, Hawon cũng là thành viên của đội Hae Ra vì cả hai vốn đã nói chuyện khi tham gia bồi dưỡng cho cuộc thi OMC sắp tới.
Như luật thi đấu đã công bố trước đó, mỗi đội sẽ có 30 phút chuẩn bị cho phần biện luận của đội mình.
“Anh và mọi người nói chuyện nha, em quay lại ngay.”
Hae Ra quay sang nói với Hawon.
“Em làm gì? Cần anh giúp không?”
“Không sao. Em cần gọi một cuộc điện thoại. Đội mình cần có chứng cứ xác thực cho phần biện luận sắp tới.”
.
.
.
Ở phía khán giả, Haru nhận được điện thoại.
“Haru đáng yêu nhất hệ mặt trời đang nghe…”
“Dạ rồi, chị bé của em chuyển máy cho anh Jungkook giúp em nhé!”
“Có chuyện gì sao?” – Haru lo lắng.
“Dạ không, em chỉ muốn hỏi ý kiến anh ấy một chút.”
“Ừm được rồi, để chị chuyển máy. Nhưng sao em không gọi trực tiếp cậu ấy?”
Rõ ràng Hae Ra cũng có số điện thoại của Jungkook.
“Vì em muốn nghe giọng chị trước.”
Ai ui… gò má chị bé ửng hồng lên rồi.
Biết bé công nhà mình có chuyện gấp nên Haru cũng lập tức quay sang đứa máy cho bạn học Jeon.
“Anh nghe…”
“Anh, em muốn xin phép…”
.
.
.
“Ừm..”
“…”
“Ừm, anh thì không sao. Nhưng em gọi điện cho Taehyung hyung hỏi qua anh ấy nha.”
Chuyện của Hae Ra nói với Jungkook có liên quan giữa cậu và Taehyung nên anh bé không muốn tự ý quyết định một mình.
Hae Ra nhận được lời đồng ý của Jungkook lại gọi tiếp cho tiền bối Kim.
“Ừm.” Taehyung bắt máy.
“Dạ Taehyung – ssi, em muốn hỏi chuyện của anh và anh Jungkook….”
“Jeon nhà anh đồng ý chưa?”
“Anh ấy đồng ý rồi và nói em gọi hỏi thử ý kiến của anh về việc…”
“Em cứ làm đi.”
“Dạ?”
Hae Ra có chút bất ngờ, em không nghĩ tiền bối Taehyung lại đồng ý nhanh như vậy.
“Anh không hỏi đó việc gì ạ?”
“Jeon nhà anh đồng ý là được rồi.”
Hóa ra là vậy !
Tiền bối Jungkook thì tôn trọng ý kiến của tiền bối Taehyung nên bảo Hae Ra gọi cho anh. Còn anh Kim lại theo hết ý kiến của bé Jeon nhà mình, miễn Jeon nhà anh đồng ý là được.
Hae Ra nhấn phím kết thúc cuộc gọi sau khi đã cảm ơn tiền bối của mình. Nữ sinh mỉm cười rồi rất nhanh quay lại cùng đồng đội còn chờ trong sân khấu.
Cuộc tranh luận lập tức thu hút tất cả mọi người ngay từ câu nói đầu tiên của đội Không tán thành.
“17 tuổi còn quá sớm để phân biệt rõ những cảm xúc hỗn độn của chính mình. Yêu đương trong giai đoạn này đối với học sinh chúng ta là một việc không cần thiết.”
Hawon ở đội Tán thành trực tiếp phản biện ý kiến vừa rồi.
“Không phải cứ nói 17 là quá sớm thì cảm xúc là không thật. Cảm xúc ấy tuy hỗn độn nhưng nó là cảm xúc thật, cảm xúc đầu đời của mỗi người. Tôi không khẳng định yêu đương ở tuổi 17 là cần thiết, nhưng nó chẳng có gì không tốt nếu chính bạn phân biệt rạch ròi giữa việc học và các mối quan hệ khác.”
Cả hội trường bao gồm học sinh, thầy cô và các giám khảo khách mời cũng bắt đầu cuốn theo từng lời nói của những bạn học đang tranh luận.
“Thử hỏi nếu một mối quan hệ hơn cả tình bạn phát sinh trong giai đoạn này, nếu thuận lợi cũng sẽ phí phạm rất nhiều thời gian cho việc hò hẹn, đi chơi. Tệ hơn, nếu không thuận lợi, tình cảm ấy sẽ trở thành cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả học tập của chúng ta.”
Đội trưởng Hae Ra trực tiếp ra mặt…
“Vậy theo bạn, hò hẹn ở đây là làm gì?”
Đội đối thủ cũng không chần chừ…
“Đi chơi, đi ăn, xem phim, đến công viên giải trí v…v…”
“Vậy còn cùng nhau học bài, cùng nhau làm bài tập, cùng nhau ôn kiến thức thì có được gọi là hẹn hò không?”
“Việc này…”
Keng !
Ăn điểm !
Cứ mỗi lần đối thủ chần chừ, điểm sẽ thuộc về đội còn lại.
“Đội bạn bảo rằng yêu đương ở tuổi này sẽ ảnh hưởng đến kết quả học tập. Tôi có minh chứng cụ thể để phản biện ý kiến này.”
“Như mọi người đều biết, đội tuyển trường chúng ta năm vừa rồi đạt được cúp Quán quân cuộc thi OMC. Hơn nửa số thành viên của đội tuyển ấy đang trong mối quan hệ mà chúng ta đang nói đến. Cụ thể, được sự cho phép của chính chủ, tiền bối Kim Taehyung cựu học sinh Top 1 Ban Tự nhiên khối 12 năm học vừa qua vẫn từ Top 20 lên Top 1 và đạt điểm tuyệt đối ở kì thi OMC trong khi anh đang hẹn hò với người mà ai cũng biết rồi đó.”
Ánh mắt Hae Ra nhìn xuống khán đài khẽ gật đầu như lời cảm ơn sự cho phép của Jungkook trước đó.
Đội đối thủ bắt đầu bối rối, vì chuyện của người mà Hae Ra nói đến dường như cả trường ai cũng biết.
Keng !
Đội Hae Ra lại ăn điểm.
“Một câu hỏi nữa. Vậy nếu ai cũng nghĩ yêu đương ở tuổi này là không cần thiết, rồi khi có tình cảm đặc biệt với ai đó, chúng ta phải im lặng hay sao?”
Đội trưởng nhỏ Hae Ra dùng cách đặt câu hỏi gậy ông đập lưng ông cho lượt cuối cùng.
“Nhưng rất rất ít những mối tình năm 17 có kết thúc tốt đẹp.”
Hae Ra rời khỏi vị trí đang đứng mà tiến về phía trước. Được ăn cả, ngã thì về không, Hae Ra trực tiếp đặt câu hỏi cho mọi người có mặt tại hội trường cho phần phản biện của mình.
“Cho em hỏi, ở đây, những ai tin hoặc từng chứng kiến một mối tình năm 17 có kết thúc đẹp ạ?”
Khán phòng bắt đầu xôn xao, học sinh được dịp lại bàn tán sôi nổi khiến không khí hội trường dường như nóng dần lên.
Không lâu sau đó, cánh tay đầu tiên đồng ý với lời phản biện của học sinh Min Hae Ra giơ lên ở hàng ghế giám khảo khách mời cùng lúc với một người nữa ở vị trí cuối sân khấu.
Giám khảo khách mời Kim Seokjin và thầy chủ nhiệm 12A1 cùng lúc hướng mắt về phía đối phương.
Nhưng điểm thu hút nhất chính là bạn học 12A1 đang giơ thẳng cánh tay. Jeon Jungkook bắt đầu tin vào chuyện này vì cậu được dịp chứng kiến điều đó.
Chẳng phải người yêu của Jungkook là minh chứng rõ nét cho chuyện tình năm 17 của ba mẹ Kim cho đến tận bây giờ sao.
Bạn học dẫn chương trình nhanh chóng mời vị giám khảo khách mời chia sẻ về quan điểm của mình.
“Em xin phép bác sĩ Tâm lý Kim Seokjin!”
Nở nụ cười thật đẹp trên gương mặt của bác sĩ trẻ đẹp trai, Seokjin nhận micro từ phía hậu cần đã chuẩn bị.
“Lời đầu tiên anh muốn cảm ơn Ban giám hiệu trường Trung học phổ thông Kangsan đã mời anh đến tham gia cuộc thi này. Tiếp đến là dành lời khen cho các bạn học trên sân khấu đã cho anh có cơ hội nghe và hiểu biết thêm về tâm lý lứa tuổi của các em hiện tại.”
Xong câu mở đầu, bác sĩ Kim tiếp tục.
“Những lời anh sắp nói là quan điểm và suy nghĩ của riêng cá nhân anh, có thể em cảm thấy phù hợp hoặc chưa phù hợp.”
“Em từng nghe nói thậm chí từng nhìn thấy rất nhiều cặp đôi quen nhau thời cấp 3 rồi lại chia xa thời Đại học. Nhưng..,nó không có nghĩa là tất cả.”
“..”
“Anh không nói các em ai đúng ai sai, tuy nhiên, là ý kiến của cá nhân em thì em không nên áp đặt nó lên số đông hoặc thậm chí là bất kì một người nào đó. Điều đó có thể đúng và cũng có thể sai. Nó tùy thuộc vào mỗi người, mỗi hoàn cảnh. Không thể áp đặt suy nghĩ của em vào người khác, vì em không phải họ nên đừng vội khẳng định bất cứ điều gì.”
“Về vấn đề khi có tình cảm đặc biệt với ai đó, chúng ta nên nói hay nên im lặng?”
“Cái nào em thấy thoải mái thì em làm thôi. Mỗi người mỗi khác.”
“Tuy nhiên, với vai trò là một bác sĩ tâm lý, từng gặp qua rất nhiều bệnh nhân mắc các chứng bệnh về tâm lý ở lứa tuổi vị thành niên, anh có thể khuyên các em như thế này.”
Tất cả mọi người đều như bị thu hút bởi từng lời bác sĩ trẻ nói.
“Che giấu cảm xúc không phải điều không tốt, tuy nhiên, đừng biến điều ấy trở thành môi trường thuận lợi dung túng cho những tổn thương tâm lý của các em sau này.”
“Đừng biến thứ em không muốn thành thứ khiến em sợ hãi. Ban đầu là không muốn nói ra, dần dần lại sợ nói ra vì sợ không ai thấu hiểu.”
“Anh sẽ theo đội Tán thành, vì hôn nhân của anh cũng là với người anh yêu năm anh 17.”
Ở một góc sân khấu, có vị thầy giáo khoanh tay mỉm cười vui vẻ đến mức lộ ra má lúm đồng tiền.
Không phải nói cũng biết đội nào giành chiến thắng chung cuộc.
…
Jungkook tan trường có anh người yêu đứng sẵn bên kia đường đẹp trai, 11 điểm đợi em nhỏ cùng ly trà sữa thơm thơm, béo béo, topping ngập tràn.
“Anh ơi…”
Bụp !
Jeon nhỏ chạy ào một phát ập ngay vào lòng Taehyung.
“Anh ở đây mà, lần sau đi từ từ thôi.”
Lần nào anh cũng dặn, lần nào anh cũng nhắc mà có con thỏ bướng cứ nhìn thấy anh là mắt long lanh chạy ào tới không nhớ lời anh nữa.
“Tại muốn ôm anh mà.”
“Được rồi, được rồi, anh ôm.”
“Hì…”
Jungkook ở trong vòng tay anh ngước lên kể chuyện hôm nay.
“Hồi nãy Hae Ra có nói tiền bối Kim Taehyung yêu đương với người nào đó mà hỏng có nói tên. Anh có biết Taehyung ssi yêu ai hong dạ?”
Taehyung muốn nuốt luôn bộ dạng đáng yêu này của Jungkook quá. Anh cúi xuống để trán mình chạm vào trán em nghịch ngợm. Taehyung vui vẻ phối hợp với trò đùa của bé Jeon.
“Ai là người yêu Kim Taehyung giơ tay lên nào.”
“Emmmm !”
Hai tay bạn bé lập tức giơ cao, miệng cười khúc khích vì Taehyung không mắng mà còn hùa theo trò nghịch của cậu. Taehyung cũng bị Jungkook chọc cho bật cười.
Jeon lại bạo dạn giữa đường mà nhón chân hôn chụt anh một phát. Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu không có âm thanh…
Tách !
Phía bên kia đường hình như có ánh đèn vừa nháy lên…
Fanpage lá cải không xinh vừa đăng ảnh mới…
…
Hôm nay bên ngoại Jungkook có giỗ, mẹ Jeon sắp xếp công việc để về bên nhà mẹ đẻ cho phải phép con cái trong nhà. Vì là con gái nên từ khi sinh ra mẹ Jeon đã bị phân biệt đối xử nặng nề bởi tư tưởng bên ngoại Jungkook là khinh nữ trọng nam.
Chị dâu thì ghét bỏ, em dâu cũng không xem trọng bởi mỗi lần mẹ Jeon về nhà mẹ đẻ chỉ có một mình mà thôi. Jungkook bận học, còn ba Jeon thì không hợp tính với gia đình vợ nên ít khi về thăm. Còn vì sao không hợp, mẹ Jeon cũng không biết rõ.
Vẫn như những lần nhà có tiệc giỗ, mẹ Jeon không ở phòng khách mà lui thui dưới bếp phụ hợ mấy cô, mấy dì chuẩn bị mâm cúng.
“Thân đàn bà thì nên ở nhà chăm chồng chăm con, tại mày cứ đi suốt nên chồng mày mới chán. Đến nỗi mỗi năm chẳng về thăm nhà vợ được mấy lần.”
Cậu của Jungkook tức anh trai của mẹ Jeon vẫn tức chuyện ngày xưa. Hơn 20 năm trước, đám bạn của cậu hai Jungkook mê mẹ Jeon như điếu đổ. Ai mà không mê cho được, mẹ Jeon lúc trẻ xinh đẹp quá chừng. Tóc dài thướt tha, dáng người cân đối, da trắng môi hồng.
Nhưng vì năm đó mẹ Jeon cố chấp cãi cha cãi mẹ không an phận lấy lấy thằng bạn của anh trai mà cứ nằng nặc đòi học cao lên Đại học khiến nhà Jeon mất đi một mối con rể nhà giàu nứt vách.
Mẹ bị quở trách cũng không lên tiếng, cố nhịn hết ngày rồi về nhà với chồng với con. Vì mẹ có cãi thì trong nhà này cũng chẳng ai lên tiếng bênh vực mẹ hết.
Con gái lấy chồng là con người ta!
“Ba ơi ba! Con thấy ai như anh Jungkook nhà dì ba ôm hôn anh nào nè.”
Mẹ Jeon nghe con trai anh hai nói mà giật mình làm xém trượt mất đĩa trái cây trên tay.
“Đúng rồi, con trai nhà mày nè. Hay ghê chưa. Đó, mày học cao cho lắm rồi không biết dạy con. Để nó ra đường như này hả?”
“Em…”
“Con vợ chồng tôi thì làm sao?”
Không phải mẹ Jeon nói, là giọng đàn ông. Ba Jeon từ khi nào đã đứng ngay bên cạnh vợ.
“Con tôi ngộ trai, ngoan ngoãn, lễ phép, biết trên biết dưới, biết trước biết sau, học hành toàn đứng nhất khối nhất trường,… anh có gì phiền hà sao? Anh hai?”
“Nhưng mà con bọn mày nó là con trai, lại đi thích con trai.”
“Thì làm sao?”
“Chú nói làm sao là làm sao! Chú không thấy nó trái với luân thường đạo lý hả. Âm thiếu dương, đực thiếu cái, làm gì có chuyện hai thằng con trai … Nghĩ thôi đã nổi hết da gà…”
“Vậy thì đừng nghĩ, lo làm sao che giấu chuyện anh nuôi bồ nhí bên ngoài đi kìa. Âm dương, đực cái kiểu như anh chắc vợ con ông hạnh phúc lắm.”
“Đừng lôi gia đình vào đây chứ?”
“Vậy anh lôi vợ và con trai tôi vào làm gì?”
Ba Jeon gằn giọng.
“Nó yêu ai bộ ảnh hưởng đến kế sinh nhai của anh sao? Khinh miệt con trai người khác trước mặt ba mẹ của thằng bé, anh chắc không nghĩ đến hậu quả nhỉ? Cùng làm cha hết rồi, sao ăn nói hàm hồ thế?”
Nghe sau nhà ồn ào, bà ngoại Jungkook luộm thuộm đi xuống xem xét tình hình.
“Con rể về rồi sao không lên nhà trước, lại xuống bếp như này?”
Ba Jeon thu lại biểu cảm quay lại chào mẹ vợ.
“Chào mẹ. Con thất lễ không ghé thăm ba mẹ thường xuyên. Hôm nay, vợ con hơi mệt nên con ghé sang đón vợ về nghỉ. Lần sau con sẽ về tạ lỗi với ba mẹ và anh trai sau ạ. Con xin phép!”
Cúi đầu chào mẹ vợ rồi nắm tay mẹ Jeon một mạch kéo ra xe. Người phụ nữ ấy trong lòng cảm giác bồi hồi đến lạ.
“Ở nhà bà la tôi dữ lắm mà sao bị ổng nói nặng nói nhẹ bà im re vậy?”
Mẹ Jeon nghe chồng mắng một tiếng mới thôi thẫn thờ. Nhưng cũng không hẳn là mắng.
“Thì… thì dù gì cũng là anh cả trong nhà. Lớn tiếng nói qua nói lại đâu có hay ho gì.”
“Tôi mà biết ổng lớn tiếng với bà kiểu đó tôi không có cho bà về luôn đó.”
“Đâu ra cái kiểu bắt vợ người ta đi hầu hạ cho gia đình ổng bả vậy. Y hệt hồi xưa tới giờ.”
Ba Jeon lầm bầm khó chịu vì chuyện người nhà vợ không thương vợ mình. Ừ thì ba Jeon có nhiều tật xấu nhưng ba cũng biết xót người phụ nữ của mình. Ba không hợp với nhà vợ cũng vì chuyện đó.
Lần đầu tiên sau ngần ấy năm cãi vả, cũng đã ly thân với người đàn ông đang lái xe đưa mình về, mẹ Jeon lại thấy cảm động vì ba Jeon.
Nhớ đến chuyện ban nãy, mẹ Jeon lại e ngại mà nhìn sang chồng.
“Ông cũng biết chuyện Jeon nhà mình… không giống mấy đứa trẻ bình thường hả?”
Két …. Kịch …!
Ba Jeon đột ngột đạp phanh xe làm mẹ Jeon ngã nhào về phía trước. Cũng may có dây an toàn siết ngang bụng mẹ.
Bánh xe dừng lại ngay trước vạch kẻ trắng trên đường để chờ 60 giây đèn đỏ.
“Bộ… bà cũng biết hả?” Ba Jeon vừa hỏi vừa gõ tay lên vô lăng.
“Ừ !”
“…”
Một tiếng ừ của vợ khiến ba Jeon lúc này mới điều hòa lại nhịp thở mà tiếp tục nói chuyện.
“Tôi biết lâu rồi, hồi thằng bé qua lại với thằng nhóc Haekyung gì đó. Sợ bà không chịu được nên tôi chưa nói. Rồi nhiều việc quá nên cũng quên mất.”
“Ò !”
Chưa bao giờ mẹ Jeon cảm giác lòng mình nhẹ nhàng đến vậy. Tự dưng mẹ muốn tối nay sang phòng ngủ cùng chồng mình để nói chuyện của con trai.
“Bà có đi đâu không, không thì về nhà với tôi luôn. Hôm trước, Jungkook có nói muốn hỏi tôi gì đó mà bận quá nên tôi chưa kịp nói chuyện với con.”
“Ừ, thôi cha con ông nói chuyện đi, ông chở tôi đến công ty là được.”
Ba Jeon xoay tay lái rẽ sang hướng công ty vợ. Đến nơi còn bâng quơ nhắc nhở.
“Làm việc ít thôi, nhớ ăn uống đầy đủ.”
Bỏ lại câu nói giống như hờ hững nhưng lại chứa đựng nhiều sự quan tâm. Sau khi chở vợ đến công ty, ba Jeon lái xe về nhà đợi con trai về nói chuyện.
Làm gì có ba mẹ nào mà không thương con… Ba mẹ không thương con theo cách con muốn, không có nghĩa là họ không thương con hết lòng.
Ba Jeon thương con và cũng thương vợ. Chỉ là ba không thể hiện qua lời nói trực tiếp với đối phương mà thôi.
…
Ba Jeon ghé cửa hàng tiện lợi mua vài thứ cần thiết rồi mới về nhà đợi con trai. Jungkook giận dỗi Taehyung nên không thèm qua nhà anh lớn, vừa vặn cũng về nhà sớm hơn mọi ngày.
“Ba …?”
Jungkook buộc miệng gọi ba vì bất ngờ khi thấy ba mình về nhà giờ này.
“Cất cặp rồi ra uống với ba. Hôm trước con bảo có chuyện muốn hỏi mà…”
Hình như có một nút thắt vừa được mở ra…
❣️❣️❣️
21:30 Việt Nam ngày 30/12/2021
Lời đặc biệt cho một ngày đặc biệt
Happy birthday Kim Taehyung ❣️
Chúc anh tất cả ❤️ Yêu thương ❤️
❣️❣️❣️
___________________
❣️ Cuối cùng ❣️
Muốn nghe tâm tình của reader xinh xắn…
Không biết mọi người có cảm nhận được sự phát triển về cảm xúc và lời nói của nhân vật khi đọc đến chương 3 hay không?
Taekook chương 3 có khác với Taekook ở những ngày đầu chương 1 ?
School 2021 đến hôm nay đọng lại trong lòng bạn điều gì ?
Nói cho bii nghe nhé ❣️
Yêu thương thiệc nhiều 🙆🏻♀️❤️