Bạn đang đọc School 2021 [taekook] – Chương 45: 40.
Khai giảng rồi tổng kết rồi lại tiếp tục khai giảng, cứ vậy như một vòng lặp thời gian.
Nhớ hôm nào có cậu học sinh nhỏ rụt rè không dám nói chuyện với ai khác ngoài thầy giáo chủ nhiệm. Cậu bạn chỉ biết đi học rồi về nhà. Không bạn bè cũng không niềm vui khi đến lớp. Vậy mà giờ đây lại có thể nở nụ cười tươi rạng ngời như hoa ly hổ dưới ánh bình minh.
Cảm giác trở lại trường học của Jungkook năm nay có chút kì lạ. Không hẳn là vì cậu đã lên đến 12, mà là năm nay… Taehyung không ở trường với em nữa.
Trong lớp học, không có Taehyung. Trên sân thượng giờ ra chơi, không có Taehyung. Gốc cây sau trường học không ai cho Jungkook kẹo nữa. Giờ ra về thì…
“Anh anh ơi!”
Jungkook chân tuy hơi ngắn chút thôi nhưng luôn lon ton chạy về phía anh bằng tốc độ nhanh nhất có thể khiến Taehyung vẫn hay mắng yêu, sợ em nhỏ vội mà vấp té lại trầy xước da thịt non mềm thì lòng anh xót lắm.
Taehyung nhận nhiệm vụ mỗi ngày đưa rước bé xíu của anh. Vì thế, hằng ngày, luôn có một cậu trai tiêu soái ngời ngời đứng đối diện cổng trường chờ em tan lớp.
Bao nhiêu cô gái, bao nhiêu nữ sinh nhiều lần ngỏ ý làm quen nhưng đều nhận được câu từ chối dứt khoát.
Taehyung mỗi lần như vậy chỉ bấm mở màn hình điện thoại có để ảnh khóa là hình em bé Jeon chăm chú đọc sách xinh đẹp đến lạ.
“Người yêu tôi.”
Nếu những bạn học ấy không phải đau lòng vì thái độ lạnh nhạt của Taehyung thì cũng chần chừ vì đối thủ xinh đẹp mang họ Jeon kia nên liền chủ động rút lui không làm phiền nữa.
Nhìn thấy em nhỏ trắng trắng mềm mềm từ xa chạy đến, Taehyung đứng thẳng người chờ thỏ nhỏ sẵn sàng ập vào lồng ngực săn chắc. Và bao giờ cũng vậy, Taehyung sẽ cúi xuống chào em bằng một nụ hôn.
“Ngày hôm nay của em thế nào?”
Jungkook được anh ôm trong lòng liền biến thành cục đường nhỏ xíu ngọt ngào.
“Hôm nay đi học em có bài mới, có công thức mới và có cả Taehyungie.”
Bạn học nhỏ trong vòng tay anh híp mắt cười xinh thật xinh khiến tâm can Taehyung một phen mềm nhũn.
Gặp em bé ngoan liền vui vẻ, ngọt ngào như thế, Taehyung cưng chết cái miệng nhỏ ngọt lịm này. Thật muốn hôn hôn nhưng nhận ra vẫn còn đứng ở cổng trường đông người qua lại.
Nén lại cảm giác muốn dày vò lên môi đỏ thơm mùi kẹo của Jeon Jeon, Taehyung đưa tay xoa đầu cưng chiều rồi đặt em ngồi ngay ngắn lên yên sau xe đạp.
“Cho hỏi quý khách xinh đẹp này muốn đi đâu?”
Jungkook chun chun mũi, hai tay bám lên hông anh, cố rướn người về trước trả lời anh lớn.
“Cho em đến nơi nào có tình yêu của anh này nè…”
Jungkook vừa nói vừa giương mắt cún con long lanh nhìn Taehyung khiến anh không nhịn được đưa tay véo nhẹ gò má tròn tròn mềm mềm.
“Vậy khó lắm, tại vì dù ở đâu anh cũng yêu em nhiều ơi là nhiều.”
“E hèm…”
Jeon nheo mắt.
“Vậy thì về nhà anh đẹp trai này đi. Hôm nay có bài cho anh làm!”
“Tuân lệnh bé xã.”
Bị anh trêu, ánh mây hồng lập tức đậu lại trên gương mặt bạn bé ngồi sau chứng tỏ em đang rất ngượng. Cách xưng hô kiểu gì vậy? Nhưng Jeon bé hình như cảm giác thích thích trong lòng.
Taehyung lại yêu thương xoa xoa lên tay mềm một chút rồi đạp xe đưa em về nhà.
…
Hoãn việc du học một năm để học thêm kiển thức và làm quen với việc vừa học vừa làm không phải chỉ là lời nói suông hay cái cớ mà Taehyung đã nói với ba mẹ, anh thật sự nghiêm túc lên kế hoạch cho những việc này.
Taehyung nhận làm thêm rất nhiều công việc khác nhau, vừa để kiếm tiền sinh hoạt, vừa để trau dồi thêm kiến thức và kĩ năng mới.
Buổi sáng, sau khi đưa em nhỏ đến trường, Taehyung sẽ đến làm việc tại cửa hàng tiện lợi ở khu vực tập trung nhiều công ty và doanh nghiệp nước ngoài.
Điều này giúp Taehyung có dịp gặp gỡ nhiều doanh nhân là người nước ngoài. Vừa hiểu thêm về tình hình, cách thức kinh doanh, vừa có cơ hội tiếp xúc để nâng cao khả năng giao tiếp.
Ngoài ra, anh nhận thêm việc thiết kế nội dung quảng cáo trên các trang web thương mại điện tử để học thêm các kỹ năng ứng dụng công nghệ thông tin.
Buổi chiều sẽ đến đón Jungkook về nhà mình để cùng học bài, cả hai vẫn giữ thói quen như trước giờ vẫn thế.
Taehyung không đến trường, anh cần ôn tập liên tục để còn hoàn thành bài thi đầu vào tại trường Đại học vào năm học sau. Ngoài việc tự học, bạn lớn Kim còn có gia sư riêng kèm cặp mỗi ngày. Mà còn ai phù hợp hơn gia sư Jeon nhỏ xíu.
Jungkook giao bài tập cho Taehyung xong, em mỏi lưng quá mà gối đầu nằm lên chân anh đọc sách.
Trong khi Taehyung nghiêm túc tập trung giải đề thì có con thỏ nhỏ giương vuốt mò vào áo anh sờ sờ ăn đậu hũ người lớn.
“Jeon…”
Giọng gằn nhẹ muốn doạ Jeon nhưng em bé hình như biết anh cưng chiều mình lắm nên không sợ chút nào.
“Dạ ?”
Jungkook trả lời tỉnh bơ mà không hề có ý định rút tay ra.
Không dùng lời được, Taehyung phải dùng hành động. Anh gấp lại bài tập còn làm dở, di chuyển tầm mắt nhìn xuống thỏ bếu nghịch ngợm.
Đưa tay vén mấy sợi tóc lòa xòa để lộ ra trán cao nhẵn mịn của em nhỏ. Jeon nằm ngoan trên chân anh cảm giác đầy hưởng thụ vì em quen rồi với những điều này rồi.
Không chỉ vậy, Jeon nhỏ còn ngước lên nhìn anh đầy mong đợi, và…
Chụt…
Jeon cười tít mắt, hạnh phúc ngập tràn, phải hôn như vậy, thỏ mới rụt tay để yên cho anh làm bài.
Taehyung nhiều lần cũng tự hỏi, Jungkook rốt cuộc có ngây thơ như đôi mắt trong veo mỗi khi em nhìn mình hay không. Hay là hồ ly đội lớp thỏ.
Nghĩ rồi lại cười. Có là gì thì Taehyung cũng yêu cũng thương thật nhiều nhiều thôi.
Ngồi làm bài được hơn nửa tiếng, Taehyung buồn miệng muốn ăn chút trái cây. Nhưng mà…
“Dâu của anh đâu?”
Taehyung nghiêm túc nhíu mày khi phát hiện đĩa dâu tây ban nãy mẹ chuẩn bị cho sạch bong sáng bóng.
“Dạ trong bụng em nè.”
Jungkook tay xoa xoa bụng chu chu môi đáp lời anh như người vô tội.
Lại thấy có gì đó sai sai, Jungkook bật dậy, quay mặt đối diện Taehyung, lông mày em nhỏ nhíu chặt rồi áp sát mặt anh người yêu chất vấn…
“Dâu là của anh? Vậy còn em thì saooooo?”
Taehyung đặt bút xuống đưa ngón tay miết nhẹ lên vành môi đỏ mọng.
Thỏ nhỏ lại xù lông rồi. Nhưng Taehyung lại có chiêu dỗ dỗ…
“Anh không ăn dâu 1 ngày không sao, nhưng không gặp em một ngày thì có thể chết đó…”
Thấy má hồng Jungkook phút chốc ửng lên, Taehyung lập tức đưa hai tay lấy không cho em nhỏ có cơ hội tránh.
“Hôm nay em không xinh đâu nha…”
“Ưm…” Em nhỏ mặt buồn hiu, rũ mi đầy ủy khuất.
Rõ ràng vừa rồi còn thương giờ đã chê người ta. Jungkook chưa hiểu ý anh là chê em không xinh hay là hết thương em rồi.
Taehyung đương nhiên nhìn thấy, tiến đến áp sát, hai tay nâng gương mặt phụng phịu đang dỗi hờn. Trán chạm trán, chóp mũi cũng chạm vào nhau ngọ nguậy. Taehyung dùng giọng trầm khàn thu phục thỏ nhỏ.
“Hôm nay em không xinh, vì môi em chưa chạm môi anh lần nào hết!”
“Ưm…”
Còn chưa kịp phản ứng, môi xinh đã bị người lớn hơn ngậm chặt.
Taehyung vốn đã làm xong bài tập nên mới đòi phần thưởng từ thầy giáo nhỏ thôi.
Nhưng mà… em nhỏ rất nhanh đã cùng anh lớn phối hợp nhịp nhàng, vòng tay lên ôm cổ, hai chân quấn chặt hông anh. Môi lưỡi quấn quýt vô cùng thân mật.
Bàn tay Taehyung vẫn luôn lịch thiệp giữ gáy tóc mềm mại, tay còn lại đặt ở eo thon ôm trọn Jeon bé xíu, thỉnh thoảng bàn tay thon dài lại di chuyển lên trên xoa xoa lưng nhắc nhở em nhỏ cần hô hấp để nhịp thở ổn định hơn.
Từ sau hôm giận dỗi ở tầng thượng ngày tổng kết, cả hai ngày càng nghiện đối phương nhiều hơn.
Nhưng bao giờ Taehyung cũng là người dứt khỏi cơn say ngọt ngào ấy trước.
Taehyung yêu em nhiều đến mức trân trọng, yêu đến mức nâng niu như trứng mỏng. Chỉ sợ chút vui thích nhất thời mà tổn thương tâm tư khờ dại của em nhỏ xíu xiu.
Một phút, một giây đều muốn bên cạnh. Yêu thương càng thêm thương yêu. Tình cảm chỉ có ngày càng tăng chứ không có giảm.
Cả hai dứt môi khi Jungkook vẫn chưa thoả mãn mà rướn người đòi anh thương tiếp. Nhưng Taehyung chỉ dùng ngón tay thon dài vuốt lên sóng mũi cao vút của thỏ nhỏ nghiện hôn.
“Ngoan, tới giờ ăn tối rồi. Hôm nay, mẹ có làm món em thích.”
Em nhỏ hấp mũi đã ửng hồng nũng anh, phiến môi hồng hồng được dịp lại chu ra vòi vĩnh.
“Thơm em một cái nữa thôi… nha..”
“…” Anh Kim im lặng kiềm nén.
“Một cái thôi mà…” mắt Jeon ươn ướt.
“…” Lại phải cố gắng kiềm nén.
“Hưm…em không thèm!”
Thôi xong, thỏ xù lông đuôi rồi. Còn định nhảy tót xuống giường rồi xuống bếp mách mẹ Kim nhưng Taehyung trời sinh phản ứng mau lẹ.
“Anh…ưm…m”
Có một bé Jeon nghiện được anh thơm, cũng có một Taehyung nghiện thơm em nhỏ thật nhiều.
…
Cuối tuần, anh em họ Kim lại có dịp tụ họp tại nhà lớn. Taehyung vừa ngồi vào bàn đã quay sang hỏi anh trai…
“Em nghe bé Jeon nhà em bảo đội tuyển vẫn còn thiếu người.”
“Ừm, vị trí của em lúc trước vẫn chưa tìm được người phù hợp.”
Namjoon năm nay lại chủ nhiệm 12A1, lớp của bạn nhỏ Jeon của ai đó. Số phận thầy giáo trẻ của anh suốt ngày gắn với mấy đứa trẻ giỏi giang mà nghịch ngợm này.
“Nhưng đừng lo, anh đã nhắm được người rồi, chỉ là em ấy chưa nhập học.”
“Lớp anh chủ nhiệm luôn sao?”
“Ừm! Chắc là Jeon nhỏ của em cũng biết người này đó.”
Mày rậm thiếu niên phút chốc nhíu chặt. Nói Taehyung có tính chiếm hữu cực kì cao cũng không quá.
Không biết từ bao giờ mà bất cứ khi nào nghe ai đó có quan hệ với Jungkook, trong lòng anh lớn liền chộn rộn khó chịu.
Không phải Taehyung nghi ngờ tình cảm của Jungkook, anh là lo lắng em nhỏ ở trường không có mình lại bị ủy khuất mà không chịu nói với anh thôi.
“Em không có ở trường, Jeon của em nhờ anh để mắt một chút.”
Kim nhỏ quay sang nhắn lời gửi gắm. Kim lớn bất lực xoa xoa trán.
“Anh là thầy giáo, không phải người giữ trẻ.”
“Anh là anh chồng!”
“Chưa gì mà đòi cưới con người ta rồi.”
“Còn chẳng phải giống anh, vừa đủ tuổi đã lén cả nhà đưa bác sĩ Kim đi đăng ký kết hôn. Em vẫn chờ lời mời uống rượu mừng của hai người.”
“Sớm thôi…”
Bác sĩ Kim hoạt ngôn trước đám đông nhưng trong chuyện tình cảm lại chẳng thích ồn ào náo nhiệt.
Anh chưa từng đòi hỏi Namjoon về một lễ cưới đúng nghĩa vẫn một lòng một dạ thương yêu anh thầy giáo lớn rồi nhưng vẫn rất hậu đậu này.
Hình ảnh Kim Seokjin cứ thế lấp đầy suy nghĩ của Namjoon. Anh thật sự đã chuẩn bị sắp xong lễ đường cho cả hai rồi. Chỉ chờ thêm chút nữa. Namjoon nhất định không để anh chồng bé của mình chịu thiệt thòi.
…
Không biết từ khi nào mà điện thoại trở thành vật bất ly thân của Song Minhyuk.
Trước khi vào tiết, trong giờ giải lao, mỗi lúc chuyển tiết, bạn học Song cứ nhìn màn hình rồi thi thoảng lại mỉm cười tủm tỉm…
Bàn tay gõ gõ phím gửi tin nhắn cho anh người yêu cách hơn mười một nghìn cây số.
Song Song:
Bên anh trời nắng hay mưa?
Ting…
Tin nhắn rất nhanh đã được hồi âm. Cảm giác như người bên kia từng phút từng giây đều chờ đợi tin nhắn từ người nhỏ nào đó. Và rồi, bạn học Jeon và lớp trưởng nhỏ xinh xắn họ Kim bắt gặp nụ cười hạnh phúc hiện rõ trên khóe môi của Song Song…
Haekyung hyung:
Anh không thấy nắng cũng chẳng thấy mưa. Anh chỉ thấy nhớ em thôi.
Jungkook nhìn Haru, Haru nhìn Jungkook. Không hẹn mà cả hai đồng loạt lắc đầu và thở dài trước những con người có tình yêu.
< Ủa chắc hai người không có? >
Ting…
Lần này là tin nhắn từ điện thoại Jungkook.
“Rồi luôn, phản ứng y chang nhau.”
Haru bĩu môi trước hai nam sinh là bạn học thân thiết của mình. Ai rồi cũng có bờ yên bến đỗ, chỉ có cô là lận đận suốt.
Nghĩ lại thì hơn cả tháng hè, rồi từ khi đi học lại, Hae Ra không quấn lấy Haru nhiều như trước. Em nhỏ giữ đúng lời mình nói, sẽ không làm phiền đến Haru nếu cô vẫn còn tình cảm với người kia.
Hình ảnh thất vọng trong đôi mắt Hae Ra ngày ấy cứ bám vào tâm trí Haru, chính cô cũng không nghĩ rằng mình đã tổn thương một người nhiều đến vậy.
Biết cảm giác đó chẳng chút nào dễ chịu, nhưng Hae Ra đến một lời trách mắng cũng không có. Điều đó càng khiến Haru phiền lòng nhiều hơn.
Nhưng Haru không chắc về lý do vì sao gần đây cô luôn nghĩ về bạn nhỏ ấy.
…
Chuông vào học vang lên, học sinh nhanh chóng chạy vào lớp học ổn định vị trí chuẩn bị cho môn học đầu tiên.
Thầy Kim nghiêm chỉnh tác phong sư phạm, quần tây đen cùng áo sơ mi trắng được sơ vin gọn gàng , trên tay vẫn cầm theo cặp tài liệu như hằng ngày tiêu soái ngời ngời bước vào lớp học.
Đẩy nhẹ gọng kính rồi cười hiền, thầy bắt đầu tiết sinh hoạt đầu tuần với giọng nói trầm ấm.
“Như các em đã biết thì sĩ số học sinh lớp chúng ta là 22 người và có một bạn mới tuần vừa qua chưa tham gia nhập học. Hôm nay bạn đã hoàn thành các thủ tục nên lớp mình sẽ cùng chào đón thành viên ấy nhé!”
Thầy Kim lại quay ra hướng cửa.
“Em vào đi.”
Tập thể 12A1 cùng quay đầu nhìn về hướng cửa lớp. Bạn mới là một nữ sinh với làn da trắng sáng nổi bật. Bạn học hình như không phải người Hàn. Dáng người cũng cao hơn những bạn đồng trang lứa. Đôi mắt ánh màu xanh dương dưới hàng mi đen dài cong vút thu hút mọi ánh nhìn.
“Cậu có thấy người này trông rất quen không?”
Minhyuk nãy giờ vẫn giữ nguyên tầm mắt nhìn thẳng. Đúng là nhìn bạn mới này có chút hơi quen nhưng không nhớ được đã gặp nhau khi nào.
“Chào mọi người, tớ là Jaekyung. Jo Jaekyung!”
Haru chớp mắt xác nhận thông tin, Minhyuk hình như cũng đã nhận ra. Chỉ có Jungkook là vẫn giữ nguyên cảm xúc.
“Hi vọng năm học này được mọi người giúp đỡ. Tớ cảm ơn nhé!”
Nữ sinh cười tươi càng tăng thêm phần xinh xắn. Gương mặt thân thiện không chút kiêu căng, cả lớp A1 cũng dành cho bạn mới một tràng vỗ tay chào đón. A1 vốn không chia bè kéo cánh dưới trướng của lớp trưởng Haru.
“Em xuống ngồi cạnh Haru nhé, lớp trưởng sẽ phổ biến thêm cho em về nội quy trường lớp và nội dung bài học tuần vừa qua.”
Thầy Kim lại quay xuống hỏi ý học sinh của mình vì thầy tôn trọng điều đó.
“Có làm em không thoải mái không Haru.”
“Dạ không ạ! Em sẽ giúp đỡ bạn hết sức, thầy yên tâm!”
Thầy Kim mỉm cười gật đầu hài lòng với biểu hiện của lớp trưởng Kim.
Cho đến giờ thầy vẫn tin tưởng Haru phù hợp nhất để làm lớp trưởng dù nhiều thầy cô có lời ra tiếng vào nói với thầy về việc nên cho một học sinh nam đảm nhiệm vị trí này sẽ tốt hơn. Nhưng thầy Kim trước nay không có quan điểm phân biệt nam hay nữ. Đều là học trò của thầy, và đều tài giỏi như nhau.
Jaekyung đi thẳng xuống cuối lớp và dừng lại chỗ của bạn học Song. Nữ sinh đặt ánh nhìn lên bảng tên màu bạc đeo trên ngực trái.
“Song Minhyuk !”
Minhyuk không nói, chỉ nhìn người trước mặt bằng ánh mắt khó hiểu. Mới gặp đã gọi cả tên cả họ cậu thế này có chút không ổn.
Jaekyung sau khi xác nhận đúng người cần tìm, khuôn miệng treo lên nụ cười gian manh
“Chào cậu, anh dâu Song !”
Phụt…
Sặc…ặc..
Jungkook, Haru cùng lúc che miệng bật cười trước phản ứng của Song Minhyuk.
Ting…
Điện thoại Minhyuk vừa hay nhận tin nhắn
Haekyung hyung:
“Jaekyung có làm khó em thì nói anh, anh xử con bé đó. Em chỉ cần ngoan ngoãn làm anh dâu nhỏ, làm người yêu anh thôi nhé bé cưng!”
❣️❣️❣️
Giới thiệu nhân vật
Jo Jaekyung
Ban Tự nhiên khối A (chuyên Toán)
Ngoại hình: 1m72 – 52kg
Nhóm máu: O – Giới tính: Nữ
Ưu điểm: Giỏi 2 thứ tiếng.
Khuyết điểm: Không vẽ được hình trong Toán học (Hình học không gian).
Đặc điểm tính cách: Con lai Hàn – Mỹ
Xinh gái, nhà giàu, ga lăng ấm áp.
Hình thức nhập học: Tuyển thẳng.
Tình trạng: Độc thân.
❣️❣️❣️
Alo mẹ Kim ơi ! Có hai bạn nhỏ nghiện hôn không xuống ăn cơm …
❣️❣️❣️
_____________________
Quà giáng sinh muộn đến từ Tiệm kẹo bông gòn của rubii đáng yêu nhất hệ mặt trời.
Đọc lại tập 16,17 để đón giáng sinh với bạn lớn Kim và bạn nhỏ Jeon nha ❣️
Yêu thương thiệc nhiều 🙆🏻♀️❤️