School 2021 [taekook]

Chương 29: 26.


Bạn đang đọc School 2021 [taekook] – Chương 29: 26.


Thời gian đừng như gió
Mải mê bay miết tới cuối trời
Để chúng ta nói với nhau lời chia tay …

< Tiết học cuối cùng – Đại Nhân >


Sáng nay Taehyung đến đón em nhỏ đến trường như lời tối qua đã nói. Đến trường, Taehyung để Jungkook vào trường trước điểm danh, bản thân đi sang cửa hàng gần đó để mua một vài món đồ.

Tìm xong những thứ mình cần, Taehyung đi đến quầy thanh toán.

“Em mua thun buộc tóc cho em gái sao?”

Cửa hàng ở ngay bên cạnh trường học, học sinh thường xuyên ghé sang mua đồ nên chị chủ tiệm cũng thân thiện vui vẻ nói chuyện.

Thấy Taehyung con trai lại đi mua mấy món bé bé xinh xinh dùng để buộc tóc, chị cứ nghĩ bạn học này là một người anh trai thương em gái.

“Dạ không, em mua cho bé trai. Em bé nhà em đang muốn để tóc dài một chút, nhưng thời tiết có hơi nóng với em sợ tóc mái sẽ đâm vào mắt làm em ấy bị đau.”

“Ui anh trai thương em quá ta!”

“Dạ không phải em trai đâu ạ…hì”

Nói xong Taehyung mỉm cười rồi nhận túi đồ của mình trở lại trường để thỏ nhỏ chờ lâu lại bị người khác dòm ngó rồi rinh đi mất.

Vì Lễ tổng kết có nhiều hạng mục khen thưởng nên học sinh có tên trong danh sách được xếp ngồi ở cùng một khu vực.

Jungkook ngồi ở chỗ dành riêng cho học sinh nhận thưởng vì đơn giản em nằm trong top 3, bên cạnh còn có Kim Haru và Song Minhyuk.

Học sinh mỗi khối được xếp ngồi theo hàng. Gần sân khấu nhất là khối 10 rồi cao dần về sau.

Một học trưởng khối 12 phụ trách điểm danh, đại diện mỗi lớp sẽ thông báo về số lượng học sinh đã có mặt.

“Lớp 10C1.”

“Dạ đủ rồi ạ!” Haru lễ phép trả lời.

“10C2.”

“Dạ đủ.”

“10C3”

“…”

Cứ như vậy anh gọi hết các lớp.

“Lớp 11B1.”

“Dạ thiếu 1, cậu ấy đang vào rồi ạ!”

Nghe giọng nói quen quen, Jungkook quay đầu nhìn phía sau hàng ghế của anh chị khối 11.

“Jimin hyung?”

Jungkook nhìn chằm chằm hyung lớn vì ngạc nhiên.

“Ừm ! Bộ anh ngồi ở chỗ này lạ lắm hả?”

Nhận ra thái độ của mình khi nãy có chút không phù hợp, Jungkook đưa hai tay lắc lắc giải thích:

“Dạ không phải, em không có ý đó.”

“Được rồi, anh trêu em thôi.”

Trừ những lúc đanh đá cãi nhau với đám bạn mình thì Jimin đặc biệt sở hữu nụ cười luôn được các bạn học so sánh như thiên thần.

Lớp trưởng 11B1 cũng ở trong danh sách trai xinh gái đẹp được cả trường bình chọn kia mà. Chỉ là muốn nói chuyện với Jimin phải để ý một người nữa đi ngay phía sau.

“Sáng nay em có đi cùng Taehyung không?

Yoongi ngay bên cạnh cất lời.

“Dạ có.” – Jeon lễ phép.

“Em ở đây, vậy Taehyung đâu?”

“Dạ???”

“Không phải anh ấy ở chỗ lớp bên kia ạ?”

PHÓC…

Taehyung cắm ống hút vào hộp sữa đưa trước mặt Jungkook rồi ngồi vào vị trí lớp 11B1 ngay cạnh Yoongi.

“Tới rồi.”

“Hyung ???”

Jungkook vừa nhận hộp sữa của anh vừa tròn xoe mắt nhìn anh đầy thắc mắc.

“Ngoan, quay lên uống sữa, ngồi yên một chút, anh buộc tóc cho Jeon.”


“Naeeee…”

Jungkook lần đầu cắt tóc kiểu này nên không chải hay cột như thế nào. Có anh người yêu quan tâm tỉ mỉ từng chút như này, sướng nhất bạn Jeon rồi!

Bạn nhỏ ngoan ngoãn gật đầu rồi quay người ngồi ngay ngắn để Taehyung phía sau buộc tóc cho em.

Không có lược nên Taehyung dùng tay đan vào tóc Jungkook vuốt ngược về sau cho vào nếp, cẩn thận từng chút tránh đứt tóc em nhỏ rồi mới buộc thành chùm.

“Sao vào muộn vậy?” – Lớp trưởng Park hỏi.

“Đi mua thun buộc tóc.”

Taehyung trả lời xong cũng vừa cột xong tóc cho Jeon.

“Em cột tóc lên vậy có giống yang hồ hong?”

Taehyung cưng chết em nhỏ ngồi trước mặt, đưa hai tay áp vào gò má Jungkook rồi nâng mặt em lên.

“Cột tóc lên thì em là yang hồ, còn tháo tóc xuống em là bồ của anh có biết chưa …?”

“Hì…” Jeon khoái chí.

Mở đầu buổi lễ tổng kết, thay mặt Ban Giám hiệu nhà trường Thầy Hiệu trưởng nhà trường thông qua báo cáo tổng kết năm học, biểu dương những kết quả mà thầy và trò nhà trường đã đạt được trong năm học qua, cũng như chỉ rõ những tồn tại, hạn chế cần khắc phục từ đó đề ra các phương hướng cho năm học kế tiếp.

Nhìn lại một năm qua, sự quyết tâm nỗ lực phấn đấu của các cán bộ giáo viên, nhân viên nhà trường; sự quan tâm, chỉ đạo sát sao của Ban Giám hiệu và sự nỗ lực không ngừng của các em học sinh, trung học phổ thông Kangsan vẫn giữ vững vị trí là trung học số 1 Hàn Quốc.

Thầy cũng bày tỏ lời cảm ơn và nhấn mạnh tới vai trò, dấu ấn quan trọng của Hội cha mẹ học sinh trong những thành tích mà thầy trò nhà trường đã đạt được trong năm học.

Sau những lời biểu dương của thầy Hiệu trưởng là đến phần khen thưởng cho các cá nhân, tập thể đã có những thành tích xuất sắc trong năm học.

Jungkook rũ mi mắt, tấm thiệp mời của trường gửi cho Phụ huynh của học sinh đạt Top 1 vẫn nằm yên trên bàn của mẹ. Năm nào cậu cũng để ở đó, nhưng chưa có lần nào Jungkook thấy ba mẹ mình ngồi ở hàng ghế danh dự của Ban cha mẹ học sinh.

“Jeon…”

Để ý thấy tâm trạng Jungkook không vui, Taehyung phía sau hai tay đặt lên vai bạn nhỏ. Jungkook ngước lên nhìn anh.

“Dạaaa…”

Taehyung không nói mà chỉ tay về phía khu vực dành cho phụ huynh, Jungkook đương nhiên nhìn theo…

“Cô ?!”

“Ừm, mẹ Kim đến xem em nhận thưởng. Còn có anh ngay bên cạnh Jeon. Em không chỉ có một mình.”

Jungkook mắt long lanh nhìn về phía mẹ Kim đang giơ tay vẫy vẫy với em, em nhỏ muốn khóc, muốn chạy đến ôm mẹ một cái. Trong lòng cứ như mật ngọt bao trọn trái tim nhỏ bé của cậu.

“Cảm ơn anh Hyungie…”

“…”

Anh xoa đầu cưng chiều Jungkook. Để lấy được thư mời mẹ Kim đến trường Taehyung đã rất cố gắng.

“Sau đây là danh sách những em học sinh xuất sắc đạt số điểm tổng kết cao nhất của các học sinh khối 1o,11,12. Cô xin trân trọng mời lên sân khấu…”

“Jungkook tới cậu rồi…”

Haru lên nhắc nhở bạn học của mình, Jungkook đành ngậm ngùi buông tay Taehyung để chuẩn bị đi lên.

Top 3 Ban Tự nhiên 10C1 :

1. Jeon Jungkook

2. Song Minhyuk

3. Kim Haru

Jungkook đứng lên nhưng Taehyung chưa chịu buông tay.

“Sao vậy ạ?” Jeon thắc mắc.

“Cô mời lớp 11B1…”

“11B1…”

“Đợi anh nữa.”

Taehyung giữ tay Jungkook trong lúc cô Hiệu phó vẫn đang đọc tên

“1. Min Yoongi; 2. Park Jimin và…”

“…”

“3. KIM TAEHYUNG !”

Jungkook như chưa tải hết được thông tin vừa nhận được.

“Hyung… anh…”

Taehyung tiến gần thêm một bước.

“Anh vốn dĩ đặt mục tiêu là Top 1 ban tự nhiên khối 11 cơ, nhưng do anh bỏ lỡ mất học kì 1 rồi nên cố gắng hết sức cũng mới chỉ lên đến top 3.”

“Anh cố gắng như vậy không phải chỉ vì bản thân mình, mà còn muốn cùng em đi lên sân khấu. Dù là ở đâu cũng muốn cùng em…”

Jungkook biết Taehyung đã rất cố gắng trong học kì vừa rồi chỉ là em không ngờ Taehyung là vì em nên mới nỗ lực đến vậy.

So với Taehyung lần đầu em gặp, là một đàn anh khối 11 hay ngồi cạnh em chơi game, đôi khi chọc phá em trong giờ học của thầy Kim chứ không hề động bút vào vở làm bài.

Vậy mà bây giờ lại đường đường chính chính nắm tay em lên bục nhận thưởng.

Nụ cười hạnh phúc tươi tắn hơn cả hoa mặt trời từ lúc nào đã xuất hiện trên gương mặt anh tú của Jeon Jeon. Bàn tay em siết chặt tay anh lớn, cả hai cứ vậy đi lên cùng nhau.

“Vì em.. anh sẽ cố gắng!”



Lại một năm học trôi qua trong sự vui tươi phần khởi của học sinh khối 10,11 vì sắp được nghỉ một kì nghỉ dài và sự lưu luyến chia tay của các anh chị khối 12 sắp xa trường xa bạn.

Mỗi người một cảm xúc, buổi lễ kết thúc có cả nụ cười và cả giọt nước mắt.

“Anh có bận gì không?”

Jeon hỏi anh sau khi buổi lễ kết thúc.

“Không, hiện tại đang để sẵn lịch trống hẹn hò với bé Jeon.”

Jungkook lại mỉm cười, hôm nay cậu đã cười nhiều lắm.

“Vậy đến nhà trẻ Hwangrang với em nha. Em muốn anh đi cùng.”

“…”



Vẫn là con đường hai bên là cỏ mọc xanh um, vẫn là ánh nắng vàng nhạt buổi chiều êm ả. Con đường vài tháng trước lần đầu tiên Taehyung chở Jungkook trên chiếc xe của mình, lần đầu tiên Jungkook để ai đó chở mình đến nơi mình muốn.

Và nhờ có những lần đầu tiên ấy, cả hai tìm được nhau.

Jungkook vừa đến đã bị bọn trẻ “bắt cóc” khỏi Taehyung. Những đứa trẻ ở Hwangrang yêu anh trai Jungkook nhiều lắm. Anh luôn chơi cùng chúng, kể chuyện cho chúng nghe. Anh không chỉ yêu thương mà còn dạy dỗ.

“Hyung…”

Jungkook ngạc nhiên khi anh họ mình cũng đến đây thăm bọn nhỏ.

“Ừm, em cũng đến thăm tụi nhỏ sao?”

“Dạ ! Có cả Taehyungie nhưng anh ấy vào trong phụ các cô rồi.”

Jungkook bế một đứa bé ngồi lên chân mình, xung quanh còn có những đứa trẻ khác.

“À Kookie nè!”

“Dạ???”

“Hôm trước, có việc này anh quên nói với em.”

“Chuyện gì ạ?”

“Lúc anh ở sân bay, có nhìn thấy Haekyung !”

Hành động của Jungkook bất chợt dừng lại khi nghe anh trai nói đến cái tên ấy.

“Anh chắc chứ?”

“Ừm, anh nghĩ anh cần nói cho em biết.”

“Dạ.. vâng. Cảm ơn anh!”

“…”

Hoseok chỉ ở lại một chút rồi trở về vì có việc gấp ở công ty cần anh giải quyết. Jungkook thấy trong lòng có chút bồn chồn, cậu muốn tìm Taehyung lúc này.

“Anh Taehyung có ở đó không cô?”

Jungkook hỏi một cô đang nấu ăn chuẩn bị bữa xế cho tụi nhỏ.

“Hồi nãy Taehyung ở đây nhưng thằng bé vừa đi rồi.”

“Dạ vâng, con cảm ơn ạ!”

Tự dưng cảm thấy lo lắng, Jungkook chạy khắp các phòng học tìm Taehyung nhưng không thấy. Lo lắng dần biến thành hoảng loạn, tay chân cũng trở nên không kiểm soát được mà khẽ run.

“Em có thấy anh trai đi cùng anh không?”

Jungkook lại hỏi những đứa trẻ gần đó.

“Dạ em không thấy.”

Gì vậy? Taehyung đột nhiên biến mất, biến khỏi tầm mắt của Jungkook. Cảm giác bị bỏ rơi lần nữa chiếm lấy, Jungkook bật khóc… Em chưa sẵn sàng để mất Taehyung.


.
.
.
.
.

“Đây, cái này em phải gấp như này, rồi gấp như này.”


“Đúng rồi, tiếp tục là như này.”

“…”

Taehyung ngồi giữa đám trẻ hướng dẫn tụi nhỏ gấp thuyền và máy bay. Mắt Jungkook nhòe đi, hơi thở dần lấy lại nhịp đều đặn. Taehyung phía này nhìn thấy em nhỏ của mình có gì đó không ổn lập tức đứng lên đi về phía em.

“Sao Jeon của anh khóc rồi?”

Jungkook mắt ngấn lệ nhìn anh, cậu đã thật sự hoảng sợ khi không nhìn thấy Taehyung.

“Tại em tưởng anh giận không thèm nói chuyện với em.”

“Em sợ anh bỏ em, sợ anh hết thương em…”

“…”

Taehyung không hiểu sao Jungkook đột ngột lại như vậy nhưng lần nào thấy nước mắt của em nhỏ, Taehyung đều thấy đau lòng.

Đưa tay lau đi nước mắt trên mi Jungkook, Taehyung yêu thương ôm em vào lòng ôn nhu dỗ dành.

“Sao anh lại bỏ em được, càng không thể hết thương em.”

Được anh thương, Jeon càng muốn làm nũng, tay siết lại ôm chặt như sợ hãi Taehyung sẽ biến mất.

“Ngoan, anh đây, lúc nào cũng ở đây. Sao bé xíu của anh càng nuôi càng mít ướt vậy nè.”

Dỗ mãi Jeon mới chịu ngừng khóc. Em dẫn Taehyung ra vườn, đi đến chỗ xích đu bằng gỗ dưới gốc cây cổ thụ. Bàn tay nắm chặt tay, đầu dựa lên vai anh muốn nói hết lòng mình.

“Hôm trước, lúc say… Anh hỏi em là… Em… có tin anh không?”

“Jeon… anh anh không có ý đó!”

Taehyung giật mình, không ngờ bản thân lúc say lại làm buồn em nhỏ.

“Dạ không phải, em không giận anh.”

Jeon giọng buồn hiu nói tiếp.

“Nghĩ lại thì từ lúc quen nhau đến giờ, cái gì cũng là anh làm cho em, anh lo cho em từng chút từng chút. Em buồn anh biết, em khóc anh dỗ, em cô đơn anh ôm em vào lòng. Còn em … chỉ biết im lặng, giận dỗi và bí mật.”

“…”

“Jeon…”

“Kí ức của em không nhiều nhưng không phải một hai ngày có thể nói ra hết được…nếu anh không đủ kiên nhẫn để đợi…”

Taehyung vẫn đang nghe em nói.

“Em quyết định rồi. Mỗi tối em sẽ kể cho anh nghe một chuyện. Kể cho đến khi hết tất cả những chuyện đã xảy ra mà em nhớ trong suốt 15 năm qua.”

“Vậy còn năm 16 thì sao?”

“Từ khi 16 tuổi, trong kí ức của em chỉ có anh và anh thôi. Anh là duy nhất. Là kí ức đẹp nhất mà em có cho đến tận bây giờ.”

“…”

Bằng một cách nào đó mà Taehyung không chắc chắn, nhưng Jungkook cuối cùng cũng chịu mở lòng với anh. Em nhỏ có thể nói với anh suy nghĩ của mình. Chỉ bao nhiêu đó cũng đủ làm lòng Taehyung cảm thấy ngọt ngào.

“Cảm ơn em đã nói với anh …”

Hai anh tạm biệt cô giáo, tạm biệt bọn trẻ khi trăng lên cao. Taehyung chở Jungkook được một đoạn thì Jeon nổi hứng muốn tản bộ cùng anh trên con đường bắt đầu tình yêu của hai thiếu niên mới lớn.

“Năm sau là năm cuối rồi chắc sẽ mệt lắm. Anh mệt lắm Jeon ơi…”

Chưa kể đến khối lượng bài tập đã nhiều hơn học sinh trường thường, khối 12 còn phải sẵn sàng cho cuộc thi quan trọng đánh dấu lại chặng đường 18 năm đi học.

Thi tốt nghiệp, thi đại học, chưa kể còn tham gia các cuộc thi học thuật cấp thành phố và cả cấp quốc gia. Nghĩ thôi cũng khiến nhiều học sinh chùn bước.

Kangsan nổi tiếng với tỉ lệ tốt nghiệp và đỗ đại học là 100%. Thầy cô sẽ chạy nước rút cho học sinh vào năm học cuối cùng này.

Đi đến chỗ có bậc cầu thang, bỗng Jungkook dừng lại, bước chân lên một bậc nữa rồi xoay người, dang tay ra môi xinh đẹp mấp máy nói với Taehyung.

“Ôm ôm!”

Đáng yêu như vậy Taehyung từ chối sao được, anh gác chống xe, lập tức bước đến vòng tay ôm lấy người nhỏ hơn, tim dường như cũng tan chảy.

Từ trong lồng ngực ấm áp của anh, Jungkook thì thầm hòa cùng với tiếng gió nhẹ mùa hè vi vu.

“Nếu như anh mệt thì hãy dừng lại chút chíu mà trốn vào lòng em đi. Mặc dù là em nhỏ hơn anh, vòng tay em cũng chẳng đủ lớn, cũng chẳng đủ ấm. Nhưng mà… em sẽ dùng hết sức để ôm chặt Taehyungie.”

“Và em nhất định sẽ không buông tay. Cho đến khi Taehyungie của em không còn mệt mỏi nữa nhá!”

“…”

Taehyung tham lam hôn lên mái tóc mềm, vòng tay to lớn bao trọn em bé nhỏ xíu của mình, cảm giác bình yên đến lạ.

“Em bỏ ngay cái kiểu đó đi nha.”

“Kiểu gì cơ?”

“Kiểu đã xinh lại còn đáng yêu, má phính trắng tròn như thế, lỡ anh nghiện em thì sao đây? Em có chịu trách nhiệm không?”

Jeon trả lời đầy tự tin.

“Dạ có nha… em chịu trách nhiệm.”

Taehyung sững người một lúc nhìn em bé đáng yêu trước mặt.

Con trai gì mà da trắng, mũi cao, mắt tròn đã vậy môi lúc nào cũng căng mọng đỏ hồng như kẹo ngọt. Anh rất ghét khi Jeon nhỏ cười với người khác. Cái nụ cười như thuốc mê làm người khác nhìn thấy liền mềm nhũn, Taehyung chỉ muốn mang em giấu về làm của riêng.

“Em !”

“Dạ???”

“Tự nhiên muốn cưới em quá ! Giờ sao?”

Jungkook chớp chớp mắt tròn xoe nhìn Taehyung, chắc do thời tiết nóng nên gò má có chút ửng hồng.

“Em mới có 16 thôi anh cũng mới 17…”


Thật ra bạn bé cũng thích thích anh Taehyungie lắm nhưng mà… nhưng mà như này thì có đột ngột quá hong? Jungkookie không biết phải trả lời như nào hết…

“Sau này, nếu thuận lợi anh sẽ cưới em, còn nếu không thuận lợi…”

“…”

“Nếu như không thuận lợi, em đồng ý lấy anh nha!”

Taehyung dù chưa đủ trưởng thành để có thể nói những lời này nhưng mỗi lời của Taehyung hiện tại, mỗi từ mỗi câu đều là lời thật lòng.

Cả hai đều im lặng, có lẽ Jungkook chưa sẵn sàng… Taehyung lo lắng nên tự mình kết thúc chủ đề vừa nói.

“Nếu như em không…”

“Em hôn Taehyungie một cái nhá…”

Jungkook ngắt lời không cho anh nói hết câu.

Taehyung gật đầu Jungkook nhón chân hôn chụt một cái nhẹ thật nhẹ lên gò má anh.

“Xem như em đặt cọc Taehyungie trước vậy…”

Nhận được câu trả lời kèm theo nụ cười như kẹo ngọt của Jungkook làm Taehyung muốn tan chảy, bàn tay đưa lên xoa đầu em cưng chiều.

“Ngoan vậy anh thương giờ lên xe anh đưa em về nhà nha.”

“Nhà? Nhà nào ạ?”

“Thì nhà em… Hay muốn về nhà anh?”

Taehyung cúi xuống sát gần mặt em nhỏ.

“Dạ không… Vì đối với em nhà là nơi có Taehyungie cơ…”

Taehyung không phải kiểu người mau nước mắt, nhưng lời nói này của Jeon khiến anh cảm động.

Anh không biết bản thân mình đã từng làm nhiều việc tốt đến mức nào mới có thể gặp được em nhỏ đáng yêu như Jungkook…

Hôm đó, trên đoạn đường đó, Taehyung và Jungkook cứ thể mà mỉm cười, trong lòng cả hai đều thấy hạnh phúc.

Tình yêu những năm 16,17 không quá cuồng nhiệt, không nhiều bão giông. Tình yêu học trò đơn giản chỉ tháng ngày cùng nhau học tập rồi cùng nhau chơi. Cùng nhau đến lớp rồi cùng nhau đi về.

Niềm vui là khi đi học trễ nhưng lớp trưởng điểm danh đủ. Là cả lớp rầm rầm dọn hết đồ đạc khi nghe chuông reo hết tiết trong khi cô giáo còn chưa kịp buông phấn giảng bài.

Tuyệt nhất là trả bài miệng nhưng có đồng đội giúp đỡ, là khi nằm ngủ có bạn che cho mình.

Và đặc biệt nhất… là khi đi học, ai đó được gặp crush của mình!

Điểm đến hạnh phúc có thể xa xôi nhưng nếu không dám đi thì sẽ chẳng thể đến. Taehyung muốn nắm tay Jungkook. Thật may Jungkook cũng chỉ muốn đi cùng Taehyung.


❣️❣️❣️

Ảnh nhóm sau khi kết thúc Lễ Tổng kết ❣️

Lễ Tổng kết năm Jeon 16 – Kim 17 ❣️

❣️❣️❣️

KẾ HOẠCH MÙA HÈ

Jeon Jungkook – Học vẽ và yêu Taehyung!

Kim Haru – Đi du lịch với mẹ xinh đẹp

Song Minhyuk – Học, học, học.

Min Yoongi – Chưa có kế hoạch.

Park Jimin – Như trên.

Hwang Haneul – Đọc sách Văn học.

Kim Taehyung – TẬP GYM !!!


Kết thúc chương 1.

❣️❣️❣️
_____________________


Vậy là kết thúc năm học thứ 1 của School 2021.

Vẫn còn những câu chuyện chưa kể ở trường học và những tâm tư chưa có dịp tỏ bày. Tất cả sẽ được tiếp tục ở chương kế tiếp.

Danh sách học sinh của trường Kangsan vào năm thứ 2 sẽ được cập nhật sớm nhất (có thêm nhiều học sinh ở năm 2)

Cảm ơn mọi người đã dành yêu thương cho School 2021 và yêu thương cho cả Au kẹo bông gòn ❣️

Hẹn mọi người vào chương kế tiếp, rubii sẽ sắp xếp và cập nhật lịch ra tập mới đều hơn nhé ❣️

Yêu thương thiệc nhiều 🙆🏻‍♀️❤️


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.