Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Ta Mang Thai Nhãi Con

Chương 30


Đọc truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Thế Thân Ta Mang Thai Nhãi Con – Chương 30


Thời Húc Trạch  chắc chắn bản thân đã gặp ảo giác, nhưng ngay sau đó “ảo giác” vô cùng rõ ràng vang lên bên tai gã.
“Lập tức xóa bỏ bài thanh minh, đăng một bài khác xin lỗi người yêu của tôi.” Thời Tranh lạnh băng nói.
Thời Húc Trạch mắt chữ a mồm chữ o, vô thức nhéo bản thân một cái, kết quả đau đớn thật sự kéo tới khiến gương mặt lặp tức vặn vẹo a một tiếng, dáng vẻ nhất thời vô cùng buồn cười.
Thật sự không phải đang nằm mơ?!
Thanh âm Thời Húc Trạch như đi trên mây, gã không tin nổi cẩn thận hỏi lại: “Người yêu của cha…!Là Kim Ngọc kia…!sao?”
“Nếu không thì?” Thanh âm lãnh lẽo đáng sợ từ Thời Tranh truyền tới: “Cậu tự tiện xử lý chuyện của tôi, tôi không hy vọng sẽ còn có lần sau.” 
“Con…!” Đầu Thời Húc Trạch đang vô cùng loạn, gã chưa từng nghĩ tới tình huống Thời Tranh tìm đối tượng.

Vốn muốn mở miệng giải thích cho bản thân lại bị lời nói kế tiếp của Thời Tranh đẩy xuống hầm băng.
“Tôi sẽ cử người tới đến xem tình hình làm việc gần đây của cậu trong mấy ngày tới, để chắc chắn cậu không phạm phải lỗi sai không não như vậy.

Nếu trình độ làm việc của cậu như thế này, thì cũng đừng làm cái chức tổng tài này nữa.”
Thời Húc Trạch cứng đờ, bất tri bất giác bàn tay nắm chặt điện thoại tới lộ khớp xương trắng bệch.

Sau một hồi mới hít một hơi thật sâu, cung kính trả lời: “…!Vâng, thưa cha, con đã sai.

Con sẽ lập tức kêu người xóa bài và đăng bài xin lỗi ngay lập tức.”
Thời Húc Trạch đã quăng điện thoại xuống đất ngay khi cuộc gọi tắt, trong mắt toàn là tơ máu đỏ chói do vô cùng giận dữ, sắc mặt cực kỳ hung ác.
Mặc kệ Thời Tranh yêu đương với Kim Ngọc gì đó, lúc này trong lòng Thời Húc Trạch vô cùng bất mãn và tức giận với Thời Tranh.
Rõ ràng gã đã là tổng tài tập đoàn Thời, lúc đối mặt với Thời Tranh lại chỉ có thể tỏ vẻ đáng thương! Thời Tranh lại vĩnh viễn ở trên cao chót vót, mình đường đường là một tổng tài lại bị giáo huấn như chó vậy bởi chỉ một cái đánh rắm! Thời Tranh kêu làm gì thì gã phải làm cái đó, Thời Tranh phái người tới xem gã cũng phải để người tới, Thời Tranh nói gã không thể làm tổng tài gã cũng không thể làm nữa!
Gã căn bản không có chút xíu mặt mũi nào khi ở trước mặt Thời Tranh! Một chút tôn nghiêm cũng không có.

Thời Húc Trạch thở hổn hển, trong lòng không kiềm được mà quay cuồng trong đống suy nghĩ độc ác…
Nếu Thời Tranh có thể chết sớm thì tốt rồi!
Chỉ khi Thời Tranh chết đi, gã mới không bị ông ta dẫm dưới chân mãi được! Nếu không gã chẳng qua chỉ nhỏ hơn đối phương mười tuổi, nhưng cả đời lại chỉ mãi nằm dưới bóng đối phương!
Sao Thời Tranh không chết đi chứ?! Vậy mà còn tìm người nói chuyện yêu đương, còn vì một tên blogger ngu ngốc đó mà dạy dỗ đứa con trên pháp luật của mình!
Chậc, nếu như tên blogger này ngại Thời Tranh không được liền vứt đi thì vui rồi! Chỉ là không chừng, cha nuôi gã có thể vì yêu mà làm 0?
Đầu Thời Húc Trạch tuôn không ngừng đủ loại suy nghĩ đen tối, miễn cưỡng phát tiết được chút bất mãn trong lòng, cảm xúc mới dần ổn định lại.
Sau khi không còn bị thù hận che hết mắt và lý trí trở lại, dù Thời Húc Trạch vô cùng giận dữ với cha nuôi cũng phải vội vàng gọi người của phòng tuyên truyền tới để giao nhiệm vụ theo yêu cầu của Thời Tranh.
“Kim Ngọc và chủ tịch thật sự đang yêu nhau?” Người của phòng tuyên truyền kinh hãi: “Tổng tài ngài cũng không biết chuyện này sao?”
Mặt Thời Húc Trạch đen thui, nghiến răng nói: “Ai mà biết chủ tịch nghĩ gì!”
“Vậy, vậy không phải bài thanh minh lúc nãy đã đắc tội chủ tịch rồi sao?” Người phụ trách rùng mình khi nhớ tới gương mặt lạnh lùng của Thời Tranh, hối hận nói: “Đã nói nên hỏi ý chủ tịch…” Người phụ trách đang nói vừa vặn nhìn thấy gương mặt xấu xí của Thời Húc Trạch, hắn thức thời vội vàng nuốt lời muốn nói tiếp xuống.
Tuy khó tránh khỏi tức giận khi Thời Húc Trạch chưa hỏi rõ Thời Tranh gì cả đã tự ý quyết định và gây ảnh hưởng tới hắn, nhưng người phụ trách cũng không tránh khỏi thổn thức trong lòng như Thời Húc Trạch.
Thật ra cũng không thể trách hết lên tổng tài, ai mà có thể ngờ tới Thời Tranh vậy mà thực sự đang yêu đương.

Hơn nữa tổng tài cũng rất thảm, tưởng rằng cả đời là gia đình đơn thân, ai biết đâu một bà mẹ kế trạc tuổi mình không biết từ đâu chui ra…
À không đúng, Kim Ngọc kia hình như là đàn ông, hẳn nên gọi là ba kế…
Tuy hiện tại tổng tài không còn nhỏ, bản thân cũng sớm đứng vững chân, có thể tự mình quản lý toàn bộ tập đoàn Thời hẳn không sợ gì mà mẹ kế ba kế ác độc, nhưng nếu như Thời Tranh bị thổi gió đầu giường, vậy quyền sở hữu tập đoàn Thời này cuối cùng vào tay ai cũng khó nói.

Bởi vì chắc chắn Thời Húc Trạch không thể đấu lại khi có Thời Tranh ra tay.
Người phụ trách thương hại nhìn Thời Húc Trạch sau khi não bổ ra cuộc chiến con nuôi và ba kế tranh đoạt gia sản hào môn, rồi lặng lẽ đi làm việc.
Thời Húc Trạch nhíu mi, tức giận tới mức gạt hết văn kiện trên bàn xuống đất.


Sau một hồi mới không thể không nuốt giận tự mình nhặt lên, cẩn thận xem.
Gã phải nhanh chóng xử lý đống công việc này chứ không thể để cho người Thời Tranh phái tới  bắt thóp được.
Sở Ngọc thấy Thời Tranh nói chuyện điện thoại xong hơi bất ngờ hỏi: “Anh không nói em là Kim Ngọc cho Thời Húc Trạch sao?” Sở Ngọc tưởng với bình dấm chua như Thời Tranh chắc chắn sẽ khoe ra với Thời Húc Trạch chứ.
“Không sao, trước sau gì nó cũng biết.” Từ khi Thời Tranh lên chức bạn trai hình như cũng tự tin vào phương diện này hơn nhiều, dáng vẻ như đã sớm tính trước.
Lại không ngờ tới ý nghĩ thật sự trong lòng anh hiện giờ chính là, Thời Húc Trạch vốn có tiền án, tuy nói là thế thân nhưng ai biết được có khi lại nhớ mãi không quên Sở Ngọc chứ? Hơn nữa Sở Ngọc của hiện tại càng xuất sắc, tên Đào Tư Dịch kia có thúc ngựa cũng không đuổi kịp, khó đảm bảo được Thời Húc Trạch không nảy ra suy nghĩ muốn làm lãng tử quay đầu.
Tuy đối với Thời Tranh mà nói thì Thời Húc Trạch không có năng lực cạnh tranh gì hết, nhưng trước khi anh thành công thẳng thắn thân phận với Sở Ngọc, dù là bất luận chuyện nào mà có thể ảnh hưởng tới quan hệ của họ đều phải bị ngăn chặn!
Chờ anh thẳng thắn thành công và làm cho Thời Húc Trạch trực tiếp gọi Sở Ngọc là ba ba đi, cũng không cần gấp rút như vậy.
Hiện tại Sở Ngọc cũng không quan tâm nhân vật chính Thời Húc Trạch trong nguyên tác nữa, dù sao trong mắt cậu, nếu cơ thể cha nuôi Thời Tranh trong sách không quá kém thì căn bản không bị Thời Húc Trạch đoạt quyền bức chết.

Mà thân thể bạn trai hiện tại của cậu dù thấy thế nào cũng thật sự rất tốt, có thể ăn có thể ngủ (cả hai nghĩa), sức lực còn lớn hơn người đã luyện võ từ nhỏ như cậu nữa, Thời Húc Trạch căn bản không có cơ hội trở mình tạo sóng gió gì.
Vì Thời Tranh không để tâm tới Thời Húc Trạch, Sở Ngọc cũng không quan tâm nhiều.

So với chuyện này thì Thời Tranh đăng ký tài khoản Weibo và chính thức thông báo mới quan trọng.
“Cần chứng thực V mới có sức thuyết phục không?” Thời Tranh hỏi Sở Ngọc, đồng thời cau mày nói: “Hiệu suất của Weibo thật chậm, thế mà cần một đến ba ngày.

Anh sẽ gọi Hà Dược liên hệ xem sao.”
Sở Ngọc: “Không thêm V được thì có thể để Official Weibo của tập đoàn các anh chứng minh là được.”
“…!Cục cưng nói rất đúng.” Thời Tranh dừng bàn tay đang định gọi Hà Dược, quyết định để hắn tiếp tục tập trung vào nhiệm vụ trong đại là chuyển giao tài sản cho Sở Ngọc, quay đầu lại tìm Thời Húc Trạch.
“…” Trong lòng Thời Húc Trạch đầy câu chửi thề, nhưng ngoài mặt vẫn chỉ có thể kính cẩn: “Vâng, cha.”
May mắn lúc nãy không quăng hư điện thoại, nếu không thì Thời Tranh gọi không được lại tăng thêm tội cho gã.


Thời Húc Trạch chờ đối phương giao việc xong mới mắng một câu, bản thân nghiêm mặt tự đi liên hệ với người phụ trách Weibo để tránh xảy ra sai lầm gì gây ảnh hưởng tới vị trí tổng tài của gã.
Vả mặt ngược lại luôn là thứ làm quần chúng ăn dưa thích nhất, bởi vậy sau khi Kim Ngọc bị phía tập đoàn Thời vả mặt, độ hot của chuyện này càng lúc càng cao, hấp dẫn rất nhiều người tới vây xem, một đống ha ha trào phúng châm biến cũng tràn đầy trong khu bình luận.

Một số người người hâm mộ vốn bị thu hút bởi kỹ năng vẽ của cậu giờ đây hoặc không ai muốn nói chuyện cho cậu, hoặc trực tiếp chuyển thành anti luôn.
Nói thật, phải dũng cảm lắm mới dám cọ nhiệt đại lão bằng phương thức này đấy, không phải giờ đã lật xe rồi sao? Sao không tìm một phú nhị đại một tháng đổi người yêu một lần đi, luẩn quẩn trong lòng sao mà một hai phải chọn Thời Tranh (đầu chó.jpg)
Một tháng đổi một lần có gì hay để cọ? Cậu ta muốn chính là lãnh đạm nhiều năm đột nhiên yêu đương mới tỏ rõ tình yêu chân thật đấy, không thì sao đám cẩu cp kia chơi vui như vậy được chứ? Rõ ràng gì cũng không có lại não bổ ra đường, này mà là tình yêu đích thực gì…
Không biết chủ Weibo sẽ đáp trả sao đây? Sẽ xin lỗi thừa nhận bản thân cọ nhiệt hả ta?
Nghĩ nhiều rồi, Official Weibo của tập đoàn Thời không chỉ đích danh, loại người như vậy thì nói xin lỗi gì, nhiều lắm là xóa bài giả chết mấy ngày rồi sau đó coi như chưa có chuyện gì xảy ra, da mặt dày hơn không chừng còn đăng Weibo tỏ vẻ bản thân oan ức nói từ đầu tới cuối chưa từng nói rõ vụ quan hệ với đại lão rồi tiếp tục cọ nhiệt.
…!Cần gì làm vậy chứ, rõ ràng kỹ năng vẽ tranh rất tốt đâu cần nhất thiết phải đi cọ nhiệt khiến bản thân ghê tởm như vậy chứ, sao không làm mỹ nhân lại làm kẻ trộm.
Emmm nói thật hiện tại tôi vẫn giữa thái độ cầm chừng với kỹ năng vẽ tranh của cậu ta, không chừng trong tranh còn có hố bom.
Trong cùng một ngày xem siêu thoại CP lớn mạnh sau đó lại bị sét đập tan, dù thế nào đi nữa câu chuyện này có thể làm cho tui cười đủ một năm ha ha ha ha ha.
Đừng ha ha! Tình hình có biến! Official Weibo của tập đoàn Thời xóa bài thanh minh rồi!
Thời Tranh đích thân biểu đạt bất mãn khiến trên dưới tập đoàn không dám chậm trễ chút nào, người quản lý tài khoản Official Weibo nhanh chóng xóa bỏ bài thanh minh kia, lập tức soạn thảo ra bài xin lỗi mới.
Cư dân mạng không hiểu gì sôi nổi chạy tới hỏi.
??? Bài thanh minh lúc nãy đâu? Sao không còn?
Sao đột nhiên xóa bài? Không phải chủ tịch các anh thật sự có quan hệ với Kim Ngọc chứ?
Sao lại thế này? Lẽ nào còn vả mặt?
Báo!!! Kim Ngọc đăng bài mới! Còn tương tác với tài khoản tên Thời Tranh!!!
Cư dân mạng ăn dưa vội vàng chạy về Weibo của Kim Ngọc, vừa vặn thấy cậu đăng bài mới.
@Kim Ngọc: ???? // @Thời Tranh: @Kim Ngọc ????
@Kim Ngọc: ???? // @Thời Tranh: @Kim Ngọc ????
@Kim Ngọc: ???? ???? // @Thời Tranh: @Kim Ngọc ????
Cư dân mạng trên Weibo: …!Học sinh tiểu học từ đâu tới vậy? Ông già xem điện thoại trên tàu điện.jpg
Đậu! Chủ Weibo sẽ không nghĩ rằng thân với một tài khoản tên Thời Tranh sẽ chứng minh là thật sao? Tui mới không tin đại lão lại đi làm chuyện như vậy!
Mẹ ta ơi, thể hiện tình cảm là thể hiện vậy sao, nổi da gà rồi đây…

Không phải chứ, Thời Tranh này rõ ràng không có chứng V, dù có thay cái ảnh thì nói lên được gì? Chủ Weibo nghĩ sao vậy?
Bị nghi ngờ cọ nhiệt nên giả vờ thể hiện tình cảm để tự chứng minh…!Xong, chuyện này có thể làm tôi cười tới mười năm sau…!Ha ha ha ha ha ha!
Nhưng tập đoàn Thời đã xóa bài, tui cảm thấy…!nói không chừng…!mọi người hiểu chứ?
Nói không chừng gì hả? Lầu trên đang muốn nói chủ tịch tập đoàn Thời sẽ làm vậy ???? hả?
Không gạt mọi người, tui vừa mới tưởng tượng đại lão như vậy liền run người như điện giật ấy.
Tui cũng vậy…!Hiện tại tui cười tới không ngừng rồi nè!
Cư dân mạng phấn khích cười quá trời, Thời Tranh nhìn đống bình luận này mà mặt càng lúc càng đen.
Vì thể hiện tình cảm, Thời Tranh đặc biệt nghiên cứu tìm từ hồi lâu nhưng thật sự không còn cách nào khác với một con rồng không có chút tế bào lãng mạn như anh, thời gian gấp gáp, căn bản nghĩ không ra nên viết gì cuối cùng trực tiếp dùng emotion, có thể trắng ra lại không gượng gạo.
Thời Tranh đăng xong liền ngồi đợi bình luận khen tình yêu của họ tuyệt mỹ như trước, kết quả không ngờ không chỉ không ai thổi lại còn cười anh là học sinh tiểu học.
Người sắp bốn mươi thì sao chứ? Bốn mươi thì không được đăng emotion hôn hôn sao?! Ba mươi sáu tuổi trong loài người còn là thanh niên trai tráng đấy, đặt trong tộc rồng thì hoàn toàn chỉ là một đứa trẻ, dựa vào cái gì mà không được đăng vậy hả?
Sở Ngọc ngồi bên cạnh nhẫn nhịn cười, trong lòng nghĩ cư dân mạng không biết Thời Tranh bên ngoài lạnh lùng nhưng thật ra lại rất ngây thơ, đôi khi quả thực cứ như học sinh tiểu học.

Nhưng dù ngây thơ cũng ngây thơ tới đáng yêu.
Sở Ngọc sớm đoán được phản ứng của cư dân mạng khi thấy Thời Tranh đăng gì đó, nhưng cậu cũng không muốn cản mà phối hợp với anh, muốn xem phản ứng của Thời Tranh thế nào.
Quả nhiên, hiện tại Thời Tranh phản ứng cũng vô cùng buồn cười, hơi nhíu mày, vẻ mặt mất hứng còn giấu chút ủy khuất, nhìn thì dữ nhưng trong đầu toàn là suy nghĩ đáng yêu.
“Có phải anh không nên đăng như vậy không?” Thời Tranh do dự một hồi vẫn không nhịn được mà hỏi Sở Ngọc: “…!Em có thấy anh già chứ?”
Sở Ngọc lại bị anh làm đáng yêu tới rồi, cậu cười híp mắt: “Không có, anh đăng như vậy rất tốt.

Ai nói anh lớn tuổi chứ, em thấy như vậy rất tốt, giờ vừa vặn là lúc nên gửi hôn hôn.”
Sở Ngọc nói xong hôn nhanh lên Thời Tranh: “Thưởng cho anh một nụ hôn.”
Thời Tranh cảm nhận được cảm xúc ấm áp lập tức mất hứng gì đó đều tan thành mây khói, còn thuận thế dò hỏi: “Vậy anh có thể đăng thêm mấy cái nữa không?”
Sở Ngọc nghe hiểu ý tứ của anh mà cười như không cười: “Vừa rồi là khen thưởng, chẳng lẽ anh còn muốn ăn vạ?”
Thời Tranh: “…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.