Sau khi trúc mã chết, tôi nằm mộng xuân

Chương 41


Đọc truyện Sau khi trúc mã chết, tôi nằm mộng xuân – Chương 41

Chương 41: Hồ Ti Tùng bị cưỡng hiếp ở phòng bao
 
Trong vòng một đêm, tin tức giống như mọc cánh, toàn bộ vòng tròn thượng lưu đều biết người thừa kế nhà họ Hồ vừa về đã đánh đã chiến với người ta trong vườn hoa nhà mình, còn bắn ra ngay trước mặt mẹ ruột. Hoang đường đến không tưởng nổi.
 
Trong lúc nhất thời trở thành đề tài nói chuyện trà dư tửu hậu của mọi người, điểm này Hồ Ti Tùng cũng không biết, cho dù biết cũng không quan tâm vì bây giờ anh ta đã không lo được bản thân mình.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Ba”
 
Một bóng đen nhanh chóng đánh tới, Hồ Ti Tùng cũng không tránh đi, mặc cho vật sắc nhọn nện vào trán mình, nện vào làm rách toạc một miếng, máu tràn ra từ vết thương, chảy xuống theo gương mặt. Cả hai người đều không thèm để ý.
 
“Đồ hỗn trướng!” Ba Hồ ném đồ còn chưa đã ghiền, điếu thuốc ngậm trong miệng run lên hai lần theo động tác của ông, khói bụi rơi xuống cái thảm mắc tiền cũng không ai để ý.
 
“Ba bảo con ở tự kiểm điểm thật tốt, con lại tự kiểm điểm như thế? Con nhìn xem làm mẹ con tức đến bất tỉnh!”
 
Hồ Ti Tùng cúi đầu, nhìn giọt máu rơi trên mặt thảm, nhuộm thành một đóa hoa màu máu, việc này quả thật là vấn đề của anh, nếu không phải anh không quản được nửa người dưới thì cũng sẽ không xảy ra chuyện ngày hôm nay.
 
Nhưng thân thể khác thường cũng khiến anh không thể xem nhẹ, anh muốn nói với ba vấn đề liên quan tới thân thể mình gần đây, lời đến khóe miệng lại khó mà mở miệng, dù sao cũng không có người đàn ông nào sẵn lòng thừa nhận mình ‘không được’.
 
Ba Hồ nhìn thấy dáng vẻ muốn nói lại không dám của anh lại hiểu lầm, còn tưởng rằng anh ta không phục trong lòng lại ngại uy thế của ông không dám nói, tức giận bảo anh ta về phòng, không được phép ra ngoài.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chỉ có điều rốt cuộc ba Hồ từng trải qua sóng to gió lớn, nhanh chóng dặn dò người không được nói ra ngoài, ép bức lợi dụng gì cũng được, mọi người nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào, nhưng tin tức vẫn bay ra ngoài, hỏi một vòng đều nói không có, ba Hồ đành phải từ bỏ, tạm thời xem như không nghe thấy, chỉ có điều trên thương trường thỉnh thoảng có người lấy chuyện này ra chế nhạo ông ta, ông cũng chỉ đành nén giận trở về, trở về nhìn thấy Hồ Ti Tùng một mặt âm trầm càng thêm không vừa mắt.
 

Trong khoảng thời gian này Hồ Ti Tùng sống không được như ý, ba Hồ không cho phép bất cứ kẻ nào thả anh ra, ngay cả bác sĩ cũng không cho mời, đồ ăn được đưa vào phòng, ăn xong lại lấy ra.
 
Nếu không bộc phát trong im lặng thì cũng sẽ âm thầm trở nên bất thường.
 
Thế là trong một buổi tối, Hồ Ti Tùng nhận điện thoại của bạn tốt ngày xưa, anh ta ép người mở cửa cho mình, lén chạy ra ngoài.
 
Địa điểm hẹn là quán bar rất nổi tiếng, Hồ Ti Tùng vừa xuống xe liền bị bạn tốt đưa vào phòng bao, cửa vừa mở ra, âm thanh trêu chọc bên trong lao thẳng mà tới. Nam nam nữ nữ ngồi trên ghế sofa, có mấy người đã bắt đầu sờ soạng, phụ nữ vểnh mông ngồi trên đùi đàn ông, váy cực ngắn bị xốc lên, lộ ra một cái quần chữ T siêu mỏng.
 
Nếu là Hồ Ti Tùng trước kia vậy đơn giản giống như trở về nhà mình, người nói chuyện trong này lại êm tai, cực kỳ thích nơi này, nhưng bây giờ không phải, thậm chí anh nhìn thấy phụ nữ chân liền run rẩy, sợ bị người ta phát hiện ra chuyện mình bắn sớm.
 
Người trên ghế sofa thấy bọn họ tới tự động để lại chỗ trống. Hồ Ti Tùng thản nhiên ngồi xuống, cầm lấy chén rượu liền không nói lời nào, nếu là trước kia mọi người còn cảm thấy anh ta giữ mình trong sạch, nhưng từ lần trước bị truyền ra chuyện chơi dã chiến mọi người không tin nữa, chỉ cảm thấy anh ta làm ra vẻ, cho nên lúc này anh ta ngồi xuống mấy người phụ nữ liền tự động ngồi bên cạnh anh ta, cong chân trêu chọc anh ta.
 
Đúng là Hồ Ti Tùng thích nhưng mà nếu như anh thật sự bị khơi mào hứng thú, vật kia cứng lên thì đoán chừng ngày hôm sau sẽ truyền ra tin tức công tử nhà họ Hồ bất lực yếu sinh lí, cho nên anh ta nhíu mày đẩy người ra.
 
Không ngờ rằng động tác này rơi vào mắt người khác lại bị khịt mũi coi thường, có người vẫy tay với bạn tốt nói nhỏ vài câu, sau đó bạn tốt biến mất một hồi, lúc xuất hiện lại cầm bình rượu.
 
“Đến đây, Ti Tùng đã lâu chúng ta không gặp mặt, hai anh em ta uống một chén.” Bạn tốt mở bình, tự mình rót rượu.
 
“Chà, Trương thiếu ra tay là khác biệt nha, vừa ra tay là rượu mắc như vậy.”
 
“Vậy cũng không đúng, chúng ta uống với Trương thiếu nhiều lần như vậy nhưng tới bây giờ chưa từng thấy anh ta mời chúng ta uống rượu ngon như vậy.”
 
Đám người phụ họa vui cười, lấy lòng bạn tốt, cũng thể hiện ra bạn tốt quan trọng thế nào với bọn họ.
 

Bạn tốt khoát tay, “Rượu tính là gì, Ti Tùng cũng là người bạn tốt nhất của tôi.” Nói xong nâng ly đưa cho Hồ Ti Tùng.
 
Hồ Ti Tùng luôn được lấy lòng đã quen, cũng không cảm thấy kỳ lạ, cầm lấy ly rượu cụng ly với bạn tốt, nhấp hai cái, không hề để ý tới bạn tốt căn bản không uống.
 
Bạn tốt cũng không khuyên khiến anh ta uống nhiều hơn hai hớp, anh hạ không nhiều thuốc trong đó, nhưng chỉ cần dính vào lập tức sẽ dục hỏa đốt người, không làm mấy lần tuyệt đối không giảm lửa. Bên cạnh đều là phụ nữ, sợ cái gì, làm một trận trước mặt mọi người mà thôi, tất cả mọi người là đàn ông cho nên cũng không lo lắng sau khi chuyện xảy ra Hồ Ti Tùng tính sổ.
 
Nghĩ như vậy vẻ mặt của mọi người cũng càng tự nhiên hơn.
 
Hồ Ti Tùng lại cảm thấy không tốt đẹp gì, thỉnh thoảng uống hai hớp, chỉ chốc lát sau đã cảm thấy toàn thân khô nóng, anh khó nhịn cởi cái cúc trên cùng cái áo, lộ ra một mảng ngực nhỏ.
 
Đám người nhìn lướt qua liền hiểu, bạn tốt ngồi bên cạnh đẩy phụ nữ qua, mấy người phụ nữ thức thời đưa tay đặt lên lồng ngực anh, nâng mặt anh lên, ánh mắt Hồ Ti Tùng lơ lửng, trong nhất thời không phân rõ đông tây nam bắc, tay người phụ nữ vuốt ve lồng ngực, tay thì hướng xuống dưới, một người phụ nữ trong đó đặt tay lên thắt lưng, kéo dây kéo xuống.
 
Trong nháy mắt Hồ Ti Tùng tỉnh lại, đẩy người phụ nữ trên người ra, đứng dậy lập tức đi thẳng về phía cửa, đáng tiếc anh đánh giá thấp uy lực của thuốc, anh mới đi được nửa đường liền mềm nhũn, may còn có người đưa tay đỡ lấy anh, anh ta mới miễn cưỡng ổn định thân thể.
 
“Hồ thiếu?” Người kia cúi đầu hỏi thăm.
 
Hồ Ti Tùng lại gần như không còn ý thức, ngẩng đầu ánh mắt rơi xuống cái miệng lúc đóng lúc mở của người đàn ông, dục vọng cháy hừng hực trong cơ thể, anh cũng không chế được mình nữa, ngẩng đầu hôn lên.
 
Tất cả mọi người ngẩn ra, bao gồm cả người đàn ông đỡ lấy Hồ Ti Tùng. Anh lại gấp gáp không chịu nổi, nóng nực giật áo sơ mi trên người ra, cúc áo rớt mất một cái, lộ ra da thịt màu mật ong và hai điểm màu nâu, cạy mở môi người đàn ông, đầu lưỡi vòng quanh đảo bên trong, tay không thành thật sờ về phía dưới hông người đàn ông, vồ một cái bắt được vật lớn người đàn ông tự nhiên vuốt ve lên xuống.
 
Anh ta vốn định đẩy Hồ Ti Tùng ra toàn thân cứng đờ, khoái cảm chồng chất phía dưới, không kìm lòng nổi sờ lên hai điểm của đối phương.
 

Bóp rồi lại vân vê, xoa hạ thân Hồ Ti Tùng, quỳ gối trước người anh ta, tư thế này người đàn ông kia không hiểu được, người kia tự nhiên kéo dây kéo, một cây trụ màu đen bắn ra đánh vào mặt Hồ Ti Tùng, đánh ra một cái dấu màu đỏ.
 
Đánh cho Hồ Ti Tùng sững sờ, mùi tanh và mùi nước tiểu tràn ngập giữa mũi anh, cảm giác có chút không đúng nhưng một giây sau miệng bị người dùng côn thịt vạch ra, một cây côn thịt to dài nhét vào trong miệng anh.
 
Người đàn ông “A” một tiếng, “Miệng nhỏ thật nóng, liếm thật tốt cho lão tử, liếm tốt có thưởng.”
 
Miệng Hồ Ti Tùng bị ép lấp đầy mùi hôi thối, suýt chút nữa phun ra, người đàn ông lại vì anh mở rộng miệng mà có được cơ hội, bóp cằm anh đâm mạnh vào, Hồ Ti Tùng muốn nôn ra anh ta liền đâm sâu vào trong cổ họng, ra vào mấy trăm cái rút ra phun trên mặt, trên người Hồ Ti Tùng.
 
“Ai da, ai mời anh ta tới?” Trong góc tối có người cúi đầu hỏi, người đàn ông làm Hồ Ti Tùng là song tính nổi tiếng trong vòng, bọn họ luôn luôn sẽ không chơi cùng với anh ta chỉ sợ mấy người làm rồi lại bị anh ta làm cho.
 
Lúc này không ai trả lời, ánh mắt tất cả mọi người rơi trên thân Hồ Ti Tùng nửa quỳ, chỉ vì giờ khắc này anh ta thật sự quá mê người. Quần áo lúc tới ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ lúc này rộng mở, hai điểm bị siết vừa đỏ vừa sưng, trước kia đeo mắt kính viền vàng lộ ra cấm dục lại nho nhã nhưng lúc này lại không như vậy, vừa sắc tình lại… thiếu thao.
 
Đám người ngẩn ra, hoàn toàn không còn sức di chuyển, chỉ thấy người đàn ông ôm Hồ Ti Tùng đặt lên ghế sofa muốn cởi quần ra.
 
Bạn tốt rốt cuộc khôi phục ý thức, đuổi những người khác ra ngoài, chỉ có mấy người có địa vị xấp xỉ anh ta nhìn cái mông vừa tròn vừa trắng của Hồ Ti Tùng đỏ cả mắt, không chịu đi.
 
“Đây là con trai giám đốc Hồ!” Bạn tốt nhíu mày, bảo bọn họ đừng làm loạn.
 
Mấy người lại ôm lấy bả vai bạn tốt, “Cậu không nói tôi không nói, có ai biết?”
 
“Chúng ta chỉ thấy anh ta làm Hồ thiếu, chúng ta đã về trước rồi.”
 
Người đàn ông cởi quần Hồ Ti Tùng ra nghe thấy như thế quay đầu nhìn bọn họ một cái, sau đó nắm lấy từng cái cởi toàn bộ quần áo người dưới thân ra.
 
Nhất thời không ai nói chuyện.
 
Hồ Ti Tùng đang mơ màng, chỉ cảm thấy rất nhiều người đang sờ mình, hai cánh tay mỗi bên một cái tuốt côn thịt, miệng bị hôn, hai điểm trên người bị người ngậm trong miệng, cắn rồi lại mút, kỳ lạ nhưng lại dễ chịu, cái chính là côn thịt của anh bị người ta ngậm vào, kỹ thuật không tệ, anh thoải mái không lâu sau liền bắn ra.
 

“Ai da, không ngờ Hồ thiếu không chỉ thích đàn ông còn bắn sớm nha.”
 
Cũng có khả năng là vì bắn ra sớm nên mới thích đàn ông đấy”
 
Đám người phát ra tiếng cười vàng.
 
Người đàn ông phun tinh dịch anh bắn ra, chấm một chút đút vào hậu huyệt Hồ Ti Tùng, vừa tiến một ngón tay vào vách trong liền cắn sít sao.
 
“Tiểu tao hóa muốn gấp như vậy hả?”
 
“Mẹ nó thật chặt, vừa chặt vừa nóng.”
 
Người đàn ông kiên trì ra vào, chờ đến khi bị làm đến nới lỏng ra chút lại thêm hai ngón tay vào, Hồ Ti Tùng bị căng khó chịu, lắc đầu không muốn nhưng ngoài miệng còn ngậm lấy côn thịt của người khác, không nói ra lời, chỉ có thể nghẹn ngào nức nở khiến cho đám người hưng phấn, còn tưởng rằng anh ta dễ chịu, lắc lư hăng say hơn nữa.
 
Người đàn ông khuếch trương xong mặc áo mưa vào, quy đầu thô to chen vào hậu huyệt, Hồ Ti Tùng đau đến mức thân thể kéo căng, lùi lại tránh đi, những người khác giữ chặt anh ta, không cho anh ta lùi khỏi.
 
“A!”
 
“Đm, con mẹ nó thật thoải mái, quá chặt, thoải mái hơn bất cứ cái lỗ nào tôi từng làm qua… Tiểu tao hóa lỗ đít của em dành riêng cho đàn ông làm, rất thoải mái.”
 
Người đàn ông một bên nói, một bên làm hậu huyệt Hồ Ti Tùng, hậu huyệt căng đến cực hạn, ngay cả nếp nhăn cũng bị căng phẳng, cái mông bị người bóp vừa đỏ vừa tím, đâm xuyên anh ta, côn thịt làm anh ta mỗi lần rút ra đều sẽ mang theo một chút bọt trắng còn có tơ máu, đám người nhìn gắt gao cảnh tượng trước mặt, hận không thể một mình làm giúp, nếm thử người đàn ông cực phẩm.
 
Phòng bao quán bar đặt đủ loại đồ chơi, đầy đủ để chơi Hồ Ti Tùng thành tên dâm đãng khóc cầu thao, mở chân ra xin đám người làm mình, trở thành một cái bồn cầu danh xứng với thực.
 
Hồ Ti Tùng không thể nghĩ tới là ý nghĩ anh ta muốn làm trên người Trường Ngọc, toàn bộ đều bị bạn bè của mình dùng trên người mình.
 
Một bên có phóng viên theo căn cứ có người vạch trần phòng bao có người tụ tập hít thuốc phiện, thông qua các loại thủ đoạn đặt camera cỡ nhỏ trong góc, thật sự quay lại tất cả những gì đã xảy ra.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.