Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối

Chương 73


Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 73:

Đời này Ngu Kiều mang thai rồi, hai phu thê họ đang rất hạnh phúc, Thái hậu lại gửi đến phủ Cung Vương hai nô tỳ xinh đẹp, làm như vậy thật đáng nghi, nhưng đối phương là Thái hậu, còn có ai có thể nói ra chữ không chứ? 
 
Quà tặng của trưởng bối, không thể từ chối, nếu Cung Vương có chút sức mạnh thì cũng có thể từ chối, nhưng hắn ta lại là vương gia không được sủng ái nhất của Đại Tu, bây giờ từng bước đi đều giống như đi trên băng mỏng, không cẩn thận một cái là sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng.
 
Ai mà không biết Thái hậu đây là đang chen chân vào hậu viện của Cung Vương? Chỉ là mượn danh nghĩa gửi nô tì đến, thích hay không thích thì là chuyện của chính Cung Vương rồi. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nhưng nếu Thái hậu đã có ý đó, vậy hai nô tì kia sẽ an phận sao? Nghĩ lại đời trước hai người đó càn quấy phủ Cung Vương đến long trời lở đất, Đường Miên nhíu đôi lông mày lá liễu.
 
Nữ nhân vẫn luôn có thể hiểu được tâm tình của nữ nhân, trước đây khi không hề có giao tình với Ngu Kiều, Đường Miên cũng đồng cảm với cảnh ngộ của nàng ta, càng không nói đến bây giờ hai người qua lại thân thiết như vậy, nàng càng cảm thấy đau lòng.
 
Sau khi nảy sinh tình cảm với Tả Triều Chi, Đường Miên càng có thể đồng cảm, nếu như hôm nay là tặng cho Tả Triều Chi hai nô tì xinh đẹp, cho dù hắn không động lòng, trong lòng nàng cũng thấy ghê tởm, càng không nói đến đưa người vào tận trong phủ rồi, ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu cũng gặp, mỗi lần nhìn thấy đều bị tổn thương.
 

“Vẫn là hai người lần trước sao?”
 
Đời trước gần như hai người đó đã làm náo loạn cả phủ Cung Vương, nếu vẫn là hai người đó, e rằng Ngu Kiều không cách nào ứng phó.
 
“Đúng.” Vẻ mặt Tả Triều Chi rất lạnh lùng.
 
“Vậy phải làm như thế nào bây giờ? Tẩu tử mang thai còn chưa đầy ba tháng, sao có thể làm đối thủ của hai nữ nhân độc ác đó được?” Đường Miên có chút căm phẫn nói.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tả Triều Chi thấy Đường Miên để tâm đến Ngu Kiều, trong lòng cũng thấy vui vẻ và yên tâm, hắn nói: “Bằng hữu ở trong thành của tẩu tử chỉ có nàng thôi, lần này còn cần nàng đi khuyên bảo tẩu tử, cũng cần nàng đến ở cùng tẩu tử một thời gian.” 
 
Hai nô tì kia sẽ vào lúc trượng phu không có nhà mà quấy rối Ngu Kiều, nghĩ lại bây giờ người phù hợp đặt ở bên Ngu Kiều để giúp nàng ta chống đỡ, chỉ có Đường Miên mà thôi, Đường Miên có nhiều thủ đoạn, có thể đối phó với hai người kia, nàng lại là vị hôn thê của Tả Triều Chi, có thân phận đó.
 
“Chàng đành lòng rời xa ta sao?” Đường Miên nghe vậy, nhịn không được trêu chọc Tả Triều Chi một câu.
 
“Cơ thể của tẩu tử quan trọng.” Biểu cảm trên mặt của Tả Triều Chi khá nghiêm túc.
 
Đường Miên tin vậy, trong lòng có chút tiếc nuối, nhưng cũng lại đồng ý với cách nói của Tả Triều Chi, thời gian của hai người họ còn dài mà! Nhưng cơ thể của Ngu Kiều thì không thể lấy ra làm trò đùa.
 
“Vậy phải ở lại bao lâu?” Lý trí biết nên làm như thế, trong lòng vẫn có chút tiếc nuối.
 

Lúc tình yêu đang mặn nồng, không nỡ rời xa chút nào.
 
“Nếu ta không hiểu nàng, ta còn cho rằng nàng không nỡ xa ta đấy.” Tả Triều Chi hừ lạnh một tiếng, trong lòng bỗng nhiên có chút không thoải mái.
 
“Ta thật sự không nỡ xa chàng.” Đường Miên ôm eo Tả Triều Chi, cọ cọ vào ngực hắn, sau khi Tả Triều Chi biết được nàng cũng trùng sinh, cho dù ban đầu đã giảng hòa với nàng rồi, nhưng trong chốc lát lại trở nên giống như Trà Trà, thoáng cái vui mừng, thoáng cái tức giận, thay đổi thất thường, lúc nào cũng cần người dỗ dành, chẳng phải người giống hệt mèo sao? Hai phụ tử ngày càng giống nhau.
 
Có điều Đường Miên cũng bằng lòng dỗ dành hắn, có lúc còn cảm thấy bộ dạng cáu kỉnh của hắn khá đáng yêu, mà nàng cũng có được chút niềm vui từ sự nghiệp dỗ phu quân này.
 
“Thật không nỡ mà, thật không nỡ mà!”
 
Sau khi Đường Miên lại hôn lên môi hắn năm sáu cái, Tả Triều Chi cuối cùng cũng hài lòng: “Chẳng có gì phải không nỡ cả, trong phủ Cung Vương có một biệt viện thuộc về ta, chúng ta ở cùng nhau.”
 
Vẻ yêu kiều trên mặt Đường Miên thoáng ngưng lại. Sao trong lòng lại có chút muốn mắng người vậy?
 
Tả Triều Chi liếc xéo Đường Miên một cái: “Sao nào, không lẽ ban nãy nói không nỡ là lừa ta sao?”

 
“Sao có thể chứ!” Trên mặt Đường Miên lại tràn đầy ý cười: “Thiếp thân đây là vui mừng đến nỗi không kiềm chế được!”
 
Sau khi Đường Miên nói chêm chọc cười như thế, tâm tình của Tả Triều Chi tốt hơn nhiều rồi, hắn giơ ngón tay lên nhẹ nhàng búng trán Đường Miên: “Lắm lời.” 
 
Sau đó hắn đi ra ngoài trước, Đường Miên đi theo ngay sau hắn, bỗng dưng nghĩ tới: “Vậy còn Trà Trà thì sao?”
 
“Còn có thể làm thế nào chứ? Đêm nay mang cả nó đi nữa, chỉ là đừng để nó làm tẩu tử hoảng sợ là được.”
 
“Được! Tuân lệnh!” Như thế là Đường Miên vui rồi.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.